Phần 26
Mọi chuyện cứ thế diễn ra đến 1 ngày đầu tháng 11 năm 2005 . Chuẩn bị ra về thì Sơn có dt.
– Alo.
– Anh Sơn ơi cứu em với. Em đang bị người ta đánh ở trường nè. Cứu em với. Huhu.
– Em ở đâu vậy Yến? Bình tĩnh anh tới ngay. Em đang ở phía sau trường chỗ những bình.. Tút.. Tút..
– Alo, alo. Yến còn đó không?
Biết mọi chuyện chẳng lành, Sơn tức tốc chạy sang trường LQĐ nơi H. Yến đang học. Qua tới đó Sơn wăng xe vào 1 góc ( Vì Sơn coi H. Yến như em gái và Cô chú rất tốt với Sơn, nên Sơn rất lo lắng cho H. Yến mà chú ý gì nữa). Chạy vào bị Bảo vệ chặn lại, đang xin Bảo vệ cho vào trường thì thấy thằng Hậu gần đó.
– Hậu. Hậu. Lại đây giúp anh một chút.
Thấy Sơn gọi Hậu cũng chạy tới ( Nó biết ĐK đã kết nghĩa với Sơn nên nó cũng quý Sơn lắm)
– Có chuyện gì vậy anh Sơn?
– Em thấy Yến đâu không?
– Em cũng đang tìm nè. Lớp được nghĩ 1 tiết, Yến đi đâu mà em tìm hoài không gặp.
– Yến vừa dt cho anh hình như có chuyện gì đó.
Anh bị Bảo vệ giữ lại không cho vào nè. Em có cách nào giúp anh không?
– Vậy hả? Để em nói chuyện với Bảo vệ xem sao?
Hậu là đàn em của ĐK, nên trong trường nó rất có Số, Bảo vệ chắc cũng ngán nên 1 lúc sau mở cổng cho Sơn vào.
– Yến nói ở phía sau trường, chỗ bình gì đó anh không biết nữa.
– Em biết, anh đi theo em.
Rồi 2 đứa chạy thật nhanh về phía sau trường nơi có mấy cái bình chứa nước của trường. Chia ra tìm thì Sơn nghe có tiếng người chữi rủa, chạy về hướng đó Sơn thấy 3 đứa con gái đang đánh 1 đứa con gái khác nằm bẹp dưới đất. Xung quanh có 3 thằng khác nhưng không can thiệp. Quần áo thì bị xét rách tơi tả, trên người đầy những vết trầy rướm máu, 2 tay ôm ngực co người chịu trận với những trận đòn từ 3 cô gái kia. Nhận ra H. Yến Sơn hét lên:
– CHÚNG MÀY THẢ HẢI YẾN RA.
Rồi Sơn lao vào giữa, đẩy 3 cô gái ra.
– Yến, Yến em có sao không?
– HuHu, anh Sơn ơi cứu em. Huhu.
Tiếng hét rất to nên Hậu cũng chạy đến. Nó cởi áo khoát. Che cho Yến.
– Hậu mau đưa Yến đến Bệnh viện gọi dt cho Ba mẹ Yến luôn nhé.
Hậu gật đầu và đưa Yến đi, thấy có 2 thằng học sinh cản lại. Sơn chạy tới tung người đá song phi, cú ra đòn nhanh như chớp 2 thằng kia bất ngờ trúng đòn. Cả đám bất ngờ với đòn tấn công của Sơn. Sơn way lại hỏi 3 đứa con gái kia với giọng đanh thép vì tức giận.
– Tại sao lại đánh Yến?
CG1 : Nó cướp bạn trai tôi nên tôi đánh nó không được àh?
– Yến mà phải đi cướp bạn trai mày àh? – Hậu bức xúc.
H. Yến thều thào: Bạn trai nó đòi làm quen với em, bị em từ chối nó bám riết, rồi hnay tụi nó hẹn em ra nói chuyện. Cuối cùng thì…. Vừa nói Yến chỉ tay về phía 1 thằng đứng sau lưng 3 đứa con gái
– Hậu đưa Yến đi nhanh. Để đây anh giải quyết.
