Phần 5
“Chuyến bay số hiệu VN 661 khởi hành từ Hà Nội đến Singapore sẽ diễn ra trong 30 phút nữa. Mời các quý khách nhanh chóng đến quầy check – in để làm thủ tục…”
Tiếng loa thông báo tại Nội Bài cắt ngang dòng suy nghĩ của thằng Minh. Nó định thần nhớ lại. Tất cả cứ như một giấc mơ vậy. Mới chiều hôm thứ 6 vừa rồi, còn tấp tểnh trở về nhà sau 1 buổi học dài trên lớp, thế mà bây giờ nó đã ngồi đây tại sân bay và chuẩn bị có chuyến đi nước ngoài đầu tiên trong đời. Minh không khỏi xao xuyến. Hồi hộp lắm chứ khi chuyến đi vừa này là món quà tinh thần mà chú Thanh dành cho nó (như theo lời chú kể), và lại hành trình sang Sing càng có ý nghĩa hơn khi đồng hành cùng nó ngoài đám trẻ con thằng Hưng thằng Khang, còn là người cô đầy nóng bỏng của Minh.
Thì cứ nhìn cách ăn mặc của cô Chi thì biết. Ngồi đối diện với nó ở phòng chờ, Chi hôm nay mặc một chiếc đầm body đen 3 lỗ đầy khêu gợi. Từng đường cong của người đàn bà u40 như được phơi trọn ra, bộ ngực đồ sộ lúc la lúc lắc theo từng cử động, và cứ mỗi lần Chi đứng lên lấy đồ hoặc đi vệ sinh thì cũng có hàng chục những cặp mắt đàn ông xung quanh mở căng dõi theo bờ mông tròn sexy như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Cô Chi búi tóc, đưa tay lên đầu, để hở trọn hai bờ vai trắng ngà và làn nách đẹp không tỳ vết. Thằng Minh nhìn mà thèm thuồng. Kể ra nếu giờ sân bay chỉ còn có một mình nó và cô Chi, kiểu gì nó cũng đè cô ra mà liếm. Liếm từ từng thớ thịt ở nách cho đến những tế bào Ɩồŋ phía sâu âm đạo cô Chi. Nó sẽ liếm, liếm cho đến khi cô trở nên quằn quại, van xin nó thì thôi! – Thằng Minh mơ màng.
“Ba đứa có đói không? Hay mẹ đưa đi ăn phở nhé. Chắc phải tầm tiếng nữa lên máy bay người ta mới cho ăn! Hạng thương gia thì chắc chả lo đâu, nhưng cứ ăn cho chắc bụng”
“Dạ không”, Hưng và Khang lắc đầu xong mỗi đứa lại cặm cụi dí mắt vào di động…
“Cháu không đói lắm, hay cô cứ đi ăn đi để cháu trông các em cho”, Minh nhanh nhẹn…
Đáp lại sự tinh tế của nó, cô Chi chỉ mỉm cười lắc đầu.
Đoạn nó rời chỗ ngồi, sang phía bên cô Chi. Giả vờ như định hỏi cô điều gì, Minh nói nhỏ: “Cháu chỉ thích… ăn… Ɩồŋ cô thôi”, nó nhìn cô đầy tinh nghịch.
Cô Chi giật mình, trừng mắt. Cũng may bọn trẻ con đang ngồi ở phía đối diện nên không nghe được những lời thầm thì đầy dâm dục của thằng Minh.
Thằng Minh như chưa muốn dừng trò đùa này, ngoảnh đi ngoảnh lại thấy bốn bề các hành khách đang mải mê chuyện cá nhân, nó tiếp tục:
“Hôm nay cô có mặc quần lót không ạ? Hay cô thả rông! Tí lên máy bay cháu xoa bướm cho cô như hôm vừa rồi cô nhé!”
“Linh tinh!”, Cô Chi nói khẽ đủ để cho Minh nghe và đứng lên đi về phía toilet.
“Mẹ đi vệ sinh, hai đứa ở lại trông đồ. Minh cũng để ý nhìn giờ không muộn nhé!”
Thằng Minh tủm tỉm cười. Hihi, chắc là phía dưới cô ra nước nhiều lắm rồi. Mới chỉ vài lời kích thích vậy thôi mà nàng đã chạy vội vào WC. Sang bên kia thể nào nó cũng khiến cô phải bê Ɩồŋ chạy vì nó.
