Phần 4: Những ngày hạnh phúc
Chiếc xe vision dừng lại trước cổng nhà ông nội, cả hai cùng xuống xe, không để ý có người hay không? Cả hai người ôm hôn nhau thắm thiết không muốn rời xa, không phải nhìn trộm Quang đứng trong sân nhìn thấy rõ hình ảnh hai người.
– Anh đi nhá. Vào đến nơi nhớ gọi cho em.
Nó nhìn Phương dân dấn nước mắt gật đầu. Hai bàn tay vẫn còn nắm chặt lấy nhau.
– Anh sẽ nhớ em lắm.
– Em cũng vậy nhưng mình sẽ sớm gặp nhau thôi.
– Chắc chắn thế.
Mãi Phương mới dứt ra rồi lên xe, đợi đến khi chiếc xe đi khuất nó mới ngơ ngẩn vào nhà. Ngồi trong nhà gấp quần áo cho vào vali, anh Quang tay xách mấy kg bột sắn dây, tay kia dắt con bé con dưới nhà đi lên.
– Có mấy kg bột sắn chị làm. Em mang vào pha uống cho mát, cho anh chị gửi biếu cô chú mấy kg nữa?
– Thôi anh. Em có về nhà đâu. Cũng không mấy khi ăn ở nhà, em xin nhưng em để lại cho cháu lần sau em về em lấy.
– Đừng từ chối như thế, anh chị không vui đâu.
– Vậy thôi em xin 1kg, bố mẹ 1 kg?
Anh Quang gật đầu, nó lấy ra 2kg bỏ luôn vào trong vali.
– À này. Chú yêu cái Phương làng bên hay chỉ vui chơi qua đường thôi?
Nó ngớ người ra giây lát rồi gật đầu.
– Em yêu Phương, nghiêm túc đấy anh. Một vài tháng nữa công việc em ổn sẽ tổ chức lễ cưới, sắp được ăn cỗ rồi.
– Đây là chuyện của chú, lẽ ra anh không nên can thiệp nhưng là anh em. Anh nghĩ, anh cần phải nói, còn quyết định sao là quyền của chú.
– Dạ.
Đến giờ nó thấy lạnh toát mặt chờ đợi điều Quang đang định nói, có thể rất kinh khủng.
– Nó 2 đời chồng, 1 đứa con hôm qua chắc nó đã nói với chú? Không vấn đề gì.
– Dạ.
Quang đắn đo giây lát mới nói tiếp.
– Nó còn làm đào trong quán karaoke, chú có biết không? Nhưng anh và nhiều người đàn ông trong xã đều biết.
Lần này gương mặt nó cứng như đá không còn biểu tả một chút cảm giác. Những hình ảnh về Phương tái hiện rất nhanh trong ký ức, tình ái có thể nó ngây thơ nhưng cuộc đời đủ để nó hiểu những điều bất thường trong khách sạn suốt cả ngày hôm qua.
– Vợ đẹp là vợ của người ta, giống như chị Hà năm ấy. Em có thể nhanh hay chậm nhưng đừng sai như anh. Thôi anh về đây. Chúc chú đi đường mạnh khỏe.
Anh buồn bã cắp đứa con về nhà dưới để kệ nó ngồi trước đống quần áo xếp dở dang trong vali. Không hiểu sao đôi dòng nước mắt nó tự nhiên lăn dài trên má.
Nó ngồi trên taxi rồi tắt nguồn điện thoại.
– Sao mấy ngày hôm nay anh không gọi điện không nhắn tin cho em? Anh quên em rồi sao?
Đôi mắt Phương sưng hùm hụp trong video call khi đối diện khiến nó không cầm lòng.
– Em hỏi ý mẹ xem, có đồng ý cho em vào Sài Gòn làm không? Nếu đồng ý, nói cho anh hay để anh thu xếp công việc, còn nếu em muốn cưới sang năm anh về xin phép mẹ sau.
Phương nhoẻn miệng cười hạnh phúc.
– Dạ, mà mẹ biết anh đấy. Nhà em ai cũng khen… anh giỏi, nói em may mắn.
– Thật à.
– Em nghĩ mẹ sẽ đồng ý thôi.
– Ừ vậy em lo thu xếp đi, để anh đi liên hệ công việc cho em.
– Dạ.
Thực ra gần một tuần, nó đã suy nghĩ rất nhiều cả tình yêu, lý trí, cảm xúc nhưng nghĩ nếu Phương là một đôi giày rách, đôi chân nó đâu lành. Còn những đôi giày thủy tinh có long lanh đẹp đẽ đến mấy nhưng đâu có dành cho nó. Trong cuộc đời có được một người để yêu thương và bảo vệ. Đó đã là niềm hạnh phúc lớn lao lắm rồi. Và nhất là nó không dứt ra được sự cuốn hút kỳ lạ của Phương. Nó mới quyết định bấm máy nhờ đồng nghiệp cũ.
– Cậu giúp tôi một công việc được không? Bán thời gian thôi cũng được, Trình độ cô ấy chỉ có vậy nên không thể đề nghị lương cao, 12/12 hiện tại đang làm công nhân.
– Dạ được anh, khi nào chị ấy vào anh kêu chị qua em. Lương 5 – 7 triệu em lo được, ngày làm việc hành chính 8 tiếng thứ 7, chủ nhật nghỉ…
– Vậy tốt rồi. Cảm ơn cậu.
Nó cúp máy, ngồi bần thần hình dung ra chuyện đêm ấy nằm trần truồng ôm Phương trong khách sạn. Tay Phương vẫn cố xoa buồi mềm oặt như cọng bún, Phương ngước mắt lên nhìn thì thầm bảo.
– Địŧ không hẳn để thỏa mãn sinh lý, nó thể hiện sức mạnh của một người đàn ông chế ngự được con đàn bà của mình.
Mới nghe nói thế thôi mặt đỏ phừng phừng, máu có cảm giác dồn hết lên não, lòng tự tôn của nó thêm lần bị chà đạp, thấy mình yếu đuối bất lực vô cùng…
– Anh yếu như thế em còn yêu anh không?
– Yêu vẫn yêu nhưng cảm giác không trọn vẹn, em muốn anh là một người đàn ông mạnh mẽ.
Nói xong rồi. Phương lại ghì đầu nó xuống bộ ngực bánh dày cương cứng, giờ hai trái nho khô màu nâu nâu trên nền trắng mịn như tuyết dựng đứng nhô lên từ lâu.
