– Chào mẹ con mới về!
Hằng ôm chầm lấy Hương – mẹ cô ngay từ cửa. Cả hai mẹ con ôm nhau thật chặt. Họ nhớ nhau rất nhiều sau cả tháng trời xa cách.
– Con khoẻ chứ? Có bị sốc khi máy bay hạ cánh không? Trời mưa to và mẹ thì lo lắng quá sức. Thấy con ở đây là mẹ mừng quá rồi. Rất tiếc chân mẹ đang đau, không ra sân bay đón con được.
– Không sao mà mẹ. Con hiểu mà – Hằng mỉm cười – con nhớ mẹ lắm. Chúng ta vào trong đi mẹ.
Hằng dìu mẹ vào trong phòng khách, đỡ mẹ cô ngồi xuống chiếc ghế salông rồi quay trở ngược ra cửa đem hành lý vào. Hành lý nặng cồng kềnh như Hằng thấy rất vui vì cô đã về đến nhà. Cô vừa tham dự một khoá học về ngôn ngữ ứng dụng kéo dài 1 tháng trời ở Hà Nội. Bằng ấy khoảng thời gian mẹ cô phải ở nhà một mình. Đến tuần thứ hai thì mẹ cô gọi cho cô và báo cho cô biết bà bị té trật mắt cá chân. Bà đã không thể ra đón cô ở sân bay. Nhưng khi nhìn thấy mẹ mình vui vẻ và khoẻ mạnh, Hằng rất an tâm.
Hằng dọn đồ vào căn phòng quen thuộc của mình. Cô bỏ đồ dơ vào máy giặt, xếp các đồ sạch vào tủ rồi nằm ường ra giường. Cô thấy nhớ mọi thứ ở nhà kinh khủng.
Một tháng sau, Hằng đưa mẹ cô tới bệnh viện để tháo bột chỗ mắc cá chân cho bà. Hương có vẻ rất sung sướng vì đã đi lại dễ dàng. Bà kêu lớn:
– Nhìn này Hằng, chân không còn đau nữa.
Ông bác sĩ già nhìn hai phụ nữ cười đôn hậu, sau đó ông quay sang phía Hằng và bảo:
– Chị của cô do còn trẻ nên bình phục rất nhanh. Tôi chỉ cần cô bồi dưỡng thêm một chút cho cô ấy thì cô ấy sẽ khoẻ ngay thôi.
– Chị? Ô, tôi nghĩ bác sĩ đã có hiểu lầm. Bà đây là mẹ tôi. Vâng… bà rất trẻ, rất nhiều người lầm rằng chúng tôi là chị em. Hằng mỉm cười.
– Mẹ thấy sao? Hằng hỏi mẹ trong lúc cô đang lái xe đưa mẹ về nhà. Cô vừa có bằng lái xe ô tô ngày hôm kia.
– À tuyệt, chân mẹ thoả mái lắm.
– Không, ý con nói là việc người khác nghĩ con là em của mẹ đó mà?
– À, cũng tốt. Hương mỉm cười.
– Mẹ mới 34 tuổi thôi. Mẹ hãy tìm một người đàn ông nào đó và kết hôn đi.
– Mẹ biết, mẹ cũng muốn lắm. Nhưng mẹ sợ. Việc mẹ có thai năm 16 tuổi, bị ông ngoại con đuổi ra khỏi nhà, phải tự lo nuôi con một mình suốt mấy năm trời khiến mẹ không dám quen quá thân với một người đàn ông nào khác. Và…
– Mẹ không quên được người đó chứ gì? Kệ hắn ta đi. Tại sao mẹ cứ phải nhớ về ông ấy làm cái quái gì chứ. Có thể ông ấy đã chết trong một cái xó xỉn nào đó rồi.
– Người đó là cha con mà. Đừng nói như vậy. Mẹ không biết chuyện gì đã xảy ra cho ông ấy. Ông ấy bốc hơi và biến mất hệt như lúc ông ấy xuất hiện trong cuộc đời mẹ. Nhưng ông ấy không phải là người vô trách nhiệm.
– Đến tận bây giờ mà mẹ còn nghĩ ông ấy gặp chuyện chẳng lành và không thể tìm gặp mẹ được à? Mẹ ảo tưởng quá. Con nghĩ khi biết mẹ mang thai con, ông ấy đã trốn đi.
– Thôi đi mà Hằng, mẹ xin con. Mẹ sống không có đàn ông cũng được mà!
– Con rồi sẽ đi lấy chồng. Để mẹ sống một mình con chẳng yên tâm chút nào.
Hương đặt quyển tạp chí mà cô đang coi xuống ghế, quay sang nhìn con gái mình. Mặt Hương không dấu được vẻ vui mừng:
– Con đã có bạn trai rồi à?
