Phần 13
Rồi hai đứa ai riêng phần nấy mà nằm ngủ. Hôm nay vừa uống cả bia lẫn rượu, lại không có cơm nữa nên ruột nó cứ cồn cào không ngủ được. Chân tay thì thấy mỏi rã rời ra, em Mai cũng thế thì phải thấy cựa quậy, quay đi quay lại.
– Không ngủ được à em?
– Không quen phòng nên khó ngủ.
– Tưởng em quen với mấy chốn này rồi chứ?
– Bộ tưởng em nhăng nhít lắm sao?
– Thế sao kêu anh vào đây làm gì?
– Chẳng nhẽ bỏ đám bạn đi về.
– Người yêu em không hỏi han gì à?
Hỏi đến câu này em nó quay mặt vào trong rồi nằm im ngủ, chắc cũng có quá khứ đau buồn nên mình không hỏi nữa. Đột nhiên mình thấy nhớ em Cún da diết, em bên đó không biết giờ ra sao rồi, nhớ vẻ mặt ngây thơ không một chút gợn buồn của em. Những lúc em nũng nĩu đòi đi chơi đây đó, ăn uống khắp phố phường, những ngày tháng êm đềm và ấm áp không có một chút phiêu liêu giống như của em Xu. Nhưng con người mình không theo khuynh hướng lãng mạn nên thích phiêu bạt một chút. Tội em Cún đã đặt tình cảm nhầm người, cũng mong em sang đấy học được nhiều điều hay, có được người yêu tuyệt vời.
Nghĩ luyên thuyên một chút thì mình cũng ngủ thiếp đi, sáng mai mặt trời rọi vào tới tận mặt thì mới chịu tỉnh giấc. Nhưng nghe chừng em Mai còn nướng hơn cả mình, em quấn cái chăn trông yêu không tả được. Mình quỳ 1 gối lên giường rồi nói:
– Dậy đi em nắng hồng ban Mai.
– Dẻo mỏ gớm.
– Thế thì sau này mới có vợ được chứ em?
– Cua được bao em rồi?
– Anh không nhớ.
Vệ sinh xong xuôi gọi bọn bạn cùng ra về thì thấy ánh mắt chúng nó khá lấm lét, ờ cũng hiểu ý mấy cha này, chắc tưởng mình vớ bở được đêm qua. Thằng Đức thỏ thẻ:
– Đêm qua thế nào?
– Ờ, cũng được.
– Biết ngay mà.
Mình cũng nói nguy hiểm chút thôi chứ được miếng nào, tối qua mệt bơ phờ. Cả đám đi ăn sáng xong rồi cũng tan luôn. Vẫn chưa có ấn tượng nào với em Mai.
Xu is calling.
– Tối qua đi đâu thế?
– Vui với đám bạn ấy mà.
– Lại đi bắt công chúa hả?
– Dạo này súng hết đạn, không em nào chịu thua cả.
– Thế lát qua đây nạp đạn cho.
Đúng là chỉ có Xu mới ăn nói kiểu nửa vời đáp chả thế thôi, nhưng kể cũng thú vị. Tuy vẫn quan hệ với em Xu nhưng thực tế mình luôn để chế độ có thể chia tay bất cứ khi nào. Nói chuyện với em Xu khá là hại não. Sơ hở phát là bị tóm ngay, nhưng mà thế thì mới hay.
Hôm đó từ sáng tới tận chiều tối mình không đoái hoài gì tới Xu cả luôn, kể cả em Xu gọi điện hay sms cũng không bắt máy. Nghe chừng Xu có vẻ tức điên
Gõ cửa phòng Xu… Cốc cốc cốc.
– Ai đấy?
– Anh lại là thỏ đây.
– Thế thì đứng ngoài, đây không thèm gặp.
Thế là mình cũng im luôn, tầm 3 phút gì đấy, em nó không thấy mình động tĩnh gì thì chạy ra mở cửa.
Đập vào mặt em nó là hình ảnh mình đang dựa trước tường đối diện cửa em nó tầm 2m gì đấy. Tay trái thì cầm bó hoa hồng, tay phải thì đưa tay sau gáy gãi nhẹ, trông cứ như phim Hàn…
– Trò gì đây?
– Thì lấy hoa để mua đạn đây.
– Tưởng lấy lòng người ta mà dễ à?
– Thế em đòi như nào?
– Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
– Anh có hai tai, 3 chân thôi nè, được hem?
– Ai thèm…
Mình ôm từ đằng sau em, em cầm bó hoa lên ngửi. Không hiểu sao hôm đó mình lại làm quả sến như thế, vì lâu rồi mình chưa làm mấy thứ này, âu thì chỉ là lúc còn mộng mơ trong quá khứ. Nhưng mà đổi gió chút cũng hay.
– Giờ thì sao em?
– Là sao?
