Home » Truyện sex dài tập » Cô dâu ma

Cô dâu ma

Sau đó hai chị em cô từ từ áp môi vào nhau và bắt đầu hôn nhau. Hai chị em cô mút môi nhau, “chụt… chụt…” vang vọng cả phòng.

Khoảng vài phút sau.

“Chị nói dối, em không tin, chị nói dối!”

Con bé kích động hét lên đẩy cô ra rồi chạy vụt khỏi phòng tằm, thấy thái độ kích động của con bé, cô cũng phần nào hiểu được con bé không muốn chấp nhận sự thật này.

“Liên!”

Cô vội đứng dậy chạy theo, sợ con bé lại làm chuyện ngu xuẩn.

Vừa chạy ra khỏi phòng tắm, cô chợt khựng lại khi cảm thấy chân mình giẫm phải thứ gì đó.

Điều kỳ lạ mà cô vừa giẫm lên là một tờ giấy khổ A4 nằm trên sàn nhà. Cô chậm rãi cúi xuống nhặt lên, đột nhiên đôi mắt cô chợt mở to kinh ngạc, lại thêm chút hoang mang, đây là bức tranh con bé vẽ hồi chiều mà cô vứt vào sọt rác, vậy tại sao? Tại sao bây giờ nó lại ở đây??

Tay cô run run, mặt đanh lại không thốt nên lời. Trong đầu cô bây giờ luôn có hàng ngàn câu hỏi liên quan đến bức tranh kỳ dị này.

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại đánh thức cô đồng thời đưa cô trở lại thực tại. Đem bức ảnh để trên bàn làm việc, vươn tay cầm lấy chiếc điện thoại đang đặt ngay ngắn trên bàn.

“Alo, Cô Lan đó hả!”

Cô áp điện thoại lên tai, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bây giờ đã là 9 giờ tối, bên ngoài bao trùm một màu đen yên tĩnh.

“Em đã suy nghĩ về lời đề nghị của tôi chưa?”

Cô chần chừ một lúc, lưỡng lự vài giây rồi quyết định cho cô Lan biết câu trả lời của mình:

“Em đồng ý đến đó để thực hành!”

“Tốt lắm, đúng là tôi đặt niềm tin không nhầm người. Ngày mai tôi đích thân đến đón em, hãy chuẩn bị đi!”

Cô Lan nói với giọng hài lòng rồi cúp máy ngay, khiến cô không kịp hỏi gì thêm.

Sau đó, cô đặt điện thoại và bức tranh xuống bàn, rồi nhanh chóng chạy đến phòng của con bé.

Xoay nhẹ nắm cửa, cánh cửa từ từ mở ra, kèm theo một tiếng két dài. Ánh trăng từ ngoài hành lang hắt vào căn phòng tối om của con bé, nhờ chiếc đèn ngủ mờ ảo và ánh trăng hắt vào có thể dễ dàng nhận ra con bé đang ngủ trên giường.

Nhẹ nhàng bước từng bước một vào trong phòng, tôi khẽ ngồi xuống giường, đôi mắt chăm chú nhìn bóng lưng của con bé.

“Liên, chị biết là em chưa ngủ. Chị xin lỗi, xin lỗi vì đã quá lớn tiếng với em. Em đừng giận chị nha!”

Thấy con bé không trả lời, cô bắt đầu cảm thấy có chút kỳ lạ, không đời nào con bé lại ngủ say đến quên cả trời đất như vậy. Cô bắt đầu lo lắng, đưa tay chạm vào người con bé để đánh thức nó.

Bất thình lình con bé quay đầu lại nhìn về phía tôi.

– Ối giời ơi…

Cô vội ngồi bật dậy kinh hãi khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, đôi mắt mở to nét vô hồn, khóe mắt rỉ ra một chút tơ máu như chực rơi lệ giống như hình bóng cô gái trong giấc mơ của cô.

Trong lúc tâm trạng còn đang hoảng loạn, chưa kịp lấy lại bình tĩnh, cô lại giật mình bởi một giọng nói từ phía sau.

“Chị hai đang làm gì trong phòng của em?”

Cô vội quay đầu nhìn về phía cửa phòng ngủ, thấy con bé đang bối rối đứng nhìn cô, trên tay vẫn đang cầm ly nước lọc đã uống cạn một nửa.

Cô quay đầu phía giường ngủ, nhưng rồi không hề thấy bất kỳ ai nằm trên đó, chiếc giường hoàn toàn không có ai.

“Em… em vừa đi đâu vậy?”.

“Em khát nước nên đi lấy nước uống!”

