Phần 3
Lớp học hôm nay trôi qua trong mộng mị với nó. Một bài giảng hóa học rất khó mà sao nó không sao chú tâm được. Cô Ngà giảng bài vài lần lại phải cau mày nhìn nó khiến nó giật mình. Sự việc ngày hôm qua diễn ra với nó khiến nó vẫn như nửa tỉnh nửa mê. Sự thực nó có cảm giác như là một cơn ác mộng đang xảy ra với nó. Giấc mơ về một tương lai sáng lạn đang dần đổ vỡ.
Đổi lại là một tương lai lờ mờ nhưng không khó đoán định đang định hình dần. Nó nhìn cuộc sống của Nam, Trung và hiểu rằng rồi cuộc sống của nó cũng không khác gì cả. Nó thật sự tuyệt vọng. Rồi nó sẽ biết nói gì với bố mẹ nó đây. Sẽ không ai tin lời nó cả. Mọi người ở nơi quê mùa ấy làm sao có thể biết một thế giới khác, không phải thế giới người đang hiện hữu.
Mọi người sẽ cho nó là bị điên, là hoang tưởng mất. Nhưng còn một sự thật nữa nó đang tự nhìn nhận thấy. Nó thấy sốc, thấy hoảng sợ, thấy hoang mang, nhưng tại sao nó không hề có chút phản ứng nào vậy. Cứ cho là nó bị dọa nạt, bị bắt quả tang đang làm những việc đồi bại, thì ít ra nó phải có cảm giác muốn chống cự của một thằng con trai, hay ít ra là muốn chạy trốn của một con người.
Tuyệt nhiên không! Nó cảm nhận một sự êm dịu bên trong cái khắc nghiệt khi bị hành hạ như vậy. Con cặċ của nó chưa bao giờ cứng như thế. Và nó càng tích tụ khi bị cấm động vào. Nó sợ với chính bản thân mình. Tiếng trống trường báo buổi học kết thúc đưa nó trở về với thực tại. Nó chuẩn bị thu xếp sách vở thì nghe thấy tên mình:
– Hôm nay Hoàng, Sơn và Nhung ở lại sau buổi học một lúc nhé!
Thôi xong. Chắc lại việc nó học hành dạo này không tập trung đây. Thế này thì càng chết với cô Hường mất! Nhưng sao lại có cả Sơn và Nhung nhỉ? Hai đứa này hôm nay mới xuất hiện ở lớp mà. Cả ba đứa đều tỏ rõ căng thẳng đợi cả lớp về hết. Cô Ngà im lặng một lúc rồi nói:
– Ba em hôm nay học tập rất mất tập trung. Cô có thể biết lý do được không?
Ba đôi mắt đều cụp xuống.
– Nào! Hãy ngẩng mặt lên và nhìn cô!
Ba đứa lấm lét ngược mắt nhìn.
– Nào! Nhung! Em nói trước đi!
– Dạ, thưa cô, hôm nay em… mệt ạ!
– Mệt à! Vậy mà cô tưởng có việc khác đấy. Ba em hãy nghe cho rõ đây. Những việc xảy ra với các em hôm qua, cô đều biết hết cả. Đừng cố gắng tìm một lý do nào đó, vô ích, tội sẽ càng nặng đấy! Nói!
– Dạ…
“Bốp…”.
Một cái tát nảy lửa. Cô Hòa đã đến bên Nhung tự lúc nào và ra tay khiến nó chao đảo. Đôi mắt nó đỏ hoe.
– Thưa cô, hôm qua cô Quỳnh em…
– Cô Quỳnh mày làm gì mày tao biết hết rồi! Nhưng tao muốn mày nói ra!
Ba đứa sốc và ngỡ ngàng khi cô Ngà đổi giọng quá nhanh!
– Em trót lấy trộm tiền của cô Quỳnh. Cô Quỳnh bắt được định đưa em ra công an. Nhưng em xin cô và nói cô bắt cháu làm gì cũng được. Thế là cô Quỳnh bắt em làm… làm…
– Làm gì?
– Làm nô lệ của cô ấy ạ!
– Thế mày đã làm được gì cho cô Quỳnh chưa!
