Phần 142
Trong đoàn tiềm phục này có cả Cúc hương và mấy nữ nhân trong đội 10. Cúc Hương rất lấy làm khoái trí túm lấy vai Kỷ Lan nói:
– Lan muội thật là tài. Lần này muội xuất mã thật là thành công vượt mức tưởng tượng. Với đóng góp lớn như vậy, khẳng định đội 10 chúng ta thể nào cũng có thêm ít nhất 1 nam nhân nữa.
Kỷ Lan cười tít mắt, dẻo mồm nói:
– Ư ! Tưởng chuyện gì chứ việc đó chắc là không sai rồi. Muội đang hy vọng biết đâu đội của chúng ta lại có thêm 2 nam nhân nữa thì sao. Như vậy tổng cộng là có 3 nam nhân, chia đều cho 12 tỷ muội thì tính ra 4 tỷ muội cũng được 1 người, đỡ phải lo không đáp ứng đủ nhu cầu.
Kỷ Lan nói cũng đúng. Đội 10 của bọn này mới thành lập cách đây 2 năm. Khi đó phần lớn các thiếu nữ đều chưa biết đến mùi vị trái cấm, chủ yếu tập hợp lại là do nhu cầu cuộc sống và kiếm thức ăn. Dần về sau, trong những cuộc tranh đoạt nam tử, đội của họ liên tục bị thất bại, rốt cuộc chưa bao giờ có được 1 nam tử hán nào cho riêng mình.
Trong số các thiếu nữ, có nàng chịu không nổi cơn khó chịu vì Thanh dị thảo mang lại đã tiếp cận với thành viên đội khác, xin xỏ bọn họ chút hương thừa, để thỏa mãn phần nào sự khó chịu trong cơ thể.
Những tình cảnh như vậy Kỷ Lan không phải là không biết. Nhưng nàng vẫn cao ngạo không thèm theo chân mấy tỷ muội trong đội để làm cái chuyện cầu cạnh xin xỏ kia. Dù cho trong nội thể bản thân, nhiều lúc cũng bứt rứt đến mức muốn điên lên.
Lần này thật may mọi sự thuận lợi không ngờ. Đội nàng dù thất bại trong cuộc chiến giành người lại vẫn có được một nam tử riêng cho mình.
Còn bây giờ, nàng lại giúp cho Đại vương nữ bắt được vô số nam tử. Công lao đó thật rất to lớn. Vậy thì tại sao nàng không thể mơ ước được Đại vương nữ thưởng cho một lúc 2 nam nhân cơ chứ.
Cúc Hương thấy Kỷ Lan nói vậy thì không khỏi cảm thấy hy vọng. Nàng mong rằng lời nói vừa rồi của Lan muội biến thành sự thật. Cảm giác lúc đó chắc là sướng phải biết.
Thế rồi hai người kéo nhau cùng về, khi đoàn thiếu nữ mang được số nam tử bị bắt vào đến đại sảnh, thì đã thấy Tân Lập và mấy gã bị bắt được đặt ở trong sảnh từ lúc nào rồi.
Đại nữ vương và các nữ nhân đang chờ trong đại sảnh vui mừng vô cùng, không ngớt tán thưởng mưu kế thần biết quỷ không hay kia của Tam nữ vương Thanh Thanh.
Mặt khác, Đại nữ vương cũng hết sức hài lòng với đám nữ nhân do Kỷ Lan và Cúc Hương vừa dẫn vào. Thành công lần này, chính là nhờ vào công sức của bọn họ, tất nhiên sau này không thể không có phần ưu ái hơn thêm.
Các nữ nhân trong sảnh, phần đông đã nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của Đại vương nữ khi nhìn vào các nữ nhân đội 10, trong lòng thầm ghen tị tại sao không dám nhận lãnh vụ công cán đầy thách thức vừa rồi.