Con bé bước tới chỗ tôi đang ngồi và đặt cốc nước lên bàn cạnh giường ngủ. Rồi ngồi xuống bên cạnh cô, đặt môi của mình lên môi cô và trao cho cô một nụ hôn nồng cháy, ngây ngất.

Hôn miệng nhau xong cô nghiêm giọng nói, có thể con bé còn nhỏ chưa hiểu nhưng cô vẫn muốn hỏi ý kiến của con bé với tư cách một người bạn thật sự chứ không phải với tư cách người chị.

“Chị có chuyện muốn nói với em!”

“Là chuyện quan trọng hay không quan trọng? Nếu là chuyện không quan trọng thì để ngày mai nói đi, bây giờ em buồn ngủ rồi!”

“Chúng ta sẽ chuyển đi đến một nơi khác sống, chị muốn hỏi ý kiến của em. Em có muốn đi cùng chị hay không?”

Câu hỏi của cô khiến con bé sững lại vài giây, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô không chút dao động.

“Nếu em nói là em không muốn đi, vậy chúng ta có thể ở lại sao?”

“Điều này…” cô thoáng bối rối vì câu hỏi vô tư nhưng cũng đáng để suy ngẫm của con bé.

“Chị đã nhất quyết muốn đi? Vậy thì việc hỏi ý muốn của em đâu còn là điều quá quan trọng, vì dù sao chị cũng đã có câu trả lời cho riêng mình rồi mà!”

Lời nói của con bé như xoáy sâu vào tâm can tôi, không thể ngờ được rằng một cô bé mới chỉ 8 tuổi lại có thể nói ra được những đạo lý mà đến người trưởng thành như cô cũng không thể nghĩ tới.

“Vậy… em hãy ngủ sớm đi, ngày mai chúng ta sẽ đi sớm!”.

Dẫu biết rằng con bé sẽ không vui khi phải rời xa ngôi nhà nơi mình đã lớn lên, rời xa nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm về mẹ nhưng cô mong một ngày con bé sẽ hiểu ra, tất cả những việc cô đang làm là mang lại tốt nhất cho con bé.

Vừa định quay lưng đi, chợt nhớ tới bức tranh, cô liền hỏi con bé, làm sao có thể vẽ như vậy bức tranh? Người trong bức tranh ai là? Tại sao cô ta lại ở trong bức tranh gia đình?

“Bức tranh… mà em đã vẽ ở lớp… quả thực là nó rất kỳ lạ?”.

Con bé không ngần ngại trả lời cô dứt khoát:

“Em chỉ vẽ những gì em đã thấy!”.

“Em đã nhìn thấy… cái gì?”

Phần 3

Cô nuốt xuống một ngụm nước bọt nhỏ, mồ hôi lạnh trên trán bắt đầu chảy xuống. Từng câu, từng chữ con bé nói ra đều mang một ý nghĩa bí ẩn, vừa kích thích trí tò mò của cô, vừa khiến cô run sợ.

“Cô gái đó… đang đứng cạnh chị, chị ta muốn hôn miệng với chị đó chị hai!”.

Thanh âm của con bé tràn đầy ma mị, khiến thân thể cô cứng ngắc không thể động đậy, lúc này cô không dám quay đầu nhìn lại phía sau, sợ bắt gặp cái thứ không muốn nhìn thấy.

Nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi của cô, con bé không thể không cười.

“Em chỉ nói đùa thôi mà, chị làm gì phải sợ chứ?”.

“Em thật là, đùa như vậy không vui chút nào đâu!”.

Cô tức giận quay người bỏ đi.

Về phòng, cô cởi khăn tắm và leo lên giường nằm trên giường suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Chợt nghĩ đến bức tranh vẫn còn trên bàn ngoài phòng khách, Cô kéo cơ thể trần truồng, không một cọng lông Ɩồŋ ra phòng khách để kiểm tra.

Ánh mắt dời đến bên ngoài cửa sổ phòng khách, nàng thoáng thấy một bóng người. Tiến lại gần cửa sổ hơn một chút, nheo mắt để nhìn rõ hơn, thì thấy bóng dáng đứng trong sân là một cô gái đang khỏa thân, mái tóc đen nhánh xõa sau lưng.

Cô thấy hơi lạ, tại sao giữa đêm thanh vắng lại có một cô gái khỏa thân đứng trước cửa nhà mình. Và điều kỳ lạ hơn là cô ta chỉ đứng đó, dường như không có ý định rời đi.