– Dạ, chưa ạ!
Cô Ngà túm tóc Nhung giật ra rồi sỉ vả: “Đúng là một đứa nô lệ vô dụng. Thế cô còn bảo mày làm gì nữa”
– Cô… cô…
– Nhung nấc lên…
– Bảo em từ hôm nay đến lớp các cô giáo dạy gì thì phải học để còn về làm nô lệ cho cô ấy thật tốt.
– Và mày sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô chứ?
– Dạ, vâng… ạ…
– Tốt.
Rồi cô quay sang Sơn:
– Còn mày?
Sơn hiểu tình thế của mình. Nó nhanh chóng nói thật.
– Thưa bà chủ, con tìm hiểu trên mạng và quen được với chị Dung. Con xin được làm nô lệ cho chị ấy và được chị ấy cho gặp. Chị ấy nhận con và gửi con đến lớp này ạ!
– Haha mày giỏi lắm biết điều đấy! Biết xưng hô thế là tốt! Không như con kia! Rồi mày sẽ bị trừng phạt vì tội vô lễ…
Cô quay sang Nhung, rồi lại hỏi Sơn:
– Thế mày đã biết làm gì rồi.
– Dạ chưa ạ! Chính vì thế chị Dung mới gửi con vào đây để học. Nhưng con xin làm tất cả những gì bà chủ sai bảo!
– Haha lẻo mép lắm con ạ! Nghĩa là tạm coi mày vẫn còn trinh. Nhưng đừng tưởng mọi việc dễ dàng thế. Mày đừng nghĩ các bà chủ thừa hơi để cho mày thích. Rồi mày sẽ ước gì đừng làm nô lệ của các bà! Còn mày!
Hoàng giật nảy mình! Đến lượt nó!
– Chuyện mày thì dài lắm! Nhưng dù tao tao cũng đã được nghe kể. Và tao nghe nói mày đã biết làm một số thứ! Đúng không?
– Dạ vâng, thưa… bà chủ.
– Nó đột nhiên nhanh trí bất thường.
– Làm gì!
– Dạ, liếm chân, liếm… chỗ ấy của bà chủ con ạ!
Nó đỏ bừng mặt vì xấu hổ. Nó khẽ liếc nhìn sang Sơn và Nhung. Trong khi Nhung há hốc mồm còn Sơn thì mắt đang sáng bừng khi nghe nó nói vậy.
– Tao nghe không rõ? Chỗ ấy là chỗ nào vậy? Nói lại nghe xem nào!
– Dạ… “Bốp”
– Một cái tát nữa trời giáng dành cho nó…
– Đừng để tao phí thời gian vì mày!
– Dạ, liếm chân, liếm Ɩồŋ, liếm đít cho bà chủ!
– A, thằng này sướng nhỉ! Còn gì nữa!
– Dạ, uống nước đái của bà chủ nữa ạ…
Nó lấy hết can đảm để nói. Nó thấy vẻ mặt kinh hoàng của Nhung và cái tái mặt của Sơn. Cô Ngà cười ha hả.
– Có thế chứ. Mày được nhìn thấy Ɩồŋ bà chủ thì đổi lại mày phải uống nước đái bà chủ. Thế là công bằng. Không ai cho không ai cái gì cả. Nhưng thế chưa là gì đâu. Mỗi nô lệ như chúng mày không phải chỉ biết làm những chuyện ấy đâu. Mà còn nhiều thứ phải làm để làm hài lòng bà chủ. Thế nên hôm nay chúng mày sẽ phải ở lại để học dần những điều đó.
Có tiếng giày cao gót tiến dần về phía cửa. Ba đứa tái mặt. Cô Hòa chủ nhiệm bước vào lớp.
– Chúng em chào cô ạ!
Cả ba đứa đồng thanh đứng dậy.
– Bà chủ Hòa sẽ dậy chúng mày những điều cơ bản bây giờ. Chúng mày lại vô lễ rồi. Rồi chúng mày sẽ bị trừng phạt.
Cô Hòa khẽ mỉm cười! Nhưng cô không hề ra hiệu cho 3 đứa nó ngồi xuống mà cô chỉ ngồi xuống ghế trước mặt 3 đứa chúng nó.