Hậu gật đầu rồi đi thằng. Nhìn H. Yến bước đi nặng nhọc thì “lửa giận” trong người Sơn bốc lên dữ dội.
Sơn nhìn thằng ( nguyên nhân chính của việc này) thấy nó co ro núp sau 3 đứa con gái kia và quát:
– Mày là con Trai dám làm không dám nhận àh?
Thầy chủ nhiệm (thằng chết nhát): Tôi không làm gì cả, tại… Yến… Thôi.
Nó vừa dứt lời Sơn lao đến như bị 3 con kia cản. Sơn cũng như ĐK không bao giờ đánh phụ nữ, vội lùi lại, nhìn quan quan sát thấy có 1 cái thùng đựng nước (chắc nước lau nhà) cầm lên Sơn tạt thẳng vào đám con gái. Đám con gái thấy thế né ra ( có đứa trúng có đứa né được) lợi dụng lúc đó Sơn lao vào đánh thầy chủ nhiệm. 1 Cú 2 cú 3 cú…. 1 Liên hoàn đấm đá rất nhanh. 2 Thằng kia thấy bạn mình bị đánh nhào lại kéo Sơn, rồi cũng chịu chung số phận với thầy chủ nhiệm nhưng nhẹ hơn. 3 Đứa con gái kia định chạy lại nhưng Sơn quét mắt nhìn, thấy ánh mắt như “ăn tươi nuốt sống” đối thủ tụi nó lạnh người chỉ biết đứng đó la lên. Sơn vẫn không dừng tay mà tiếp tục “hành” 3 thằng đó. Lúc này 3 chú bảo vệ chạy vào (Lúc Hậu đi ra chắc bảo vệ thấy có chuyện nên chạy đi xem sao) cả 3 người lao vào kéo Sơn ra. Sơn vẫn chỉ đánh thầy chủ nhiệm không màn gì xung quanh..
– Mày đánh nữa nó chết là mày đi tù đó. – 1 Người bảo vệ lên tiếng.
Sơn giật mình mới dừng tay lại. Bị kéo 1 người bảo vệ kéo ra, 2 người còn lại xem xét tình hình rồi dt cho ai đó. Sơn mới nhìn thấy 3 thằng đó năm đơ người cả, nặng nhất là thầy chủ nhiệm miệng mồm, mặt mày đầy máu. 2 Tay Sơn cũng dính đầy máu của nó.
Cơn giận đã khiến Sơn thành 1 người khác, 1 kẻ lạnh lùng và tàn nhẫn. Nhớ lại Sơn cũng giật mình ” Tại sao mình lại như vậy? Mình không kiểm soát được bản thân?”. Mọi việc lúc đó còn có 1 người chứng kiến từ đầu tới đuôi, miệng người đó cười khẩy rất đểu….
Ba học sinh nhập viện trong đó 1 trường hợp nặng. Cũng không ngạc nhiên khi Sơn có mặc tại đồn công an quận… Đây là lần đầu tiên Sơn bị như vậy, Sơn thấy nhớ cha mẹ, Hà, bạn bè… Bỗng cửa mở ra.
– Em ra đi, có người bảo lãnh rồi. – 1 Anh công an mở cửa cho Sơn ra.
Bước ra ngoài thấy Chú ( Ba H. Yến) đang nói chuyện với 1 ông công an khác. Thấy Sơn đi ra, Chú vỗ vai Sơn và nói:
– Đây là Cháu tôi, nó thấy mấy đứa kia đánh con gái tôi nên nó làm vậy thôi. Có gì anh thông cảm được không?
– Anh cứ nói vậy. Chỉ là bọn nhỏ xích mích đánh nhau thôi mà không có gì đâu. Anh dẫn cháu về đi.
– Cám ơn anh, chào anh. – 2 Người bắt tay nhau.
Theo chú ra xe, chú và Sơn không nói gì cả chỉ. Xe chạy thằng về nhà chú. Lên phòng H. Yến thấy H. Yến đã ngũ, ngồi kế bên là Cô.
– Bác sĩ bảo sao em?
Cô : Bác sĩ bảo chỉ bị thương ngoài da thôi và bị shock tâm lý nhẹ. Cho con uống thc an thần rồi.
