Home » Truyện sex dài tập » Cô dâu ma

Cô dâu ma

Xe dần rời khỏi hiện trường vụ tai nạn nhưng nhịp tim của cô vẫn đập thình thịch trong Ɩồŋg ngực, gương mặt nhăn nhó vì căng thẳng.

Xe chạy được một đoạn khá xa rồi dừng lại trước cổng một ngôi biệt thự lớn. Cô lặng lẽ mở cửa dắt con bé xuống, cô tròn mắt ngạc nhiên vì lần đầu tiên được nhìn thấy một tòa nhà to lớn và nguy nga như vậy.

Nó được thiết kế theo phong cách kiến trúc của Pháp trông rất độc đáo. Sơ lược về ngôi nhà là thế, còn về khuôn viên cũng rộng vô cùng không thua gì ngôi nhà, chỉ có điều cây cối bên trong khuôn viên đã bị khô héo do không có người chăm sóc.

Sau một hồi chiêm ngưỡng mỹ quan toàn cảnh, cô liền quay qua hỏi cô Lan. Cô biết cô Lan rất giàu có, nhưng không thể ngờ là giàu đến mức khiến người ta phải thầm thán phục như vậy.

“Cô ơi, đây là nhà của cô sao?”.

“Đây không phải là nhà của tôi, đúng hơn, ngôi nhà này là của cha tôi để lại cho các thế hệ tương lai tiếp quản. Nhưng vì tính chất công việc, lâu rồi tôi không về lại ngôi nhà này.”

Cô Lan vừa nói chuyện, vừa mở cốp xe lấy đồ cho chị em cô. Sự nhiệt tình của cô Lan làm cô cảm động, nhưng ở một nơi xa hoa như thế này cô không tiện.

“Em đừng cảm thấy ái ngại gì cả, em và em gái em ở đây cũng coi như giúp tôi trông coi ngôi nhà này.”

Cô Lan thấy cô không còn gì phải lo lắng nữa nên nhẹ nhàng đẩy cánh cổng sắt lớn sang một bên, tiếng “cạch cạch…” khiến cô và con bé phải dựng cả tóc gáy, bỗng một cơn gió lạnh thổi qua lá cây khô trên mặt đất bắt đầu lay động một chút, phát ra tiếng sột soạt.

Bước qua cánh cổng sắt lớn, cô có thể nhìn thấy rõ ràng căn biệt thự này từ khoảng cách gần hơn, mặc dù nó rất đẹp, nhưng lại mang một màu sắc hơi ảm đạm.

Bầu trời đang trong xanh bỗng mây đen kéo đến bao phủ cả một khoảng không, tiếng chim kêu vài tiếng nghe thật hãi hùng.

Con bé bắt đầu cảm thấy ngôi nhà này có gì đó không ổn, vội níu tay cô lại, dường như không muốn tiến bước sâu vào bên trong khuôn viên.

“Bé Liên? Em sao vậy?” ” Không sao đâu, đừng sợ!”.

Cô lo lắng quay đầu lại hỏi con bé, nhưng con bé run rẩy sợ hãi sắp muốn khóc.

“Chúng ta có thể không vào đó được không chị hai?”

Con bé ngước mặt lên nhìn cô, giọng nói nhỏ nhẹ như sợ cô Lan thể nghe thấy.

“Yên tâm đi, có chị ở đây rồi, em không cần phải sợ!”

Cô nắm chặt tay con bé để động viên. Khi thấy con bé đã ngoan ngoãn nghe lời, cô liền dắt con bé bước đến gần toà nhà.

Con bé chợt nhìn thấy bóng một người lạ đi qua một bụi cây lớn phía xa. Một nỗi hoang mang khôn tả dâng lên trong lòng khiến con bé phải nắm chặt tay cô như một bản năng cố hữu mỗi khi gặp nguy hiểm.

Cô lan thuận tay mở cánh cửa gỗ lớn qua một bên, hình thức bên ngoài đã khiến cô kinh ngạc, nhưng sau khi cánh cửa bật mở, tận mắt trông thấy khung cảnh bên trong, cô càng bất ngờ hơn nữa. Nó quá lộng lẫy, khác xa hoàn toàn trí tưởng tượng của tôi.

“Em vào đi!”

Cô lan phụ cô xách chiếc vali quần áo bước vào trong nhà.

Cô bế con bé đi theo sau cô lan, nhưng vừa nhấc chân lên, một bàn tay đột nhiên từ phía sau vỗ nhẹ vào vai cô, khiến cô giật mình quay lại.

