Phần 17
“Con chắc chắn là đánh giá cao điều đó. Con nghĩ là mẹ có một thứ hiếm có ở đó, một món đồ của nhà sưu tầm thực thụ”
“Thiệt hả? ” Mẹ kêu lên, banh hai chân ra một chút nữa, đủ để cho tôi thấy cái cách gợi dục mà đùi mẹ đang banh rộng khi chúng nằm sát trên ghế. “Điều gì làm cho con nghĩ như vậy?”
“Có một gợi ý, một cái chất dâm đãng. Con không thể giải thích, nhưng món hàng của mẹ dường như có một sức sống không thể bị từ chối”
Tôi nghĩ rằng mình nói nghe thực sự là khập khiễng nhưng có vẻ như mẹ lại thích những gì tôi vừa nói. Hai chân mẹ thậm chí còn mở rộng hơn nữa. Quần lót của mẹ căng phồng ở phía trước, phác họa những đường nét ở bên dưới rất tinh tế mà nó đã khắc sâu vĩnh viễn qua võng mạc của tôi, mãi mãi gắn một hình ảnh cụ thể trong tâm trí tôi với cái từ “Ɩồŋ“.
“Đó có lẽ là ví dụ tốt nhất của một cái Ɩồŋ… lá liễu mà con từng nhìn thấy. Nhưng tất nhiên, con phải nhìn gần hơn mới chắc chắn được”
“Mẹ không biết đâu à nha” Mẹ nói, giọng mẹ không vững chắc. “Chồng của mẹ đang ở ngay dưới nhà kìa”
“Nhưng chắc chắn là ổng không phiền đâu” Tôi phản đối. “Dù sau đi nữa thì đó là cái tên đầy nghệ thuật mà”
Giờ thì mẹ đã cười to. Tôi chắc là tôi đã chơi bẩn và sắp nhào đến mẹ để vươn xuống, nhận lấy giải thưởng của mình trong tay. Nhưng tiếng kêu cọt kẹt từ ngoài hành lang làm cho tôi căng cứng lên – không phải ở chỗ mà các bạn nghĩ đến – mà là toàn bộ cơ thể tôi đang đông cứng vì sợ hãi.
Hai đầu gối của mẹ khép lại và cái áo choàng của mẹ nhanh chóng đóng kín và thắt chặt một cách an toàn. Tôi nghĩ trong đầu rằng mình nên nắm tóc mẹ và bắt đầu chia thành từng lọn tóc, ngay trước khi ba đi qua cánh cửa phòng ngủ.
“Vẫn còn ở đó à? ” Ba hỏi, nhìn nhanh về phía hai mẹ con tôi trên đường đến phòng tắm.
“Em với nó vừa mới bắt đầu mà” Mẹ nói. “Có phiền gì đến anh không khi hai mẹ con em làm ở đây?”
Có, tôi nghĩ vậy. Hãy đi xuống cầu thang.
“Không” Ba nói vọng ra khi biến mất trong phòng tắm, đóng sầm cửa lại. Sau đó là tiếng nước đái chảy xè xè.
Tôi ép người mình vào mái tóc của mẹ, giữa hai bả vai, rúc cặċ tôi vào lưng mẹ một cách đầy gợi ý.
“Mình đi xuống tầng dưới nha mẹ, để cho ba được ngủ ngon” Tôi đề nghị.
“Đằng nào thì ổng cũng ngủ mà” Mẹ trả lời vẻ thờ ơ khi đưa tay vuốt ve mái tóc của mình.
Tôi bắt đầu bện tóc cho mẹ, thực sự, khi nghe tiếng ba đánh răng. Mẹ im lặng khi tôi làm việc, mắt mẹ ngoảnh đi. Mẹ không nhìn tôi đến khi bện tóc gần xong, nhưng ba bước ra ngay khi mẹ nhìn về hướng đó. Bỏ qua sự hiện diện của tôi, ba tiếp tục cởi quần áo và mặc đồ ngủ pyjama vào. Tôi bắt đầu bện một lọn tóc khác khi ba trườn người vào trong mền, cầm một cuốn sách, và bắt đầu đọc.
“Anh không mệt à? ” Mẹ hỏi ba.
“Không, thực sự thì không mệt” Ba trả lời mà không nhìn lên.
Không còn nghe âm thanh gì khác ngoại trừ tiếng xoắn tóc yếu ớt và tiếng lật trang sách. Tôi bện xong một bím tóc và bắt đầu làm một cái khác.
“Anh có uống thuốc chưa?”
Im lặng một hồi lâu thì ba lên tiếng:
“Chưa”
“Anh Cliff à, anh cũng biết là uống thuốc thì tốt hơn mà”
Ba không thèm trả lời mẹ.
“Anh Cliff”
“Anh nghĩ là có thể ngủ được mà không cần thuốc”
“Rồi anh sẽ gây sột soạt và đánh thức em cho mà coi” Mẹ phàn nàn.
“Không đâu mà… Nếu anh làm vậy, anh sẽ uống thuốc”
“Hứa nha?”