Chú: Chắc ngũ dậy nó sẽ không sao thôi mà. Thôi xuống dưới cho con bé nghĩ ngơi nào.
Cô : Anh với Sơn xuống dưới đi. Em muốn ngồi đây với con bé chút nữa.
Từ khi bước vào phòng, Sơn chỉ nhìn H. Yến thôi, nhìn H. Yến ngũ như 1 con mèo ngoan. Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ. Sơn rối chí lắm, rồi không biết công an sẽ xử như thế nào nữa đây. Buồn bã bước xuống nhà với Chú. Xuống phòng khách Chú nói:
– Cám ơn cháu nhiều lắm, cháu mà tới trễ 1 chút nữa không biết chuyện sẽ như thế nào nữa.
– Chú đừng nói vậy. H. Yến là cô gái tốt, chỉ vì tình cảm lăng nhăng của Hsinh nên mới vậy. Chứ dạo này H. Yến đã tốt hơn ngày đầu cháu gặp rất nhiều rồi.
– Cháu cũng để ý H. Yến nhỉ?
– Dạ. Cháu coi H. Yến như em gái thôi ạh.
– Chỉ thế thôi? Lo lắng tới nỗi mất xe luôn àh?
– Dạ….
– Phải rồi. H. Yến sao so sánh được với Hà.
– Là sao chú?
– Không có gì ! Còn chuyện bên công an, Cháu đừng lo nhé, chú lo cả rồi. Cháu không dính tiền án tiền sự gì đâu mà lo. Bây giờ cháu định đi học đi làm bằng gì?
– Chắc cháu tìm mua 1 chiếc xe mới thôi.
– Thôi sắp 1 h. Cháu có đi làm không? Để bác bảo tài xế đưa cháu đi.
– Dạ. Cháu cám ơn chú. Cháu về.
Sau này mới biết 6 đứa kia bị kỉ luật cho thôi học, bên công an thì không thấy đá động gì đến nữa, vì chú làm bên UBND Tphcm, cha chú là 1 tướng bên quân đội, nhà rất có thế lực nên vụ đánh người bị “dìm” xuống nhanh chóng
Tới quán bằng xe hơi. Nên CBV cũng khá bất ngờ.
– Tưởng khách vip ai ngờ chú mày. Làm chú tưởng sắp được bo.
Sơn không nói gì chỉ gật đầu chào chú rồi bước vào trong làm việc của mình. Lúc này tâm trạng Sơn không tốt không phải vì bị công an hay H. Yến bị đánh mà là tại sao Sơn lại ra tay tàn nhẫn như vậy? Đó giờ có bao giờ Sơn như vậy đâu chứ. Vừa làm vừa nghĩ ngợi nên “Xoảng, xoảng” Sơn vô tình làm rơi cả 2 cái ly đang lau.
BCL : Sơn, hôm nay em sao vậy? Bệnh àh?
– Không có gì đâu chị, em lỡ tay. Em xin lỗi.
BCL : em đang có chuyện gì phải không? Mọi bữa đâu có như vậy? Em có thể nói cho Chị nghe không?
Giấu thì cũng âm ỉ trong lòng thôi kể cho Chị nghe biết đâu được 1 lời khuyên sáng suốt. Thế là Sơn kể hết cho BCL nghe.
– Em là người học võ, em phải biết kiềm chế nóng giận, đáng lẻ em nên để cho Ban giám hiệu nhà trường kỉ luật những đứa kia. Em là sinh viên, nhất là trường luật nữa, nhà trường biết chắc chắn em sẽ bị buộc thôi học. Còn bây giờ cứ bình tĩnh, Ba của H. Yến đưa em ra ngoài khỏi đồn công an nhanh như vậy chứng tỏ là người có thế lực rất lớn. Nên em cũng yên tâm đi.
– Dạ. Em lúc đó nông nổi quá.
– Con người mà lúc nào mà không có lúc nông nổi, miễn sao đừng làm gì sai trái là được rồi. Nói ra em thấy nhẹ nhổm hơn chưa?
– Dạ, em đỡ hơn rồi. Em sẽ không vậy nữa đâu. Em đi làm v đây.
Để lại một bình luận