Phần 21
Tới quán cafe vẫn làm bình thường, BCN hnay không thấy đâu. Chỉ có Bà chủ Lớn (BCL).
BCL : Người hồi nãy là Bgái em hả? Có Bgái xinh thế mà giấu nha!
– Dạ. Có gì đâu mà khoe hả chị?
BCL : Thấy lù khù mà toàn vác lu không hihi.
Sơn không nói gì đi ra ngoài dọn dẹp tránh bị những lời trêu chọc của BCL. Lúc rãnh đang ngồi nghĩ thì 1 chị làm chung tên My lại gần:
– Sáng nay 2 đứa thể hiện tình cảm nhỉ? Hun ngay tại sân trường luôn.
– Ơ sao chị biết?
– Chị học trường đó chứ đâu, công nhập 2 đứa đẹp đôi thật.
– Cám ơn chị.
– Àh, có chuyện này chị muốn cho em biết. Muốn nghe không?
– Chị cứ nói ạh!
– Trong bàn nước hồi sáng có 1 người em nên đề phòng đó là Tiến, một kẻ vô sỉ và đê tiện, nó muốn chiếm gì phải chiếm bằng được và không từ thủ đoạn nào.
– Chị có vẻ tức giận khi nhắc về người tên Tiến đó?
– Uhm. Vì nó mà bạn thân của Chị phải tự tử.
– Hả? Chị có thể kể em nghe rõ được không vậy?
– Chuyện như thế này: Bạn chị tên là Xuân, cùng tuổi và cùng quê với chị, năm ngoái chân ướt chân ráo bước vào trường, Xuân đã không tránh được lời đường mật từ Tiến, rồi chuyện gì đến cũng đến, Xuân có thai và tìm Tiến giải quyết vấn đề, thì Tiến chở mặt không thừa nhận cái thai đó và còn công khai cặp bồ với người khác. Xuân đau khổ lắm, dù chị khuyên nhũ đủ điều nhưng không có kết quả, chẳng bao lâu sau Xuân tự sát. Có kể ra cũng không ai làm gì được Tiến, vì nhà nó có quyền có thế… Làm sao dân tỉnh lẻ như chị chống lại được. Nên hnay chị nói cho em biết để tránh và phòng thằng cầm thú đó.
– Em cám ơn chị vì cho em biết sự thật. Em sẽ nói lại với bạn em.
– Uhm. Chị cũng không muốn có người đi theo vết xe đổ của bạn chị.
– Dạ. Có khách vào em ra tiếp đây.
– Uhm. Chị cũng làm việc đây.
Làm việc một lúc cũng đến 5 h, chuẩn bị ăn cơm. Hnay cô Ba giúp việc nấu ăn có làm thêm bánh mì kẹp thịt cho mọi người ăn thử, cầm cái bánh ra thế chỗ cho CBV vào ăn. Vừa ngồi xuống chuẩn bị ăn bánh thì thấy 1 đứa bé tầm 6 tuổi nhìn cái bánh của Sơn, nhìn thấy đứa bé Sơn nhớ tới mình lúc nhỏ, rồi nói:
– Em muốn ăn bánh này phải không? Lại đây anh cho nè.
Thằng bé chạy lại nhanh nhất vì sợ Sơn đổi ý. Nhận cái bánh từ tay Sơn, đứa bé định đưa lên miệng ăn thì ngập ngừng 1 lúc, rồi nó bẻ cái bánh ra làm 2 . Thấy thế Sơn liền hỏi:
– Sao em không ăn đi? Bẻ ra làm gì?
– Dạ, ở nhà mẹ em đang bệnh, nên em chừa cho mẹ nửa cái bánh.
Nghe tới đây, lòng Sơn như thắt lại, khóe mắt chợt cay cay.
– Em ăn hết đi, rồi anh lấy thêm 1 cái nữa về cho mẹ em.
– Thật không anh? – Vừa nói xong nó ăn ngốn nghén hết cái bánh.
– Ăn từ từ thôi mắc nghẹn.
Thằng bé đang ngốn ăn mà nheo mắt cười hạnh phúc. Thấy thằng bé ăn xong, Sơn quay vào trong lấy thêm 1 cái bánh cho thằng bé. Thì trước mặt Sơn là BCN cầm 1 bọc trong đó là 2 cái bánh, rồi đưa cho thằng bé
– Em mang về cho Mẹ đi nhé. Em ngoan lắm.
– Cám ơn chị. Chị thật tốt bụng, cám ơn anh. – Rồi nó chạy thật nhanh đi.
– Bên trong còn vài cái bánh đó, lấy ăn đi. – BCN nói lạnh lùng với Sơn khác hẳn với lúc nói nãy.
Thì ra lúc Sơn nch với thằng bé thì BCN đứng ở phía sau nghe hết nên mới hành động như vậy. “Trong nóng ngoài lạnh hehe”.
Lúc này CBV đi ra:
– Chú mày vào trong BCL có chuyện cần nói kìa.
Nghe vậy Sơn chạy vào gặp BCL. BCL thấy Sơn liền nói.
– Sơn, em vào trong gặp anh Tú học cách pha chế nước uống ( Bartender) đi….
