Home » Truyện sex dài tập » Trái tim người mẹ

Trái tim người mẹ

Một ngày nào đó, hai mẹ con tôi có thể yêu nhau và sống với nhau như hai vợ chồng. Tôi vừa làm tròn phận sự báo hiếu của mình với mẹ tôi vừa cho mẹ có thể tận hưởng vài năm hạnh phúc trên giường và dưới gầm giường… Tôi không thể nào quên được khuôn mặt nhân hậu của mẹ tôi. Bất cứ khi nào nghĩ đến mẹ, mẹ dường như đang ở rất gần tôi, ngay bên cạnh tôi.

Tôi chỉ muốn đưa mẹ lên giường, cởi quần áo của mẹ ra và làm tình với người mẹ trần truồng của mình thật cuồng nhiệt. Tại sao tôi lại muốn làm tình với mẹ ruột của tôi? Tại sao mẹ tôi phải trở thành người phụ nữ của riêng tôi? Tại vì mẹ tôi có cặp vú nhỏ nhắn đáng yêu khiến tôi run rẩy. Cặp vú nhỏ đó rung động trong bàn tay tôi giống như con chim đang hoảng sợ.

Có một đôi chân cân đối ở dưới chiếc váy của mẹ tôi. Bàn tay tôi sờ soạng trên đầu gối của mẹ, ở giữa hai đùi mẹ, và ở nơi sâu nhất, một con đường ẩm ướt và ấm áp được cho phép, là nguồn gốc của tất cả hạnh phúc của tôi. Mẹ tôi có một đôi môi mỏng manh. Mẹ không nói một lời yêu thương với tôi, và bà luôn rụt rè, ngập ngừng và chậm chạp khi hôn tôi. Khi tôi đưa mẹ đến đỉnh cao của tình dục, lưỡi tôi le ra, tôi bắt gặp miệng mẹ hé ra và thập thò cái lưỡi ra ngoài cho tôi bú liếm, sau đó hai cái lưỡi đan nhau, quấn lấy nhau thật cuồng nhiệt…

“Anh đang nghĩ gì vậy?”

Vợ tôi đã khiến tôi rời khỏi sự mơ mộng về mẹ tôi. Tình yêu đang diễn ra trên trần thế khiến tôi thức tỉnh. Thì ra tôi đã ngồi trên ghế sofa từ rất lâu rồi.

“Ồ, anh đang nghĩ về kế hoạch của mình.” Tôi lơ đãng nói.

“Nhìn thấy anh hạnh phúc đến thế, chắc là mọi thứ vẫn diễn ra tốt đẹp?”

“Thông suốt hết. Anh hy vọng có thể sớm hoàn thành công việc.”

“Sau khi xong việc, tụi nhỏ muốn anh dẫn chúng đi du ngoạn đấy.” Vợ tôi cười nói.

“Anh biết vợ con mình đều thích đi du lịch mà.”

Để thực hiện ước mơ nhanh hơn, tôi quên ăn quên ngủ và làm việc suốt ngày đêm. Ban đêm yên tĩnh, khi tôi từ văn phòng về nhà, vợ con tôi đã ngủ. Khi cô đơn, trái tim tôi lại bay về Việt Nam, đến bên người mẹ yêu dấu của tôi.

Đêm đã khuya, bên ngoài tuyết rơi dày đặc. Tôi cảm thấy yên bình, mẹ tôi giống như đang đung đưa trong Ɩồŋg ngực tôi, dần dần trở nên có sức sống và nóng bỏng. Hơi thở ấm áp của mẹ phả vào tôi, như thể thổi vào mặt và cổ tôi, và nhịp tim của bà dần dần tiến về phía tôi.

Tôi tựa vào bàn làm việc, cầm bút lên và gửi gắm tâm tư của mình về bên kia bờ đại dương.

