“Đây là lần cuối, sau này mẹ con mình không thể làm lại chuyện này nữa.”
“Dạ, lần cuối. Nhưng con muốn làm thêm một lần nữa, vì con sẽ không có cơ hội để làm lại chuyện này…”
Cứ thế, lặp đi lặp lại, đến khi thằng nhỏ của tôi không nhấc đầu lên được nữa.
Thấy tôi đã kiệt sức, mẹ hôn vào má tôi và nói:
“Con làm đủ rồi. Hứa với mẹ, đây là lần cuối cùng. Vợ con ở đây, mẹ con mình sẽ không làm chuyện này nữa. Con không cần đến mẹ nữa, mẹ sẽ trả con lại cho vợ con.”
Mẹ đẩy tôi ra, đứng dậy lấy áo khoác lên vai rồi bước vào phòng tắm. Mẹ tôi luôn luôn không để cho tôi nhìn thấy cảnh bà trần truồng đi lại trước mắt tôi. Mẹ luôn mặc váy khi quan hệ tình dục với tôi. Nếu đây là lần ân ái cuối cùng của hai mẹ con tôi, tôi ước có thể nhìn thấy một người mẹ trần truồng không mặc quần áo đi qua lại trước mắt mình.
Mẹ tôi mặc một chiếc áo trễ xuống tới xương hông, để lộ “bán cầu nam” của hông mẹ. Mặc dù nó chỉ là một phần nhỏ, nhưng tôi còn muốn gì đây? Mẹ không mặc quần lót, với hai mông đít tròn trịa xinh đẹp đến thế này, phô bày ra cho tôi thấy rõ ràng. Xem cái hông đó kìa, lắc lư lên xuống từng cái một, rất là uyển chuyển, khiến cho dáng vẻ của mẹ tôi trông trẻ trung hơn nhiều.
Năm tháng trôi qua, đường cong trên mông mẹ sẽ dần biến mất trước mắt tôi. Rất ít đàn ông muốn nhìn vào cặp mông hơi lép và xệ xuống. Nhưng sau bao nhiêu năm, tôi vẫn thích được ngắm nhìn cặp mông đó, mông của mẹ tôi, dù nó đã có dấu hiệu thay đổi.
Vẻ đẹp của người phụ nữ này không thuộc về tôi trong tương lai. Với tính cách của mẹ tôi, tôi không có cơ hội nhìn thấy nó. Tôi chỉ có thể tưởng tượng từ những gì tôi nhìn thấy bây giờ. Tuy nhiên, cuối cùng tôi cũng may mắn được lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất của mẹ tôi, cơ thể trưởng thành và quyến rũ của mẹ trong ký ức của tôi. Và tôi tin rằng, với tôi, bà sẽ mang lại tuổi thanh xuân đã mất của mình, giữ nó càng lâu càng tốt, và cho tôi những gì tốt nhất của nó.
Tôi thực sự rất mê mẩn thân hình đáng yêu của mẹ tôi, và tôi sắp phải từ biệt nó, như thể đó là một lời từ biệt sinh tử. Thật buồn làm sao, tôi có thể nói với mẹ rằng, cảm ơn mẹ đã ban cho tôi hạnh phúc trên giường trong sáu tháng qua? Đó không phải là một cái gì đó mà một đứa con trai có thể nói với một người mẹ. Bà sẽ nghĩ tôi là kẻ ngớ ngẩn. Nhưng tôi biết nói gì đây? Trong khoảnh khắc này, khi tôi sắp mất đi những thứ quan trọng nhất. Bất giác, tôi lên tiếng:
“Mẹ ơi, mông mẹ trông nhỏ nhắn mà quyến rũ lắm, rất vui được gặp mẹ. Mẹ khỏe không? Con rất muốn gặp lại mẹ sau này.”
Mẹ tôi quay lại và mỉm cười với tôi rồi nói:
“Con nên chào từ biệt nó đi. Đây là cơ hội cuối cùng.”
Câu nói của mẹ như một nửa lời nhắc nhở tôi rằng tôi không thể sờ mông mẹ trong tương lai, một nửa lời mời tôi ban cho mẹ lời chào cuối cùng. Tôi nghĩ về điều đó và đi theo mẹ vào phòng tắm.
Mẹ tôi quay lại và nhìn tôi một lần nữa. Tôi nhìn vào vẻ đẹp của cơ thể mẹ, thế rồi bà đã hớp hồn tôi. Mẹ nhìn tôi, cái áo từ từ tuột khỏi cơ thể mẹ, giống như một bức tượng khoả thân được vén màn, và một bức tranh khoả thân mỏng manh, tinh tế và nữ tính được phơi bày ra. Mẹ lại nhìn tôi, rồi bước vào phòng tắm. Mẹ là thần vệ nữ đối với tôi. Cánh cửa kính trong mờ được đóng lại, làn sương mù dày đặc, nước từ vòi sen tỏa ra thành một bức rèm trên mặt kính, phản chiếu khung cảnh người mẹ đang tắm và tạo ra một bức tranh đẹp như mơ.