– Uhm… trong một chừng mực định nghĩa nào đó thì đúng là như vậy.
– Ô!!! Thật tuyệt vời. Mẹ cứ sợ con căm ghét bố con rồi kéo sang căm ghét những đứa con trai khác chứ?
– Anh ấy tuyệt lắm. Con gặp anh ấy khi đi học – Hằng nói bằng một giọng mơ màng. Ảnh 21 tuổi, lớn hơn con ba tuổi. Cao ráo và lịch lãm. Chúng con bị hút vào nhau ngay lập tức.
– Tuyệt nhỉ. Mẹ mừng lắm. Con gái mẹ đã có bạn trai. Yeah!
– Mẹ có vẻ thích con gái mẹ bị rước đi nhỉ?
– Mẹ nuôi con cực quá rồi nên bây giờ bán cái được cho một người khác là thấy vui ngay đó mà.
– Ôi mẹ.
– Này, mẹ có thắc mắc, con vẫn còn giữ trinh tiết đó chứ?
Hằng quay sang mẹ mình. Cô lườm Hương một cái rồi quẹo xe vào nhà mình.
– Con không biết mà.
– Con có điện thoại đấy Hằng. Hương gọi với vào trong khi Hằng đang tắm.
– Vâng, con ra ngay.
Hương đặt cái điện thoại xuống bàn. Cô có vẻ lưỡng lự. Giọng của một chàng trai miền Bắc. Nghe rất thân thiết. Giọng nói đó gợi cho Hương rất nhiều cảm xúc. Cô ước giá mà biết mặt người yêu của con gái mình thì tốt biết mấy.
Lúc đó Hằng đẩy cửa phòng bước ra. Cô gái trẻ không mặc bất cứ thứ gì trên người, tóc vẫn còn ướt nhẹp và dính đầy xà bông. Hằng vẫn chưa tắm xong. Hương thảng thốt khi nhìn thấy con gái mình. Chỉ sau hai tháng hơn, nó đã phát triển đầy đặn và toàn diện hơn rất nhiều. Nhìn nó giống hệt Hương lúc còn tuổi vị thành niên. Cô đứng chết trân trước thân hình con gái mình, mắt hết xăm soi hai bầu vú căng đầy rồi lại đến dòm ngó cái tam giác thiên thần màu vàng nhạt đẹp tuyệt vời của con gái mình. Lúc Hằng cầm điện thoại lên, quay lưng về phía Hương và hơi cuối người xuống, mép dưới của âm hộ Hằng lộ ra. Hương điếng người. Cô thấy con gái mình đã trưởng thành thực sự, đã là một người phụ nữ. Tự nhiên Hương thấy thích thú và sung sướng lắm. Hương lẳng lặng vào phòng mình. Cô vuốt lại mái tóc và thầm nghĩ, rồi một ngày nào đó, con gái cô sẽ tung cánh đi đi xa khỏi cái tổ ấm mà, hết sức vất vả và cực khổ, cô mới xây dựng và nuôi dưỡng được nó đến bây giờ.
Hương sinh ra ở một vùng quê yên tĩnh, chỉ có khoảng vài ngàn người sinh sống. Mẹ cô mất từ rất sớm, và cha cô nuôi cô cùng hai người anh trai lớn lên trong sự hà khắc và cộc cằn của một người đàn ông. Hai người anh của Hương cũng giống tính bố, rất lạnh lùng, chỉ mở miệng khi nào cần nói. Chính vì vậy, Hương rất cô đơn. Năm 14 tuổi, lần đầu tiên cô có kinh. Cô rất hoảng hốt, nhưng chẳng dám nói cho ai. Hương nghĩ mình đã làm một việc gì đó rất xấu nên bị chúa trừng phạt. Cô đến nhà thờ và xưng tội với cha xứ. Cũng nhờ bề tôi tốt bụng của Chúa này, cô đã vượt qua những năm tháng khó khăn đó để thành một người phụ nữ.
Năm 16 tuổi, một chàng trai trẻ theo đoàn công nhân chuyển đến vùng của cô để xây dựng một cái cầu mới. Hai người gặp nhau tại nhà thờ. Chàng trai da sáng, tóc vàng, mắt xanh, nụ cười toả nắng. Hương say mê anh chàng như điếu đổ và nhanh chóng trao thân cho anh chàng ngay lần đầu đi chơi riêng. Cả hai người rất hạnh phúc và quyết định hai năm nữa sẽ cưới nhau.