Đột nhiên bóng đèn chập chờn chập chờn khiến sự chú ý của cô chuyển sang ngọn đèn chính, vài giây trôi qua, hiện tượng cũng dừng lại, ánh mắt cô lần nữa nhìn ra ngoài cửa sổ, lần này đã không còn nhìn thấy nữa. Cô gái lạ đó ở đâu? Cô biến mất nhẹ nhàng như không khí, đến không ai biết, ra đi không ai hay.

“Cô gái đó đâu?”

Cô nhích lại gần cửa sổ xem cô gái kia đã đi đâu.

Chợt, giọng cô gái vang lên trong không gian yên tĩnh:

– Hi… hi… chúng ta hôn nhau nhé?

Cô nhanh chóng quay đầu nhìn lại.

Bức ảnh gia đình đang được treo ngay ngắn bất ngờ rơi xuống như một điềm báo trước, khung kính vỡ thành nhiều mảnh, nhìn bức ảnh gia đình duy nhất không còn nguyên vẹn, lòng cô run rẩy sợ hãi.

Cô từ từ bước đến cúi xuống và nhặt khung hình lên. Trong bức tranh là một gia đình hạnh phúc khi có ba người, đó là mẹ, Liên và cô. Đây là bức ảnh đầu tiên và cũng là bức ảnh cuối cùng mẹ chụp cùng hai chị em.

Một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gương mặt rồi vô tình rơi xuống khung hình.

“Mẹ, con xin lỗi. Có phải mẹ đang oán giận con?”.

Cô bắt đầu nhớ lại những chuyện đã xảy ra từ 3 tháng trước. Khi đó mẹ cô đang mang căn bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Sự sống chỉ có thể đếm qua từng ngày, đứng nhìn mẹ đang phải giành giật cơ hội được sống trước cửa tử, trong lòng cô bỗng đau thắt lại từng cơn.

Ngồi đối diện với nữ bác sĩ đang điều trị cho mẹ, tâm trí cô có chút hoang mang, lo sợ khi nghe tin xấu nhất về bệnh tình của mẹ.

“Chúng tôi rất tiếc khi phải thông báo với cô rằng, mẹ cô đang có dấu hiệu kháng thuốc.”

Sau đó nữ bác sĩ đưa cho cô tờ bệnh án của mẹ cô.

“Vậy không còn cách nào nữa sao thưa bác sĩ?”

“Hiện tại chỉ còn một cách duy nhất, chính là hóa trị.”

“Hóa trị? Sức khỏe mẹ tôi đã yếu lắm rồi, liệu bà ấy còn có đủ sức để trải qua những buổi hóa trị?”

Hóa trị hay còn gọi là xạ trị là biện pháp duy nhất giúp loại bỏ các tế bào ung thư xấu nhưng chỉ có tác dụng đối với bệnh nhân ung thư giai đoạn đầu. Còn mẹ cô đang ở giai đoạn cuối, sức khỏe bị bào mòn dần, chắc chắn mẹ sẽ không thể chống chọi nổi với mỗi đợt hóa trị.

“Điều này chúng tôi biết, nhưng ngoài cách này ra thì không còn bất cứ cách nào nữa.”

“Vậy một đợt hóa trị như vậy… phải mất bao nhiêu tiền?”

Bàn tay cô siết chặt lấy tờ bệnh án của mẹ, hồi hộp đợi chờ câu trả lời từ nữ bác sĩ.

“Một đợt hóa trị mất khoảng 2 triệu – 350 triệu, một tuần cần phải hóa trị hai lần.”

“Vậy… hãy bắt đầu hóa trị cho bà ấy đi.”

Sau đó, cô và nữ bác sĩ ngồi gần nhau, hôn lên miệng nhau và lập biên bản xạ trị.

Cô khẽ cắn chặt môi, toàn bộ khoản tiền tiết kiệm điều đã chạy chữa cho mẹ khi bà vừa nhập viện, vay thì cũng đã vay, số tiền từ công việc làm thêm của cô cũng không được nhiều.

Đứng trước cửa phòng hồi sức, trông thấy mẹ đang nằm nằm mê man trên chiếc giường bệnh, bốn bề đều có máy móc hỗ trợ. Trong đầu tôi lúc này đều bị ám ảnh bởi câu nói của bác sĩ, đôi chân dường như muốn ngã quỵ nhưng cô vẫn phải gắng gượng đứng dậy, nếu cô gục ngã ngay lúc này thì chắc chắn mẹ cũng sẽ không còn ý chí để sống tiếp.

Nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt, cố gắng lấy lại tinh thần lạc quan. Cô bước vào phòng bệnh với nụ cười gượng gạo trên gương mặt nhợt nhạt vì phải thức đêm mấy ngày liền.

“Mẹ có thấy đỡ hơn không, bác sĩ nói rằng tình trạng của mẹ đang tiến triển rất tốt. Con hy vọng mẹ sẽ sớm khỏe lại!”