Cô vừa quay lại, nhìn ra sau khiến cho cô giật mình vì trước mặt là một cô gái, khuôn mặt trắng bệch, dáng người gầy gò và điều tôi chú ý hơn cả là hai mắt của cô gái đó có màu xanh lam.

“Cô Marie, đừng có hù dọa học sinh của tôi.”

Cô lan bất thình lình lên tiếng, một lần nữa cô một phen giật mình, bừng tỉnh khỏi mớ suy nghĩ trong đầu.

“Cô gái đó là…”

Cô thắc mắc hỏi, không hiểu từ đâu lại xuất hiện một cô gái kỳ lạ cùng với bộ dạng dễ gây ám ảnh cho người khác như vậy.

“Cô ta chính là người trông coi ngôi nhà này, ba của cô ta từng là quản gia cho ba của tôi! Mà sau này hai đứa giao lưu làm quen với nhau nha?”

“Làm quen kiểu nào cô?”.

Cô lan điềm nhiên nói:

“Hôn miệng với nhau”.

Nghe cô Lan giải thích, cô cũng có phần hiểu ra, chỉ là ánh mắt cô gái đó nhìn nó rất lạ, như đang muốn nói gì đó.

“Thôi vào trong đi, co6sẽ dẫn hai đứa đi xem phòng của mình!”

Một lần nữa Cô Lan đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, vội lên tiếng giải thích, giúp cô loại bỏ cảm giác bất an.

Cô bế con bé trên tay đi theo sau cô Lan. Đưa mắt nhìn mọi ngóc ngách của căn biệt thự, bên trong rất rộng rãi, nội thất đậm chất Châu Âu. Và quan trọng hơn, không có một hạt bụi nào bám xung quanh, chứng tỏ cô gái vừa dọn dẹp.

Cô lan vừa đi phía trước vừa căn dặn:

“Ngôi nhà này có tổng cộng ba tầng, tầng một và tầng hai tùy ý em sử dụng, nhưng tuyệt đối không được đặt chân lên tầng ba nhất là căn phòng nằm bên tay trái, em không được bước vào căn phòng đó!”.

Cô Lan đặt ra cho cô nội quy, lúc đầu cô còn băn khoăn. Tại sao cô Lan không cho lên lầu ba, rốt cuộc trên lầu ba có cái gì quan trọng?

“Vâng!”.

Cô nhìn thấy bức tường ở chính giữa phòng treo một bức tranh sơn dầu lớn. Trong bức tranh là một gia đình ba người, một người đàn ông vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở giữa, đứng bên phải là một phụ nữ trung niên, có lẽ là vợ của người đàn ông ngồi giữa. Bên trái là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Đột nhiên, trong đầu cô vang lên tiếng kêu đau đớn của một cô gái, cùng với tiếng búa đập vào tấm ván gỗ, cô đột nhiên rời mắt khỏi bức tranh. Nhưng dư âm của những tiếng la hét và tiếng búa nện xuống vẫn âm ỉ trong đầu cô mãi.

Rốt cuộc đó là tiếng hét của ai? Sao nó nghe đau đớn và buồn bã đến thế?

“Như Hoa, em sao vậy?”

Giọng nói của cô Lan giúp cô thoát khỏi những âm thanh đang vùng vẫy trong đầu.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, cô nhanh chóng tiến lại phía cầu thang làm bằng gỗ, nhưng được làm bằng loại gỗ tốt nhất nên trông khá chắc chắn, lúc này cô mới để ý hầu hết đồ đạc trong biệt thự này đều làm từ gỗ quý, nhìn rất có giá trị.

Tiếp tục đi lên tầng 2 của căn biệt thự, mỗi khi bước lên một đoạn cầu thang, tim của cô lại đập loạn xạ, vùng ngực bị nén lại tạo cảm giác khó thở. Mãi đến khi đặt chân lên tầng hai, cảm giác khó chịu mới chấm dứt.

Từ lúc bước chân vào căn nhà này, cô luôn cảm giác bất an, nhất là sau khi gặp mặt cô gái kỳ lạ kia.

“Đây là phòng của hai đứa!”.

Cô lan chỉ sang bên tay phải có hai phòng ngủ cạnh nhau, bên tay trái cũng có một phòng khác vẫn đang bỏ trống, cạnh phòng trống là cầu thang đi lên lầu ba.

Thấy cô còn chần chừ, cô Lan từ từ tiến đến căn phòng đầu tiên bên phải rồi tự tay mở cánh cửa vào căn phòng làm từ gỗ.

“Em có muốn thử vào xem thử không?”.

Cô đảo mắt nhìn một lượt căn phòng, đây là căn phòng của toà biệt thự lớn, chắc chắn căn phòng cũng sẽ không hề nhỏ, nó phải to bằng phòng của cô và con bé gộp lại.

