Phần 40
Sáng mai thức dậy, nhìn vẻ mặt hớn hở của H. Yến thì Chú cũng bất ngờ vì tối qua nói chuyện đi du học H. Yến còn bí xị. Sơn nói với chú đã nói rõ với H. Yến nên H. Yến mới vậy. Chú cũng thở phào tưởng mọi chuyện sẽ rắc rối ai ngờ lại êm xuôi nhanh như vậy.
Sơn và gia đình H. Yến đi tham quan một số nơi nữa. Do đã nói rõ ràng, Sơn và H. Yến cũng vui vẻ nắm tay đi dạo khắp nơi, ai nhìn vào cũng tưởng 1 cặp tình nhân. Nhưng chỉ có 4 người biết thôi. Ai cũng mừng vì mọi chuyện đã sáng tỏ.
Chiều tối về đến nhà, Sơn có vừa đặt Balô xuống có cuộc dt của Diễm.
– Alô. Sơn nghe nè Diễm.
– Sơn về Sài Gòn chưa? – Giọng hốt hoảng.
– Rồi. Mới vào nhà nè. Có chuyện gì mà Diễm hốt hoảng vậy?
– Anh ra quán bar xxx nhé. Có chuyện gấp. Có người đang định “thanh toán” Hạnh…..
Sơn tắt máy chạy xe thật nhanh đến bar xxx. Móc dt ra gọi cho Diễm.
– Sơn tới rồi nè. Diễm đang ở đâu? Hạnh có sao không?
– Sơn gửi xe đi vào trog Bar, Diễm đang trog Bar nè. Tụi nó không vào được vì bị bảo vệ cản. Hichic.
Nghe tiếng Diễm thúc thích Sơn càng nóng ruột. Sơn gữi xe đi vào trong Bar. Lần đầu tiên Sơn bước vào nơi này, âm thanh như phá tung lồng ngực, tai thì ù ù vì âm thanh quá cỡ, nhưng chỉ lo cho Hạnh và 2 mụ kia nên, Sơn cũng cố gắng đưa mắt tìm, dần dần cũng quen với không khí trong Bar. Thấy Diễm vẫy vẫy tay, Sơn tiếng lại gần, thấy 3 cô nàng vẫn không sao, Sơn cũng thở phào. Diễm nói như hét:
Diễm: Sơn tới rồi. Đi xe đường dài có mệt lắm không?
– Không mệt, chuyện này là sao? Tụi đòi hành hung Hạnh ở đâu.
BCN và Vân không nói gì, nhưng thoáng thấy BCN cười cười.
Diễm : Tụi nó ở ngoài kia không vào đây quậy được. Nên em dt cho anh tới đón tụi em về.
Cứ tưởng anh không tới chứ? Hihi.
– Bạn bè có chuyện, sao Sơn bỏ mặt được chứ. Giờ Diễm chỉ tụi nó đi, Sơn ra nói chuyện thử dàn xếp được không?
Diễm: Tụi này giang hồ máu lạnh không dàn xếp được đâu. Chắc ở đây luôn không dám ra ngoài đó.
– Căng vậy, hay báo công an đi?
Diễm : Chưa đánh nhau gọi công an sao công an tới chứ?
– Để gọi anh Phong xem giúp gì được không?
Diễm : Thôi đừng gọi, Tụi em không có quen anh Phong, sao anh chịu giúp tụi em.
– Không sao? ĐK Phong rất nghĩa khí không từ chối mấy vụ này đâu.
Diễm : Tụi em không muốn dính tới XHĐ. Bây giờ em chỉ mặt thằng đầu sỏ, anh Sơn ra đánh nó là đám kia chạy àh, nhưng thằng này có “đồ chơi”, anh sợ không?
– Không sợ, chỉ cần giải quyết gọn lẹ thôi. Diễm chỉ đi.
Diễm : Đi ra ngoài em chỉ cho.
Cả bọn tính tiền, rồi ra ngoài. Sơn đang tập trung sợ có người đánh lén BCN. Ra ngoài. Diễm nhìn dao dát, rồi chỉ 1 tên đầu trọc đô con nhìn cực ngầu, nhìn thoáng qua cũng biết “thứ dữ”.
Diễm : Tên đó đó. Anh thấy chưa? Anh có sợ không?
– Không sợ, bây giờ lợi dụng lúc hỗn loạn, 3 người chạy tới đồn công an hoặc về nhà thật nhanh nha. Đừng lo cho Sơn.
Nói xong Sơn hít 1 hơi dài, bước đi thì 1 cánh tay nắm lại. Đó là BCN.
BCN : anh đánh nó vì em sao? – Một câu noó rất tình cảm
– Sơn tới đây là đưa Hạnh và các bạn về. Đánh nhau là chuyện không tránh được mới đánh. Các bạn chuẩn bị lên lấy xe đi. Tụi nó không biết có phục kích không nữa. Cẩn thận nhé.
Nghe Sơn nói vậy Diễm và Vân cười cười.
– Có gì đáng cười chứ. Lẹ đi chút tụi nó phát hiện phiền lắm đó.
BCN : Sơn àh. Thật ra con quỷ Diễm nó gọi Sơn tới để đưa Hạnh về. Nãy bạn trai nó có chuyện nên lấy xe nó đi rồi, không rước nó được chứ không có đánh nhau. Nó chỉ thử Sơn thôi.
Diễm : Em xin lỗi, nãy em định nói rồi nhưng thấy anh bước vào mặt ngố quá nên chọc thêm xíu nữa. Hihi
Lúc này không Sơn đã hiểu ra.
– Các cô… – Lấy 1 hơi dài – CÁC CÔ muốn ĐÙA THÌ TÌM NGƯỜI KHÁC ĐÙA ĐI. TÔI không PHẢI CON RỐI CHO CÁC CÔ muốn ĐÙA THÌ ĐÙA.
