Lúc này hai người chậm chạp, giống như là quấn ôm ở cùng một chỗ, Đinh Nhị Cẩu giờ phút này cũng không có di động nửa bước, một bên liều mạng dùng sức dán chặt đằng sau cái mông no đủ của Vương Bạch Lệ, dùng dương vật bên cách cái quần ma sát bên dưới âm hộ cũng đang được bao phủ bằng lớp vải quần của dì Vương Bạch Lệ.
Vương Bạch Lệ cảm thấy bên dưới chỗ kín của mình, cái đồ vật kia của Đinh Nhị Cẩu hung dữ tràn đầy năng lượng mười phần, lúc này nó đang ở trong trạng thái cứng rắn nhất, phảng phất như muốn phá tan lớp vải quần của cô tiến vào! Không thể phủ nhận, lúc này đây chủ tịch thị trấn Vương Bạch Lệ cũng là dì nuôi của của Đinh Nhị Cẩu thực sự xuân tâm đại động với cháu mình rồi, cô toàn thân lửa nóng, cái mông đít nẩy nở giống như gặp ma, chăm chú quấn quanh bên dưới háng của Đinh Nhị Cẩu, vài phút trôi qua như qua lâu như vài thập niên!
Bộ phận sinh dục của hai người lúc này vẫn kề sát cùng một chỗ giằng co với nhau, cửa miệng âm đạo của dì Vương Bạch Lệ hắn bắt đầu tươm ra dịch nhờn rồi, hai người âm thần như củi khô gặp được mồi lửa, đã không thể vãn hồi được rồi, biểu tượng thô to cứng rắn của người đàn ông với thể trạng cường tráng tươi trẻ, kích phát vào nhu cầu mãnh liệt tính dục Vương Bạch Lệ đang vào những ngày của thời kỳ rụng trứng!
Chính cái mông đít tròn mềm mại vểnh lên của Vương Bạch Lệ như phụ trợ đè ép cùng dương vật đang không ngừng ma sát từ sau khe đít, cùng cái khe âm hộ của mình, một tia điện tê dại khoái cảm dần dần do trở nên mạnh mẽ, thẳng thấu vào đến tận tâm trí của người đàn bà từng trải, làm Vương Bạch Lệ toàn thân không khỏi hơi run rẩy mềm yếu, trong khe thịt non cái âm hộ, mỗi lần bị dương vật ma sát, rõ ràng thân thể mềm mại của cô khẽ run rẩy một chút, mà mỗi lần run rẩy như thế, trong hang động âm đạo cũng sẽ ép chặt một lần, nặn ra từ trong cửa miệng âm đạo sền sệt nóng bỏng một ít dịch nhờn, Vương Bạch Lệ lúc này chỉ biết tuân theo bản năng con cái đang động dục, nhẹ nhàng nâng lên cái mông to tròn, đem trên mặt khe hở âm hộ cà xát thêm chặt với cây dương vật từ phía sau.
Tuy thời gian ngắn ngủi như vậy khi hai bộ phận sinh dục chặt chẽ mê người tiếp xúc đã đủ để khiến dục vọng Vương Bạch Lệ như đại dương mênh mông, cô chỉ cảm thấy bên dưới khu vực cấm địa của mình từng cơn co rút từng cơn co rút, tứ chi chợt căng thẳng, tiếng thở dốc từ gián đoạn trở nên dầy đặc hơn, Vương Bạch Lệ không nghĩ tới là Đinh Nhị Cẩu chỉ dùng dương vật còn ở trong quần khinh bạc dưới đáy quần mình lại nhanh như vậy có được một lần cực khoái, càng không dám tưởng tượng là bên dưới người của cô, bên trong hang động sâu thẳm đã trải qua vài lần co rút lại, về sau lại bắn nhanh ra luồng nhiệt lưu âm tinh làm thấm ướt loang lổ trên cái quần lót, cô không biết rằng cách một lớp vải cái, dương vật kia sẽ bị kích thích như thế nào nữa, cô chỉ biết rằng trong quá trình khi sự tuyệt đỉnh hưng phấn chậm rãi bình phục, thân thể cô vẫn còn rất nhạy cảm, thông qua lớp vải dưới đáy quần, dường như còn có thể cảm nhận được cây dương vật cứng rắn kia cũng vài lần nhảy dựng lên…
Vừa may cuộc trò chuyện của Trọng Hải cũng vừa kết thúc, và đương nhiên câu chuyện vừa rồi giữa Vương Bạch Lệ và Đinh Nhị Cẩu hai người bọn họ xem như là không có chuyện gì xảy ra, ai nấy đều im lặng là tốt nhất, khỏi phải cùng nhau giải thích lôi thôi, từ trong nhà bếp ông lão đi ra phía ngoài, sau khi thấy Đinh Nhị Cẩu, ông nói ngay:
– Có thuộc những con số kia thì cũng đâu có làm được cái gì, biết rõ những vấn đề như thế này tồn mà không biết cách giải quyết, tôi nói rõ cho cậu biết là công tác của cậu sẽ không còn tồn tại đây nữa đâu, nếu đã biết những khó khăn của dân trong thôn mà không có nghĩ được biện pháp giải quyết, cái này là vô trách nhiệm, nói bốc nói phét ai cũng biết nói cả!