Rồi Hương phát hiện ra mình có thai. Cô hẹn với chàng trai đến chiếc cầu vừa xây xong để báo tin đó. Nhưng chẳng bao giờ cô gặp lại anh chàng ấy. Thật lạ là Hương không nghĩ anh ấy bỏ cô đi sau khi đã thoả mãn tình dục, mà lại nghĩ anh ấy bị một tai nạn gì đó, và hy vọng anh ấy bình yên.
Cha và hai anh Hương tống cổ cô ra khỏi nhà. Được một người dì bên mẹ giúp đỡ, Hương lên thành phố sinh con rồi đi làm quét dọn cho một chung cư. Nuôi con hết sức vất vả, nhưng cô cố gắng học thêm. Cuối cùng cô xin được vào làm thu ngân ở một ngân hàng. Cuộc sống của hai mẹ con cô bớt cực nhọc nhưng do quá chăm lo nuôi dạy đứa con gái, cô quên mất sự cần thiết của một người đàn ông trong cuộc đời mình.
Hương đóng cánh cửa phòng mình lại. Cô choàng tay ra sau lưng , kéo cái phecmơtua xuống. Chiếc váy đầm rớt xuống đất. Hương soi mình trước gương. Thân hình đầy đặn của cô hiện ra . Hương nhận ra rằng, mình vẫn còn rất đẹp. Bộ đồ lót màu trắng ôm gọn lấy thân hình cô một cách lịch lãm. Hương cởi cái áo lót ra, rồi tuột luôn cái quần lót xuống ngang đùi. Cô lấy tay nâng hai ngực mình lên cao một chút, ngắm hai cái núm vú màu hồng sậm đang cương lên chầm chậm trong gương. Hương buông tay ra. Cô lấy một tay xoa nhẹ núm vú bên trái, rồi chuyển sang bên phải. Tay còn lại cô lướt xuống phía dưới, vò vò lên đốc mồng màu đỏ của mình. Nước nhờn trào ra khi Hương đút một ngón tay vào trong hai mép Ɩồŋ. Hương nhắm mắt lại và thở gấp rút hơn. Cảm giác tê tái xâm chiếm tâm hồn cô. Hương rút ngón tay ra, rồi đút hai ngón vào móc móc nhè nhẹ.
Lúc đó, Hằng tiến sát cửa phòng Hương và đang tìm cách vặn nắm đấm cửa. Hương hốt hoảng. Cô kéo vội cái quần lót lên, dấu hai tay ra sau lưng.
– Mẹ, con có tin vui… Ôi… mẹ đang thay đồ mà con không biết.
– À, ừ… Ừa, mẹ đang thay đồ. Có gì không con? Con cứ để người trần truồng vậy coi chừng cảm lạnh đó.
– Mẹ ơi, Anh Dũng sẽ đến đây trong vòng 6 giờ nữa. Anh ấy sắp lên máy bay rồi. Anh ấy ở đây được không mẹ?
– Dũng? Bạn trai con phải không? Nó đến thăm con à?
– Đúng ạ.
– Tốt lắm. Nó có thể ngủ ở đây mà – Hương nháy mắt và cười tươi – Thôi con đi tắm tiếp đi.
– Chao ôi, ngực của mẹ.
– Ngực của mẹ sao? Hương hốt hoảng. Cô lo sợ con gái mình thấy hai đầu vú vẫn còn cương lên mà đoán được cô vừa thủ dâm.
– Chẳng sao cả, nhưng đẹp lắm. Con nhìn mà còn thích nữa là.
– Thôi được rồi, nhóc tì. Đi tắm đi cho tôi thay đồ.
– Con nhìn mẹ thay đồ không được à?
– Trời ạ.
– Con đùa mà. Con đi tắm tiếp đây.
– Đi dùm cho mẹ nhờ. Hương nói với theo khi Hằng đóng cửa lại. Cô ngồi phịch xuống giường, thở hắt ra. Thật nguy hiểm – Hương thầm nghĩ – Con gái mình tí nữa là phát hiện ra mình tự thủ dâm.
Hương đứng dậy, mặc lại đồ. Cô phải chuẩn bị đi làm.
– Hằng, mẹ đi nhé. Hy vọng khi về đến nhà mẹ sẽ gặp được cậu bạn trai của con. Mẹ muốn biết mặt mũi nó thế nào.
– Tạm biệt mẹ. Chúc mẹ làm việc vui vẻ.
Hương có một ngày làm việc hết sức thú vị ở chỗ làm. Cô trở về nhà trong tâm trạng cực kì phấn khích. Đẩy cửa vào nhà, cô thấy con gái mình ngồi trên salong, đọc một quyển tạp chí. Thấy Hương về, Hằng ngước lên mỉm cười.
– Con chào mẹ.
– Con gái, bạn trai chưa đến à?
– Hì, anh ấy đến rồi, anh ấy đang tắm trong phòng con. Anh ấy sẽ ngủ ở đó, uhm… với con… vậy tiện chứ mẹ?