– Em lại làm các em nó sợ rồi. Cứ từ từ mà em.
– Với bọn này cứ phải nghiêm ngay từ đầu chị ạ, không sau này khó dạy lắm.
Cô Hòa quay sang 3 đứa:
– Với Hoàng thì hôm nay chính thức là buổi đầu tiên. Còn hai em này thì mới hoàn toàn rồi. Các em đều hiểu tình cảnh của mình. Cô không có nhiều thời gian. Nên các em cố mà nghe lời cô thì sẽ bớt khổ sở hơn.
– Vâng, thưa cô!
“Vút, vút… vút…”
Trên tay cô Ngà là chiếc roi da tự lúc nào. Ba đứa nó chao đảo dưới trận mưa roi của cô Ngà.
– Vô lễ! Nói lại!
Ba đứa biết mình sai, vội sửa:
– Vâng, thưa bà chủ!
Mặt cô Hòa lạnh tanh, không hề có chút bênh vực nào.
– Có hai điều nô lệ các em luôn phải ghi nhớ. Thứ nhất, phải làm những gì mà các bà chủ ra lệnh! BẤT CỨ ĐÓ LÀ CHUYỆN GÌ! Có thể đó là những chuyện các em cảm thấy không thể làm nổi, nhưng vẫn phải làm! Các bà chủ không cần các em làm những việc dễ dàng. Các bà chủ muốn thấy sự vâng lời của các em trong những việc khó khăn! Đó là điều làm các bà chủ hài lòng! Đó là điều thứ hai các em phải ghi nhớ! Nhiệm vụ của các em là làm các bà chủ hài lòng. Nếu các bà chủ hành hạ các em thì đơn giản vì đó là cách các bà chủ sẽ cảm thấy hài lòng và nô lệ các em phải chịu đựng điều đó. Tuy nhiên các cô còn muốn các em hiểu điều đó ở một mức cao hơn nữa. Đó là các em phải tìm được khoái cảm trong sự khổ đau đó. Phải lấy việc hiến dâng sự khổ đau của mình để các bà chủ được hài lòng. Và nhìn các bà chủ hài lòng là khoái cảm lớn nhất của các em. Đầu óc ba đứa như rối tung lên. Ngoài Sơn thì Hoàng và Nhung càng hoang mang không hiểu điều gì đang diễn ra! Nhưng ít ra chúng nó hiểu được hai điều: Vâng lời và đau khổ sẽ trở thành lẽ sống của chúng.
– Bây giờ hãy cởi hết quần áo ra đi!
Hoàng thì đã có kinh nghiệm, Sơn thì cũng đã biết nhưng vì sự có mặt của Nhung khiến chúng nó ngượng ngùng. Còn Nhung thì hoảng hốt ra mặt:
– Cô… dạ… thưa bà chủ! Con không thể!
– Nó đưa ánh mắt về phía hai đứa con trai.
– Không có gì là không thể. Hãy nhớ nguyên tắc đầu tiên. Làm tất cả những gì bà chủ yêu cầu. Ở đây không phân biệt con trai con gái gì cả. Các em chỉ là nô lệ, là con vật của các cô thôi!
Nghe nói thế thì Hoàng và Sơn đành từ từ cởi từng chiếc quần áo trên người. Hai đứa trần truồng đứng trước mặt hai cô. Và lạ chưa. Hai con cặċ đã căng cứng từ lúc nào.
– Chúng mày phải luôn nhớ một điều các bà để cho cặċ chúng mày dựng ngược lên thế kia là các bà còn tốt với chúng mày lắm. Chứ không phải gặp các bà để hưởng sướng đâu. – Cô Ngà lên giọng…
– Còn con kia…
– Mày còn chờ gì nữa!
– Con xin các bà… các bà tha cho con…
– Em nói gì với cô Quỳnh nhỉ! Cô bắt em làm gì em cũng sẽ làm. Bây giờ là lúc làm việc đó!
– Nhưng không phải việc này ạ.
– Nhưng đây sẽ là việc đơn giản nhất mà cô Quỳnh bắt em làm đấy! Em có thể lựa chọn phải làm nô lệ, và đi tù!