Chính vào lúc chiều, khi họp bàn về việc cử người đi dụ địch nhân vào trận mê hồn hoa, đội trưởng các đội đều ngập ngừng lúng túng không dám nhận nhiệm vụ, duy có đội 10 do Cúc Hương và Kỷ Lan tham dự, đã đồng ý đảm trách thứ công việc khó khăn này.
Cả Cúc Hương cũng như Kỷ Lan ai ai cũng hiểu nhiệm vụ trên không phải là dễ. Nếu đội 10 của nàng làm không tốt có thể gây nên tội nghiệt rất lớn. Thậm chí toàn đội phải chịu cực hình hoặc xử tử. Thế nhưng bằng vào sắc đẹp hiếm có của Kỷ Lan cùng với sự tinh khôn của Cúc Hương hai người hy vọng có thể thành công.
Cái đích của việc này chính là phần thưởng mà Đại nữ vương trao tặng. Theo lời mở màn của nữ vương thì công lao càng lớn thì phần thưởng càng nhiều.
Tất nhiên hai người đều biết, phần thưởng đó chính là nam nhân bị bắt sắp tới chứ còn cái gì nữa.
Sau khi đám nam nhân bị bắt được mang tới đầy đủ, thì tổng cộng đếm được có tất cả 27 người. Trong số đó người già nhất chính là Tân Lập, còn kỳ dư đều là những nam tử hán khỏe mạnh với thân hình lực lưỡng và rám nắng.
Đại nữ vương khoái chí cười không ngớt. Nàng liên tục ra lệnh cho đám nữ hầu mang rượu và thức ăn lên để chúc mừng.
Trong đêm hôm đó, đám nữ nhân Trường Thanh Đảo nhảy múa ăn mừng đến tận canh tư mới tản ra ai về chỗ nấy.
Theo lệnh của Đại vương nữ, tạm thời những người bị bắt sẽ giam cả lại để sáng mai làm phẩm vật ban thưởng cho những kẻ có công trong chiến dịch vừa rồi.
Cúc Hương, Kỷ Lan và mấy thiếu nữ khác là thành viên đội 10 tham gia chiến dịch này kéo nhau trở về. Bọn họ vào đến nhà lớn thì không khỏi kinh ngạc ngẫn người khi thấy trước mặt hai thân hình nam nữ lõa thể nằm đè lên nhau. Nữ nhân nằm trên tóc dài sổ tung, mặt úp vào ngực nam nhân, để lộ ra phân nửa khuôn mặt trước mắt quần nữ.
Bọn người này ngay lập tức nhận ra nữ nhân xích lõa này chính là đội trưởng của họ Thanh Thu Cung.
Lúc này, Thanh Thu Cung sau vài cuộc mê tơi hoang lạc cùng thân hình bất động của Vân Linh giờ ngủ quên trên thân thể chàng. Cảnh tượng hai người gần gũi nhau đến thế ngay lập tức tác động đến tinh thần nữ nhân toàn đội. Ai ai cũng thấy trong lòng rạo rực vô cùng, chỉ muốn nhảy ngay lại chiếm lấy vị trí hiện nay của Thanh Thu Cung.
Cúc Hương tiến lại gần giường, liền nhận ra mùi âm khí thoang thoảng thì hiểu rằng đội trưởng của mình vừa trải qua một cuộc phong lưu với món hàng được chọn này, trong lòng nàng liền cảm thấy có chút không thoải mái:
– Đêm nay, nàng cùng toàn đội đi làm nhiệm vụ, cũng tốn công, tốn sức, còn đội trưởng Thanh Thu Cung ở nhà, lại tự mình thưởng thức trước nam nhân thì thật không công bằng.
Nàng nhìn nam tử nọ thân hình lộ thể, những chỗ kín đáo kỳ dị đều hiện ra trông rõ mồn một thì không khỏi đỏ bừng mặt, đôi mắt long lên, cảm giác máu huyết trong người sôi sục hừng hực vô cùng.
Nàng vô tình đưa mắt nhìn lên, liền bắt gặp những đôi mắt như hỗ đói, đang chằm chằm nhìn vào nam nhân bất động trên giường.