Sắc mặt Trọng Hải không tốt, nhưng Khấu Đại Bằng khuôn mặt càng khó coi hơn .
Trọng Hải đã không có hứng thú đi viếng thăm trực tiếp nhà thôn dân nữa, ông ta biết rằng chỉ trong chốc lát sau chuyện này, cán bộ thôn chắc chắn đã sắp xếp an bài thật tốt cho tất cả những nhà kế tiếp, giờ có đi hỏi thăm dân chúng cũng bằng thừa .
– Kế tiếp chúng ta sẽ đi đâu? Làm gì?
Trọng Hải hỏi, tuy giọng nói đã nhẹ lại rất nhiều, nhưng trong lòng của tất cả mọi người lại trầm trọng nặng nề vô cùng, mọi người giờ đều biết, vị chủ tịch huyện mới này không dễ trêu chọc, cũng không dễ bị mắc lừa.
– Thưa chủ tịch, đã đi tới thôn Lê Viên, thì nên đi thăm những khu vườn trồng lê đi, thời gian gần đây ở thôn còn có chuyên gia nông nghiệp từ Bắc Kinh cũng tới hổ trợ về kỹ thuật cho các nhà vườn để tăng năng suất, xin mời chủ tịch đến tham quan chỉ đạo cho xin ý kiến.
Đinh Nhị Cẩu nhận thấy mọi người ai cũng không muốn đề nghị gì cả vì sợ rủi ro, vì vậy đứng lên nói ra, việc dám chứng tỏ thái độ như vậy khiến cho chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện Thường Hiểu Xuân có ấn tượng khá tốt với hắn, ông ta nghĩ thầm: ” Thằng nhóc này, dám liều mạng như vậy đúng là da mặt dầy không phải là bình thường ” .
– Chuyên gia nông nghiệp Bắc Kinh? Đừng nói là cậu định lừa gạt tôi nhé!
Trọng Hải không chút nể nang nói thẳng ra, chính điều này làm Đinh Nhị Cẩu có chút sượng mặt, hắn lầm bầm ” Tôi có lúc nào lừa gạt ông đâu, dù sao chúng ta cũng đã quen biết từ trước, ông cũng nể mặt một chút chứ! “
– Thưa chủ tịch, trời đất chứng giám tôi nào dám lừa gạt lãnh đạo, thật sự là có một đôi vợ chồng chuyên gia từ viện nông nghiệp Bắc Kinh đến thôn Lê Viên giúp đỡ mà. – Đinh Nhị Cẩu ra vẻ oan ức nói.
Chỉ trong chốc lát, giữa một khu vườn trồng lê rộng, một người đàn ông trung niên với vóc dáng vạm vở đó là Triệu Phàm – chuyên gia của viện nông ngiệp Bắc Kinh vừa dùng cây kéo cắt đứt cành lê, vây quanh là những thôn dân đang nghe Triệu Phàm giảng giải, thỉnh thoảng lại chỉ trỏ cho hai người trẻ tuổi đang đứng bên cạnh biết thêm về điều gì đó, đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu bước đến giới thiệu.
– Chào anh Triệu Phàm, hôm nay có chủ tịch huyện đến thăm vườn lê, có điều gì thắc mắc anh giải thích giùm nhé, à còn chị Dương Xảo Ngọc đâu rồi!
– Chào chủ tịch, tôi là Triệu Phàm rất hân hạnh tiếp đón ông, Trường Sinh, chị Dương đang ở cuối vườn chăm sóc mấy cây lê chuẩn bị ghép, em ra sau vườn gọi chị lên đây gặp chủ tịch giùm anh.