Cả 3 cô nàng và những người ngoài cổng đều giật mình trước tiếng hét của Sơn. Diễm và Vân mặt tái lại. “Đứng hình” 3 Sơn, BCN lên tiếng trước.
BCN nước mắt rưng rưng: Em biết tụi em đùa là quá đáng nhưng tụi nó chỉ muốn biết anh có quan tâm em không? Sao anh lớn tiếng quá vậy.
– Tôi chỉ vì Chị Nhung nên sợ cô có chuyện gì chị Nhung buồn nữa. Tôi chỉ là kẻ làm thuê, nhưng chị Nhung coi tôi như em út, tôi mới quan tâm cô thôi. Tôi yêu Hà, duy nhất chỉ mình Hà. Lên xe tôi chở cô về.
BCN : Vậy anh đi về với Hà đi. Tôi không cần anh lo nữa.
– Ok. – Rồi quay lưng lấy xe về.
(Hôm dó, Sơn nổi giận thật sự. Thường ngày vẫn nói chuyện đùa giỡn bình thường nhưng hôm nay, 3 người đó đùa quá đáng, Sơn có lòng tự ti, nên biết mình bị đùa thế rất bực. Tôi có thể hiểu).
Chạy được 1 đoạn thì có dt. Là BCL:
– Em nghe chị.
– Ủa. Em đưa Hạnh về dùm chị chưa? Nãy nó gọi chị bảo là em sẽ đưa nó về. Bây giờ chị dt lại thì Hạnh tắt máy.
Sơn chợt hiểu ra vấn đề.
– Dạ, em chuẩn bị đến đoán Hạnh nè. Tý nữa về liền.
– Uhm. Khuya rồi em chạy xe cẩn thận nhé.
– Dạ. Em biết rồi.
Giận thì giận thiệt nhưng nghĩ tình BCL nên Sơn quay lại. Đến quán Bar không thấy 3 người kia đâu, gọi cho Diễm.
– Alo. Diễm với 2 người kia đâu rồi?
– Nãy định kêu Taxi cho Hạnh về nhưng nó bị anh nạt, nó buồn muốn đi dạo mà giờ chắc nó lên taxi về rồi. Em xin lỗi anh nhé. Em đùa hơi quá.
– Thôi, chuyện đã qua rồi. Mai mốt đừng đùa nhây vậy nữa. Bye Diễm.. Tút.. Tút..
Lấy xe chạy 1 đoạn thì thấy đằng kia có tiếng lao nhao, Sơn chạy lại thấy Hạnh đang bị 3 thằng thanh niên vây mặt thằng nào thằng náy đỏ gay chắc xỉn lắm rồi. Trên tay 1 thằng còn cầm mã tấu. Khúc đằng kia có 1 thằng nằm 1 tay ôm mặt 1 tay ôm háng (ôm gì tự biết). Hạnh vấp té ngồi bệt xuống đất. Mặt như muốn khóc.
TN1 : Dm. Con đỉ, mấy tao ghẹo mày 1 chút mà mày đánh bạn tao vậy hả? Tao lấy sẹo cho mày hết chảnh chó.
Nó vung mã tấu lên chém xuống. Hạnh chỉ biết ôm đầu chịu trận, thì 1 cánh tay đưa ra chụp lấy thanh mã tấu đang chém xuống. Là Sơn. Sơn dùng bản tay phải của mình chụp lấy thanh mã tấu. TN1 hết hồn (chắc nó tưởng Sơn có bàn tay sắt). Chụp được mã tấu. Sơn đánh 1 chỏ tay trái vào mặt TN1 , (bể mũi chắc luôn) rồi cầm thanh mã tấu nhá 2 TN kia, 2 TN đang xỉn nhưng thấy mã tấu cũng co chân dọt lẹ bỏ lại TN1 nằm ôm mặt. Lúc này BCN mới hoàn hồn, vội bật dậy ôm chặt Sơn (Sơn quăng cây Mã tấu ra xa rồi nhé).
– Huhu. Anh biết em sợ lắm không? Tý nữa là em… Huhu.
– Nín đi. Chuyện qua rồi. Khóc như con nít ấy.
– Tay anh có sao không? Dám chụp dao chém xuống. Đưa em xem. – Nhớ tới vụ chụp Mã tấu.
– Chỉ trầy nhẹ thôi không có sao đâu. Nhờ cái này nè. – Sơn đưa cái chìa khóa xe ra.
(Thật ra thì Sơn lấy chìa khóa xe, kẹp trong lòng bàn tay để chặn mã tấu để không bị đứt sâu – các bạn đừng thử bậy nhé đi cả bàn tay đó, rồi đừng đổ thừa tôi nhé :v).
– En xin lỗi chuyện hồi nãy nhé. Tụi em đùa nhây qua.
– Về thôi. Mẹ Hạnh đang lo cho Hạnh đó.
– Anh cũng lo cho em, nên mới quay lại đúng không?
– Mẹ Hạnh gọi, Sơn mới quay lại (Sơn nói thẳng vì không muốn Hạnh hiểu lằm). Thôi về trễ lắm rồi.
Leo lên xe Hạnh ôm chặt Sơn và nói.
– Em biết anh không yêu em nhưng em yêu anh, em sẽ chăm sóc anh khi em có thể. Anh đừng tránh em nhé.
Lúc đó Sơn mệt rồi không muốn tranh cãi nữa. Chạy xe thẳng về quán nước kệ Hạnh muốn nói gì hay làm gì… Vì Sơn đang nghĩ “3 ngày rồi không gặp Hà… Nhớ Hà lắm. ”
Để lại một bình luận