Nhìn trộm mẹ mình đang tắm, chàng trai không có ý nghĩ này, hắn chỉ muốn biết cơ thể của người phụ nữ vì tò mò. Mẹ không trốn tránh, tạo sự thuận tiện, vô tình làm mất đi niềm hạnh phúc. Bây giờ, tôi có thể đẩy cửa và bước vào trong phòng tắm với mẹ, tắm chung với bà. Với những gì tôi nhận được tối nay, chắc là mẹ tôi sẽ không từ chối. Tôi có niềm tin như vậy. Lẽ nào hai mẹ con tắm chung lại cấm kỵ hơn quan hệ tình dục? Nếu đây là cơ hội duy nhất thì sao?
Sau khi làm tình, hãy dành thời gian và đi tắm chung…
Tôi không biết tại sao mình lại không bước vào trong. Tôi đã chọn đứng bên ngoài phòng tắm bằng kính và quan sát mẹ tôi đang tắm. Bà biết rằng đang bị tôi nhìn từ bên ngoài. Mẹ cũng thấy tôi đang ngắm nhìn mẹ.
Mẹ thoa một lượng lớn sữa tắm lên nách và đáy chậu, đánh bông lên những bọt trắng. Sau đó mẹ ngẩng đầu lên, gội rửa tóc tai sạch sẽ. Nước nóng phun lên đầu, chảy từ đầu xuống mặt, vai, rồi xuống vú, bụng dưới, và chỗ tiếp giáp giữa hai chân, nơi tụ lại thành một thác nước ở gò mu, lông mu, đổ xuống thành dòng nước, có một khe thịt ở đó, giống như một khe nhỏ, rồi đổ xuống thành một cột nước mỏng.
Hai bàn tay nhỏ bé của mẹ ở giữa hai chân mình, chà xát qua lại. Mẹ cầm đầu vòi sen trong tay, hơi gập đầu gối lại, dang hai đùi ra và phun nước vào đó.
Tiếng nước bắn ra bỗng ngừng lại, ở trong đó mẹ tôi khẽ kêu lên:
“Con ở ngoài đó hả? Đi lấy khăn tắm giùm mẹ. Con biết nó treo ở đâu chứ?”
Cơ thể của mẹ tôi ướt sũng và trắng nõn, xuất hiện trước mặt tôi khi bà mở cửa ra. Cánh tay mẹ vươn ra lấy chiếc khăn tắm từ tay tôi, sau đó duỗi ra ngoài một phần đùi bụ bẫm và sáng bóng. Chủ nhân của bắp đùi đó thốt lên:
“Đừng có nhìn.”
Nhưng mẹ không đợi tôi đáp lời, quay lưng về phía tôi và bắt đầu lau người. Mẹ tôi nhẹ nhàng lau bộ ngực trong sự ngượng ngụng. Trên hông mẹ hằn dấu chiếc khăn tắm. Động tác của mẹ hút lấy những giọt nước từ hạ bộ, khiến tôi thấy rất gợi cảm và thằng nhỏ của tôi lại ngóc lên.
Sau đó, mẹ tôi cúi xuống, mông mẹ bị đẩy lên cao và trở thành hai ngọn đồi nhỏ, thấp thoáng hai mép âm hộ bên dưới.
Tôi nóng lòng muốn đưa tay ra sờ vào đó ngay lập tức, để cảm nhận nó trong sự mát lạnh và kết cấu mềm mại của nó trong lòng bàn tay tôi.
Mẹ nghiêng người, rũ xuống mái tóc dài đang nhỏ giọt của mình. Bà chà xoa mạnh để lau tóc cho khô. Hai cái mông tròn đầy thịt của mẹ rung lên như thể chúng đang xoắn xít và đung đưa trong khi quan hệ tình dục với tôi, hòa hợp với những cú nhấp của tôi.
Mẹ ngẩng đầu lên, quấn khăn tắm quanh người, che bộ ngực lại nhưng để cho cái phần bầu vú phía trên hơi lộ ra, với làn da trắng như sữa. Thấy tôi nhìn chằm chằm vào mẹ một cách ngây ngô, bà hờ hững nói:
“Mẹ của con ốm nhom chứ có thịt thà gì đâu mà nhìn. Trời tối rồi, lẹ lên đi con. Đừng quên giặt sạch tấm ga trải giường nhé.”