“Ừ, anh hứa”
Thời gian trôi qua thật lâu trong im lặng. Ba đang đọc sách, tôi đang bện tóc, và mẹ đang ngồi bình thản trên chiếc ghế tựa mà không nhìn vào ai cả. Tôi đã làm xong 4 bím tóc dài và nghĩ là đã xong việc, nhưng mẹ ra dấu cho tôi biết còn ở hai bên đầu, phía trước, nơi tóc mẹ ngắn hơn. Tôi bắt đầu làm một vài bím tóc ngắn cho mỗi bên.
Tôi bước tới gần để làm, nghiêng người trên đầu và vai mẹ. Tôi không thể chịu nổi khi áp cặċ vào lưng mẹ trở lại, cảm giác ấm áp của làn da mẹ thông qua cái áo choàng, vì giờ đây tóc mẹ đã được chia tách ra thành những bím tóc. Nhìn qua bên đầu mẹ, tôi thấy cái áo choàng đã hở ra một chút ở phía trước, nhưng chỉ thấy bóng tối che phủ vẻ đẹp của mẹ. Liếc nhìn trong gương, tôi thấy mẹ đang nhìn tôi. Mẹ tiếp tục nhìn tôi khi tay trái của mẹ, cái ở xa ba nhất, xuất hiện ở phía trước áo choàng và kéo nó ra vừa đủ để cho phép ánh sáng rọi vào bầu vú trái trần trụi của mẹ.
Tôi áp con cặċ vào lưng mẹ mạnh hơn. Mẹ đẩy ngược người ra sau, cong lưng và chà xát lưng mẹ vào cặċ tôi. Tôi đã làm xong hai bím tóc nhỏ ở một bên và chuyển sang bên kia. Tay mẹ cũng chuyển đổi và nhanh chóng sau đó, tôi được nhìn thấy vú phải của mẹ. Trong khi đó, tôi có thể xem núm vú khác vươn ra, lần này đã mở rộng hơn trước. Ba lật sách sang trang và tôi cạ cặċ vào lưng mẹ. Tôi không biết bằng cách nào mà tôi có thể kiềm chế để không rên thành tiếng.
Khi tôi làm xong bím tóc cuối cùng, mẹ đứng dậy. Chúng tôi đã làm xong. Tại sao mẹ không chịu xuống cầu thang? Mẹ bước quanh cái ghế rồi dạo bước ở cuối giường, hướng về phòng tắm. Tôi đi theo, nhưng quay lại để đi ra cửa phòng ngủ.
“Chúc ba mẹ ngủ ngon” Tôi lên tiếng với cả hai.
“Chúc ngủ ngon, con trai” Ba trả lời.
“Con đi đâu? ” Mẹ nói. “Con làm chưa xong mà”
“Chưa xong? ” Tôi lẩm bẩm.
“Chưa đâu” Mẹ nói và chìa tay ra phía tôi. “Con cần phải bôi một ít dầu vào bím tóc của mẹ để làm cho chúng mềm mại và sáng bóng” Mẹ ngoắc tay ra hiệu. “Thôi nào”
Mẹ dẫn tôi vào phòng tắm, chỉ để cho cánh cửa mở hờ để chúng tôi không thể nhìn thấy ba qua gương, do đó ba cũng không nhìn thấy chúng tôi. Mẹ cầm lấy cái chai dầu bóp và đưa cho tôi.
“Đây” Mẹ nói. “Chà nó vào trong bím tóc của mẹ”
Tôi bóp ra một ít dầu vào lòng bàn tay.
“Đừng có nhiều quá nha” Mẹ nói.
Tôi bắt đầu chà lòng bàn tay vào bím tóc của mẹ. Lo lắng nhìn ra cửa phòng tắm, yên tâm bởi tiếng lật trang sách, tôi ấn tới trước và cạ cặċ vào đít mẹ.
“Vậy đó” Mẹ nói to lên. “Xoa vào đó cho thật tốt”
Tôi đã làm như vậy. Tôi làm việc nghiêm túc về việc xoa dầu vào tóc mẹ, nhưng tôi vẫn tiếp tục xô đẩy con cặċ của mình lên xuống mông đít mẹ. Tôi quên mình vào công việc với bím tóc dài thứ ba thì nhận ra là không còn nghe tiếng lật trang sách trong một thời gian. Lo lắng dâng tràn từ dạ dày, lan lên ngực tôi.
Tiếng tắt đèn và sau đó là bóng tối trong phòng ngủ ảnh hưởng đến tâm trí tôi.
“Anh có uống thuốc không vậy? ” Mẹ nói to lên, giọng mẹ nghe vẫn bình tĩnh lắm.
“Không” Tiếng trả lời của ba bị bóp nghẹn, nghe như phát ra từ khuôn mặt bị vùi trong gối, hay ít nhất là trong mền.
Mẹ không trả lời. Tôi tiếp tục bện tóc, và đứng im. Hai phút trôi qua. Cặc tôi không thể chịu nổi và rúc vào giữa hai mông mẹ trở lại, nhưng ngay sau đó đẩy mạnh vào để chà xát toàn bộ. Mẹ đang bị đung đưa về phía trước bởi những cú lao tới của tôi, hai tay mẹ nắm vào mép quầy để giữ ổn định. Tôi nắm hai bím tóc dài của mẹ và kéo đầu mẹ ra sau. Mặt mẹ bị ngẩng lên, nhưng mắt mẹ vẫn nhìn vào tôi.
Để lại một bình luận