Phần 11
Giở ra đọc, lần này khác trước.
“Ngày buồn, tháng mong, năm thương và nhớ ai kia…
Bầu trời trường 2 sao đêm lấp lánh
Tỉ tỉ vì sao, sao che lấp nỗi lòng em
Buồn thương, thương nhớ ai không hiểu
Để đêm dài thao thức ta ngắm sao.
Chào T .
2 tuần qua nhanh quá T ơi, kỉ niệm đẹp sao kết thúc nhanh vậy, mai là ngày diễn cũng là ngày cuối T với L được gần và nc nhiều như vậy, rồi sau này ai làm L cười ai làm L dỗi ai sẽ tâm sự với L đây, L đợi hồi âm của T mãi không được, thôi thì 2 lá có sao đâu nhỉ, cảm ơn T nhiều lắm 2 tuần qua cho L thật nhiều niềm vui và cảm xúc, có phải L làm gì khiến T giận mà không trả lời thư cho L không, đời trường T/C thì thiếu, tưởng có 1 người tri kỉ vậy mà….
Nhưng dù sao lần này L sẽ nhớ mãi mãi, dù sau này ngoài xh L cũng sẽ không quên, tối nay L sẽ thật đẹp, thật xinh và sẽ hỏi T lần nữa, làm bạn với L nha.
Chả kẽ L không xứng đáng làm bạn T hả?
L dừng bút đây, và nhớ trả đồ cho L, không là có chuyện đấy.
T/B: khu văn hóa sắp khai giảng, T có đk đi học không, có thì báo L biết nha.”
Chữ ký khác lần trước, 3 icon và chữ L20 vòng 2 trái tim lồng.
Em thì không hiểu đoạn cuối, nãy mở thư thấy có tờ giấy gấp rơi ra, giờ mới mở, thì rơi ra 1 cái bông tai hình giọt nước màu trắng, giờ em đã hiểu nó bảo trả đồ là sao rồi, đcm đã thế còn dọa không hồi âm là có mặt ở trực ban, mà bông tai ở trên tai có được nó trong tay thì gần gũi tới mức nào, ném đi thì sau này nhìn mặt nhau ngại vl, sang trực ban nữ không bị sao cùng lắm trung bình tháng, còn em thì bói không ra nó sẽ như nào, đcm con lợn này nguy hiểm vkl.
Em ngắm nghía cái bông tai rồi nghĩ, cái này đeo trên tai L mà tai gần cổ mà cổ gần…. đm thôi không nghĩ nữa em vò lại như cục giấy rồi ném vô góc tường ngụy trang thành rác, nhỡ đâu sốc trường mất oan lại mệt. Sốc trường ở đây là không được thông báo trước, khi thì vài 3 tháng khi thì 1 tháng 1 lần, trực ban làm lung tung đếu biết thế nào, khi sáng thể dục ăn sáng xong, xếp hàng điểm quân đi làm thì T ếch hoặc C táo huýt còi 1 cái các văn thư trực đi các đội khóa cửa lại hết, rồi C táo(hay T ếch em ghi 1 ng cho tiện) lấy phấn vẽ 20 ô vuông đánh số 1 đến 20, các đội trưởng đi thu hết chìa khóa hòm lại lên đặt ở ô số đội mình, xong hết xuất quân đi làm, đám vệ sinh bọn em tập trung ngồi 1 hàng đợi, có khoảng 5 thầy mỗi thầy dẫn theo 2 văn thư chia 5 thì mỗi người sốc 4 đội, đội 20 không bị sốc, nó lật tung chăn chiếu với đồ đạc, ở hòm đội 4 em còn bị móc hết bông ở chăn ra, đồ vi phạm được đem ra cũng mỗi ô vuông đánh số thì đặt đồ vi phạm vào, hòm nào không có chìa khóa nó phá luôn ấy ạ, đồ vi phạm chỉ thu chứ không truy cứu, vì 1 đống chăn chiếu đồ đạc chả biết của ai mà bắt lỗi, chỉ tùy vào số đồ vi phạm trừ thi đua của đội thôi, mỗi vụ càn quét sốc kiểu này bọn em ngán, dọn mệt bực vcc, nhưng được cái các hòm bung hết văn thư chỉ sốc qua loa cho nhanh để còn nghỉ, giờ mới tới lượt vs bọn em sốc ạ, đáy hòm hay hòm 2 lớp hay hay kính thưa các loại giấu, em moi ra bằng hết, hốt được những đồ này bọn nó chả làm gì được, đó là 1 cái sướng của vs.