Trên tiêu đề, nếu có nhiều trí tưởng tượng thì tôi có thể mở ra một không gian rộng lớn, nơi chỉ tôi mới có thể cảm nhận được điều đó. Nhưng không gian đó chỉ có thể thuộc về tôi và người tôi yêu, đó là nơi riêng tư nhất.

Tôi đưa tay về phía bờ biển xa xôi từ bên kia đại dương, chạm vào trái tim đang đập của mẹ tôi cũng như cơ thể ấm áp của bà. Tôi thủ thỉ những lời nói yêu thương với mẹ tôi, ôm mẹ, vuốt ve mẹ, hôn mẹ, và làm tình với mẹ. Hai mẹ con tôi không cần phải lo lắng về việc ai sẽ nhìn thấy. Hai cơ thể trần truồng không cần phải che giấu. Hai người đang yêu nhau, và khi tình yêu đủ sâu đậm thì trái tim cũng có những thấu hiểu ngầm.

Mặc quần áo không giấu được tình yêu dành cho nhau.

Một bức thư như vậy là quá rõ ràng, phải không? Tôi không thể dùng những lời nói đầy ẩn ý, tôi phải viết ra những gì chất chứa trong tim mình. Tôi hối hận vì đã không nói thêm những lời yêu thương khi gặp mẹ tôi. Tôi ước gì có thể quan hệ tình dục với mẹ tôi một cách trìu mến hơn trong bức thư, và, với một nụ hôn, tinh dịch đã xuất ra cho mẹ, tôi dán bức thư lại. Bức thư ân ái với mẹ tôi, gửi cho người tình của tôi, chính là người mẹ thân yêu của tôi. Mẹ ơi, mẹ là vợ của con, vì vậy con không thể không thừa nhận. Đại dương bao la ngăn cách con với mẹ, nhưng con cảm thấy mẹ ngày càng gần con hơn. Kế hoạch của con sắp hoàn thành. Con rất nhớ mẹ, chúng ta chỉ tạm thời cách biệt, nhưng con sẽ sớm trở về với mẹ. Lúc nào con cũng nghĩ đến mẹ. Mẹ có khỏe không? Mẹ có nhớ đến con không? Hãy để con đi vào giấc mơ của mẹ, cơ thể của mẹ, hãy để con yêu mẹ.

Cảm giác khi gần gũi mẹ chưa bao giờ rời xa con. Vào lúc này đây, đêm đã khuya, như thể mẹ đang ở bên cạnh con. Dù ngăn cách bởi đại dương, nhưng con có thể thấy mẹ đang ngủ một mình, cô đơn lạnh lẽo. Sau khi con trở về, mẹ không phải ngủ trong sự cô quạnh nữa. Có con, hãy để con làm gối cho mẹ nằm. Hãy để đôi chân đông lạnh của mẹ được làm ấm bởi đùi con.

Đêm nay, hẳn là mẹ rất cô đơn, mẹ còn cô đơn hơn trước vì con đã rời bỏ mẹ. Tất cả là lỗi của con. Nhưng khi con trở về bên mẹ, con sẽ bù đắp mọi lỗi lầm, con sẽ hoàn toàn làm chủ mẹ. Con sẽ chiếm hữu mẹ cho riêng con, và mẹ sẽ luôn luôn thuộc về con, mãi mãi như vậy.

Cho đến khi chúng ta gặp lại nhau, con chỉ có thể yêu mẹ trong thư và trong giấc mơ của con. Còn trong giấc mơ của mẹ, chúng ta đã làm gì? Mẹ có thể kể cho con nghe được không? Mẹ ơi, con yêu mẹ, hãy nói cho con biết, mẹ muốn con yêu mẹ trong mơ như thế nào?