Bản thân phòng tắm cũng khá rộng, tiếng nước từ vòi nhỏ giọt nghe rất lạ, nhưng cô cũng không để ý lắm, cho rằng chỉ là vòi nước bị rò rỉ.

“Em thấy căn phòng này thế nào?”.

Cô mỉm cười trả lời:

“Nó thật sự rất tốt ạ!”.

Đi sang phòng bên cạnh, căn phòng này cũng không khác phòng của cô là mấy. Chỉ khác ở chỗ, căn phòng này có một tấm gương lớn được che bằng tấm vải đỏ, đặt cạnh cửa sổ.

“Từ giờ hai căn phòng này sẽ là phòng của hai đứa!”.

Cô lan tiến lại gần cô hơn, nhưng đôi mắt dày đầy ẩn ý dán chặt vào môi cô. Sau đó, cô lan cố gắng hôn miệng cô, môi cô và cô lan dần di chuyển lên nhau một cách chậm rãi.

Đột nhiên, có một tiếng sét lớn, khiến cô giật nảy mình. Nhưng cô và cô lan vẫn tiếp tục hôn miệng nhau cho xong.

Dường như cảm nhận được điềm chẳng lành, đàn chim đang đậu trên cành cây bỗng cất tiếng kêu to rồi bay đi.

“Có lẽ trời sắp có trận mưa lớn, cô nên về nhà sớm thì hơn!”

Khuôn mặt cô Lan bắt đầu lộ rõ sự căng thẳng, những giọt mồ hôi đã xuất hiện trên vầng trán cao. Nhưng vẫn cố giữ chặt đầu cô, cô lan tiếp tục hôn lên miệng cô lần nữa.

Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi xuống giường cùng cô lan và tận hưởng những nụ hôn nóng bỏng đó.

Sau khi hôn miệng nhau một lúc, cô đẩy nhẹ cô lan ra và nói:

“Vậy thì để em tiễn cô đi!”.

Thời tiết bên ngoài gió ngày một lớn, đám lá cây trong khuôn viên bay tán loạn theo cơn gió, tiếng sấm âm ỉ báo hiệu cho mưa giông sắp đến.

Ra đến cổng chính, cô lan mở cửa bước lên xe nhưng cũng không vội rời đi, hạ nửa cửa kính xe xuống dặn dò vài điều cần lưu ý khi ở trong căn nhà này:

“Nếu cần giúp đỡ, chỉ cần nói với Marie, cô ấy đang ở trong kho thóc, phía sau ngôi nhà này. Hơn nữa tuyệt đối không được lên lầu ba, hiểu chưa?”

“Dạ em biết rồi cô đừng lo lắng quá…”

Rồi, nàng hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của Lan.

Lúc này, ở cửa sổ căn phòng trên tầng 3, có những ánh mắt đỏ hoe đang nhìn cô và cô Lan.

Tâm trạng của cô có chút không thoải mái khi biết được cô gái cổ quái kia cũng ở gần đây, ngay tại khu vườn phía sau ngôi nhà này.

Cô Lan gật đầu tỏ vẻ hài lòng rồi khởi động xe rời đi. Cô nhìn theo bóng chiếc xe đi xa dần, rồi khuất hẳn khỏi tầm mắt. Những hạt mưa đầu tiên bắt đầu rơi, cô vội vã quay vào trong, tránh cơn mưa lớn bất ngờ.

Đúng lúc cô gái kỳ lạ đứng từ xa nhìn cô không rời mắt, hơi ngượng ngùng nhưng cô vẫn cúi đầu.

Sau khi cúi đầu chào, cô chạy vội vào trong nhà, cố gắng thoát khỏi ánh mắt ám ảnh của cô gái kia.

Cô gái kia gọi to:

“Ngày sau, tôi và cô hôn miệng.”

Lúc 8 giờ tối, cô ấy ra khỏi phòng tắm, trần truồng. Dù tâm trạng hơi mệt mỏi nhưng cô vẫn không vội lên giường nằm nghỉ mà quyết định đến chiếc ghế xích đu cạnh cửa sổ, ngồi xuống, tay xoa xoa cái Ɩồŋ không lông của mình.

Một tay xoa xoa Ɩồŋ một tay bóp vú miệng thì rên rỉ trong cổ họng… Ư… ư… ư…

Vừa thủ dâm vừa nhìn qua ô kính cửa sổ, cô thấy bên ngoài mưa đang rơi nặng hạt, gió hú từng đợt rung rinh cành cây khô.