Nằm mãi nhìn cái cục giấy có cái bông tai, ngủ đếu được đến tận gần 1h mới ngủ, muỗi nhiều vl, dạo này em cứ phải lau sàn mình liên tục, nóng quá cởi trần mặc sịp ngủ, em ở sàn dưới, thi thoảng có cô gếch đi gác, thế lol nào đúng hôm em mặc sịp ngủ, gếch thì toàn trẻ thôi, nó thấy em nv gọi văn thư tìm cái gậy, nó thò qua cửa sổ vụt vào cờ hym em phát, lol bà đang ngủ ngon đau tưởng thọt bật cmn dậy, tỉnh ngủ luôn, nó bắt em mặc quần vào ngủ, mặc quần xong nó đi soi đội khác, đội em làm mệt ngủ như chết, xoa cho cờ hym bớt đau em lại nằm ngủ tiếp, từ đó chừa, mãi sau này lên sàn trên mới dám mặc vậy.
Em ở nhà vs buồn vl, trời nắng chang chang chỉ muốn nằm ra ngủ chả muốn ra ngoài, đội 6 thì đang đội mũ lom khom trồng cỏ ngoài sân bóng, em định đi quan hệ thanh lý đống thuốc lào khi sốc càn quét, may mắn sốc lại được ít tiền không thì lào lá bán tạm, cứ 1 lạng 100k, 1 cái bật 50k, bật trong này quý vl, dù hết ga vẫn sử dụng được, lấy ít bông y tế xé ra bật lửa còn đá bật cái là có lửa, sợ bị sốc thì tháo tung ra, vứt mỗi thứ 1 nơi, cần thì lắp lại, nếu không có nữa thì xin đội khác, lấy ít giấy vs bện chặt như dây thừng, châm tý lửa vào đầu, 1m dây đó cháy được gần 1 đêm, cháy lâu hay nhanh do bện chặt hay không, lấy giấy vở bt cũng được vò cho nhàu nát thật mềm rồi hãng bện lại. Khi không có cả những cái đó thì lấy lửa bóng điện, em đéo cho ai động vào hết, 50 gậy 1 bóng sợ vồn, cấm cũng đếu được có canh được 24/7 đâu, chờ mình ngủ nó lấy 1 tờ giấy làm thành hình phễu đặt lên bóng điện, nhồi thêm ít bông vào, bóng điện nóng khoảng 15p xoẹt cái bóng cháy là lửa cũng bắt vô bông.
Em bị oan vậy mấy lần rồi cay mà chả canh được, nhiều thằng còn cắt dây điện quạt chạm 2 dây vô nhau cho bắt lửa ra bông, nghịch ngu vcc.
Em xuống đội thỉnh thoảng hay chôm được của thầy ít chè, lên đội em kiếm cái túi ni-lon dày chút đổ nước vô đủ 1 cốc (ít nó sôi nhanh, nhiều uống cũng không hết)
Lấy 1 quển sách bỏ đi châm lửa liên tục cho nước sôi, cái này do các đời trước truyền lại, không chỉ trại tù mà lính với sinh viên bây giờ hay dùng lắm, nhiệt độ cháy của ni- lon cao hơn nước mà nước max độ sôi là 100 độ, phản ứng truyền nhiệt liên tục nên không cháy được túi ni- lon. Hình như hóa học có bài này lớp 7 hay 8 em không nhớ rõ nữa, hãm chè hay nấu mì tôm em toàn làm vậy, cái đội mà lấy lửa bằng điện lại chơi kiểu đun sôi như mấy bình đun siêu tốc ấy ạ, đập dẹp 2 cái thìa, nối 2 dòng vào, ngăn cho 2 thìa không chạm nhau, nó đỡ vất vả hơn nhưng nguy hiểm vãi, nhỡ đâu có gì khỏi phải bói bị làm sao )
Hết trò đó tới làm kẹo hạt điều, quan hệ được ít hạt điều em nướng bên chuồng lợn, đem về giã nhỏ tý, phá hẳn nắp hòm tôn, rồi làm cho nó như cái chảo, rửa sạch rồi sủi đường (đun nấu được gọi là sủi, kiểu sôi sủi lên ấy)
Đường cô vào thả hạt điều vô, đặt sẵn ít túi ni-lon đổ ra làm cho mỏng, bẻ thành miếng, tất cả được làm trong nhà vệ sinh hết mà ăn vẫn ngon vl. Em quan hệ khá sâu với đội 5 làm rau, đội này bon thuốc lào thì vcl luôn, sáng vào đưa rau cho trường là đem thuốc vô, em quan hệ Đ chồn nhận, nó bán được kệ nó, em vẫn có cách quan hệ riêng của em, mà đội 5 toàn thiên tài nhạc chế, nó chế 1 2 bài hát từ bài tiểu thuyết mùa đông, em không nhớ được hết, 1 bài kể khổ 1 bài chửi trực ban, bài chửi trực ban em nhớ mỗi 2 câu.