Nhung thổn thức lần cởi từng cúc áo. Cởi xong chiếc áo, chỉ còn lại áo lót thì nó cởi đến quần. Trên người nó chỉ còn lại bộ quần áo lót không đủ che đi bộ ngực nở nang mới lớn của nó. Không chỉ hai đứa con trai, mà hai cô cũng dán mắt vào người nó, khiến nó cảm thấy như ánh mắt người khác soi vào người nó đến đâu, nó thấy rát bỏng đến đó.
– Còn nữa sao không cởi nốt!
Nó lại lần tay ra sau lưng cởi nốt chiếc áo lót, rồi đến quần lót. Nó thực sự bối rối vì không biết dùng tay để che ngực hay che phần dưới.
– Một chiếc Ɩồŋ non tơ! Đẹp đấy! Em bỏ tay ra đi. – Cô Hòa chợt nhẹ nhàng với nó.
Tự nhiên ở hoàn cảnh này nó thấy trong sự xấu hổ tột độ lại có chút gì như nóng lên giữa hai chân nó khiến Ɩồŋ nó bắt đầu ẩm ướt. Bình thường mỗi lần chỉ khi nào nó lên cơn ham muốn của tuổi mới lớn nó mới thấy cảm giác này.
– Rồi việc đầu tiên các em cần học là phải biết trần truồng như thế này! Khi các em trần truồng như thế này rồi thì các em sẽ không còn nỗi xấu hổ nào hơn thì việc thực hiện các mệnh lệnh sẽ dễ dàng với các em hơn! Bây giờ thì quỳ xuống trước mặt hai cô đi!
Ba đứa lục tục quỳ gối. Cô Ngà đã lấy ghế ngồi cạnh cô Hòa tự lúc nào…
– Không! Quỳ 4 chân đi!
Chúng nó lại vâng lời.
– Ngẩng đầu lên và nhìn các cô này. Tư thế này giúp các em hiểu các em không còn là người nữa, mà là súc vật của các bà chủ thôi! Hiểu chưa!
– Vâng thưa bà chủ.
– Bây giờ, ba đứa hãy liếm giày cho các bà chủ đi.
Chúng nó nhìn hai đôi chân trước mặt. Hoàng đã có kinh nghiệm thực hành nên biết phải làm gì. Nó khuỵu xuống ôm lấy chân cô Hòa và vục mặt hôn hít giày cô. Sơn thì cũng xem phim ảnh nhiều rồi, bây giờ được làm thật nó ngỡ là mơ nên cũng cuống quýt cúi xuống thè lưỡi liếm dọc thân giày còn lại của cô Hòa.
– Mày không nhìn thấy hai đứa kia đang làm gì à!
– Rồi cô giơ chân mình ngang mặt Nhung…
– Có muốn ăn roi nữa không đây.
Nhung hoảng sợ. Thân người đứa nào vẫn đang in hằn những vết roi khi nãy.
– Ôm lấy giày bà mà liếm đi!
Nó không còn sự lựa chọn nào khác. Nó ôm lấy chân cô Ngà và học hai đứa kia bú liếm thân giày của cô. Nhưng cô quái ác hơn, ngọ nguậy giày xung quanh đầu lưỡi nó rồi đột ngột giờ đế giày của mình ra cho nó:
– Còn nhìn gì nữa! Liếm đi!
Nó biết tốt nhất là hãy làm những gì các bà chủ ra lệnh. Vì có chống lại bây giờ cũng vô ích. Nó thè lưỡi liếm đế giày cô Ngà. Nhưng nó thấy mùi khai khai nên lợm giọng vội quay mặt. “Vút”. Một roi khiến nó không thể không vâng lời.
– Lần này bà tha đấy. Lần sau mà còn quay mặt đi như thế thì no đòn. Xin lỗi mày nhé hôm nay bọn nô lệ chúng mày dọn dẹp nhà vệ sinh của trường không tử tế nên còn vài vũng nước. Tao đi trót dẫm vào nên hơi khai!
Nó nghe thấy thế càng thêm sợ hãi. Nhưng nó không còn sự lựa chọn nào khác cơ mà. Mà sao cái sự ẩm ướt nơi cửa Ɩồŋ nó hình như ngày càng tăng.
