Phần 20
Sáng 27 âm, trước khi tới nhà Cún. Mình SMS cho em Xu phát:
– Xuống nhà em yêu ăn chả nào!
– Đang ăn nem chua tương ớt, cứ gọi là ngon ngút người!
Cứ biết thế đã, phi xe lên nhà em Cún. Đúng là nhà đại gia có khác, nhà cao cửa rộng. Thấy nhốt 1 em Tây Tạng trong góc sảnh mà ớn hết cả người. Loại ấy mà ngoạm cho 1 phát thì cứ xác định.
Đang loắng ngoắng ngắm cảnh nhà em nó thì mấy đứa con gái ý éo, đúng kiểu 94.
– Anh Dũng ơi, để vợ anh chờ mãi kìa?!!??!
– Mấy đứa sao biết anh?
– Gớm lại chẳng, trên facebook hôm rồi bọn em bắt được rồi nhá.
Hự, cái hôm hát hò ở quán karaoke, em Cún chụp rồi tag mình vào. Đang… chuých em nó.
Nhìn em Cún thì em nó chỉ cười mỉm, mặt sáng lắm. Mình buông xuôi…
Khác hẳn với hôm qua ở nhà em Xu, mình hí hửng hồi hộp. Nhưng ở đây thì mình lạnh tăm, chẳng biết nói gì. Mấy đứa nó í á í ới không hợp với gu của mình. Bát ăn của mình thì em Cún gắp đầy ắp chả buồn ăn. Thi thoảng mời bia cả đám thôi, em Cún công nhận dạo này uống bia ghê gớm thật. Nhưng vài cốc là mặt đỏ ửng và bắt đầu nói lảm nhảm rồi.
– Tự dưng em thấy cảm giác ngày trước.
– Thôi say rồi em, chúng nó nhìn kìa.
– Kệ bọn nó, bạn thân em cả.
– Nhưng anh có người yêu rồi.
– Cái đấy thì không tránh được.
– Biết rồi thì sao còn thế này làm gì cho mệt.
– Em có 1 tháng ở Việt Nam thôi.
Tự dưng mình lại thấy thương thương cái vẻ mặt của em ấy lúc đó. Mình chẳng nói gì cả, tự rót bia tự uống. Em nó cũng buồn buồn, mình thì nản nản không biết giải quyết thế nào. Cũng đã nói có người yêu rồi, nhưng em nó chỉ ở Việt Nam 1 tháng. Đang nghĩ ngợi lung tung thì em Xu gọi điện. Màn hình hiện “ 113 is calling “, mình nhìn em Cún… em nó cũng nhìn mình. Mình cười và nhét điện thoại và túi áo, em lấy cốc cụm cốc mình rồi uống 100%, mình cũng không để thừa giọt nào.
Chính vì cái cốc bia đó mới làm cho cái đêm giao thừa nó thêm lâm li và bi đát…
Để lại một bình luận