– Thằng Thanh ếch nó đi dem(dream) tàu, thằng C táo nó đi xanh màu.
Mày hãy về cùng với tao bước ra solo. Đa đi đá đa đì đa đí đa đi đà.
Còn bài kể khổ em nhớ cũng không rõ lắm nhưng bài này hay vl.
……… vào đầu em không nhớ….
– Vào trường 2 em chỉ biết đi cày
Nhổ cỏ cuốc đất lội ao kéo cá
Trời thì nắng cháy làn da đen xì nhưng mà em vẫn phải đi cầy bon.
Rồi ngày hôm sau cầm thuốc lào vào.
Bị thằng văn thư trực ban nó bắt.
Đoạn sau em không nhớ rồi 1 trang rap nữa, vl lắm.
Cùng lúc đó rộ lên vụ phá xăm của đội 1 cùng dãy với đội em nhưng tầng 3, bọn nó xăm trổ tập thể, đừng hỏi vì sao ạ giờ săm máy không nói, gảy tay mà đẹp và chất vl, rồng phượng hổ, rồng cuốn bả vai, ngũ hổ, toàn vẽ tay rồi gảy lên da bằng cái lò xo bút, kéo thẳng mài nhọn, đốt qua lửa, có điều kiện thì mực A mực tàu xăm, không điều kiện mà đú thì đốt cao su lấy cái mùn nghiền ra pha nước làm mực, mà gảy đau vcc Đ chồn làm 1 cái gảy thử không mực 3 nhát là em giãy nảy lên rồi, vậy mà bả vai, ngực với lưng bọn nó gảy kín cả, lũ trâu bò, mà thế đã ăn thua gì, cứ nửa năm trường sốc săm 1 lần, toàn bộ mặc sịp đứng ở sân để sốc, ai đã săm ngoài xh có bảng kê, còn thằng nào xăm trổ thì ăn 300 gậy không van xin.
Sắp tới sốc săm nên đội này thi nhau phá săm, lấy con chuột lửa, cái con giấy bện như dây thừng đó ạ, thổi cho đỏ nòng rồi chấm vào vết săm, cho bỏng thành sẹo phá được đường mực, nó phá được hết cả hình ngũ hổ thì em vái nó như bố rồi.
Đội em cũng có thằng phá, cùng quê em, nó săm nhỏ thôi bằng 3 ngón tay con rồng cuộn, châm nhiều lâu và đau nó lấy 1 miếng tôn vừa với hình săm, nung đỏ rồi dí phát, kinh khủng vl nghe xèo phát mà mặt nó tỉnh bơ, em còn nghĩ đau quá đéo biểu hiện được gì.
Vụ đó đội 1 phá hơn chục thằng bị nhiễm trùng sốt phòi bọt mép, đưa xuống bệnh xá co giật như máy khâu ấy em hãi vl, sau khi khỏi không bị đánh(còn may chán) mà bị trừ thi đua hết, không được biên giảm ngày nào đi đủ quyết định, với nằm nhà kỉ luật 7 ngày….
Trường này lắm chuyện vcl, hết ầm ĩ vụ phá săm rồi tới vụ thằng đội 10 nhảy lầu tự tử vì chèn ép quá mức, khổ quá nên đi tây thiên cho nó nhàn, em không được chứng kiến nó nhảy, đang ngủ trong đội thì thấy trực ban tuýt còi ầm ĩ, dậy coi cái gì thì xúm đông vãi, tưởng bắt vụ lào lá gì lớn em cũng xỏ dép chạy ra bắt sóng.
Ra thì thấy thằng bé nằm ngẹo cổ mồm phụt tiết 1 tay vặn lại hẳn đằng sau, ôi vcl cơ mà nó đéo chết, số nó bắt phải ở tù đéo tránh được, bệnh xá đưa cáng lên đưa hẳn ra bệnh viện xa hội, sướng nhé được ra xã hội chơi. Nghe thông báo thì gãy cổ vỡ quai hàm, gãy bả vai 3 cái xương sườn, đầu óc minh mẫn, giỏi vãi, lên đó nhìn xuống đã kinh, thằng ml này có gan nhảy mà không có gan bật bọn chèn ép, ngu vc.
Không chỉ chuyện đó còn về tư tưởng và trốn trường nữa ạ, đúng đội em, chuyện nó như lày.
Đội em thằng H quê cửa lò, một hôm thầy quên khóa cửa (sau bếp đội em có 1 cửa riêng đi sang chuồng lợn nhưng rất ít khi dùng tới, thi thoảng thầy mới qua bằng cửa đó, em cũng không hiểu lý do) thằng đó cũng có giá ở đội nằm sàn trên với anh M, nó bon chen qua cửa đó lần theo bờ ao lúc chập choạng, cả trường đi ăn nên cũng ít để ý, nó lượn rồi vẫn chả ai biết gì, mãi tối lên đội điểm danh thiếu, C táo đút tay túi quần nói:
– Thôi bỏ mẹ, nó trốn rồi.