Thằng Minh đoán như thần. Đúng là Chi đã vào phòng vệ sinh, nhưng thay vì vào để đi tiểu thì cô vào để giải tỏa tâm lý. Chi chạy vội vào phòng của nữ, khóa trái cửa, kéo váy lên ngang bụng và tụt vội chiếc xilíp đen đắt tiền cô mới sắm.
Ôi, chiếc quần lót dây lúc trước còn sạch sẽ thơm tho, vậy mà chỉ qua vài lời kích thích của thằng Minh mà đã ướt sũng nước Ɩồŋ. Cởi phăng chiếc xilíp ra, Chi mân mê xoa âm đạo. Kể từ khi đẻ thằng Khang, Chi luôn ý thức gìn giữ vóc dáng để có một cơ thể cân đối hoàn hảo. Cô hiểu tình dục hài hòa là ngọn lửa duy trì hạnh phúc gia đình. Cô đã từng định đi triệt lông bướm vì cho rằng sẽ cản trở cuộc vui với chú Thanh nhưng chính chú đã ngăn lại. Đám lông vùng kín cô Chi mọc rậm, xum xuê, và đã biết bao lần chú Thanh gục mặt vào đó say sưa bú mút. Tuần nào cũng vậy, cô Chi và chú Thanh đều đặn làm 5 nháy. Kể từ khi thằng Minh chuyển sang sống cùng, vì để giữ kẽ nên tần suất quan hệ giữa hai vợ chồng giảm dần. Cũng vì vậy mà nhu cầu sinh lý của Chi càng ngày càng cao.
Vào lúc này, trong căn phòng vệ sinh nữ, cô đang thổn thức. “Thằng bé con đáo để thật. Ui! Nó làm mình kích thích quá. A… a… a” Chi vừa nghĩ vừa dùng hai ngón giữa nõn nà vạch đám lông mu ra mà xoa mà chà phần mồng đốc. Đồng thời, một tay bên trái cô đưa lên bầu sữa căng tròn của mình mà nắn bóp phần nhũ hoa. Cái hình thức tự sướng này cũng đem lại thật nhiều khoái dục. Nếu lúc này, có một gã đàn ông lao vào phòng vệ sinh ấn đầu cô vào cặċ hắn mà bắt bú liếm thì chắc Chi cũng sẽ không từ chối. Đúng là người ta nói không sai: Những người đàn bà cuồng dâm khi trong cơn nứng Ɩồŋ thì sẽ bất chấp tất cả để đạt được cực khoái.
Độ 5 phút sau, chắc là đã lên đến đỉnh, cô Chi oằn người thè lưỡi, từng dòng nước nhờn phọt ra ngắt quãng, vương vãi khắp sàn phòng vệ sinh. Chi đã lên đỉnh! Cô thở hổn hển, định thần lại một lúc.
“Chắc cũng sắp đến giờ check – in rồi. Ra nhanh không muộn mất!”, Chi chỉnh lại chiếc váy body và cột búi tóc lên. Chiếc quần lót đen hàng hiệu giờ đã ướt nhèm, cũng không thể mặc lại được nữa. Nghĩ ngợi một lúc, cô quyết định ném vào chiếc thùng rác trong góc phòng, rồi cứ thế hổn hển bước ra ngoài với chiếc Ɩồŋ đen kịt lông không mảnh vải phía dưới.
Làm thủ tục xuất trình vé, 4 mẹ con cô cháu xuất phát lên máy bay. Chiếc Boeing 787 – 10 đậu sẵn ở bên ngoài đường băng, không khỏi làm cho Minh cảm thấy bồi hồi, sẵn sàng cho một chuyến đi dự báo đầy thú vị và ướt át!
Trên máy bay khoang business, thằng Khang nhanh nhanh chóng chóng ngồi vào ghế cạnh cửa sổ. Trong khoang thương gia hôm nay không có nhiều khách lắm, có mỗi nhà cô Chi và hai cặp vợ chồng khác, một già một trẻ đều ngồi ở phía hàng ghế trên. Theo vé mua lúc đầu, cô Chi sẽ ngồi cạnh nó để tiện xúc cơm cho thằng quý tử, nhưng thằng Khang nhất quyết đòi ngồi cạnh Hưng để hai đứa chơi nốt ván Call of Duty còn dang dở tối qua. Một cách miễn cưỡng, cô Chi đành ngồi cạnh thằng Minh.