Đêm nay, trước khi đi ngủ, con sẽ hôn mẹ thật sâu, hôn khắp cơ thể của mẹ, hôn lên cặp vú nhỏ nhắn quyến rũ của mẹ. Con sẽ xâm nhập nơi bí ẩn thiêng liêng nhất của cơ thể mẹ và lấp đầy sự trống vắng trong người mẹ…

Thế nhưng lá thư hồi đáp của mẹ tôi khiến tôi đau lòng. Câu trả lời của mẹ tôi chỉ là vài dòng chữ: “Đừng viết thư cho mẹ nữa. Chuyện mẹ con mình đã chấm dứt rồi. Mẹ không cần con phải trở lại nữa, hãy ở bên đó với gia đình con. Quên mẹ đi. Nhưng mẹ vẫn luôn là mẹ của con.”

Từng lá thư của tôi được gửi đi, tất cả đều có nội dung tôi quan hệ tình dục với mẹ tôi. Tuy nhiên, bà đã không viết thư hồi đáp một lần nào nữa. Tôi gọi điện thoại cho mẹ, mẹ chào hỏi một cách thờ ơ. Tôi nói rằng tôi yêu mẹ bất kể điều gì. Mẹ nói lại với tôi:

“Đừng nói nữa.”

“Con phải nói, nhất định phải nói. Mẹ không muốn nghe vì mẹ sợ sẽ rơi vào tình yêu với con và không thể thoát ra được.”

“Đừng nói tiếp nữa, con cứ nói khiến mẹ không biết phải làm gì.” Giọng nói của mẹ trở nên thổn thức.

Sau đó mẹ khóc trên điện thoại. Tôi bảo mẹ đừng khóc, tôi sẽ sớm trở về gặp lại mẹ. Mẹ nức nở nói tôi đừng quay lại, đừng trở về gặp bà.

Một đêm nọ, tôi làm tình với vợ tôi. Nhưng tôi vẫn không thể dập tắt được ngọn lửa trong tim mình. Vợ tôi chìm vào giấc ngủ vì kiệt sức, nhưng tôi không ngủ được. Khi ngồi vào bàn làm việc và viết thư cho mẹ tôi, trời đã sáng. Đột nhiên tôi nghe có tiếng động ngoài cửa sổ. Lau đi lớp sương đọng trên cửa kính, tôi thấy bên ngoài bờ sông, đàn ngỗng hoang đang bay trở về phương Bắc. Mùa xuân đến rồi. Tôi nhớ ra mình có một cuộc hẹn với đối tác. Tôi phải bắt đầu lại.

Trên chuyến bay sang châu Á, tạp chí hàng không giới thiệu về mùa hoa anh đào ở Nhật Bản, những cánh hoa rực rỡ cuốn hút tôi. Tôi liền gọi điện thoại cho mẹ.

“Mẹ, con đây.”

“Con khỏe không?”

“Con khỏe, như con đã nói trong thư. Hiện giờ con đang bay qua Thái Bình Dương.”

“Con trở về làm gì?”

“Con đi công tác… Và tìm mẹ.”

“Vợ con có về không?”

“Dạ không. Vợ con của con không đi theo. Sau này con sẽ làm việc ở hai nơi. Thôi đừng nói chuyện đó nữa, để nói sau đi… Mẹ này, con muốn mẹ đi du lịch với con.”

“Cái gì?”

“Đi du lịch. Chỉ hai mẹ con mình thôi. Mẹ lo thu dọn hành lý nhanh đi. Con sẽ có mặt ở Sài Gòn trong vài giờ nữa, và con sẽ nhờ người tới đón mẹ.”

“Đi đâu hả con?”

“Đi Nhật.”

“Chừng nào?”

“Trong vài giờ nữa.”

“Mẹ không muốn đi.”

“Kìa mẹ, mẹ phải đi. Nghe rõ không?”

“Mẹ không kịp chuẩn bị…”

“Không cần phải chuẩn bị gì cả. Cứ đóng cửa lại, mang theo giấy thông hành.”

