Phần 6
Trước kia mỗi khi lên Hà Nội Hoàng Nam đều cảm thấy mất mát một thứ gì đó, nhưng dạo này khi lên Hà Nội anh cảm thấy một ấm cúng lạ lùng. Không còn cái cảm giác ghét đắng cái không khí ngột ngạt của đường phố và ghét sự lạnh lùng hờ hững của những vị hàng xóm.
Kiều Thanh lúc này vẫn chưa đi dậy thêm về, chuẩn bị xong mọi thứ, bấm giờ Kiều Thanh sắp về, Hoàng Nam tắt điện, khóa trái cửa lại và hồi hộp chờ cô.
” Cạch. ”
Tiếng dựng xe đạp của Kiều Thanh báo hiệu cho Hoàng Nam biết cô đã về.
Kiều Thanh hơi mệt mỏi sau buổi dậy, cô ngửi thấy một mùi thơm phức quyến rũ cái dạ dầy trống rỗng của cô, chắc là nhà hàng xóm đang nấu cơm đây. Cô tự nhủ chắc tối nay lại nấu mì tôm vậy.
” Cách. ”
Chìa khóa nhà được mở tung ra. Kiều Thanh vươn tay bật công tắc, trước mắt cô một bữa cơm thơm ngon đã được bầy ra, một lọ hoa sen hồng tuyệt đẹp, và quan trọng hơn đó là anh đã về, trên môi anh một nụ cười tươi chào đón cô.
Kiều Thanh hạnh phúc và chưa kịp nói gì thì anh đã ôm cô vào lòng, anh khẽ hỏi.
– Mấy ngày vừa qua có nhớ anh không.
Dụi đầu vào bộ ngực ấm áp, Kiều Thanh ngượng ngùng.
– Có.
– Thế có nhiều không.
Kiều Thanh bẹo lên người anh hờn dỗi.
– Không nhiều, chỉ nhớ ít thôi.
Nhìn biểu hiện dễ thương của Kiều Thanh, anh cười.
– Nhớ ít thì sao phải bẹo anh cơ chứ, nói dối là không tốt đâu nhé.
– Thế anh có nhớ em không.
– Nhớ, nhớ, nhớ nhiều lắm.
Chỉ cần nói đến vậy anh cúi xuống hôn cô, một nụ hôn say đắm. Và bàn tay đã mò vào bên trong đôi nhũ hoa căng tràn nhựa sống của cô.
– Đừng vội, để em đi tắm và ăn cơm đã anh.
– Uh, anh tham lam quá
– Yên tâm, tối nay em sẽ chiều anh tới bến.
Kiều Thanh nháy mắt, cái nháy mắt và câu nói đó khiến Hoàng Nam rạo rực vô cùng, nhưng phải để cho Kiều Thanh ăn cơm và nghỉ ngơi một chút đã, có thế mới đảm bảo cho một cuộc ái ân đầy cảm xúc.
Dọn dẹp xong mọi thứ, Kiều Thanh bước vào căn nhà tắm không có cửa. Hôm nay chỉ khác so với trước là Kiều Thanh đã không còn ngượng ngùng như thủa ban đầu nữa, từng cái cúc áo của cô được cởi ra, cô cảm nhận được một ánh mắt tham lam hau háu nhìn theo mỗi cử động của cô. Cởi tung chiếc áo lót, cô ưỡn ngực kiêu hãnh với bộ ngực vươn cao đầy mê hoặc của mình.
Rồi cả hai chiếc quần cũng được bàn tay nhỏ bé của cô từ từ tụt xuống để lộ ra một đường cong tuyệt mỹ. Cả quá trình đó Hoàng Nam nín thở không bỏ sót dù một chi tiết nhỏ
Kiều Thanh mở nước, ngửa mặt đón từng giọt nước ấm, cô kiêu hãnh vuốt ve bộ ngực, lướt xuống bờ mông cong mẩy, khẽ chà qua khe thiên nhiên ướt át.
Tắt nước, với lấy lọ sữa tắm, nhưng một bàn tay đã xoa lên người cô chất dung dịch trơn nhẵn đó. Không phản đối, cô nhắm mắt để anh chà xát toàn bộ thân thể. Bàn tay anh tới đâu, sự êm ái run người đến đó.
Rồi môi anh lần tìm đến môi cô nồng nàn, rồi ôm chặt lấy cô, anh căng mọi giác quan cảm thụ cái cảm giác trơn nhẵn từ thân thể cô, và từ cả từ bộ ngực săn cứng.
Với Kiều Thanh, con cu cứng ngắc trơn tuột ép chặt ngọ ngoạy trên da bụng của cô làm cô có cảm giác sướng khoái đê tê mê.
Vòi hoa sen lại được mở, từng đám bọt xàn bông lăn tăn rơi xuống nền nhà tắm, môi cả hai vẫn dính chặt, còn đôi bàn tay thì thi nhau sờ soạng lên mọi ngóc ngách trên người đối phương.
Đôi bàn tay của Hoàng Nam đặt lên đôi mông căng mẩy của Kiều Thanh, nhấc người cô lên, cái đầu rùa khéo léo đặt ngay cửa sướng ướt át.
“Ọt …”
Rồi nó khéo léo chui tọt vào cái lỗ nhỏ hồng hồng xinh xinh. Ép sát người Kiều Thanh vào tường nhà tắm, Hoàng Nam thúc một nhịp thật mạnh vào người cô. Kiều Thanh cảm giác như những thớ thịt nơi đó của mình căng ra khi Hoàng Nam thúc vào.
“Ư…”
Cô kêu lên đầy sung sướng sau cú nhấp đầu tiên.
“Ư ư ư…”
Rồi một tràng dài những âm thanh vô nghĩa hoà cùng với những tiếng chảy róc rách trong nhà tắm.
Để lại một bình luận