Cố lắc đầu cho tan giấc mộng, vội bấm số máy khác.
– Chiều nay, anh có ở phòng khám không? Em muốn hẹn gặp anh 30 phút, dạ ở đấy luôn. Dạ hẹn anh lúc 3 giờ chiều, lo xong công việc em sang.
Kéo quần dài lên, ngồi đối diện với người bác sĩ nam hơn nó tầm năm tuổi.
– Đừng lo không có sao đâu do rối loạn cương dương do thiếu testosterone bổ sung, tăng cường là ổn thôi. Về kích thước không có vấn đề gì, tư tưởng thoải mái, không có gì phải lo nghĩ cả.
– Có phải uống thuốc không anh?
Người bác sĩ đứng dậy lấy hộp thuốc vui vẻ đặt trước mặt.
– Mang về uống bổ sung, tăng testosterone nhớ uống ngày hai viên. Ăn nhiều gan, hàu, lá hẹ bổ sung kẽm, chăm vận động rồi hành vợ không thở được đâu. À tính lấy vợ sao?
– Dạ.
Nó gật đầu.
– Ừ lẽ ra cậu nên đi khám lâu rồi. Có bệnh đi khám có gì phải ngại, phải dằn vặt tự ti, đừng có giấu, đừng lên mạng tra google tự chữa, có ngày chết oan đấy. Nên gặp thẳng bác sĩ…
– Hết nhiêu tiền anh?
– Thôi tiền nong gì? Giữ lấy đi, tôi giúp cậu thôi. Còn có việc tôi phải nhờ cậu.
Tiếng gõ cửa bên ngoài, nó vội đứng dậy cầm lấy hộp thuốc trên tay định đi ra.
– Cảm ơn anh.
Người bác sĩ gật đầu, nó mở cửa đi ra.
Phương nằm trần truồng trên giường gọi video call hồ hởi khoe.
– Mẹ đồng ý rồi. Có gì đầu tuần em vào với anh, xe máy gửi ô tô vào sau.
– Ừ anh đã lo việc cho em rồi. Lương cũng như ngoài đấy thôi. Đợi vài tháng thẩm định dự án xong, anh lo cho em chỗ khác tốt hơn.
– Anh vui không?
– Vui chứ. Nhìn thấy em là muốn rồi.
– Muốn gì anh?
Phương ỡm ờ hỏi. Rồi hai ngón tay Phương vạch hai mép Ɩồŋ còn đỏ hỏn, hột le lòi ra trước mặt nó, khiến nó nóng mặt thằng nhỏ ở dưới quần nó ngóc đầu dậy như muốn biểu tình lùm lùm lên một đống dưới gầm bàn. Nó run run bảo.
– Địŧ.
– Được không đấy. Yếu sền sệt như hôm ở khách sạn chán lắm.
– Vào đây anh địŧ nát Ɩồŋ em ra.
Nó nói mà buộc phải mở cúc, tụt hẳn quần dài xuống tới chân, buồi nó căng cứng ngóc lên, khiến nó ngạc nhiên chưa bao giờ nhìn thấy thằng nhỏ của mình hùng dũng thế. Không lẽ thứ thuốc mà bác sĩ rồi chế độ ăn uống mới mấy hôm đã thay đổi nhanh thế sao?
– Còn lâu, anh làm gì có nhiều sức như thế?
– Nếu có, em có chiều anh không?
– Lồŋ em là của anh, vú em là của anh, anh muốn làm gì chẳng được.
Ở dưới gầm bàn, buồi nó đã lột cả đầu khấc còn đỏ hỏn. Ở bên kia camera điện thoại của dí sát lỗ đít, Phương tay chống nằm ngửa ra sau. Để cho nó nhìn sâu trong lỗ Ɩồŋ hồng rực, hột le đang nhô cao và hai bầu vú trắng căng mọng.
– Anh muốn bạo dâm, chơi lỗ đít em được không?
Nó run run hỏi. Bàn tay Phương đang tự bóp vú mình.
– Được, em là của anh, anh muốn chơi thế nào cũng được. Anh muốn chơi nát Ɩồŋ em, phá trinh lỗ đít em cũng được nhưng em muốn anh phải thật đàn ông, thật mạnh mẽ… Em cố làm như thế, anh coi có lên không? Chắc giờ cũng như cọng bún chứ gì?
Nó không đáp trước khiêu khích của Phương nhưng không dám quay xuống cho Phương xem cái đầu nấm hồng hào của nó dựng cứng nãy giờ. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu nó. Nếu Phương đột ngột đổi ý, không vào nó sẽ sống sao trong những ngày sắp tới… nghĩ đến thôi nó thấy sợ vì chơi dao hai lưỡi. Nó thầm ước giá như lúc này có cái Ɩồŋ Phương bên cạnh để đút cây gậy thịt này vào ấn sâu vào trong lỗ Ɩồŋ, vừa nghĩ đến thôi. Nó thấy, căng cứng khó chịu vô cùng suốt gần 15 phút vừa qua nó muốn được xả ra.
– Anh đi vệ sinh chút.
Dòng tinh trùng trắng như sữa bắn thẳng vào bồn cầu xả ra như người ta đứng đái, nó vừa được giải phóng mọi ấm ức, bức bối bấy lâu thấy khoan khoái thoải mái vô cùng. Định khoe chuyện này với Phương, nhưng nghĩ lại chờ đợi để tạo cho Phương bất ngờ trong những ngày sắp tới. Mặc cho Phương có khiêu khích thế nào nhưng nó vờ như vẫn yếu đuối như ngày đầu gặp nhau. Nó không biết Phương dâm thật hay vờ dâm để kích thích thằng nhỏ tỉnh giấc, cô ân hận vì đánh thức nhầm con quỷ dâm dục.
Sắp xếp lại công việc, cố giành lấy một tuần không phải đến coworking làm việc cùng cộng sự để ở nhà với Phương, đếm từng ngày, từng giờ, từng phút đợi Phương vào. Nhưng trong lòng thấp thỏm lo sợ, lỡ đâu Phương đổi ý.
– Em xuống Sân bay Tân Sơn Nhất rồi. Giờ sao anh?
Tiếng Phương vang lên trong điện thoại.
– Em bắt taxi về địa chỉ này nhé. Anh đang chờ em.
– Dạ.