Bước vào trong gặp anh Tú ( em bà con của BCL, khoảng 27 28 tuổi). Anh Tú cười và nói:
– Hôm nay và những ngày tới anh sẽ dạy chú mày pha chế nước uống nhé, đề phòng anh có việc đột xuất phải nghĩ. Đây là ý của chị Nhung đó.
– Nhưng mà, liệu có ổn không anh?
– Chuyện này chị Nhung (BCL) nói với anh lâu rồi. Mấy nay anh quan sát và chọn em vì em là người thích hợp, tay chân nhanh nhẹn là 1 yếu tố để làm Bartender.
– Cám ơn anh đã chiếu cố em. Nhưng mà…
– Hay chú mày không thích nghề này?
– Không phải đâu anh, em ngại…. Anh đi học Bartender tốn không ít tiền, mà bây giờ lại dạy em…
– Ơ cái thằng này. Lúc trước anh học Bartender là chị Nhung cho tiền, học cho có cái nghề, bây giờ chị Nhung kêu thì anh phải làm theo. Chú mày ngại gì thế không biết.
– Dạ. Em nghe theo anh vậy.
– Sau đây là…… ( Tôi không biết anh Tú dạy gì đâu nha nên không viết được)
Sơn chăm chú học, nhờ cái trí nhớ tốt nên công thức pha chế, anh Tú hỏi đến đâu Sơn trả lời tới đó nên ” Thầy hay Trò” rất hứng thú “dạy và học”. Cứ thế cho đến gần 7 h, Sơn phải đi làm gia sư nữa. Bước ra quầy thu tiền gặp BCL.
– Em thấy sao? Có khó học không Sơn?
– Dạ. Anh Tú tận tình chỉ dạy lắm chị. Em chỉ sợ mình học không tốt phụ lòng mong đợi của anh chị thôi.
– Cái thằng em khiêm tốn thế, chị nhìn người không sai đâu, em có tố chất tốt, học Bartender không làm khó em đâu.
– Dạ. Em cám ơn chị, em xin phép chị chạy về nhà lấy xe đi dạy thêm ạh.
– Chà. Còn làm dạy thêm nữa hả? Tiền để đâu cho hết hihi.
– Em đi đây. Chào chị.
– Bye em.
Đi ra cổng, chạy nhanh về nhà thì gặp BCN cũng chạy tới thắng cái kíttttt.
– Chạy đâu gấp vậy? – BCN hỏi
– Sơn chạy về lấy xe đạp đi dạy sợ trễ mất.
– Nhà hướng nào?
– Hướng này – chỉ tay cho BCN thấy.
– Lên xe tôi cũng đi hướng đó nè.
Lúc này sợ trễ giờ nên Sơn cụng không ngại mà leo lên xe BCN. Chạy cái về tới trước hẻm, Sơn xuống xe chưa kịp chào thì BCN phóng đi rồi.
Vào nhà lấy xe đạp chạy thật nhanh qua chỗ dạy học. Với tốc độ và sự luồng lách trong dòng xe cộ đông đút với tốc độ nhanh nhất nên cuối cùng cũng đến chỗ dạy trễ 5 p….
Nhấn chuông, 1 lúc thì người giúp việc ra mở cửa. Dựng xe vào và bước vào trong thấy chú đang ngồi xem tivi ở Phòng khách.
– Chào chú, cháu mới tới.
– Trễ 5 p đó.
– Dạy cháu kẹt xe…. Lần sau không vậy nữa đâu.
– Đi, chú dẫn cháu lên phòng.
Bước lên lầu 1 , tới 1 phòng có cánh cửa bằng Gỗ. Chú gọi
– Yến, mở cửa ba giới thiệu gia sư nè.
Cánh cửa mở ra, trước mặt là 1 cô bé rất xinh, – Chào ba, chào thầy… ” Giả mù sa mưa”
– Đây gia sư mới của con. Liệu mà học cho tốt không ba me cắt hết “chế độ” đó. – Way qua Sơn chú tiếp – Con bé này nghịch ngợm lắm, có gì cứ bảo chú nhé. Hai thầy trò vào học đi.
Chú bước xuống nhà, hai đứa cũng bước vào. Phòng con gái thì khỏi nói, toàn gấu bông không. Ngồi xuống bàn học, con bé mở tủ, mang ra 1 thứ ” Tế nhị” để trên bàn…..
– Đây 1 triệu, anh giữ đi. Rồi mỗi lần đến dạy anh cứ ngồi đó làm gì kệ anh, tôi làm gì kệ tôi.
– Yến không cần học sao lại mướn gia sư?
– Cha mẹ tôi muốn tôi học, chứ tôi không cần. Anh hỏi nhiều làm gì? Mấy người như anh thì cũng vì cái này thôi mà.
– Yến nghĩ vậy thật àh?
– Chứ sao? Hay anh chê ít?
– Đủ rồi. Cám ơn Yến nha. Hehe. Không cần dạy mà cũng có tiền.
– Cầm tiền rồi, thì biết điều giữ miệng khi ba mẹ tôi hỏi nhé.
– Yên tâm yên tâm. Nãy chạy qua đây mệt quá, tôi xuống nhà lấy ly nước nhé.
– Uhm. Nhớ đóng cửa.
Nhét 1 tr đồng vào túi áo, Sơn đi thẳng xuống phòng khách gặp Chú, đưa 1 tr đồng cho Chú rồi lấy xe về.
Để lại một bình luận