“Mẹ…”

“Mẹ ơi, mẹ con mình chưa bao giờ đi du lịch cả. Mẹ phải đi cùng con. Trên chuyến bay nói chuyện không tiện, có gì thì nói sau. Con sẽ chờ mẹ ở sân bay. Nếu mẹ không tới thì con không đi.”

“Này… a lô… a lô…”

Tôi cúp máy. Tôi yêu mẹ. Tôi thầm nghĩ chắc chắn mẹ tôi sẽ đến. Tôi cảm thấy rằng Chúa cũng giúp tôi để mang chúng tôi đến với nhau.

Phần 8: Một chuyến du lịch như trong mơ

Thật không thoải mái gì khi phải chờ đợi sau chuyến bay vượt cả ngàn dặm. Chờ mẹ tôi ở sân bay Tân Sơn Nhất, tôi có vẻ tự tin nhưng không chắc chút nào.

Cuối cùng, vào giây phút cuối cùng, mẹ tôi vội vã đến. Mẹ mặc một chiếc áo khoác đã lỗi thời, mang theo một thùng hành lý lớn.

Tôi dang tay ra hiệu muốn ôm mẹ vào lòng. Nhưng mẹ không lao vào vòng tay tôi. Tôi xấu hổ, nắm tay mẹ như để an ủi cho riêng mình. Mẹ tôi không phản đối. Khi tôi định nói chuyện với mẹ thì nhân viên quầy thúc giục tôi làm thủ tục cho mẹ tôi càng sớm càng tốt.

Máy bay cất cánh ngay lập tức, và quá trễ để làm thủ tục lên máy bay. Tôi để lại hành lý của mẹ tôi ở sân bay, sau đó nắm tay mẹ và lao vào hải quan để bắt kịp máy bay.

“Không, không được, quần áo của mẹ để hết trong va li rồi.” Mẹ nói khi đang rảo bước theo tôi.

“Tới Nhật con sẽ mua đồ cho mẹ. Mẹ có thể mua bất cứ thứ gì mình muốn, thời trang hơn những gì mẹ mang theo.”

Mẹ tôi ngồi ở ghế bên cửa sổ và phóng tầm mắt ra nhìn quang cảnh bên ngoài. Đây là lần đầu tiên mẹ tôi được đi du lịch. Khi tôi còn trẻ, mẹ từng dẫn tôi về quê thăm họ hàng bằng xe lửa trong dịp năm mới.

Tôi đặt tay lên tay mẹ và nói:

“Con tưởng mẹ không đến.”

Tay mẹ rất lạnh. Mẹ không trả lời, chỉ nhìn bầu trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ. Máy bay vượt qua những đám mây. Mẹ rút tay lại một cách vô thức.

“Mẹ có lạnh không?” Tôi hỏi mẹ, nắm tay mẹ một lần nữa.

Mẹ gật đầu, và tôi đắp mền cho mẹ. Bên dưới cái mền, tay tôi trườn qua người mẹ, đặt lên đùi và đầu gối của mẹ, vuốt ve lên xuống. Mẹ nhắm mắt lại và bình thản. Dường như mẹ không quan tâm đến việc tôi vuốt ve bà, vì vậy tôi tiến thêm một bước. Tay tôi luồn vào trong váy mẹ. Ngay lập tức mẹ nắm tay tôi và ngăn tôi lại. Tôi cầm tay mẹ và bắt tay mẹ, nhưng mẹ không bắt tay tôi. Dần dần, tay mẹ được sưởi ấm.

Tôi nhìn sang mẹ. Mẹ chỉ tình cờ nhìn sang tôi, và hai ánh mắt gặp nhau. Mẹ nói:

“Con không nói với mẹ là đi đâu ở Nhật, và trong bao lâu.”

“Con không biết nữa. Chúng ta có thể chơi ở Tokyo trước. Nếu mẹ thích, chúng ta sẽ đến Kyoto, Osaka, Hokkaido để ngâm mình trong suối nước nóng…”

“Bất cứ đâu à. Được rồi, mẹ chưa từng đi du lịch.” Mẹ nhoẻn miệng cười.