Chiếc Boeing lấy đà, chạy chầm chậm rồi bắt đầu tăng tốc. Tiếng động cơ xồng xộc xồng xộc làm thằng Minh hoang mang, nó dáo dác nhìn xung quang trông đến tội. Biết thằng nhỏ mới đi lần đầu, cô Chi dịu dàng xoa đầu nó:
“Minh đừng sợ, chuẩn bị cất cánh nên rung là bình thường, một lúc nữa lên không trung sẽ hết!”
“Dạ… dạ…”
Một lúc sau, máy bay đã vút lên trời cao, nhẹ bẫng.
“Thế nào? Đi máy bay lần đầu có thích không Minh?” Chi cười trìu mến…
“Dạ, thích ạ”, Minh bẽn lẽn…
“Mà thích nhất là có cô đi cùng ạ!” Thằng ranh con được thế tiến tới…
Cô Chi tủm tỉm cười: “Chỉ nịnh cô là giỏi thôi!”
“Thế sang bên đấy, cô nhớ phần thưởng của cháu đấy nhé!”
“Rồi, yên tâm” đoạn, cô Chi nháy mắt ra dấu với nó.
Bay được một lúc, phi công thông báo đến giờ phục vụ bữa trưa. Mấy cô tiếp viên người Sing gợi cảm đẩy xe đồ ăn ra phục vụ. Đúng là những người phụ nữ được tuyển chọn gắt gao nhất. Các cô có sắc tộc khác nhau như Trung, Mã hay Ấn, mỗi người mỗi vẻ. Họ đều xinh đẹp, sở hữu cặp chân dài miên man với cơ thể đồng hồ cát. Khoác lên mình chiếc xà rông Kebaya, cô nào cô ấy nhìn tựa như nữ thần vậy!
Nhưng giờ, nữ thần duy nhất trong lòng thằng Minh đang ngồi ngay cạnh nó. Bước ra ghế ngồi sang chỗ thằng Hưng kiểm tra xem nó có chịu ăn uống cẩn thận không, cô Chi quay trở lại với Minh. Hai người chọn hai khẩu phần ăn khác nhau. Thằng Minh béo háu ăn, chọn ngay suất cơm gà Hải Nam to ú ụ. Cô Chi nền nã, lại theo chế độ diet, nên chỉ gọi phần salad rau củ quả nhẹ nhàng.
Đang ăn, chẳng hiểu vô tình hay cố ý, thằng Minh làm xớt ngay miếng thịt ra đùi Chi.
“Ôi, cháu xin lỗi cô!”
“Không sao đâu, cháu ăn tiếp đi!”
Cô Chi nói xong cầm giấy ướt cúi xuống. Một cách vô thức, Chi kéo vạt váy lên để lau. Cái khoảnh khắc ấy chỉ diễn ra có vài giây, nhưng không qua được đôi mắt tà dâm của thằng bé mới lớn. Thằng Minh nhìn thấy rõ ràng đám lông đen mượt lòi hẳn ra giữa âm đạo của cô nó.
“Ơ… ui… cô… cô… thả rông… không mặc… quần… lót…”
Đang nhai dở, Minh phọt hết đống thức ăn trong mồm ra trước sự ngơ ngác của Chi. Định thần lại, như đã hiểu ra sự hớ hênh của mình, cô Chi lập tức khép hai chân lại, đưa khăn ướt cho nó lau:
“Suỵt! Cháu nhìn thấy hết rồi phải không?”
Thằng Minh gật đầu, thở hổn hển: “Dạ… dạ… sao… sao… cô… lại phơi… phơi… l… ồnn… ồn… trên… máy bay…”
“Bậy nào, cô đi vệ sinh bị ướt quần lót, không tiện thay nên để thế cho thoáng thôi!” Cô Chi giọng hoang mang chống chế.
Hai người ngồi im một hồi lâu không nói gì. Được một lúc, thằng Minh mạnh dạn thủ thỉ:
“Cho… cháu… sờ… nhé…”
“Sờ cái gì? Cháu có biết đang trên máy bay không hả?”
“Đi mà cô. Đi… cháu… sờ… một tí… thôi!”, Thằng Minh lèo nhèo…
“Khônggg… không được… ai biết thì chết…”, Chi lắc đầu nghiêm nghị: “Người ta phát hiện ra thì xấu hổ lắm!”
Thằng Minh làm mặt giận dỗi: “Cô có biết cháu bức bối thế nào không? Cô cứ hứa phần thưởng, nhưng biết đến bao giờ mới có? Bây giờ cháu chỉ sờ một tí để giải tỏa thôi!”
Để lại một bình luận