– Thì đợi làm bữa tối mà nạp đạn chứ sao nữa.
– Ờ.
Trong lúc chờ đợi em làm cơm thì mình tắm rửa chút tí còn làm việc.
– Điện thoại kìa anh ơi.
– Bắt anh Acsimet ra nghe chăng? Ai đấy?
– Số lạ.
– Nghe hộ anh.
10 phút sau.
– Ai vừa gọi thế em?
– Gái.
– Bậy, gái nào?
– Đợi chút công chúa gọi lại ngay thôi.
Mình cũng không biết là ai gọi cả. Vì bấy lâu nay điện thoại mình chỉ lặt vặt vài ba cuộc cho mấy thằng bạn và em Xu thôi. Mình cũng không quan tâm, em Xu đã. Tính sau…
Nạp đạn đầy đủ, hai đứa nằm đắp chăn xem phim… Ba Chàng Ngốc rồi cũng đến luôn tận tối khuya.
– Giờ sao em? (mình nhìn em mặt dâm dê)
– Bật xem phim tiếp.
– Thực hành luôn chứ còn phim mới phiếc.
Mình vừa nói vài câu trêu đùa vừa lấy đầu cù vào người em, lấy tay chọc chọc các kiểu ở vùng bụng rồi hai bên cánh. Rồi thì cảm hứng cũng bắt đầu lên dần dần, hơi thở cũng bắt đầu lỗi nhịp, thịt chạm thịt nhiều cũng ngấm dần đều cảm giác trai gái.
Quần quại với nhau xong thì mình cũng nằm phập xuống, em thì dúi đầu vào người. – 1 new messages –
“Ngủ chưa anh màn đêm Dũng mãnh?“
Mình đoán được ngay là kiểu nhắn tin đối lại của em Mai, em Xu thì đang cười đểu xem mình nhắn lại như thế nào.
“Sẽ sớm thôi vì ngày Mai nắng lên anh sẽ về “
Mình với Xu hai đứa nhìn nhau cười, mình thì lắc đầu. Em Xu thì cười nắc nở như thấy bất lực với mình ấy.
Nhưng mình nào ngờ, cơn gió lạ này là cơn gió độc…
Chỉ là chút thoáng qua với em Mai thôi.
– Cô ta là ai?
– Sao lúc nãy mặt còn đáng yêu lắm cơ mà?
– Nhưng cô ta là ai?
– Thì là bạn anh, mới quen. Bạn của thằng Đức hôm em gặp ở sân bay đấy.
– Mới quen mà nhắn tin thân mật thế là sao?
– Ờ thì sao?
Thế là em Xu không nói nữa, ôm mình chặt hơn 1 tí rồi gối đầu lên vai ngủ. Thoáng chút mình thấy thương em Xu và thấy tự ghét chính bản thân mình. Mình như một thằng sở Khanh, ai mà chịu được cái kiểu nói chuyện của mình. Giả sử là con gái nói với mình, mình là đàn ông đã không chịu được. Đằng này Xu lại nhẫn nhịn chịu những lời nói như thế. Hay là Xu cũng lấy mình làm thứ mua vui, sau này gặp anh nào ngon rồi tính sau? Suy nghĩ đó cũng làm mình an ủi phần nào.
– Dậy, dậy ăn sáng anh ơi!
– Ơ, sáng rồi à?
– Sáng rồi, hôm nay chở em ra chỗ đám bạn đi. Hôm nay chúng nó rủ nhau đi chụp ảnh đôi.
– Đôi à?
– Ờ đôi.
Hỏng bét, không thích khoản chụp ảnh đôi cho lắm. Sau này vợ con nó mà nhìn thấy được thì khổ, nhưng nhìn thấy mặt em nó hớn hở, thi thoảng cầm bó hoa hít hít lấy được, cộng thêm chút khí trời dễ chịu làm mình cũng mềm lòng. Ra ăn sáng.
– Có đông không em?
– Tính cả mình nữa là 4 đôi. Mỹ mãn chưa?
– Thế ở đâu?
– Chỗ Công Viên Bách Thảo đấy?
– Hả? Chụp ảnh cưới à?
– He he he.
Ăn sáng xong xuôi, mình thì mất 3 phút để chải đầu, mặc quần áo. Em Xu thì tầm 30 phút sau em nó mới bảo: “Đợi em 10 phút nữa “.
Hê, công nhận khi em nó bước ra khỏi nhà vệ sinh với vụ trang điểm thì trông ngon lành cành đào phết. Em trang điểm không lòe loẹt, rất nhẹ nhàng và nữ tính. Hôm đó gu em chọn là váy màu xanh da trời nhẹ, đeo sước màu hồng nhạt hoa sen.
– Cũng ra trò đấy?
– Giờ mới biết hả, thì vốn dĩ người ta là con gái, cũng phải thích đẹp chứ.
– Đi thôi.
Để lại một bình luận