Phần 12
– Anh Nam.
Giọng của Mộng Cầm vang lên.
Đang mải mê với những số liệu, Hoàng Nam ngẩng đầu lên hỏi.
– Gì vậy Mộng Cầm.
– Hôm tới sinh nhật anh rồi, anh định tổ chức gì chưa.
Cười xoà, Hoàng Nam đáp.
– Không chắc hôm tới anh không tổ chức, tuần này bận bù đầu, để khi khác mời mọi người uống cafe tạ lỗi vậy.
– Không được, sao lại để một nhân viên xuất sắc như anh chịu thiệt như vậy, hôm tới em sẽ đứng ra tổ chức sinh nhật cho anh, anh không phải chuẩn bị gì đâu.
Hoàng Nam lúng túng anh đáp.
– Cám ơn Cầm, nhưng không cần phải như vậy đâu.
– Đừng khách sáo với em chúng ta là bạn thân mà, hơn nữa anh còn là một nhân viên tài giỏi của công ty, những việc này là trách nhiệm của em. Cứ như vậy đi, hẹn gặp lại anh ngày mai.
Bóng Mộng Cầm đã khuất sau thang máy, Hoàng Nam chỉ biết nhún vai trước sự quan tâm của người đẹp.
…
– Hôm nay là sinh nhật Hoàng Nam, bữa tiệc sẽ có rất nhiều đồng nghiệp của anh, Kiều Thanh cảm thấy mình cần phải thật đẹp trong ngày đó, lần đầu tiên cô vận chiếc váy đẹp nhất mà Hoàng Nam mua tặng. Bộ váy bó sát tôn lên thân hình đầy quyến rũ của cô. Lối trang diểm vẫn có phần đơn giả nhưng lại có sự thuần khiết vô ngần. Kiều Thanh chỉ mong sẽ làm cho Hoàng Nam hãnh diện khi có mình bên cạnh.
Bước đến khách sạn, Hoàng Nam mới biết đây là một khách sạn 5 sao, đối với Hoàng Nam đó là một sự sa xỉ quá thể, nếu biết đây là khách sạn 5 sao anh đã không đồng ý để Mộng Cầm tổ chức sinh nhật cho mình rồi.
Với Kiều Thanh cô hoàn toàn bị choáng ngợp bởi khung cảnh xung quanh, một nỗi lo sợ mơ hồ chợt đến với cô. Cô ghì sát tay Hoàng Nam để lấy thêm can đảm.
Nhìn thấy Hoàng Nam đang vui vẻ đi với một người phụ nữ xinh đẹp, những nam đồng nghiệp thì mở to mắt hâm mộ còn với Mộng Cầm, cô như hoá đá, sự vui vẻ từ sáng sớm đến giờ của cô phút chốc phụt tắt. Nhưng qua đi cơn choáng váng, cô miễn cưỡng nở một nụ cười.
– Hoàng Nam anh đến rồi, mọi người đã đến được gần đông đủ rồi.
Gật đầu cảm kích, Hoàng Nam nhẹ nhàng mà ấm áp.
– Cảm ơn Cầm.
– Anh đừng khách sáo, không biết cô gái xinh đẹp bên cạnh anh là ai.
Chưa để Hoàng Nam giới thiệu, Kiều Thanh trả lời bình thản như mọi khi.
– Em là Kiều Thanh, em họ anh Nam.
– Ồ, không ngờ anh Nam lại có một cô em gái xinh đẹp đến như vậy.
Mộng Cầm như giải toả được cả bầu trời đầy mây đen u ám, cô tươi cười cầm lấy tay Kiều Thanh.
– Em lại đây ngồi với chị.