“Dạ, chỉ cần có mẹ ở bên con như thế này…”

Tôi nắm tay mẹ tôi bên dưới cái mền trong suốt chuyến bay.

Chúng tôi thuê một chiếc xe limousine từ sân bay Narita để đến khách sạn Cung điện hoàng gia ở Tokyo. Trời gần chạng vạng. Khi tôi nhận phòng, mẹ tôi trông có vẻ lo lắng bên cạnh tôi. Bà không hiểu tôi nói gì với người phục vụ. Tôi đã học được vài từ tiếng Nhật thông thường để thuận tiện cho công việc kinh doanh.

“Con thuê mấy phòng?” Mẹ hỏi tôi.

“Tất nhiên là mẹ con mình chỉ cần một phòng. Ở trên tầng cao nhất, mẹ có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố.”

Mẹ nghe tôi nói chỉ cần một phòng thì vẻ mặt của mẹ lại trở nên căng thẳng.

Vừa bước chân vào phòng, tim tôi đập nhanh hơn dự kiến. Dường như tôi đã thấy cảnh tượng đó trên cái giường trong căn phòng này. Tôi và mẹ làm tình liên tục, hết lần này đến lần khác. Tuy nhiên, những tưởng tượng về việc quan hệ tình dục với mẹ tôi không còn thỏa mãn tôi nữa. Tôi mong được ôm ấp cơ thể ấm áp của mẹ trong vòng tay và làm tình thật bền bỉ, bất kể sau này có chuyện gì xảy ra.

Trong những ngày xa cách, tôi đã hoàn toàn phóng chiếu mọi tâm huyết của mình vào mẹ tôi, và những lá thư tôi viết đã làm cho điều đó rõ ràng. Trên đường đi, cách cư xử của mẹ tôi rất kiềm chế, bà không cho tôi chạm vào người, và đoàn tụ sau khi tạm biệt. Mẹ không có sự nhiệt tình mà tôi mong đợi và giữ khoảng cách với tôi. Nếu mẹ đoán đúng về tôi thì từ khi đến gặp tôi, bà đã cho tôi cơ hội rồi. Chắc là mẹ tôi đang so đo, sẽ dùng sức mạnh nào để chịu đựng tình yêu của tôi chăng?

Tôi cởi áo khoác cho mẹ và treo nó vào tủ. Tôi đưa mũi vào sát cổ mẹ, ngửi mùi cơ thể của mẹ tôi.

Mẹ thấy chỉ có một cái giường bèn trừng mắt nhìn tôi. Bà không đồng ý với những gì tôi đã làm. Lại ánh mắt này, là ánh mắt mà tôi đã quen trông thấy từ khi tôi còn nhỏ. Tôi biết mẹ muốn nói gì trong lòng mình.

“Nếu con không muốn hai phòng thì cũng nên thuê một phòng có hai phòng ngủ chứ.” Mẹ nói.

Tôi đột ngột nắm lấy tay mẹ và nói:

“Đi với con.”

“Đi đâu?”

“Đi mua sắm quần áo cho mẹ, trừ khi mẹ không muốn mặc gì cả. Ha ha ha…” Tôi cười to tiếng.

Tôi tưởng mình hài hước, nhưng không được mẹ tôi khen nên đành phải nghiêm mặt trở lại.

Chúng tôi đến khu Asakusa, đèn sáng trưng, người đi đường như cá chép hóa rồng, mang phong cách của khu trung tâm một thành phố lớn. Mẹ tôi giống như một cô gái quê lần đầu đặt chân đến thành phố, bà choáng ngợp khi nhìn thấy những dãy hàng hóa rực rỡ trên tủ kính của các cửa hàng thương hiệu nổi tiếng và cửa hàng bách hóa.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13

TÊN TRUYỆN:

Trái tim người mẹ


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)