Cho cả đội vào khóa cửa, C táo huy động tất cả văn thư và gếch đi tìm quanh trường, soi lên cây, soi xuống cống, mà cống trường 2 đủ ngả, văn thư còn phải chui xuống xem, tìm đủ ngõ ngách mà không thấy, điện báo các công an tỉnh lân cận và gọi về quê nó, nếu mò về thì vây tóm, thầy em thì mặt hằm hằm, bọn em sợ vl không dám lệch cái gì, các hoạt động quan hệ ngừng hết, còn trộm thịt cá cũng không dám, nhỡ bị tóm ông giận cá chém thớt thì vcl.
Sau 2 ngày 1 đêm biệt tăm, các thầy nghĩ lặn sủi tăm rồi thì chập choạng tối nó mò về trường, đi hẳn cổng chính mới chất ạ, vào gặp gếch nó bảo:
– Chào thầy, em trốn trường thầy cho em vào.
Chỉ 1 từ nể vcl, tìm không thấy mà tự mò về hay vãi, các thầy cô sướng phải biết, nhất thầy em, không tìm thấy nó rụng sao bm.
Được dẫn vào trực ban nó đánh cho đến nỗi gào ầm trường, mấy đội xung quanh cứ ngó đầu qua cửa sổ hóng, đội nào chéo với cửa trực ban thấy gì là phô cho các đội xung quanh, mấy thằng văn thư quan hệ với đội nào chạy thông báo tin khổ vãi, khoảng 11 giờ n được 2 văn thư cõng về đội, thầy B đi theo, mặc cái áo trắng nhìn lưng thấm máu ghê lắm các bác, thầy bảo dải chiếu cho nó nằm giữa sàn rồi khóa cửa về, nó bị giã không có nổi sức đi lại nữa, thở còn yếu, quẫy nó cởi áo ra chấm thuốc cho nó, cởi ra thì nhìn các vết đánh từ đủ thể loại roi đan chéo từ trên cổ xuống tận bắp chân như đan rổ, thâm xì lại, ôi súc vật.
Bọn em thì xúm lại lấy ít thông tin từ văn thư, nghe nó nói, trốn ra ngay thị xã tam điệp ngủ ghế đá với quán nét, chơi haffline AOE với chat yahoo cho người yêu chán, hết tiền lại mò về, vcl trốn ra chơi game, đù má nó nghiện hơn cả mình.
Sau khi nó khỏi vụ đó bị thầy B dần cho 1 trận nữa, bị vào nhà kỉ luật 3 ngày (giảm 4 ngày vì còn biết mò về).
Rồi bị thầy soi cho suốt đời trường, không ngóc đầu lên được.
Em thì chả có cái tư tưởng ấy, nhà xa vãi ra, trốn ra mò về được cũng dặt dẹo cmnr, em nằm chán lại nghĩ tới cái L, từ hôm đó khá lâu em chưa nc, tại tránh đưa cơm sang đó, mân mê cái bông tai mãi rồi cũng nghĩ thôi trả lời nó cái, nhỡ đâu n làm thật, thì đúng là em bị nhớ nó, nghĩ tới n cười mà mềm lòng, lấy giấy bút ra viết trả lời nó, trả lời những câu hỏi của n thôi chứ mới viết lần đầu biết nói gì, em thì đếu biết gấp cái gì gấp mẹ tờ giấy thành 4, kẹp bông tai vào, mai đưa cơm đưa vậy.
Hôm sau em bon chen sang đưa cơm, may quá phòng cô khóa cửa (đưa cơm 10 lần 5 lần không có cô, chắc tới giờ ăn)
Thấy em sang n ra đứng đầu tiên cười như trúng bả cười.
N ra lệnh cho mấy đứa em bê cơm vào, cố tình giấu 1 gô trong phòng ngủ, đếm thiếu gô em bảo.
– Thiếu 2 gô bạn ơi.
N cười mỉm nháy mắt
– Hết rồi anh ơi. Không tin anh vào soát gô.
Dạo này em ra chuồng lợn nhiều không cần đội trưởng kèm nữa, với lại thằng đi với em cũng mới, tuy vậy n quẫy khác cũng nguy hiểm em không dám đưa ngay, nghe cái L nói thế em cũng muốn vô coi nó thế nào rồi tìm cơ hội đưa tờ tâm sự.
Bước vô nhà vs rồi tìm xung quanh không có, em bước hẳn vô phòng ngủ, cái L theo sau sát em, định đi vô sâu tý khuất thằng kia rồi đưa, nhìn vào phòng ngủ của nữ n như này…
Để lại một bình luận