– Các em nên hiểu đế giày mà sạch thì không ai bắt các em liếm làm gì…
– Các bà chủ muốn nhìn thấy sự vâng lời của các em. Hãy liếm thật ngoan ngoãn và nhiệt tình vào. Bất kể nó có vị gì, mùi gì. Không quan trọng, vì đó là nhiệm vụ của các em! Hai em nằm xuống đi – Cô Hòa lúc này mới lên tiếng.
Hoàng và Sơn lúc này nằm ra sàn lớp, đầu chụm vào nhau. Cô Hòa từ từ ngồi trên ghế và bắt đầu in hai đế giày của mình vào miệng chúng nó. Chúng nó biết mình phải làm gì. Lại thè lưỡi liếm đế giày cho cô.
– Tốt lắm, hôm nay các cô dạy các em thì còn chịu hướng dẫn các em làm gì. Sau này thì phải biết ý các cô mà hầu hạ ngay.
Rồi cô lại tập trung vào công việc của mình. Lúc thì cô dùng gót giày nhét vào miệng một đứa, còn đứa kia cô nhét mũi giày vào miệng. Lúc thì cả hai chiếc gót giày bị cô nhấc ra nhấc vào bắt chúng nó bú. Còn bên kia thì Nhung trong tư thế quỳ ngồi ôm chân cô Ngà mút giày từng chân cho cô. Được một lúc thì hai cô cởi luôn giày và bắt chúng nó mút chân mình qua tất. Rồi các cô cởi luôn tất rồi nhét nguyên bàn chân ẩm ướt của mình vào miệng chúng nó, bắt chúng nó liếm từng bàn chân, từng kẽ ngón chân.
– Hãy nói cảm ơn các bà chủ!
– Cảm ơn các bà chủ đã ban ơn!
– Tốt lắm, hãy luôn coi cơ hội được hầu hạ bà chủ là được ban ơn để mà cố gắng. Bây giờ thì là bài mới nhé. Cô sẽ dạy bọn em liếm Ɩồŋ các bà chủ.
Thằng Hoàng giật mình khi nghĩ đến cô Hường. Nó tái mét mặt mày nhưng cu nó thì không khỏi giật lên vì cảm giác sung sướng. Còn thằng Sơn thì khỏi nói.
– Hai đứa chúng mày đừng mừng vội. Các bà chủ cho chúng mày liếm Ɩồŋ không phải để chúng mày sướng. Tốt nhất là chúng mày làm các bà chủ hài lòng, không thì đừng hỏi đến những gì chúng tao sẽ trừng phạt.
Cô Hoàn ngồi trên ghế, khẽ nhổm mông để kéo váy lên. Từng khoảng đùi của cô lộ ra trong con mắt đờ đẫn của 3 đứa. Cô khẽ nhếch mép cười rồi dạng chân từ từ. Cái khoảng tối mờ ảo cứ rõ dần, đề lộ một khe Ɩồŋ ẩm ướt dưới bộ lông được cắt tỉa gọn gàng của cô.
– Các em hãy chú ý nghe đây. Đây là lần duy nhất nên hãy nhớ cho rõ. Lồŋ đàn bà có cái khe này do hai môi tạo ra. Các em phải dùng lưỡi liếm dọc nó cho nước nhờn chảy ra dần dần. Rồi sau đó phải liếm sâu vào bên trong. Lưỡi phải thò dài vào hết mức có thể. Các em có nhìn thấy cái hột le này không? Hãy ngậm nó như các em ngậm ti mẹ vậy và bú mút nó, cho nó cương lên. Hãy chiều chuộng nó. Và nếu thấy nước Ɩồŋ các bà chảy ra nhiều, thì đừng quên áp miệng thật chặt vào mà bú. Hãy bú như bú sữa vậy. Nước Ɩồŋ các bà là nước thánh của các em đấy. Hãy bú và nuốt sạch, đừng để phí giọt nào. Nào! Em hãy làm đi!