Nó cúp máy, dọn dẹp sạch sẽ lại nhà cửa, đồ ăn cho hai đứa, nó đã chuẩn bị đủ cho một tuần nếu không muốn ra khỏi phòng cũng không thể chết đói được. Nó hồi hộp đón chờ những điều mới mẻ, một cuộc sống mới.
Cốc, cốc, cốc, ba tiếng gõ cửa vang lên, nó mặc quần đùi áo phông vội rời khỏi màn hình laptop đi ra mở cửa. Nó vừa ngó đầu ra đã thấy Phương tay kéo chiếc vali, tay kia xách túi, Phương nhìn thấy nó mỉm cười thật tươi.
– Không tính mời em vào nhà à?
Nó mở cửa thật to để Phương kéo vali chấm đến bên trong cánh cửa đã vội đóng sầm lại. Phương vứt vali, túi xách xuống cả ôm chầm lấy nhau đến nghẹt thở. Một nụ hôn dài bất tận, cả hai bàn tay nó giờ đã nằm trong quần silip bóp chặt bộ mông Phương.
– Từ từ thôi anh, cho em vào trong đi, mình còn nhiều thời gian mà.
Nó buông Phương ra để Phương kéo chiếc vali và mang theo túi xách vào trong ngơ ngác quan sát căn hộ mini có một gác xép, làm giường ngủ ở trên, phía dưới có tủ gỗ đựng quần áo, bộ ghế sofa kê giữa nhà, tủ lạnh. Một bàn làm việc, bếp nấu ăn, nhà tắm và nhà vệ sinh làm một.
– Em ở được không?
Nó ngồi xuống sofa bên cô mới cất tiếng hỏi, Phương không đáp mà quay lại hôn lên môi nó đôi mắt cô long lanh mỉm cười mãn nguyện vô cùng.
– Có anh, em ở đâu cũng được.
Nó định đè Phương ra ghế sofa nhưng Phương đỡ lại.
– Em hơi mệt một chút, anh lên gác chờ em, em tắm lát em lên.
– À em có đói, có muốn ăn gì không?
Phương lắc đầu.
– Lát em ăn thịt anh rồi.
Đôi mắt Phương nhìn nó lấp láy thuyết phục.
– Lên đi.
Phương giục, nó ngần ngại giây lát nhưng ngoan ngoãn nghe lời đi lên thật. Phương đứng dậy ra kiểm tra lại chốt cửa, đi vào mở vali lấy chiếc váy hai dây vào nhà tắm.
Cánh cửa phòng tắm mở, Phương chiếc váy hai dây phủ đến đùi non đi lên gác, Khương đang nằm chơi điện thoại.
– Anh vẫn định mặc quần áo như vậy sao?
Khương bỏ điện thoại xuống ngoái ra, Phương bò vào bên cạnh nó, hai dây váy trễ xuống đôi bầu vú trắng ngồn ngộn nửa ẩn nửa hiện như muốn khiêu khích. Một tay nó ghì cổ cô xuống hôn nhẹ lên môi cô, tay kia luồn vào cổ tìm đến hai bầu vú trắng như hai ngọn núi tuyết. Trong chốc lát, chiếc váy hai dây của cô đã tụt xuống đến chân, cô đã khỏa thân hoàn toàn trước mặt nó.
– Mút cho em nhé.
– Em có mệt không?
Phương lắc đầu, thì thầm.
– Xong rồi ôm em ngủ.
Nó mỉm cười đồng ý, Phương nói tay cô lột chiếc áo thun qua khỏi đầu vứt ra góc phòng. Phương nhổm đôi mông trắng lên rạng hai chân ra đặt xuống trước mặt Khương, như mọi lần khác Khương đưa tay ôm ghì hai bờ mông cô xuống để cho lưỡi của nó ngoe nguẩy sâu nhất trong lỗ Ɩồŋ Phương khiến người cô giật lên thon thót. Biết chẳng hy vọng gì vào buồi Khương, nó vẫn thế thôi nhưng cô vẫn tụt quần nó xuống để bú nhưng lần này thì khác. Vừa thoát khỏi quần đùi buồi nó dựng đứng hùng dũng như cột chống trời, khiến Phương vừa ngạc nhiên vừa thích thú. Cô vén mái tóc cài lên tai cúi xuống ngậm chặt buồi nó mút, như một cô bé thèm thuồng mút cây kem giữa mùa hè nóng nực. Cây kem ấy không tan chảy, ngày càng cương cứng hơn. Ở phía dưới mông lưỡi của nó quét lên chạm đến hột le, thi thoảng lấy răng cạ cạ vào mẩu thịt giờ đã cứng lại nhô lên, khiến cô líu quíu tay chân như điên dại.
– Anh ơi! Sướng… em muốn…
– Muốn gì?
Nó hỏi lại.
– Muốn anh địŧ em.
Phương thầm thì, nhổm mông lên tay kia quay lại cầm buồi Khương dựng đứng đưa vào lỗ Ɩồŋ đã ướt nhoẹt từ từ ấn bộ mông xuống, trái chuối lùn dài 14cm cương cứng hết cỡ biến mất trong Ɩồŋ. Cô ngồi xổm chống hai tay về phía trước, đưa tay gạt những sợi tóc mây đang rơi trước mặt mỉm cười nhìn Khương.
– Anh có chịu nổi không? Nếu không chịu được thì nói để em dừng lại.
– Em làm đi.
Phương chậm rãi nâng bộ mông tròn lẳn của mình lên, rồi nhẹ nhàng hạ xuống, cứ nhịp nhàng từ tốn. Cô sợ, nếu mình làm nhanh hơn, Khương không kiểm soát được xuất ra ngay, cuộc vui nửa đường đứt quãng mất vui. Chục phút trôi qua, cô đã mỏi tay nhúng nhưng cái cọc đóng vào Ɩồŋ cô nãy giờ vẫn cứng như thanh thép nguội mặc cho thứ bọt lợn cợn, trăng trắng như sữa chảy thành dòng chảy xuống dái. Cảm giác sung sướng khó tả vô cùng. Mặc cho cô ra tăng tốc độ… phải chịu thua dụi đầu trên ngực nó thở hổn hển.
– Em phê quá. Đã thật, buồi anh cứng lâu ra thật đấy.
– Em mệt rồi. Đến lượt anh nhé.
Nó thì thầm, Phương âu yếm gật đầu.
– Anh cho ra rồi ôm em ngủ nhé. Em mệt rồi đấy.
– Ừ.
