Phần 75
Tôi cầm cái ly nhỏ đang sóng sánh rượu trong đó, mùi khá là nồng, tôi nhăn mặt, tự nhiên lại đưa mắt nhìn sang Tiểu Mai, nàng cười cười không nói gì.
– Hự…. ! – Tôi hít thật sâu rồi nhắm mắt nốc hết cả ly. – Khà…. !
Đúng là rượu đế, mùi nồng mà lại cay xé lưỡi, tôi nuốt thẳng xuống bụng luôn chứ chả dám ngậm họng, thở ra cái phì.
– Đúng là thánh, bây giờ xoay vòng, nữ miễn uống, từ thánh tính qua trái, tới thằng L, thằng K, thằng C, thằng T rồi tới tao lại ! – Thằng D phân luật.
– Tao không uống rượu, dẹp mày đi ! – L đội trưởng nhăn mặt.
– Uống, mày không thấy thánh à ? – Thằng T nạt.
– Kệ nó, tao không thích nhậu ! – Thằng L cương quyết.
Nhưng L đội trưởng cũng là cái thằng ôn thần trời dập, nói một đằng làm một nẻo.
– Dzô đi các chú… khà…. yếu thế… vòng mới đi ! – Thằng L nâng cái ly cạn sạch lên.
– Ớ… tao vừa xong… mà ! – Thằng D hoảng vía, mặt đã ngà ngà say.
– Kệ, quất tới bến, dzô, lâu lâu lâu người ta… mới…. ! – Nó bắt nhịp.
– Lâu lâu lâu người ta… ợ, … mới nhậu một lần… lâu lâu.. ! – Thằng T vung tay từa lưa, thở phì phò như trâu.
– Uống đi… ực… thánh.. ! – Thằng D chuyền ly sang tôi.
Tôi nốc xong ly cuối, rồi ly cuối nữa, rồi cứ cuối cuối, cuối cùng… thấy trước mắt mờ dần, rồi nằm vật ra ngủ luôn lúc nào không hay.
– Ớ… típ… ! – K mập nói mớ, đập tay vô mặt tôi – Bốp !
Tôi giật mình choàng tỉnh, mở mắt dậy mà cái đầu nó cứ váng vất, định nhắm mắt ngủ tiếp thì lại thấy trước mặt quay cuồng, mà mở mắt ra thì lại thấy buồn ngủ, nhìn đồng hồ thì đã 9h đêm hơn. Bãi chiến trường đã được dọn dẹp sạch sẽ, thằng D nằm vật vạ gác cả chân lên người thằng C mà ngáy, L đội trưởng thì lăn cù ra dù cho thằng T đang ôm chân nó ngủ, K mập cái mồm cứ chốc chốc lại nhóp nhép.
Tôi nhìn lên trời đã tối thui, bầu trời đêm cao vợi đầy sao, gió thổi mát rượi qua hàng cây sơ-ri đang rì rào, không gian tĩnh lặng. Tôi hít 1 hơi dài rồi vươn vai đứng dậy, định ra sân rửa mặt thì chân đi loạng choạng không vững, cứ quờ quạng mà mò ra lu nước gần giếng, chưa kịp làm gì thì đã mửa ra xối xả vô gốc cây. Thật đúng là ăn nhậu chi cho mệt mà hại cái thân tàn !
Chốc sau chừng đã mửa xong, tôi rửa mặt rồi lảo đảo bước ra hiên nhà ngồi trên bậc tam cấp, thở phì phò, đầu vẫn còn nhức mà lại khát nước quá thể.
– Ủa, N không ngủ nữa à ? – Tiểu Mai từ trong nhà bước ra.
– Ừ… N vừa dậy… ợ…. ! – Tôi nhăn nhó, vẫn còn buồn nôn.
– Đừng ngồi N, đứng dậy cho mau tỉnh ! – Nàng nhắc nhở.
– Hic… khát nước ! – Tôi thều thào.
– Vậy…. N đi bộ được không ? – Nàng hỏi.
– Chắc… được, mà chi vậy ? – Tôi quệt mắt ngạc nhiên.