Kỷ Lan là người đầu tiên bước tới. Đưa tay nhẹ vuốt vùng ngực rắn chắc của Vân Linh. Chàng nọ hiện giờ vẫn chưa tỉnh, nên không hề biết chàng đã cùng Thanh Thu Cung phong ba một trận dữ dội như thế nào.
Thế rồi không ai bảo ai, các nữ nhân từ từ tiến lại, rồi y phục hạ xuống, những gì mong muốn đều đòi hỏi cho kỳ được trong lúc này.
Kỷ Lan là người đầu tiên tiếp cận Vân Linh, thân thể nàng đã hoàn toàn trống vắng, mở ra trước mắt quần nữ một thân hình tuyệt đối mê hoặc, da dẻ rám nắng mịn màn, hạ thể rừng cây đen rậm, phần thượng đẳng kiêu hãnh vươn lên trong cơn mê say, tuyệt đối không hề nhỏ tí nào, trong khi hai trái cây đỏ hồng nhỏ nhắn, điểm hóa lên đó tạo nên một tuyệt phẩm không khỏi kiến người khác nhìn phải thèm thuồng.
Bọn nữ nhân lúc này ai cũng có hiện trạng giống như Kỷ Lan, toàn thân không một mảnh vải, khuôn mặt đỏ bừng, áp lại gần bên giường.
Lúc này Kỷ Lan tiếp cận Vân Linh từ đầu giường, nàng ôm lấy chàng mà hôn nhè nhẹ lên vùng ngực rắn chắc, đôi môi lướt lên làn da khỏe mạnh, mũi ngửi mùi hương nam nhân là lạ thấm từ từ vào phế phủ, dục tình từ từ bốc cao, khuôn ngực bất giác phập phồng nhịp đập điên cuồng.
Phía bên dưới, Cúc Hương áp lấy chỗ đó, nhẹ nhàng vuốt ve, hay tay run run nâng niu thứ dị vật mà trước giờ chỉ được nhìn thấy từ xa mà chưa từng được chạm vào gần gũi đến thế. Đó cũng là điều mà bọn nữ nhân đội 10 này cảm giác thiếu thốn nhất. Họ đã bao giờ có được một nam nhân chân chính giành riêng cho đội mình như lúc này.
Song song với bàn tay Cúc Hương, mấy nàng thiếu nữ khác cũng quây quần lại, tranh nhau sờ soạng thật lực, liếm láp trên những phần da thịt lộ ra của nam nhân, một điều mà trước nay hiếm nàng thiếu nữ nào có cơ hội làm.
Vài thiếu nữ khuôn mặt đỏ dựng, chỉ đứng nhìn mà chưa dám sờ nắn, cũng bởi vì họ ý thức được sự xấu hổ tiềm tàng của thiếu nữ băng trinh, nhưng những hoạt cảnh diễm tình xảy ra xung quanh, đã khiến những thiếu nữ này cũng không còn kiểm soát được nữa, từ từ xà vào tham gia, thể hiện sự háo hức và đòi hỏi trong nội thể đang hừng hực lửa cháy.
Kỷ Lan say sưa cúi đầu hôn lấy khuôn mặt Vân Linh. Dù hiện tại chàng đang hóa trang đã trở nên xấu xí, nhưng một tuyệt đại mỹ nữ như Kỷ Lan trong lúc này, cũng không chút gì chê bỏ, thậm chí còn hôn hít quá nhiều, không chỗ nào trên mặt chàng mà không được nàng nọ thể hiện tình cảm nồng cháy. Phía bên dưới tên tiểu huynh đệ của Vân Linh đã ngóc đầu đứng dậy, nó bị mấy nàng thi nhau đùa nghịch thì bảo sao không nổi giận chứ.
Bọn nữ nhân khi nhìn thấy tên tiểu huynh đệ đó vươn lên to tướng và kiêu hãnh, thì đồng loạt ồ lên thi nhau nắm thử tên tiểu huynh đệ vào tay xem nó to đến cở nào.
Để lại một bình luận