Nói rồi cô chỉ tay vào Hoàng và dạng rộng chân ra nữa! Hoàng bò lồm cồm về phía cô, rồi vục mặt vào háng cô. Một mùi ngái ngái tỏa ra xộc vào mũi nó. Cái mùi nó cảm thấy quen quen như đã từng bú liếm cho cô Hường và chị Vân nhưng vẫn có những sắc thái riêng biệt. Nó thè lưỡi liếm dọc khe Ɩồŋ cô từ dưới lên. Một lúc thì nó cảm nhận đầu lưỡi nó bắt đầu rịn vị nước Ɩồŋ mằn mặn của cô. Nó khẽ bú nuốt lấy nước Ɩồŋ của cô rồi ngoáy lưỡi sâu hơn. Cô Hòa bắt đầu lim dim túm lấy tóc nó ấn sâu hơn vào háng mình.
– Bạn này mới bú Ɩồŋ một hôm mà bú khá đấy! Tốt!
Nó cảm thấy bớt sợ hãi hơn và thấy hăng hái hơn. Nó say sưa bú từng dòng nước Ɩồŋ của cô chảy ra rồi nuốt thứ nước nhầy nhớt ấy vào cổ họng. Nó cũng không quên chăm sóc hột le của cô như lời cô dặn khiến cô bắt đầu phải bật lên những tiếng rên khe khẽ. Ở bên kia. Cô Ngà cũng đang dạng chân ra cho Sơn bú Ɩồŋ mình. Hai cô lim dim tận hưởng những đợt sóng cảm xúc bắt đầu tăng dần do hai đứa mang lại. Chỉ còn Nhung đứng như trời trồng. Nhưng hai mặt trong của đùi nó thì ướt đẫm. Nước Ɩồŋ của nó đã chảy thành dòng. Rồi cô Hòa đẩy đầu Hoàng ra. Cô nâng cao hai chân, ưỡn mông mình cong lên, để lộ cặp mông tròn của mình cùng thâm cung nâu nâu, đen đen nhăn nhăn ra cho Hoàng thấy. Hoàng biết ý nên di chuyển miệng xuống mút chặt lấy lỗ đít cô, ra sức dùng đầu lưỡi ngoáy quanh lỗ đít cô.
– Đúng rồi. Liếm thẳng lỗ đít cô đi. Đừng ngại ngần gì cả. Rồi các em sẽ thấy được liếm đít các cô sạch sẽ như thế này còn là diễm phúc lớn cho các em. Cho lưỡi sâu vào đi! Ahhhhh…
Cô Hòa rên to hơn vì thằng Hoàng đã luân chuyển lúc thì liếm Ɩồŋ, lúc thì bú liếm lỗ đít cô.
– Ahhh! Bạn này giỏi đấy! Cô chưa bảo đã biết vừa liếm Ɩồŋ vừa liếm đít cô… Phía bên kia.
Cô Ngà đã xoay người lên ghế, quỳ lên mặt ghế và chổng mông cho Sơn ôm lấy đít mình. Nó nhẹ nhàng banh hai mông cô ra rồi áp mặt vào cái khe mông huyền ảo mà nó không ít lần mơ tưởng. Rồi nó cũng bú mút, liếm láp, thọc lưỡi sâu vào lỗ đít cô. Nó cũng nghe lỏm cô Hòa khen thằng Hoàng nên cũng không quên rà đầu lưỡi dọc theo khe Ɩồŋ cô để bú mút thứ nước thánh mà cô ban. Rồi cô Hòa bắt đầu để ý đến Nhung. Cô đẩy Hoàng ra rồi tiến về phía Nhung.
– Em nằm xuống đi!
Nhung run rẩy nằm ngửa ra. Rồi nó thấy cô Hòa chậm rã bước lại bên mình. Cô nhìn nó một lúc rồi lấy bàn chân rà trên miệng nó. Nó ngoan ngoãn thè lưỡi liếm lòng bàn chân cô.
– Nhung ngoan làm cô sướng nhé!