– Ra ngoài uống nước mía, giải rượu bia tốt lắm ! – Tiểu Mai đáp.
Quả thật là công hiệu, sau khi nốc liên tục 3 ly nước mía ở quán ngoài đường dọc theo hướng biển thì tôi đã thấy khá hơn, đã đỡ cơn khát và bớt nhức đầu, dù còn hơi hơi buồn nôn.
– Giờ đi bộ dạo mát chút là tỉnh hẳn thôi, ra mồ hôi sẽ đỡ bớt đấy ! – Tiểu Mai cười.
– Ừ, giờ bảo sao N nghe vậy thôi à ! – Tôi gật đầu ngay tắp lự.
Đường biển giấc tối thế này, mọi hôm tôi toàn chạy xe đạp chứ chẳng hề đi bộ, đúng là dạo bộ khúc này cũng có cái thú của nó, gió mát lồng lộng thổi đến tỉnh hẳn cả người.
– Nãy N ngủ lúc nào vậy ? – Tôi thắc mắc hỏi.
– Lúc cuối N nốc hết chai rượu D đưa rồi ngủ luôn đấy ! – Tiểu Mai đi cạnh bên.
– Ớ… có à ? – Tôi sững người giật thót.
– Ừ, N với L thách nhau ai uống hết chai thì thắng, hì hì ! – Nàng tủm tỉm cười.
– Bậy quá, nhậu vô chẳng nhớ gì sất ! – Tôi lắc đầu ngao ngán.
– Mà cái chai lúc đó còn ít thôi ! – Nàng nói.
– Rồi ai uống hết ? – Tôi tò mò.
– Thì N uống xong đến L, mà lúc đó L chạy ra ngoài nôn ra luôn rồi, nên lúc dọn H đổ đi rồi ! – Tiểu Mai nhún vai đáp.
– Ừ….. ! – Tôi xấu hổ, rốt cuộc 2 thằng tôi chả ăn nhậu ra cái gì sất.
Thoắt cái 2 đứa tôi đã đi ra đến tận rừng thông gần biển, tôi thong thả dạo bước, Tiểu Mai sóng đôi bên cạnh.
– Mà nay vui thật N ha ! – Tiểu Mai hấp háy mắt.
– Ừ, sinh nhật tự túc kiểu này thích hơn, cơ mà cũng hơi mệt ! – Tôi gật đầu đáp đáp.
– Do N uống rượu chưa được nên mệt vậy thôi ! – Nàng nhìn sang tôi cười.
– Ừ, xưa giờ có uống đâu ! – Tôi rụt cổ.
– Thế ý là nếu N uống nhiều chắc ghê lắm nhỉ, hì hì ! – Tiểu Mai cười tủm tỉm.
– Được vậy… thì tốt quá ! – Tôi lúng búng đáp, nhìn nàng cười mỉm trong gió, đôi làn tóc mai khẽ nhẹ đưa, quả tình là… đẹp một cách ma mị, tôi ngẩn người ra mất một lúc.
– Gì thế N ? – Nàng ngạc nhiên.
– À… ờ… không, gió… gió ấy, mát ! – Tôi vội ngó lơ chỗ khác.
-……….. !
Tôi giả khùng ngó sang bên phải, ngắc ngứ cả lúc mà chẳng nói được câu nào, Tiểu Mai vẫn cũng chẳng nói gì, thế rồi tôi định bụng quay qua nói đại câu bá láp nào đó thì… cứng họng, cảm thấy như sét đánh giữa đêm rất mực đang yên bình.
Trước mặt 2 đứa bây giờ là em Vy đang chung nhóm các bí thư bên trường, đúng là sáng nay em ấy có bảo tối sẽ đốt lửa trại sinh hoạt ngoài bãi biển, và tôi sau chầu nhậu say bí tỉ lúc chiều nay đã quên khuấy đi mất, cứ đăm đăm đi ra hướng biển.
Gió biển vẫn thổi mát rượi, nhưng tôi thấy như lạnh buốt từng cơn, tim đập bình bịch từng hồi cứ như muốn vỡ ra.
Cả hai nàng đứng lặng yên nhìn nhau, trân trối !
Để lại một bình luận