Ngừng thủ dâm lại, cô định đứng dậy. Bỗng mí mắt trĩu nặng, giấc ngủ bắt đầu ập đến, cô ngủ ngay trên chiếc ghế xích đu.

Cô đang ngủ say, nhưng chiếc ghế xích đu đột nhiên nặng trĩu, như thể ai đó đang ngồi ngay bên cạnh cô và hôn lên miệng cô.

Trong trạng thái mơ màng, cô ấy giơ hai tay lên như thể đang ôm ai đó. Cùng lúc đó, nó phát ra một… bạch… bạch… giống như âm thanh thứ gì đó đang nhấp vào cái Ɩồŋ của cô.

Một cơn gió thổi tới làm cô tỉnh giấc, nhanh chóng ngồi dậy định đi về giường nghỉ ngơi. Thì thấy cửa sổ được mở ra khi nào. Cô đưa tay định đóng cửa sổ thì bất ngờ đập vào mắt là một bóng người mặc chiếc áo mỏng đang lảng vảng trong khu vườn phía sau biệt thự.

Lúc đầu cô hơi hoảng hốt, nhưng khi nheo mắt lại để nhìn rõ hơn, cô nhận ra bóng dáng đó chính là cô gái kia, bóng dáng đó, không lẫn vào đâu được.

Tại sao cô ấy lang thang trong khu vườn vào ban đêm? Chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh bị gió thổi tung lên, để lộ cặp vú và cái Ɩồŋ nhỏ, trên tay cầm chiếc đèn pin, dáng vẻ thật mờ ám.

Cô khẽ thở dài một tiếng rồi dứt khoát đóng cửa sổ, kéo rèm che kín khung cửa sổ.

Bước lại gần chiếc giường lớn, cô dựa lưng vào thành giường, mắt dán chặt lên trần nhà, tai tập trung lắng nghe tiếng tích tắc của kim đồng hồ.

3 giờ sáng, sau một đêm gần như thức trắng, vì quá mệt, cô chìm vào giấc ngủ say. Và lần này không có gì xảy ra.

Sáng hôm sau, mưa đã ngớt rơi, những tia nắng đầu tiên trong ngày len lỏi qua tấm rèm mỏng.

Đột nhiên, điện thoại reo lên báo có người gọi đến. Mí mắt khẽ chuyển động, đôi mắt dần dần mở ra, tay cô sờ soạng tìm điện thoại của mình.

Chợt mắt cô dừng lại ở chiếc bàn cạnh tivi, điện thoại nằm đó từ bao giờ, tiếng chuông cứ reo mãi không chịu dừng. Đồng thời trên điện thoại có một cái gì đó nhờn nhợt và có mùi tanh hôi. Nhìn xuống Ɩồŋ, cô để ý thấy cũng có một chất nhờn nhợt giống như vậy. Cô ấy biết nó là gì nên nhanh chóng lau sạch nó.

Sau đó nhấn nút trả lời.

“Xin chào, cô Lan!”

“9 Giờ em qua bệnh viện Đại Từ phỏng vấn nhé!”

Giọng Lan khản đặc, hơi thở ngắt quãng, nghe như người ốm.

“Cô Lan, cô bị ốm sao?”

Theo phép lịch sự, cô liền hỏi thăm sức khỏe của cô Lan, dù sao cô Lan cũng giúp đỡ cô rất nhiều.

“Không sao đâu, chỉ là cảm lạnh thông thường thôi. Nhớ đi phỏng vấn lúc 9 giờ nhé!”.

Cô lan nói xong liền tắt máy ngay lập tức.

Cô nhìn điện thoại, đã 8h30, cô chỉ có 30 phút để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn. Dù mới chỉ là thực tập sinh, chưa phải là bác sĩ chính thức nhưng cô nghĩ mình sẽ còn phải trả lời những câu hỏi chuyên môn mà giám đốc bệnh viện đặt ra.

Không suy nghĩ nhiều, cô bước đến bên tủ quần áo, đưa tay mở cánh cửa tủ, vừa mở cửa ra, cô giật mình phát hiện một bộ váy cưới được treo ngay ngắn trong chiếc tủ mà cô chưa không bao giờ nhìn thấy.

Trong vô thức ướm thử nó lên người, bất ngờ thay là bộ đồ rất vừa vặn với cơ thể của cô.

Đang mải mê với bộ đồ, chợt nhớ ra là mình vẫn còn có việc quan trọng. Cô liền cầm bộ váy cưới vào phòng tắm, sau vài phút vệ sinh cá nhân và thay một bộ đồ tươm tất.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9

TÊN TRUYỆN:

Cô dâu ma


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)