Hự, nó lấy hết sức để đâm vào lỗ Ɩồŋ Phương nãy giờ đã mở ra rộng hoác.
Cú đâm bất ngờ Phương kêu lên một tiếng.
– A…
Cả người Phương co rúm lại, hai tay bấu chặt vào hai mép gối. Buồi nó như trái chuối đều đều, thụt ra thụt vào trong cơn đê mê lạc thú, để cảm nhận được những thớ cơ trong Ɩồŋ Phương đang co bóp, siết chặt thân buồi thế nào? Nó chỉ cho buồi nó vào Ɩồŋ Phương một nửa sau đó rút ra cứ như thế mấy lần. Rồi bất ngờ nó rập sâu hết cỡ chạm đến tử cung làm tay chân Phương quýnh quáng. Nãy giờ trên bầu vú của Phương nhô lên cứng dựng, 10 phút như thế trôi qua, ở dưới bìu dái nó căng cứng, nó biết mình chạm đến giới hạn nên cố dập thật nhanh.
– Ra đi anh, xuất vào trong em đi anh. Em, em sướng…
Một cú giật thật mạnh, nó cứng đơ, toàn bộ tinh trùng của nó xuất đầy trong Ɩồŋ Phương. Đến khi nó rút ra nằm vật bên cạnh dưới mông tấm ga ướt từ lâu. Thêm một dòng sữa trắng từ trong lỗ Ɩồŋ ứa ra.
– Anh cừ lắm. Trước giờ chưa ai làm em phê như thế.
Phương nằm úp thìa, gối đầu lên tay hôn lên môi thầm thì mãn nguyện, giờ mọi ấm ức phiền muộn, lo toàn suốt 15 năm qua đã tan sạch, kể cả câu nói vừa buột miệng của Phương. Thỏa mãn vô cùng, nó có thể tự tin chế ngự được con đàn bà ngoan ngoãn nằm ngủ như một cún con trong vòng tay. Khi đưa mắt nhìn xuống dưới mớ lông Ɩồŋ Phương ướt bê bết nước, thứ nước trắng như sữa còn ri rỉ chảy xuống đùi. Có thể Phương mệt do bay một quãng đường xa, hay vừa được thỏa mãn nên để cho Phương ngủ, còn nó đê mê tận hưởng hạnh phúc vừa qua. Nó tự nhủ, tất cả mới chỉ bắt đầu thôi sẽ còn thêm nhiều lần như thế, hai bàn tay ôm chặt hai bầu vú của Phương chìm dần trong giấc ngủ.
Sau giấc ngủ dài, mọi mệt mỏi tan biến mất nó tỉnh dậy thấy buồi nó cứng dựng chạm vào bộ mông tròn to trắng mịn khiêu khích vô cùng. Nó tính để im cho Phương ngủ, nó trở dậy nấu một bữa cơm đầu tiên tươm tươm cho hai đứa. Nhưng không kìm nén được khi nhìn vào cái Ɩồŋ vẫn còn ươn ướt nước, đôi mông dỗi hờn làm nó điêu đứng ngày xưa. Vừa nghĩ đến thế thôi buồi nó đã ngập sâu trong lỗ Ɩồŋ Phương khiến cô thức giấc.
– Anh… em.
Phương ngoái lại, tay nó giờ nhồi hai bầu vú Phương như nhồi bột, buồi nó giờ biến thành cái pittong thúc vào liên tục. Phương ngoái đầu ra sau tìm lấy nụ hôn.
– Em thích không?
Phương không trả lời mà nằm im trong vòng tay gật đầu mãn nguyện, môi lại tìm môi. Tiếng lép nhép dưới Ɩồŋ lại vang lên, nó không làm mạnh đều đều từng nhịp không dứt đủ để cả hai cùng tận hưởng khoái cảm. Ở phía trên, đôi tay nhào bóp đôi vú Phương.
– Địŧ mạnh nữa đi anh.
Phương nài nỉ, ở tư thế này rất khó có thể dập sâu và nhanh hết cỡ nó đành ngồi dậy.
– Cho vào đi anh.
Hai tay Phương tự ôm đùi dạng háng ra ở đây có thể nhìn sâu trong lỗ Ɩồŋ đỏ hỏn của Phương. Dâm thủy và tinh trùng hòa quyện còn bám lại bên mép Ɩồŋ, tự tay đưa đầu nấm của mình vào hang trong chờ đợi khao khát của Phương. Ở tư thế này, nó cảm thấy mình mạnh mẽ nhất và có thể làm chủ cuộc chơi, có cảm giác muốn chơi bao lâu cũng được. Nãy giờ buồi chui sâu, găm chặt hết cỡ trong Ɩồŋ Phương nhưng nó không dập, không làm gì bên dưới, chỉ có hôn môi và ngắm nhìn gương mặt hạnh phúc của Phương, phía dưới cặp vú như trái núi tuyết nhô cao căng cứng. Núm vú của Phương dựng đứng từ lúc nào? Nó thè lưỡi đá qua, đá lại hai bên núm vú.
– Em sướng không?
Phương mỉm cười gật đầu, hai tay cô ấn chặt mông nó vào nhưng dường như, như thế là chưa đủ nãy giờ hai chân cô quặp chặt mông nó.
– Cho em đi.
Phương nói to không thầm thì như trước.
– Em thích anh cho gì?
– Bắn tinh vào Ɩồŋ em, đừng găm như thế! Em không chịu nổi nữa rồi. Địŧ đi, dập đi, dập mạnh vào, dập nát Ɩồŋ em đi.
Phương van nài. Nó bắt đầu dập, cơ mặt của Phương dãn ra thỏa mãn, miệng há hốc như người thiếu oxy. Cơ thể của Khương gồng lên rồi nhả đạn, nó nằm vật xuống bên cạnh Phương.
– Anh ra nhiều thật đấy.
– Nửa tháng rồi mà. Em thỏa mãn không?
Phương mỉm cười gật gật đầu.
– Anh làm em sướng tê tái luôn đấy. Em không nghĩ, mới có hai tuần mà anh mạnh vậy? Còn thay đổi nhanh hơn 15 năm.
Nó mỉm cười mãn nguyện.
– Em mệt nghỉ chút anh xuống nấu ăn, lát anh gọi dậy.
Phương gật đầu mỉm cười hạnh phúc.
– Để xem anh nấu có ngon không?
Khương hôn nhẹ lên môi cô mặc lại quần áo leo xuống, nó thấy dòng sữa trong Ɩồŋ Phương vẫn còn nhễu ra ướt đẫm dưới ga giường.