Buổi tối sinh nhật đó diễn ra đầy vui vẻ, Mộng Cầm đối xử với Kiều Thanh vô cùng vồn vã và thân mật, nhưng với Kiều Thanh, cô có cảm giác một sự đe doạ một sự đe doạ vô cùng đáng sợ. Cả buổi tối hôm đó, ánh mắt Mộng Vân dành cho Hoàng Nam làm cô thực sự sợ hãi. Càng sợ hãi hơn khi cô ta lại là con gái của ngài chủ tịch hội đồng quản trị. Cô thầm hỏi liệu người phụ nữ xinh đẹp và sang trọng ngồi giữa chia cắt cô và Hoàng Nam trong bữa tiệc hôm nay liệu có chia cắt anh và cô cả đời không.
Tối khuya Hoàng Nam và Kiều Thanh mới về đến nhà, chuyếnh choáng hơi men Hoàng Nam thì thầm vào tai cô.
– Quà vật chất anh đã nhận, bây giờ anh đòi quà về tinh thần, em chuẩn bị kỹ cho anh chưa.
Hơi rượu của anh phả mặt khiến tim Kiều Thanh bỗng rộn ràng. Nhưng cô vẫn chống chế theo thói quen.
– Anh say rồi, để em dìu anh ngủ đã.
– Chẳng nhẽ em không thích làm tình trong tối ngày hôm nay sao, honey. Anh thèm chui vào trong em, thèm cảm giác ngọt ngào bên trong em.
Nói xong Hoàng Nam liếm lên vành tai xinh xinh của cô.
– Vâng.
Kiều Thanh ngượng ngùng, nhưng đầy sung sướng trả lời.
Chỉ cần có thế, môi Hoàng Nam liền hôn lên đôi môi ngọt lịm và đỏ mọng như trái táo chín của Kiều Thanh để thoả mãn cơn say. Kiều Thanh thấy hơi rượu từ trên môi anh phả vào mồm mình, nhưng với cô lúc này mọi thứ đều dịu ngọt.
Trong cơn say tình, mùi thơm từ da thịt Kiều Thanh làm cho Hoàng Nam căng cứng lên hết mức. Cởi chiếc khoá váy sau lưng Kiều Thanh anh tham lam vuốt ve tấm lưng trần óng ả của cô. Rồi cả toà thiên nhiên lộng lẫy hiện ra trước mắt anh, mừng sinh nhật lần thứ 27 của anh. Hơi rượu từ mồm anh di chuyển khắp mọi ngóc ngách cơ thể của Kiều Thanh. Bộ ngực non mềm mại trong môi Hoàng Nam ngon và mềm hơn mọi chiếc bánh sinh nhất đắt giá nhất trên thế giới. Cả thân hình mỹ lệ của Kiều Thanh, đó là sự si mê, sự thèm khát, sự yêu thương, và nó biến thành những khao khát vồ vập. Cái lưỡi tham lam của anh quét xuống khu vực âm hộ của Kiều Thanh. Một mùi đặc trưng ngai ngái của cô xông vào mũi anh làm đôi môi của anh điên cuồng mút lấy. Cả người Kiều Thanh tê dại, hai tay cô chỉ biết ôm ghì lấy đầu anh và quằn quại.
Rồi cuối cùng cái gì cần đến cũng đã đến, môi anh nuốt lấy môi cô, dương vật nóng bỏng đã chui tọt vào trong cô. Nóng cháy và khát khao đến điên cuồng nổ tung lên trong cơ thể cô. Tình yêu, cô cảm nhận thấy tình yêu bất tận của anh mỗi khi anh trùng kích vào người cô. Đúng đó là tình yêu, lúc này cô cảm thấy nó thật rõ ràng.
Từng cơn co giật đến với anh, cô cong người hút đi những tinh tuý tình yêu mà anh truyền cho cô. Cô thở vật ra vì thoả mãn, phía dưới cô vẫn cảm thấy tê dại vì sung sướng. Lúc này Hoàng Nam đã ngủ say, nhìn khuôn mặt của anh cô thấy một tình yêu vô hạn. Cô thì thầm khe khẽ.
– Em mãi mãi yêu anh.
Để lại một bình luận