Triệu Phàm niềm nở gật đầu chào Trong Hải.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu quay đầu lại nhìn thoáng qua Lưu Hương Lê, ra hiệu cô tới gần tồng quát tình hình với chủ tịch Trong Hải, còn hắn thì đi ra sau vườn gọi Dương Xảo Ngọc.
– Anh Triệu, nghe nói anh đang ở đây hướng dẫn kỹ thuật trồng lê cho các dân thôn, nên chủ tịch cố ý tới xem qua một chút. – Lưu Hương Lê bước tới nói ra .
– Xin chào giáo sư Triệu, tôi là Trọng Hải, ở đây thật sự là vất vả, cám ơn anh!
Trọng Hải biểu hiện với dáng dấp rất kính trọng, về vấn đề cơ bản đạo lí đối nhân xử thế Triệu Phàm rất hiểu rỏ, đặc biệt là Triệu Phàm đang nghĩ đến chuyện cùng hợp tác lâu dài và nghiên cứu về thực địa ở vùng đất này với Đinh Nhị Cẩu tại thôn Lê Viên thuộc huyện Hải Dương, dù là Triệu Phàm làm ở viện nông nghiệp Bắc Kinh, nói không chừng còn phải gặp lại vị chủ tịch huyện này để nhờ giúp đỡ, cho nên vội vàng buông cây kéo ra, tháo xuống cái bao tay, duỗi bàn tay nắm bắt tay của Trọng Hải chào thân thiện.
Từ sau một góc vườn vắng vẻ, Dương Xảo Ngọc đang ngồi chuẩn bị kỹ lưỡng những túi bầu có giống lê mới chuẩn bị ghép cành, hôm nay cô mặc một bộ âu phục màu xám tro nhạt, chiều dài cái váy dài đến đầu gối, bởi vậy để cho tiện việc ngồi chồm hổm, cô đem làn váy hướng lên trên đùi cuốn lại, cho nên lúc Đinh Nhị Cẩu đến có thể nhìn thấy Dương Xảo Ngọc đang lộ ra một nửa đôi bắp đùi trắng như tuyết.
– Chị Dương, có chủ tịch huyện ghé thăm, anh Dương nhờ em gọi chị lên gặp chủ tịch một chút.
Khi thấy người mới đến là trợ lý thị trấn Đinh Nhị Cẩu, cũng là người quen chứ không phải là xa lạ nên cô vẫn tiếp tục làm việc, miệng trả lời:
– Vậy hả, chờ chút, chị đang lỡ tay, cũng sắp xong việc rồi!
Nên nhớ là vợ chồng Triệu Phàm làm việc ở viện nông nghiệp Bắc Kinh, chuyện tiếp xúc với các lãnh đạo cấp huyện đến thăm và xuống giọng nhờ vã bọn họ đến giúp đỡ về nông nghiệp cho địa phương mình là chuyện rất bình thường, cho nên gặp một chủ tịch huyện thật ra cũng không là quá quan trọng đối với bọn họ.
Đinh Nhị Cẩu lúc này đi đến phía sau Dương Xảo Ngọc nhìn cô đang loay hoay với các cành lê chuẩn bị ghép, hắn vui mừng phát hiện, bởi vì Dương Xảo Ngọc đang cúi đầu tách nhánh ra, cho nên cổ áo hơi mở rộng, Đinh Nhị Cẩu đứng ở đằng sau rành mạch nhìn thấy bầu ngực của Dương Xảo Ngọc lộ ra cái nịt ngực màu lam với một nửa bầu vú tuyết trắng, lúc này dương vật của hắn không an phận lại bắt đầu cứng rắn.
Từ phía sau vừa thưởng thức một màn hương diễm vừa cùng Dương Xảo Ngọc nói chuyện phiếm, trên người cô truyền đến một thoang thoảng hương vị của một người đàn bà, phối hợp trước mắt cảnh tượng xuân sắc, đơn giản làm hắn càng thêm chịu không nổi.
Lúc này ánh mắt Đinh Nhị Cẩu len lén nhìn xuống, bởi vì Dương Xảo Ngọc ngồi xổm lại miệt mài cử động liên tục trong công việc, cho nên váy ngắn lại hơi bị xốc lên, hắn dễ dàng nhìn thấy một phần cái quần lót cũng màu lam lú ra, lúc này dương vật hắn lại cứng hơn rồi, cứng rắn đến phát đau.