– Lát em xuống lột ga giường mang xuống máy giặt nhé.
– Dạ.
Phương nằm ôm gối và quay mông lại.
Nó đeo tạp dề đứng nấu ăn, rồi bày ra bàn. Thực ra trước giờ nó biết nấu, không quá xuất sắc nhưng không phải là tệ, sống 1 mình đa phần ăn với đồng nghiệp hoặc bạ đâu ăn đấy. Từ ngày đi bác sĩ nam khoa, nó mới chú ý đến sức khỏe, thay đổi sinh hoạt, nấu ăn ở nhà. Cố ăn nhiều cho có sức khỏe và cả để phục vụ chuyện kia. Thịt bò, hàu, hải sản, giá đỗ, lá hẹ… hơn triệu tiền thực phẩm đầy ắp trong tủ lạnh để bồi bổ sức khỏe nhưng thấy còn rẻ chán với kết quả thu được.
Nó bày đồ ăn trên bàn ở trên gác Phương lột ga giường ôm xuống.
– Em bỏ tất cả vào máy giặt.
Phương ngó xuống bàn ăn mỉm cười.
– Anh làm em bất ngờ quá. Nhìn anh nấu anh còn ngon hơn cả em, em nấu ăn vụng lắm.
– Nhanh ra ăn cơm đi, chắc em đói lắm rồi.
– Chờ em xíu.
Phương bỏ ga giường vào máy giặt rồi đi vào nhà vệ sinh. Ngồi ở ngoài nó chỉ nghe tiếng nước chảy, lát sau Phương mặc lạ chiếc áo hai dây đi ra nước vẫn còn từ chân chảy xuống, nó nghĩ vừa nãy chắc Phương rửa Ɩồŋ.
– Nãy hai đứa ra nhiều thật đấy. Ướt đẫm ga giường luôn.
– Thích không?
Phương nhìn nó gật gật, rồi ngồi xuống ngay bên cạnh.
– Em ăn xem anh nấu ngon không?
Phương ăn thử mấy miếng gật gù ngạc nhiên.
– Ngon thật đấy. Bất ngờ với bạn Khương ghê luôn á.
Khương mỉm cười.
– Tiếc giá như ngày đó.
Phương bùi ngùi tiếc rẻ.
– Ngày đó, có hỏi Phương không đồng ý đâu.
– Có hỏi đâu mà biết? Mấy hôm nay anh vào đây rồi đột ngột cắt đứt liên lạc, em nghĩ anh chê em không xứng?
– Anh là ai? Có gì mà chê em chứ? 15 năm trước nếu chỉ vô tình bắt gặp nụ cười của em đã khiến trái tim tan chảy ấy chứ.
– Nhưng tại sao cả một tuần ấy anh lại cắt liên lạc đột ngột như thế?
– Ăn đi, đừng hỏi nữa. Mất vui, em cố ăn nhiều vào.
Nó gắp thêm thức ăn vào bát cho Phương nhưng Phương cố gặng hỏi.
– Em muốn biết.
Nó im lặng nhìn Phương mới chậm rãi bảo.
– Trước khi anh vào đây. Anh Quang bảo, em là đào hoặc đã từng là đào trong quán karaoke anh ấy biết. Và khuyên anh hãy suy nghĩ thật nghiêm túc về mối quan hệ này. Nên anh cần thời gian.
Phương chết lặng đi, cầm bát cơm không vững.
– Thật sự, anh không nghi ngờ anh Quang. Về tình ái mới gặp em có thể anh khờ nhưng khi ở trong khách sạn anh quan sát, anh nghĩ nhận định của mình không sai.
– Anh…
Nó nhìn Phương rất lâu.
– Mấy ngày ấy, anh suy nghĩ rất kỹ, dù có một là đôi giày rách cũng là đôi giày của anh, còn những đôi giày thủy tinh ngoài kia dù có đẹp và long lanh đến mấy nhưng chúng không phù hợp với đôi chân anh.
– Em yêu anh không vì lý do hay mưu cầu gì từ anh cả. Ở bên anh ngay từ giây phút em cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc mà những người đàn ông khác không mang đến.
– Ừ thôi chuyện rồi. Mình có một cuộc sống mới hạnh phúc, quên những gì đã qua đi nhưng tuyệt đối không bao giờ được bước lại nữa. Em hiểu không?
– Em hiểu, em hứa.
Nó gật đầu, cô vui vẻ trở lại.
– Chiều anh có đi làm không?
– Không anh ở nhà đưa em đi chơi từ ba đến năm ngày coi như nghỉ tuần trăng mật. Em lấy xe vào qua tuần đi làm, thu nhập anh nói rồi như ngoài ấy. Anh muốn mình có nhiều thời gian cho nhau, làm có thêm một vài đồng không giải quyết được gì cả. Từ ba đến sáu tháng nữa họ rót vốn, anh sẽ mua lại nhà anh đưa em về quê làm lễ cưới. Anh xin lỗi, hiện tại, cả thời gian tiền và bạc đều không cho phép.
– Dạ.
– Anh xuất trong như thế lỡ em có bầu thì sao? Anh sợ thu nhập của hai đứa thời gian này chưa ổn, có con sẽ mệt mỏi lắm.
Phương mỉm cười lắc đầu.
– Em đặt vòng lâu rồi nên không sao. Anh hãy lo tốt việc khi nào anh muốn có con mình sinh cũng được…
– Em muốn anh xuất trong hay cho ra ngoài, nếu anh làm gì em không thích hãy nói cho anh biết để anh dừng lại nhé. Không phải cố chịu đựng, anh muốn tôn trọng bạn tình của mình, nếu em không thích anh không ép.
Phương gật đầu.
– Người mình yêu mà, em thích anh xuất hết vào trong Ɩồŋ em.
Vừa nghe, Phương nói nó nghĩ thầm không lẽ lại đè Phương xuống xả vào Ɩồŋ cho hả. Nhưng đành kiềm chế sợ Phương mệt, bữa cơm đầu tiên của hai đứa vô cùng hạnh phúc. Một gia đình mới bắt đầu hình thành.
– Lát em có muốn đi chơi không?
Phương đứng rửa bát, nó đứng đằng sau ôm ngang eo, bàn tay ôm xòe ra ôm trọn Ɩồŋ cô, hai ngón tay móc sâu vào bên trong lỗ Ɩồŋ khiến mông cô cong lên vì sướng. Phương quay mặt lại hôn lên môi nó hưởng ứng.