Cô nhẹ nhàng bước đến bên giường bệnh, cúi xuống hôn lên miệng mẹ, đôi môi cô khẽ mấp máy trên môi mẹ một lúc rồi thì thầm vào tai mẹ.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, mẹ cô từ từ mở mắt ra nhìn, đôi môi khô nứt mấp máy, cố gắng nói ra từng chữ.

“Mẹ… muốn… về… nhà!”

“Không được, bác sĩ nói mẹ phải ở đây trị bệnh, sau khi đã khỏe hẳn thì con sẽ đưa mẹ về nhà!”.

Mẹ cô biết mình không còn sống được bao lâu nữa nên muốn trở về nhà mình, nếu chết đi sẽ thấy ấm áp hơn, còn hơn phải chết ở nơi lạnh lẽo như bệnh viện này…

“Được, con sẽ đưa mẹ về nhà!”

Cô và mẹ lại một lần nữa hôn lên môi nhau, cố ngăn những giọt nước mắt không rơi. Hai mẹ con cô lúc này chỉ biết ngồi ôm hôn miệng nhau trước cửa sổ phòng bệnh.

Ngay ngày hôm sau cô đưa mẹ quay trở về căn nhà quen thuộc, mặc cho các bác sĩ, y tá hết lời khuyên ngăn trước quyết định liều lĩnh này của cô.

Nhưng mẹ cô biết sức khỏe có hạn, cô cũng hiểu tính của mẹ, một khi đã quyết định làm gì thì nhất định phải làm cho bằng được, không gì có thể thay đổi được ý định của mẹ…

Mẹ cô đã ngồi tựa vào vai cô suốt quãng đường từ bệnh viện trở về ngôi nhà mà mẹ cô đã gắn bó cả đời.

Chiếc taxi dừng trước cổng căn nhà Liên con bé vui vẻ chạy từ trong nhà ra mở cổng.

“Em đã dọn phòng cho mẹ chưa?”.

Con bé chỉ biết là mẹ đã khỏe nên mới được xuất viện, chứ không nhận thức được rằng bệnh tình của mẹ đang ngày một nặng hơn.

“Chị yên tâm, em đã dọn xong rồi!”

Con bé hí hửng phụ tôi xách đồ dùng cá nhân của mẹ vào bên trong nhà.

Cô nhẹ nhàng đặt mẹ nằm trên giường, xong cô tỉ mỉ chỉnh lại gối và tiện tay đắp mền cho bà.

“Nếu như mẹ cảm thấy mệt thì hãy nói cho con biết, con sẽ đưa mẹ quay trở lại bệnh viện!”

Mẹ cô không thể nói nên chỉ khẽ gật đầu thay cho lời nói của mình.

Ngay khi vừa nhìn thấy cái gật đầu đồng ý của mẹ mình, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, lẳng lặng bước ra khỏi phòng để mẹ có thêm không gian nghỉ ngơi.

“Mẹ sẽ không phải đi bệnh viện nữa phải không chị?”

Vừa đóng cánh cửa phòng lại thì bỗng nhiên con bé lên tiếng từ phía sau khiến cô giật mình quay người lại.

“Nếu như bệnh của mẹ trở nặng thì sẽ phải quay lại bệnh viện, nên em đừng làm phiền lúc mẹ nghỉ ngơi nha!”

Cô và con bé ngồi xuống ghế sofa hôn miệng nhau một lúc rồi xuống bếp, thời gian không còn sớm, cô muốn nấu chút cháo cho mẹ. Trước kia mẹ cô thích ăn cháo thịt bằm trứng luộc, có lẽ bây giờ cô sẽ nấu.

Chợt cô nghe thấy tiếng động lớn vang lên, nghe như tiếng thuỷ tinh bị rơi vỡ. Vội tháo chiếc tạp dề đang mặc trên người rồi để qua một bên, tôi nhanh chóng chạy lên phòng khách xem rốt cuộc tiếng động xuất phát từ đâu.

Âm thanh phát ra từ phòng ngủ của mẹ. Trong lòng cô bắt đầu lo lắng, vội chạy đến phòng ngủ của mẹ để kiểm tra, vừa đẩy cửa bước vào đã thấy dưới sàn có rất nhiều mảnh kính vỡ, mẹ cô đang nằm hấp hối trên giường, có thể do bà ấy cảm thấy không khỏe nên đã dùng tay đập vỡ chiếc bình thủy tinh cạnh giường, mục đích là để báo hiệu cho cô biết.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9

TÊN TRUYỆN:

Cô dâu ma


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)