Tôi vào phòng tắm sau khi mẹ tôi bước ra ngoài. Sau đó tôi đi thay ga trải giường và bỏ nó vô máy giặt. Hồi sáng mẹ tôi nói rằng bà không thể ra sân bay đón vợ tôi, nhưng giờ thì khác. Tôi lái chiếc xe thuê đến sân bay Tân Sơn Nhất. Ở trong xe, mẹ ngồi cạnh tôi. Mẹ nói với tôi:
“Mẹ nhắc lại, con phải nhớ kỹ, đó là lần cuối. Mẹ con mình sẽ không làm chuyện đó nữa. Chuyện đó đã chấm dứt. Con có nghe mẹ nói gì không?”
“Con nghe rồi. Cả ngày nay mẹ nói câu đó hàng vạn lần rồi.” Tôi cười nói với mẹ.
Tôi liếc nhìn mẹ tôi. Bà ngồi thẳng lưng, quay mặt ra ngoài đường và ngừng nói. Tôi không thể nhìn thấy mẹ nhìn cái gì, nhưng bà vẫn giữ tư thế và tiếp tục nói với tôi rằng những chuyện đó giữa hai mẹ con tôi đã kết thúc.
Phần 5: Hãy trao hết cho nhau trong lần cuối cùng
Khi từ sân bay trở về, vợ tôi ngồi cạnh tôi ở đầu xe, còn mẹ tôi ngồi ở hàng ghế sau cùng đám cháu nội của bà.
Mẹ lấy ra một cái nón và một cái lắc từ trong túi xách của mình. Cả hai đều làm bằng gỗ. Mẹ đưa cho con tôi và nói:
“Đây là đồ chơi của ba con hồi còn nhỏ. Bà giữ nó cho tụi con. Để ba con có thời gian sẽ dạy cho con cách chơi nhé.”
Mấy đứa con tôi nói rằng chúng có thể chơi mà không cần chỉ dạy. Tôi đã không gặp chúng nữa năm nay, và chúng dường như đã cao hơn rất nhiều. Chẳng phải đây là thời gian sum họp gia đình mà tôi đã chờ đợi hay sao? Tụi nhỏ náo loạn trong xe một hồi rồi ngủ thiếp đi vì kiệt sức. Sau đó, hai người phụ nữ lần lượt trò chuyện với nhau. Mẹ tôi và vợ tôi chưa hề gặp nhau. Khi vợ chồng tôi kết hôn, mẹ tôi ngại đường xa nên không sang Mỹ để làm chủ hôn cho tôi.
Trước cửa nhà mẹ tôi, khi nhìn mẹ đi vào, tôi nói với vợ tôi rằng đây là nơi tôi đã lớn lên. Vợ tôi thò đầu ra ngoài cửa xe, còn tôi nhìn lên từ cửa xe bên mình. Những dãy đèn sáng rực trên các ô cửa sổ của chung cư cũ kỹ này. Từ những con đường âm u dưới này nhìn lên trên đó, tôi không biết những bí mật gì của cuộc đời đang ẩn giấu.
Mẹ tôi nói rằng sau khi vợ tôi đến, bà không còn ích lợi gì với tôi vì tôi có vợ chăm sóc. Bà chỉ nói đúng một nửa.
Vợ tôi vẫn là vợ tôi, và tôi yêu cô ấy. Giống như hồi mới cưới, cô ấy thật nồng nàn và không kiềm chế trên giường. Cô ấy không để tôi đi, như thể đang đòi lại những gì tôi đã nợ cô ấy trong sáu tháng qua. Cô ấy mặc đồ lót rất đắt tiền, nhãn hiệu của nó là một dấu hiệu của sự cám dỗ. Cái nịt vú quá nhỏ không che hết hai bầu vú núng nính. Hai dây vai giữ nó lên. Vú vợ tôi thật mượt mà và đầy đặn trong tay tôi, chúng ôm vào ngực cô ấy thật ấm áp và thơm tho.
Cô ấy đợi tôi trên giường, với dáng vẻ nữ tính, tạo đủ tư thế hấp dẫn. Một đường cong cơ thể thật gợi cảm. Sau khi sinh hai đứa con, vợ tôi ngày càng trưởng thành và có nét quyến rũ của một người phụ nữ trẻ trung. Cô ấy là mối tình đầu của tôi, chúng tôi kết hôn khi còn trẻ. Cô ấy là người mà tôi yêu.
Có một cảm giác kỳ lạ vây quanh tôi từ mọi phía. Đó là tình huống khi tôi làm tình với mẹ tôi. Trong rất nhiều đêm, tôi ôm mẹ tôi và tưởng tượng về cơ thể của vợ tôi. Giờ thì nó đang hiện diện trước mặt tôi đây, tôi hôn nó, vuốt ve và trêu chọc nó. Tôi tưởng tượng ra một sự hưởng ứng nhiệt tình, và những gì tôi làm là một tình yêu nồng cháy, một mối quan hệ cặp đôi trẻ. Khi tôi vào ra cơ thể này, cô ấy đang run lắc bên dưới tôi, hét lên “cho em đi, cho em đi”, tôi đã sướng ngất.