– Okie, được chứ.
– Con chờ mẹ về để canh nhà. Con cần đến siêu thị để mua một số đồ dùng. Mẹ ở nhà nhé. Nếu anh ấy ra mẹ bảo là chờ con một chút.
– Ừ. Mua luôn cho mẹ một chai dầu xả. Mẹ hết rồi. Loại dùng cho tóc thường đó.
Samatha gật đầu nhẹ nhàng rồi đi ra cửa. Hương thầm nghĩ, không biết cô con gái mình đi mua cái gì nữa đây! Hương đoán chắc là con bé đi mua một vài cái bao cao su, nhưng rồi cô tự cười mình đã can thiệp quá sâu vào chuyện con gái mình.
Hương vào phòng, bật đèn sáng lên nhưng quên mất đóng chặc cửa. Cô cởi váy áo ra hết rồi chọn một bộ đồ mặc ở nhà lịch sự nhất. Cô đặt quần áo mới lên giường, để nguyên thân hình loã lồ đi lại gần bàn phấn để lấy chai lăn nách.
Chợt Hương cảm thấy có một dòng điện xẹt sau lưng mình. Cô hoảng hồn quay phắt lại và bắt gặp một người đàn ông, cũng đang trần truồng, đứng ngoài cửa nhìn cô mê mẩm.
Hương run bắn người lên, cảm giác sợ hãi ập đến. Một người đàn ông vạm vỡ, đầy bắp thịt và… Có một nước rám nắng.
Người đàn ông đứng trước mặt Hương có con cu đang cương lên cứng ngắc, chĩa thẳng về phía Hương thèm muốn. Nó dài và to khủng khiếp.
Hương hét lên thật lớn, chạy về phía giường và lấy vội tấm chăn che lại thân mình:
– Cứu tôi với… Cứu tôi… biến thái… cứu tôi…
– Tôi… tôi xin lỗi…
Chàng trai chạy lại về phòng Hằng. Hương ngồi phịch xuống giường.
Có nằm mơ giữa ban ngày cô cũng không tưởng tượng nổi đến điều đó. Hằng thấy cái gì tốt ở người đàn ông đó chứ?
Hương nghe tiếng đẩy cửa. Cô biết Hằng đã về đến nhà. Cô mặc vội quần áo vào, chạy như bay ra ngoài cửa.
Anh chàng cũng bước ra, đã mặc xong quần áo còn gương mặt thì lộ rõ vẻ lúng túng.
Hương quát thẳng vào mặt Hằng một cách giận dữ:
– Đặt mấy cái quái quỷ con vừa mua xuống bàn. Ngay lập tức. Mẹ muốn nói chuyện với con.
Hằng lộ vẻ hoảng sợ. Cô líu ríu đặt đống hàng vừa mua xuống, cúi gầm mặt. Dũng tiến gần đến chỗ Hương đang đứng. Hương quay phắt lại và hét to chưa từng có:
– Tôi yêu cầu anh trở vào phòng Hằng ngay bây giờ, và ở yên trong đó cho tới khi tôi giải quyết xong mọi chuyện với con gái tôi. Bây giờ – Hương quay sang phía Hằng – con xác nhận lại cho mẹ một lần nữa, người đàn ông đó là bạn trai của con à?
Hằng ngồi xuống ghế, rồi cô ngước đôi mắt đẹp tuyệt vời của cô lên và nhìn mẹ mình:
– Đúng vậy, thưa mẹ.
– Trời ơi là trời, mẹ không biết con thích cái thằng đen sì đó ở điểm nào. Biết bao nhiêu người tốt và xứng với con mà con lại không chọn là sao hả?
– Xin mẹ, đừng xúc phạm đến của anh ấy.
– Mẹ nói sao cho con hiểu đây hả? Thằng đó không tốt gì với con đâu. Nó cho con được cái giống gì hả?
– Con cực kì thích anh ấy. Chưa ai cho con nhiều sung sướng và khoái cảm như anh ấy. Anh ấy khiến con phát mê.
– Đồ… đồ… đồ dâm dục.
– Dâm dục thì đã sao hả mẹ. Đàn bà ai mà không mê điều đó. Hơn thế, ngoài tình dục, chúng con rất yêu nhau. Anh ấy rất nghiêm túc và chỉ yêu có mình con.
– Con lầm to rồi. Nó, cái thằng con cho là người yêu đó, nó nhìn trộm mẹ thay đồ.
– Thưa bà… tôi thực sự không cố ý. Tôi nghĩ là Hằng ở trong đó. Tôi không biết bà đã về đến nhà. Lúc đó tôi còn ở trong phòng tắm.
Để lại một bình luận