– Mai mốt cũng được vội gì? Anh ra bàn ngồi lát em ra thế này còn lâu em mới rửa xong, ra đi, lát em ra.
Nó gật đầu đi ra bàn ngồi xuống làm việc. Phương rửa xong bát, lau khô tay đi ra chỗ Khương ngồi xuống dưới chân Khương áp má trên đùi nó. Nó đặt tay kia lên má cô.
– Nếu em mệt lên trên nằm nghỉ đi, mở tủ mang ga giường lên.
– Lên nằm ôm em ngủ được không?
Nó suy nghĩ giây lát rồi gật đầu.
– Ừ.
Phương mỉm cười đứng dậy mở cửa tủ lấy ga giường leo lên sau. Vừa trải xong nó đã cởi xong quần áo, Phương tự lột luôn cái áo hai dây của mình xuống.
– Anh háo lắm hả? Muốn nữa không?
Nó nằm ôm Phương trong tay đôi mắt ngước lên nhìn nó, còn bàn tay không ngừng sục ở dưới. Buồi của nó lại cứng dựng lên.
– Để anh ôm em ngủ, em mệt không phải cố chiều anh đâu.
– Em muốn bù đắp cho anh, tất cả những thiệt thòi anh đã phải chịu.
– Cho anh hỏi này. Nhưng em không được giận anh mới dám hỏi?
– Anh hỏi đi, em không giận.
– Em và anh Quang có quan hệ với nhau lần nào không?
Phương nhìn nó và lắc đầu.
– Chưa. Anh có tìm đến mấy lần nhưng em không tiếp, nghe mấy đứa nói kiếm được tiền của ông ấy chua lắm. Ông ấy gạ gẫm mấy lần không được nên chán bỏ cuộc, anh có buồn với quá khứ của em?
– Có nhưng anh chấp nhận nó như một phần của thực tại, nếu cả hai không sai lầm và khiếm khuyết chắc gì chúng ta đã gặp nhau, yêu nhau. Nếu vậy đến giờ, anh chỉ nhớ như một vết đau ngọt thời con trẻ nhưng khiến anh vững vàng hơn.
Nó nói rồi ghì chặt Phương trong vòng tay, ở dưới Phương dừng lại không sục nữa.
– À. Em nghe nói vợ cả ông ấy xinh lắm đúng không anh?
– Ừ chị Hà đẹp gái lắm. Đẹp hơn em ấy. Nghe bảo, chị Hà ngoại tình, hai vợ chồng ly hôn lâu rồi. Từ ngày vào nam anh biệt tin chị Hà, giờ không biết sống chết thế nào?
– Chán nhỉ.
Phương buông tiếng thở dài dụi đầu trên ngực, nó đưa tay xuống bộ mông của Phương cố kéo áp sát hơn vào cơ thể, rồi cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Ôm cơ thể trần truồng của Phương trong tay nhưng tâm trí nó mông lung nghĩ ngợi những chuyện khác.
Tiếng xè xè vang lên trong nhà vệ sinh, vừa mở cửa thấy Phương đang ngồi dạng háng tia nước bắn ra cuốn trôi đi đám bọt xà bông dưới sàn. Cô ngước mắt nhìn nó trần như nhộng đứng trước mặt.
– Anh muốn tắm cùng không?
Nó vui vẻ gật đầu đi vào, Phương lấy bông tắm xoa hết người hai đưa ôm, hôn say đắm trên mình đầy bọt ra bông theo luồng nước từ vòi hoa sen xả xuống cuốn trôi đi hết bọt xà bông trên mình.
Miệng hôn, tay nó không ngừng bóp hai bầu vú, Phương cúi xuống há miệng ngoạm chặt buồi nó rồi mút. Trong chốc lát, buồi nó dựng đứng hùng dũng trổ ra Phương quay mông lại chống một tay vào lavabo, một tay vành mông ra để cho nó nhìn rõ lỗ đít và khe Ɩồŋ ướt mọng.
– Cho vào đi anh.
Phương mời gọi, nó lập cập cắm vào thật chỉ một chút nó thấy cái chân trái của mình đứng không vững nên vội rút ra. Lỗ đít Phương co bóp khiêu khích.
– Lên gác đi em.
Phương gật đầu đứng lên lau mình cho cả hai nắm tay Khương đi lên gác. Phương quỳ theo kiểu chơi doggy để cho nó nhìn rõ hết cả lỗ đít và lỗ Ɩồŋ phơi ra chờ đợi.
– Đã ai chơi lỗ đít em chưa?
Phương lắc đầu.
– Chưa anh.
– Cho anh phá trinh lỗ đít em nhé.
Phương có vẻ lo lắng trong giây lát, nhìn nó mím môi gật đầu đồng ý.
– Phá trinh lỗ đít em đi, em cho anh đấy.
Nhìn lỗ đít của Phương khít vậy không biết liệu trái chuối, to dài, cứng dựng chui vào thế nào? Nghĩ đến cảm giác khám phá đầu tiên khiến nó run run hồi hộp vô cùng, Phương phập phồng chờ đợi cảm giác 14cm dập lút cán vào bên trong.
Nó không đưa buồi cứng như trái chuối lùn xanh dập vào lỗ đít Phương, một hai, ba ngón tay móc vào Ɩồŋ rồi móc ngược lên hột le của Phương khiến cô há mồm lên thở dốc vì sướng. Một ngón tay trỏ, của nó thọc vào lỗ đít Phương thụt ra, thụt vào thăm dò. Nó không đút buồi vào lỗ đít Phương, nó cho vào lỗ Ɩồŋ thụt ra thụt vào rồi ấn sâu hết cỡ, hai tay nó đều đều xoa lên bộ mông to tròn của Phương, cô gục đầu xuống gối tận hưởng, cảm nhận nước nhờn của dâm thủy và tinh dịch chảy xuống đến lỗ đít. Nó mới rút buồi bóng nhẫy trơn trượt vừa mới được bôi mỡ, đầu nấm của nó cạ cạ xuống lỗ đít đang co bóp của Phương, trầy trật, cố gắng lách vào không dễ như đút vào lỗ Ɩồŋ cô.
– Á anh…
Phương kêu lên hai hàm răng cắn chặt vào gối, cả thân hình gồng cứng khi đầu khấc đã chui sâu vào trong lỗ đít Phương.
