Phần 1
Đã bao giờ bạn tự đặt ra câu hỏi: Tình yêu là gì chưa?
À, tôi thì chưa. Bởi vì với tôi, tình yêu là phải có tình dục. Chỉ cần có tình dục thì đó gọi là tình yêu.
Nhưng đó lại là đoạn sau của câu chuyện. Còn những gì tôi sắp viết ra đây, là mở đầu cho những tháng ngày tội lỗi đó.
Tôi là Hiếu, mọi người vẫn hay gọi tôi với cái biệt danh đẹp trai, bởi lý do khá đơn giản, là tôi đẹp trai thật.
Bởi vì đẹp trai nên chuyện có người yêu là điều hết sức bình thường với tôi. Cô ấy tên Linh, chúng tôi quen nhau từ khi mới lên trung học phổ thông. Tôi thì học giỏi còn Linh học khá là ngu. Nhưng cô ấy là một cô gái hiền lành và rất dịu dàng. Sinh ra trong một gia đình giàu truyền thống nên việc học thật giỏi là thứ bố mẹ Linh ưu tiên hàng đầu. Vì vậy mà ấn tượng ban đầu của tôi khi gặp Linh là một cô gái siêng năng, chăm chỉ nhưng học vẫn không giỏi. Chúng tôi được xếp ngồi chung bàn với nhau. Từ xa lạ, bỡ ngỡ, lần đầu gặp cho đến những câu chào hỏi xã giao: Cậu tên gì, nhà ở đâu… v… v… Chúng tôi dần trở nên thân thiết hơn. Những hôm quay cóp bài, nhìn tài liệu, hay những hôm cô ấy quên làm bài tập về nhà phải mượn tôi chép, hay là khi tôi trốn học đi chơi net và cô ấy chép bài giùm tôi dù cô ấy học ngu vãi cả Ɩồŋ…
Nhưng rồi thời gian cứ thế, cứ trôi qua, và chúng tôi, đi học cùng nhau, ngồi cùng nhau, trò chuyện với nhau, và yêu nhau lúc nào không hay.
Cả hai cùng đi lên Sài Gòn. Cô ấy thì theo học trường kinh tế còn tôi thì nghỉ học. Địŧ con mẹ số phận trớ trêu thật chứ. Học giỏi thì nghỉ học còn học dốt thì đậu đại học. Tôi chuyển lên sống với lão Khánh, anh trai tôi còn cô ấy thì ở trọ với lũ bạn. Nhà tôi không quá giàu nhưng cũng không đến nỗi quá thiếu thốn mọi thứ. Nhưng tôi không thích học đại học, tôi muốn đi làm kiếm tiền va chạm nhiều hơn với xã hội.
Sáng tôi chở Linh đi học, sau đó đi làm. Tối thì đón Linh đi ăn sau đó hai đứa đi dạo phố, hôm thì đi xem phim, hôm thì đi ăn buffet. Cuộc sống sinh viên tuy đéo có gì cao sang nhưng nó nhẹ nhàng và gần gũi. Tôi thích ở bên cạnh Linh, đi đâu cũng được. Và tất nhiên Linh cũng thế, cũng giống tôi.
Chúng tôi tự hứa với nhau sẽ đi làm kiếm tiền, sau này tôi sẽ cưới Linh. Em cũng vậy, và em cũng muốn có một hạnh phúc đúng nghĩa. Yêu nhau bao lâu nhưng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Tôi cũng tự nhắc nhở bản thân và tự kiềm chế mỗi khi bên cạnh Linh. Ngoài nắm tay và ôm nhau, thì mỗi năm tôi sẽ được hôn em 2 lần vào dịp sinh nhật hai đứa. Nghe nó thật là hãm Ɩồŋ nhưng sự thật nó thế.
Chúng tôi thường đi chơi chung với nhau, thi thoảng sẽ có một vài người bạn thân thiết đi ăn nhậu các kiểu. Mà trong đó thì thằng mà tôi chơi thân nhất là thằng Tùng. Nói thân vậy thôi chứ cũng mới quen lúc lên trung học phổ thông à. Nhà nó giàu lắm, giàu gấp mấy lần nhà tôi. Nhưng nó chưa bao giờ tỏ ra miệt thị hay coi thường tôi cả. Cũng vì lúc đi học, ngoài chỉ bài cho Linh thì tôi còn chỉ bài cho nó nữa. Kể từ khi lên Sài Gòn, ba đứa tôi thân lại càng thân. Những buổi tụ tập ăn uống luôn có mặt đầy đủ. Đi du lịch cũng đi ba đứa, tôi và Linh cũng hay ghẹo nó, mau có bồ sớm đi để cho đủ bộ chứ cô đơn mãi cũng chán.