Thân xác gợi cảm trước mắt tôi là những gì tôi hằng mong nhớ. Tuy nhiên, khi tinh dịch của tôi dính vào đùi cô ấy và bắn vào trong cơ thể cô ấy, những gì tôi muốn chạm đến là cảm giác mà mẹ tôi dành cho tôi. Nằm nhẹ nhàng, im lặng và khoan dung. Khi dương vật tôi được chôn sâu vô trong âm đạo mẹ, bà nhắm mắt lại. Một vết ửng hồng trên khuôn mặt mẹ tôi, biểu hiện một chút ngại ngùng xấu hổ và dịu dàng. Nguồn gốc cuộc sống của tôi chính là âm đạo của mẹ tôi, thứ khiến tôi cảm thấy rằng những gì tôi có được trong phút giây hiện tại là tốt đẹp nhất…
Người đang làm tình với tôi là vợ tôi. Tôi nhìn vợ mình. Cô ấy vẫn xinh đẹp như xưa, với đôi mắt mơ huyền cuốn hút tôi. Bất chợt hình bóng của mẹ tôi lóe lên trong tâm trí tôi, chồng lấn lên hình bóng vợ tôi. Vợ tôi làm tình với tôi bằng hình bóng của mẹ tôi. Giống như đêm đông se lạnh đầu tiên ấy, mẹ đã nằm ngửa trên giường và dang chân ra cho tôi…
Mỗi đêm khi về nhà, như thể bị ai đó kiểm soát, tôi vẫn đi qua con đường cũ để đến chung cư cũ kỹ thân thương đó và nhìn lên trên. Tôi gọi điện thoại một hồi lâu nhưng không được trả lời. Tôi biết mẹ tôi đang ở nhà và để điện thoại tiếp tục đổ chuông, đến khi cuối cùng mẹ cũng nhấc máy.
“Mẹ, mẹ có ở nhà hả? Con lên thăm nhà được không?”
“Không, con không nên về lại nhà này.”
“Chỉ một lát thôi.”
“Không, con không thể lên đây. Chúng ta không…”
“Con hiểu, nhưng tại sao mẹ lại lảng tránh con?”
“Về nhà của con đi, vợ con đang chờ con đó.”
“Mẹ cũng đang chờ con về nhà, mẹ đã quen với điều đó rồi, con biết vậy mà.”
Mẹ tôi không nói nữa và cúp máy. Tôi gọi lại, nhưng bà không trả lời nữa.
Cách mẹ tránh tôi là thường xuyên đến nhà tôi. Bà đóng vai trò là người hướng dẫn vợ tôi và đưa cô ấy đi khắp nơi. Mẹ tôi chỉ dạy cho vợ tôi cách nấu đồ ăn Việt và đan lát. Mẹ đã từng dùng kim đan để đan áo len và khăn quàng cổ cho tôi, rồi gửi chúng qua Mỹ, giúp tôi chống lại cái lạnh khắc nghiệt vào những mùa đông lạnh giá.
Tôi nhìn hai người phụ nữ đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, cùng nhau đan áo len cho tôi. Một bên là sợi chỉ trong tay người mẹ yêu thương, bên kia là “tấm thiệp ấm áp”, thứ mà tôi sẽ mặc trên người. Một người là vợ tôi và người kia là người tình của tôi, cả hai đều là những người đàn bà của tôi. Họ đan một mũi cao và một mũi thấp. Chiếc áo len ngày càng dài ra, như được đan thành một tấm lưới, bao bọc và trói buộc tôi…
Tôi không thể tưởng tượng được nếu một ngày nào đó, vợ tôi biết được những gì hai mẹ con tôi đã làm trên giường khi cô ấy vắng mặt, hậu quả sẽ là gì? Mẹ tôi thì dường như đang làm tốt nhiệm vụ của mình với tôi, và với vợ con tôi.
Tôi quan sát từ bên cạnh. Họ như thể là hai chị em, và họ có thể nói chuyện rất tốt. Vợ tôi dùng vốn liếng tiếng Việt hạn chế của mình để giao tiếp với mẹ tôi. Tôi không rõ lắm những gì họ đang trò chuyện. Vợ tôi nói rằng trước khi sang Việt Nam, cô ấy luôn lo lắng về việc không hòa thuận giữa mẹ chồng và con dâu. Sau khi gặp nhau, tôi thấy rằng cô ấy rất thoải mái, nói với tôi rằng mẹ tôi là người phụ nữ nhân hậu nhất mà cô ấy từng biết.
Để lại một bình luận