Hắn hơi rướn đầu về phía trước, chỉ thấy chính giữa cặp đùi đầy đặn đẫy đà cái quần lót nhỏ hẹp thật chặc bao quanh ở bộ phận sinh dục, cái quần lót màu lam không mỏng lắm, có thể chỉ hơi nhìn thấy một đường khe âm hộ hơi lõm xuống ở ngay chính giữa, lộ ra mấy đầu cây lông đen kịt, nhìn đến đây, Đinh Nhị Cẩu càng thêm rúng động, hắn thật muốn lập tức lột ra cái quần lót màu lam của Dương Xảo Ngọc, để nhìn cho thật rõ cái âm hộ sâu trong cùng kia lớn nhỏ như thế nào, trước mắt nhìn xem thấy hết thảy, hắn thần hồn điên đảo, trong lòng hắn suy nghĩ, người đàn bà này dáng người đầy đặn, tràn đầy co dãn, một đôi vú lớn cao ngất, cặp đùi nở nang, bộ phận sinh dục phì nộn và tinh tế…
Sau khi Dương Xảo Ngọc sắp xếp xong các cành chuẩn bị ghép ở trong bầu đất, Đinh Nhị Cẩu thấy chuẩn bị đứng dậy, nên hắn vội giả vờ quay đầu quan sát chung quanh khu vườn…
Sau đó song song cùng nhau đi về phía trước, giới thiệu Dương xảo Ngọc với Trọng Hải, tuy là phụ trách hai lãnh vực khác nhau, Trọng Hải là một quan chức, vợ chồng Triệu Phàm là thành phần trí thức, nhưng những phần tử trí thức có thể rất nhanh tìm được tiếng nói chung của chủ đề, chỉ trong chốc lát, Trọng Hải chăm chú lắng nghe vợ chồng Triệu Phàm giảng giải là bằng cách như thế nào để đem cây lê của thôn Lê Viên phát triễn thành cái gì giống có năng suất cao, tương lai như thế nào… điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy hôm nay tại đây có thể… lừa dối Trọng Hải không phải là ai khác, mà chính là đôi vợ chồng giáo sư chuyên gia nông nghiệp Triệu Phàm này…
Đinh Nhị Cẩu xem xét tình hình, nếu cứ nói tiếp về chủ đề này, đến trời tối cũng giảng giải không xong, vì vậy hắn kéo Lưu Hương Lê qua một bên, ra hiệu cho cô tìm cách nhắc cho Triệu Phàm rút gọn lại Câu chuyện, tại vì chủ tịch huyện còn phải đi đến những khu vực khác xem, nếu tiếp tục như vậy, đêm nay chắc chủ tịch huyện phải kẹt lại ở lại qua đêm nơi nơi này….
– Câu chuyện về vợ chồng chuyên gia ở viện nông nghiệp Bắc Kinh là xuống thôn Lê Viên là đầu đuôi như thế nào vậy?
Khấu Đại Bằng bước đi thong thả đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu hỏi nhỏ .
– Cháu đã báo cáo qua chuyện này trước đây, bô chú không nhớ sao? Ặc… khó trách mọi người đều nói các lãnh đạo lỗ tai đều có chọn lựa khi nghe báo cáo, cháu nhớ không lầm là còn có xin ít tiền để làm một cái nhà nhỏ cho cặp vợ chồng chuyên gia Bắc Kinh này ở, để bọn họ được tá túc cùng nghiên cứu về đất đai cây trồng ở thôn Lê Viên, nhưng các lãnh đạo thị trấn đều không có để ý quan tâm đến lời cháu nói, đến bây giờ người ta còn ở tạm ở ủy ban thôn, ủy ban thôn chắc sắp trở thành phòng thí nghiệm của bọn họ rồi.
Đinh Nhị Cẩu thừa cơ vừa xin tiền vừa bức ép Khấu Đại Bằng một bước, tại ủy ban thị trấn Lâm Sơn, đại khái cũng cũng chỉ có một mình Đinh Nhị Cẩu dám nói như thế với ông ta….
Tất cả mọi người đều nhận thấy, tính cách chủ tịch huyện Trọng Hải với bí thư Trịnh Minh Đường, đối lập khác nhau rõ ràng, nhưng chỉ dám để ở trong lòng, không có ai ngu ngốc nói ra .
Đối với tính cách của Trọng Hải sự chú ý quan tâm của ông ta luôn là thực tế thích hợp, giữa trưa mọi người dùng cơm đơn giản lại nhà của Lưu Tam, buổi chiều vội vàng đi trên công trường xây dựng làm đường nhìn thoáng qua, sau đó thì do Đinh Nhị Cẩu lái xe đưa chủ tịch huyện Trọng Hải về ủy ban thị trấn Lâm Sơn.
Để lại một bình luận