Mọi chuyện lẽ ra phải như thế và tiếp tục. Nhưng không, nó không như những gì tôi tự vẽ ra trong suy nghĩ.
Tùng có một đứa em gái tên Trang. Lúc Linh lên đại học năm ba thì Trang cũng vào SG ôn thi đại học. Tôi và Tùng vốn là bạn thân nữa, nên ngoài giờ con em nó học trên trung tâm ôn thi, Tùng nó hay nhờ tôi qua kèm bé em nó mỗi khi rảnh để nắm chắc kiến thức hơn. Tất nhiên là tôi đồng ý.
Nó thì hay ngồi trên cái ghế salon ngoài phòng khách bấm điện thoại, còn tôi với Trang thì ngồi học dưới nhà. Thường xuyên qua nhà nó nên tôi mới biết nó là một thằng khá dâm. Con em nó học bài còn nó thì lên nhà nằm coi sex. Thi thoảng còn hay rủ tôi xem chung nữa chứ. Tôi thì tuy có nghiện nhưng mà hơi ngại. Lúc đầu chỉ dám xem mấy khúc dạo đầu thôi, âu cũng là xem chúng nó hôn nhau thế nào để mà còn học tập. Chứ tới cái đoạn lột đồ là tôi đấm nó mấy phát rồi chạy xuống nhà ngay. Xấu hổ vãi Ɩồŋ. Ấy thế mà ngày Ɩồŋ nào nó cũng rủ tôi xem chung với nó, còn bảo xem chung mới vui. Thằng biến thái.
Dần dần, tôi bắt đầu cảm thấy hết ngại mấy cảnh cởi đồ rồi. Nó cũng hay mở cho tôi xem nhiều thể loại hơn và tôi bắt đầu cảm thấy có hứng thú. Nhưng chỉ là hứng thú khi xem phim thôi, còn với Linh, tôi không hề có cái ý nghĩ đen tối đó.
Những lúc rảnh rỗi ở nhà, trong khi đợi tin nhắn của Linh, tôi cũng hay lên mạng xem, tìm hiểu. Và thấy người ta nói rằng sau khi trưởng thành mà không được thỏa mãn sẽ bị bệnh.
Ôi, lúc đó tôi sợ vãi cả Ɩồŋ ra. Tôi bắt đầu tìm hiểu sâu hơn, lên Luotsex nhờ tư vấn các kiểu. Thấy mấy người bình luận: Nếu như không có gái để thỏa mãn thì phải quay tay để bù, nhưng nó sẽ có hại hơn là chơi gái.
Thế là tôi bắt đầu thử, mỗi ngày, tôi dành ra 15p để vào nhà vệ sinh như lời mấy ông trên Luotsex. Quả nhiên tinh thần tôi sảng khoái hơn sau mỗi lần tự sướng như vậy, nó cũng khiến tôi dễ dàng kiếm chế với Linh hơn, vì hơn ai hết, tôi muốn có một tình yêu trong sáng với Linh.
Nhưng càng ngày, tôi càng nhận ra, tôi đang quá lạm dụng việc quay tay để thỏa mãn dục vọng. Càng quay, dục vọng của tôi càng cao. Từ 15p, tôi bắt đầu lên 20p, rồi 25p mỗi ngày. Cứ thế, tôi càng đắm chìm mà không hề hay biết.
Hôm đó, như mọi ngày, tôi qua nhà thằng Tùng trước rồi đi đón Linh sau. Thấy tôi, Tùng nó hí hửng:
– Hôm qua tao mới đi bar về, gặp một em ngon lắm.
– Ờ, thì sao???
– Tao chỉ mất có 30p để nói chuyện thôi mà em ấy đã đồng ý vào nhà nghỉ với tao rồi. Phải nói chứ, phê lắm mày à. Phê hơn cả trong nhà vệ sinh của mày nữa. Cảm giác khó tả vcl.
– Vãi Ɩồŋ.
– Đó giờ được chịch nhiều em rồi, nhưng toàn lái máy bay. Hôm qua gặp được em sinh viên, cảm giác nó khác lắm.
– Bố thằng bệnh hoạn.
Tôi lướt vô trong, tiếp tục công việc với Trang và kệ con mẹ nó.
Sau buổi học, tôi phi xe về đón Linh. Trên đường đi, tôi luôn nghĩ về mấy lời của thằng Tùng:
– Gái sinh viên nó khác gái già lắm. Cảm giác cứ như lên thiên đường ấy, tin tao đi.
– Không, mình chỉ cần thủ dâm là được rồi. Không cần chịch.
Nghĩ vậy, tôi tăng ga rồi tới trường của Linh.