– Anh ơi, từ từ thôi. Em đau, thốn quá. Rách… lỗ đít em rồi.
Phương quơ tay lại, không muốn nó cho sâu thêm nữa.
– Đừng gồng lên như thế, thả lỏng người ra nào.
Phương thả lỏng người ra thật, giờ nửa trái chuối xanh đã cắm sau lỗ đít của Phương. Nó nhìn Phương nằm rạp xuống, chổng mông nó thấy hứng vô cùng, giờ nó tin, nó đã thực sự chế ngự hoàn toàn con đàn bà của mình.
So với lỗ Ɩồŋ, thì lỗ đít Phương khít và co bóp hơn muốn siết chặt lấy thân buồi nó. Nó cố điều hòa nhịp thở bắt đầu đẩy sâu hết cỡ đến tận gốc khiến toàn thân Phương ửng hồng, miệng há ra như thiếu oxy.
– Anh ơi.
Hai tay nó ôm ngang Phương để điều khiển nhịp rập, lần này không chỉ bầu vú Phương căng cứng, cả người Phương như muốn gồng lên cố siết chặt buồi nó. Nếu không cứng sẽ out ra ngay lập tức.
– Chồng ơi. Vợ…
– Vợ sao? Chồng đang phá trinh lỗ đít vợ đấy.
– Vợ sướng…
Tay ray hột le của Phương, tay kia bóp vú, Phương dựng người lên cố vươn ra sau tìm môi nó nhưng không được. Mỗi lần dập vào sâu bên trong, là một lần Phương cắn chặt gối, không biết vì đau hay sướng nước mắt cô trào ra. Có lẽ cô cố chịu đựng sợ nó mất hứng để kệ cho nó dập vào.
Không kìm hãm lại được co bóp trong lỗ đít Phương, nó rùng xuất hết vào bên trong khi rút ra buồi nó mềm oặt không khác cái tàu khoai ngứa luộc. Nó nhìn xuống, dòng sữa trắng, nhầy nhầy từ trong lỗ đít Phương co bóp chảy ra. Lúc này Phương nằm im không nhúc nhích, nó cuống cuồng sợ hãi tưởng Phương bị làm sao? Nhưng khi nhìn lại, nó thấy gương mặt Phương lem nhem nước mắt.
Nó nằm xuống bên cạnh từ sau đưa tay lên xoa bầu vú rồi dụi đầu vào mái tóc cô.
– Lần sau vợ không chơi lỗ đít đâu.
– Vợ không sướng sao?
Phương nằm quay lại, nhìn vào mắt nó.
– Có nhưng đau lắm. Của chồng to, dài, cứng như thép nguội thọc vào có cảm giác như rách lỗ đít, mất sướng, không sướng như chồng địŧ vào Ɩồŋ vợ, vợ chỉ thích chồng địŧ vào Ɩồŋ thôi. Vợ không muốn chơi lỗ đít nữa đâu.
Nó ôm ghì lấy Phương trong vòng tay, để cô thầm thì nũng nịu.
– Ừ vợ không thích, chồng sẽ không làm nữa.
Nó hôn lên môi Phương, cô thù thỉ vào tai.
– Coi như hôm nay, chồng đã phá trinh vợ rồi nhé. Chơi lỗ đít của vợ có sướng không?
Nó mỉm cười gật đầu rồi ôm đầu Phương ghì sát vào cổ, bàn tay nó vẫn còn vần vò mân mê đôi bầu vú.
– Sướng, khít lắm.
Nó hôn lên môi cô nhưng tay kia nó úp chặt dưới Ɩồŋ Phương.
– Nhưng nếu vợ không muốn thì thôi. Chồng không muốn vợ cố chiều chồng.
– Cảm ơn chồng.
Phương mỉm cười ngước lên hôn nó thật lâu rồi dụi mặt nằm im thiu thiu ngủ không nhúc nhích trong vòng tay. Với người con gái nào đến với nó đều như thế chân thành, nhẹ nhàng và lãng mạn… nên kể cả khi không cùng đường vẫn còn lưu luyến tôn trọng. Họ không chạm, không xoáy vào nỗi đau, sự khiếm khuyết của nó, họ chỉ mang tình yêu – thương của mình ra lấp đầy khoảng trống. Nhưng duyên có thế nên chấp nhận thế, nhẹ nhàng…
Khi nó cựa mình tỉnh giấc, choài tay sang bên nhưng không thấy Phương. Khiến nó ngơ ngác tìm kiếm, mình trần truồng hoàn toàn chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, đưa tay vỗ vào đầu cho tỉnh, Phương đến đây hay chỉ đến trong một giấc mộng? Phương đến thật, trước giờ chưa bao giờ ngủ nude, cảm giác lạnh lạnh khó chịu nhưng đêm nay với Phương thì khác. Kích thích được tất cả các giác quan trên cơ thể, vú, Ɩồŋ, mông được ôm ấp cọ xát vào nhau, có cảm giác vô cùng tuyệt diệu. Ánh đèn trong phòng ngủ sáng nhè nhẹ, nó không phán đoán chính xác đã mấy giờ sáng nhưng biết mình đã ngủ một giấc rất dài mọi mệt mỏi đã tan biến hết nó cảm thấy mình khoan khoái dễ chịu. Trí óc nó lơ mơ kiểm đếm lại chuyện tối qua ăn xong, tắm, hành sự xong tầm 8h tối ôm nhau đi ngủ một mạch đến giờ.
Tiếng lạch cạch xối nước dưới nhà vệ sinh đoán chắc Phương đang ở dưới. Đưa tay xuống dưới, thằng nhỏ dựng đứng đang muốn biểu tình, nghĩ thầm trong bụng.
– Ngày thường còn cứng nữa là… mai làm việc tại nhà. Vậy không sợ, có thể chơi thoải mái.
Vừa nghĩ, vừa tủm tỉm cười chờ đợi tiếng công tắc nhà tắm tắt, tiếng bước chân trần của Phương nhẹ nhàng đi lên gác. Nó vờ nằm im giả ngủ, Phương trần truồng ghé lưng nằm xuống bên cạnh ôm lấy nó đưa tay chuội xuống, buồi nó đang cứng dựng và chổng ngược lên. Tay nó chạm vào mớ lông mềm còn ướt sũng nước, nó kịp đưa một, hai rồi ba ngón tay lách vào sâu trong cái hang ẩm ướt của Phương và móc ngược lên hột le khiến Phương cong người không biết có phải vì sướng hay vì nhột.
– Em muốn không?
Nó thầm thì hỏi nhỏ, Phương không đáp mím môi gật đầu chổng mông ra chờ đợi.
– Từ từ thôi anh nhé. Mạnh em đau đấy.
Nó vùng dậy, quỳ sau mông Phương lúc này thằng nhỏ đã cứng dựng lên từ lúc nào.
– Anh cho vào?
Đầu nấm đặt hững hờ trước mép Ɩồŋ phơi ra trước mắt nó mời gọi, mái tóc Phương rủ xuống khẽ gật đầu.
– Anh cho vào đi, từ từ thôi. Đừng dập mạnh quá em đau.
Nó không cho vào ngay mà cầm buồi ve vẩy hai mép Ɩồŋ Phương kêu lách nhách rất vui tai.
– Cho vào đi anh.
Phương nói dồn trong hơi thở, đưa tay ngoái lại sau ấn vào. Giờ buồi nó nằm trọn trong Ɩồŋ Phương, nó đặt hai tay lên bờ mông không dập nhanh nhẫn nha ra vào từ từ như muốn kích thích trêu ngươi buộc Phương phải chủ động ủi mông ra sau cho buồi nó ngập sâu trong Ɩồŋ cô nhất có thể. Đôi mông cô nhô cao bắt đầu xàng giống như ngày xưa người ta gạo trước mặt nó, được một lúc dường như thấm mệt, cô quay ra phía sau thúc giục.
– Anh…
– Gì vậy?
– Định để em làm hết sao?
Giờ nó thọc sâu lút cán, Phương không còn kêu nữa. Chỉ khẽ cắn môi thụ hưởng theo những cú dập, lát sau cô đổi thế nằm ngửa dạng hai chân ra chờ đợi. Nó vơ vội chiếc gối kê dưới mông Phương rồi mới cho vào, ở tư thế này nó cảm thấy thoải mái không mất sức, hôn môi, mút núm vú đều dễ dàng vô cùng. Nhất là nó điều khiển được nhịp thở, không nhanh, không chậm đến khi gần xuất nó dừng lại nguội đi rồi một chu kỳ mới bắt đầu. Đến khi nó có cảm giác như trong lỗ Ɩồŋ Phương là một hang động mở rộng, chỉ có thân buồi nó miết vào mép dưới lỗ Ɩồŋ là còn cảm giác khô cứng rin rít nhưng buồi nó vẫn cứng.
– Ra đi anh, chồng chơi khô hết nước Ɩồŋ vợ rồi.
Nó không chơi nữa vội rút ra, dạng hai chân trước ngực đưa lên miệng Phương, không dám chắc Phương có mở miệng ra mút không? Phương há miệng ra thật, ngậm chặt buồi, nó không nghĩ chơi kiểu này còn sướng hơn chơi bên dưới. Đôi mắt Phương hướng lên nhìn nó, đôi tay xoa xoa dưới bụng, lần này không chịu được nữa. Nó rùng mình xuất thật, xuất đầy vào miệng Phương.
– Nuốt đi em.
Phương lắc đầu trong miệng cô phồng ra hết cỡ chứa đầy tinh trùng của nó, nếu ở khách sạn. Phương lao thẳng vào nhà vệ sinh nhổ ra, thậm chí còn súc miệng và nôn ọe nhưng giờ hai đùi chắn ngang trước ngực, đành cố nhắm mắt nuốt sạch số tinh trùng vừa xuất. Nó cảm thấy hạnh phúc vô cùng vì Phương dành cho mình một tình yêu trọn vẹn.
– Ngon không?
– Nếu anh muốn biết thế nào? Để em cho em cho anh biết…
Phương đưa tay lên ghì cổ nó xuống và hôn ngấu nghiến. Đúng nụ hôn ấy có rất nhiều vị tuy ngọt ngào nồng cháy vương lẫn tanh tanh mùi tinh trùng và cả mùi dâm thủy của Phương. Khi hai đứa trần truồng đi xuống nhà khi trời vừa bắt đầu sáng.
Gần một tuần trần truồng trong nhà có hai đứa chỉ ăn rồi làm tình nhiều đến mức Ɩồŋ của Phương khô khốc không tiết kịp nước. Phương không nghĩ nó khỏe vậy, hai đứa đi làm, tần suất quan hệ thưa hơn nhưng đều đều ngày nào cũng có. Hễ về đến nhà lại trần truồng lao vào nhau gắn chặt như hai thanh nam châm không muốn dời nhau.
– Á nát Ɩồŋ em rồi chồng ơi!
Phương giục khi nó vẫn miệt mài rút ra, rút vào trong Ɩồŋ Phương rộng toang hoác đầu nấm của nó đã bóng loáng như trái mận do ma sát nhiều. Phương giục vì thấy mẹ cô gọi, nhưng nó mặc kệ cần mẫn thúc vào Ɩồŋ cô. Nó biết, bà Thủy lại nhắc đến tiền.
– Tháng vừa rồi con mới gửi về ba triệu. Lương tháng con 7 triệu con đã gửi về cho mẹ 3 triệu, con cũng phải ăn để sống chứ?
– Vậy còn thằng Khương thì sao? Không lẽ hai đứa may làm chỉ đủ hốc thôi sao?
– Công việc của anh Khương, anh ấy làm cho anh ấy làm gì có lương.
Phương nói rồi len lén nhìn Khương.
– Mày ăn gì mà ngu vậy? Mang Ɩồŋ cho nó chơi rồi còn phải nuôi báo cô nó? Ở trong đó nếu không có thu nhập tốt hơn thì đi về? Gần ½ năm rồi không được cái gì cả.
Mẹ Phương cúp máy nó nằm vật ra giường, còn Phương sụt sùi khóc.
– Lại mẹ và chuyện tiền bạc phải không?
Nói hỏi rồi buông tiếng thở dài.
– Mấy hôm nay mẹ gọi, hối càng gay gắt hơn. Mẹ muốn em về xem tình hình thế nào?
Nó nằm bên Phương lòng dạ dối như tơ vò.
– Anh xem có về cùng em được không? Em nghĩ chúng ta nên nói rõ với mẹ, nếu như thế này em sợ không ổn.
Nó rất lâu gật đầu đồng ý.
– Anh sẽ về quê với em.
Phương đưa tay lên đầu nó kéo xuống mỉm cười hôn lên môi.
– Cảm ơn anh.
Để lại một bình luận