A kia rồi, hôm nay em mặc một chiếc quần jean dài, chiếc áo sơ mi dài tay, sơ vin lại trông thật là lịch sự. Mái tóc em xõa xuống, qua vai, ngang cặp ngực. Ngực em không to như dưa hấu, nhưng cũng cỡ bưởi năm roi, nằm lấp ló phía sau chiếc áo sơ mi trắng, và được bảo vệ bởi lớp áo ngực dày đặc.
Mà địŧ mẹ mình đang nghĩ cái Ɩồŋ gì thế này.
Thấy tôi, Linh chạy lại:
– Sao nay anh tới sớm thế?
– À, nay bé Trang nó ít bài tập, nên anh về sớm.
– Hôm nay có hội chợ bên quận 2 đó. Hai đứa mình đi dạo nhé. Em sẽ mua cho anh áo mới hihi.
– Ok. – Tôi cười nhìn Linh âu yếm.
– Để em chở cho nè.
– Thôi để anh chở cho, tự nhiên hôm nay lại đòi chở.
– Anh đi làm mệt rồi, để đó em đưa anh đi chơi. Hihi.
Tôi cũng đành chịu trước sự dễ thương nhí nhảnh của Linh.
Em trèo lên xe, cầm tay lái rồi ngoái cổ ra sau:
– Ôm chặt vào không té bây giờ.
Nói rồi em cầm tay tôi đặt vào eo, sau đó phóng ga chạy thẳng về phía trước.
Lần đầu tiên tôi ngồi sau xe của Linh. Tay tôi đang ôm cô ấy, chiếc eo thon thon nhỏ nhắn, mềm mại. Tóc em bay trong gió, những ngọn tóc cứ phấp phới bay vào mặt tôi. Mùi thơm của nước hoa cứ thế xộc thẳng vào mũi. Đó là còn chưa kể ngồi sau Linh, tôi ngửi rõ được mùi thơm đặc biệt. Tôi cũng đéo biết sao con gái nó lại thơm thế, nhưng mà mùi thơm của Linh nó rất là kích thích. Trong người tôi tự nhiên thấy rạo rực, “thằng em” thì không chịu được nữa mà bắt đầu giãy giụa rồi. Tôi vòng tay qua èo, rồi bụng em, sau đó siết chặt hơn rồi ghé sát tai:
– Ôm chặt thế này được chưa chị tài xế.
– Ok rồi, hihi.
Cái đó chỉ là câu nói để làm em không nghi ngờ thôi. Tôi ngồi sát vào người Linh, hai cái đùi chạm vào mông em. Lúc này tôi mới thấy, mông em căng tròn, nó cứ cạ cạ vô đùi tôi, lạ lẫm vl. Tôi giả bộ tựa đầu vào gáy em, Linh không có gì đề phòng cả, em vẫn cười rất tươi và hí hửng. Mà công nhận, dí sát vào mới thấy thơm quá, làn da mịn màng hoà quyện với mùi sữa tắm, mông em thì cọ xát vào đùi tôi, dù là có một tí thôi nhưng công nhận phê quá trời. Lúc này tôi mới nghĩ đến những lời thằng Tùng nói, công nhận nó không lừa mình, mới chỉ ngửi mùi thôi mà đã phê quá trời rồi.
Càng lúc thằng nhỏ của tôi nó càng làm tôi khó chịu, sợ bị phát hiện nên tôi đành ngồi xích ra sau. Mà đm cũng tới mẹ nó nơi rồi còn gì nữa.
Tới hội chợ thì thực ra cũng không có gì để kể cả, bởi vì ngoài đi mua đồ ra thì cũng đéo có làm gì hết. Nhưng mà vì hôm nay mua được khá nhiều đồ rẻ với đẹp nên trông em có vẻ vui lắm. Thấy em vui nên tôi cũng vui theo.
Sau khi đi chợ về, chúng tôi cùng nhau đi ăn khuya, sau đó tôi mới đưa Linh về nhà.
– Tới nhà rồi, em vào nhà đi.
Linh nhón chân lên ôm tôi:
– Hôm nay vui quá trời, cảm ơn anh nha.
Em khẽ thủ thỉ vào tai thôi mà tự nhiên tôi xoắn hết cả gai ốc. Không phải vì sợ mà là vì, hai trái bưởi của em nó áp sắt vào ngực tôi, rung ra rung rinh. Tiếng em khẽ thì thào bên tai làm cho tôi thấy trong người lạ lẫm quá. Mùi thơm dịu dàng đó, lại lần nữa lấn át tâm trí tôi. Tôi khẽ đưa tay lên ngay chỗ eo của Linh, đang định cười và bảo: Anh cũng vui lắm thì con bé chạy tót vào trong nhà, để lại đôi bàn tay chơi vơi giữa bầu không khí lạnh giá mà chưa kíp xoa bóp phát nào.
Tôi chạy thẳng về nhà, leo lên giường và nhắm mắt lại. Cuộc vui tối nay hiện về trong tâm trí tôi. Tự nhiên có một chút tiếc nuối quá. Giá mà khi nãy tôi lại được sờ cái eo thon thon của Linh một phát thì tốt biết mấy. Rồi mùi thơm dịu dàng đó, mái tóc đó, và cả cặp ngực rúng rính lúc em ôm tôi nữa, nó làm tôi thấy nóng trong người quá.
Rồi tôi nghĩ về những lời thằng bạn thân tôi nói với tôi, chịch gái sinh viên nó phê lắm, khác lạ lắm con ạ.
Làm sao bây giờ, trước giờ tôi chưa có ý nghĩa như này về em. Nhưng tự nhiên, tôi lại muốn có được em quá. Quả mông căng tròn đó và hai trái bưởi năm roi kia, tôi muốn được chạm vào lần nữa. Và rồi, trong đầu tôi hiện lên vô vàn ý nghĩ đen tối làm sao để thỏa mãn dục vọng của mình…
Phần 2
Cả tối hôm đó, tôi chẳng thể nào ngủ được. Trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn là mông, vú, chịch, chịch và chịch. Tự nhiên thấy bản thân mình biến thái vãi. Trước giờ, dù có ở cạnh Linh tôi cũng chưa hề nghĩ tới những thứ như vậy. Có phải tôi bắt đầu trở nên bệnh hoạn hơn không nhỉ? Và tôi sợ hãi, tôi sợ mình đang mắc phải bệnh tâm lý nào đó. Hay là mình đi khám thử xem sao. Nhưng mà tới bệnh viện thì nói gì với bác sĩ bây giờ? Không lẽ bảo bác sĩ ơi dạo này em muốn chịch gái quá à? Địŧ mẹ nó chả lấy cái dao mổ chém tôi mấy phát thì toi. Nghĩ vậy tôi lại bỏ ý định đi khám. Nhưng tôi vẫn sợ, khó chịu trong người quá.
Tôi vớ cái điện thoại, lên fb. Và tôi chợt nhớ ra, hôm bữa nhờ mấy ông Luotsex khuyên quay tay làm tôi đã bớt ham muốn lại, lần này nhờ mấy lão trong đó tư vấn xem sao.
Tôi suy nghĩ mãi, cuối cùng lấy hết can đảm post bài viết nhờ tư vấn. 1h sáng rồi mà vừa up cái đã được duyệt luôn. Hên quá.
“Chào mấy thím, chả là dạo này em cảm thấy mình lạ lẫm vcl. Em hay nghĩ tới chuyện sex, em thấy thích thú khi xem sex, và mỗi khi thấy ny em thì em càng hưng phấn hơn. Em hay có suy nghĩ bậy bạ với người yêu em. Có phải em bị bệnh gì không, mấy bác tư vấn giúp em, em cảm ơn”
– Vote chịch con ny.
– Đi đá phò đi ông ơi.
– Chịch nó là hết bệnh.
– Bệnh đéo gì, chẳng qua nhu cầu sinh lý ai chả vậy. Nhiều khi nó cũng nghĩ như ông, cũng muốn chịch ông mà ngại đó thôi.
– Dụ nó và chịch nó, đảm bảo tình yêu thăng hoa, vợ chồng hạnh phúc.
– Tôi cũng như ông nè. Sau khi tôi được chịch thì đã không còn nghĩ bậy nữa. Không bệnh đâu yên tâm nhé.
Đọc mấy lời cmt nhiệt tình vậy làm tôi cũng bớt đi lo âu phần nào. Ra là mình không bị bệnh, vậy chỉ cần được chịch là hết. Nhưng mà làm sao để được đây. Linh là một cô gái ngoan hiền và gia giáo, chuyện đó quá khó. Không được, nếu làm vậy thì sẽ mất đi tình yêu trong sáng bấy lâu, mình không phải là loại người đó. Mình yêu Linh thật lòng, mình không cần chịch. Chỉ cần quay tay là được rồi, mình không thể làm tổn thương Linh được.
Nhưng mà, nếu mình không chịch, mà chỉ vuốt ve thôi thì chắc k sao đâu nhỉ. Hôn thì cũng đã hôn rồi, sờ mó một chút chắc cũng chả chết ai.
Tôi cứ nằm suy nghĩ vẩn vơ như vậy, chịch hay không chịch. Những suy nghĩ bậy bạ cứ thế đan xen, lởn vởn trong đầu tôi khiến tôi không thể ngủ được. Và địŧ mẹ, 6h sáng lúc nào không hay. Mệt quá sao mà đi làm được đây, mệt??? Mệt?
Để lại một bình luận