Rồi nó thấy cô bước một chân qua đầu nó. Hai chân cô ở hai bên tai nó rồi. Nó ngước nhìn lên và thấy hạ bộ cô. Rồi nó thấy cái hạ bộ ấy cứ hạ thấp dần dần xuống đến khi Ɩồŋ cô đã ở ngay trên miệng nó. Nó nhắm mắt. Nước mắt nó cứ trào ra vì xấu hổ. Nó cũng là con gái nhưng lần đầu tiên nó thấy một cái Ɩồŋ đàn bà ở gần như thế. Cái khe Ɩồŋ một người đàn bà từng trải không nhỏ nhắn, gọn gàng như nó khiến nó càng cảm thấy kích thích. Nước Ɩồŋ của nó cũng đang trào ra.
– Con này dâm thật chị ạ! Lồŋ nó ướt nhoét rồi kìa.
– Khóc gì hả cô bé! Liếm Ɩồŋ cho cô đi.
Rồi cô Hòa túm tóc nó ấn mặt nó vào háng mình. Nó biết chuyện con gái bú cặċ đàn ông nhưng nó không ngờ có ngày nó phải liếm Ɩồŋ cho một người đàn bà. Nhưng cái Ɩồŋ quái ác ấy đang bắt môi nó áp chặt vào, lưỡi nó phải cọ quẹt sục sạo thật sâu vào trong. Nước Ɩồŋ cô chảy dọc theo lưỡi nó vào sâu trong miệng. Rồi nó cô dùng mông mình ấn mặt nó chết cứng dưới sàn nhà còn mông cô ịn lên miệng nó. Nó cũng đủ thông minh để biết mình phải bú liếm thêm cái gì. Rồi nó thấy hai chân mình bị dạng ra. Và nó tự nhiên thấy những cơn sướng tăng lên nhanh chóng từ háng nó. Một cái lưỡi mềm cũng đang say sưa bú liếm cho nó. Hóa ra là cô Ngà đã ra lệnh cho Sơn quỳ xuống bú liếm Ɩồŋ cho Nhung. Nó như bị kẹt cứng giữa sàn nhà giữa hai thứ cảm xúc lẫn lộn. Nhưng chân nó vô thức dạng rộng cho thằng Sơn dễ bú liếm để nó cảm nhận. Nó như phát điên và vô thức đẩy nhanh nhịp độ cái lưỡi mình bú liếm cho cô Hòa trong nhục nhã, xấu hổ. Cô Ngà lúc đó thì đã bắt thằng Hoàng nửa nằm nửa ngồi, đầu đặt lên ghế ngửa mặt lên. Rồi cô ngồi lên mặt nó, cô cũng vô thức day khe Ɩồŋ trên k mũi của nó, day lỗ đít lên đầu lưỡi nó. Rồi chúng nó thấy các cô túm tóc mình chặt hơn, áp chặt hơn mặt chúng nó vào hạ bộ mình để tận hưởng cơn sướng khoái đầu tiên lên đỉnh, ban cho chúng nó thứ nước Ɩồŋ trào xuống cổ họng. Tưởng rằng đã đến lúc nghỉ ngơi, nhưng không…
– Chúng tôi có bỏ lỡ gì không thế nhỉ?
Cả ba đứa đề giật mình nhìn ra cửa lớp.
– Mấy người vào đây…
Cô Hòa thều thào…
– Bài học đầu tiên vừa xong…
Rồi cô lim dim ngồi bệt ra sàn lớp, để mặt Nhung ngay dưới mông mình, môi đang nhễu nhão vì nước nhờn. Những người xuất hiện chính là những bà chủ của chúng. Đấy là cô Hường, cô Quỳnh và chị Dung. Và… một người đàn ông ngoại quốc.
– Giới thiệu với các chị! Đây là bạn em, John, một boss chính cống. Chơi cả trai lẫn gái nhé. Nói tiếng Việt cực siêu luôn.
– You are welcome – Cô Ngà bẹt giọng trêu John.
– Hôm nay bọn em vào thăm tí thôi, còn dùng bọn này lâu dài mà. Các chị cứ tự nhiên đi nào. Hoàng, cháu biết phải làm gì rồi chứ. – Cô Hường nói.
Hoàng nhớ lại ngày hôm qua và ngoan ngoãn nằm ra nền lớp.
– Các chị cứ tự nhiên nhé. Bài này thằng này không cần dạy đâu. 2 chị chứ 10 chị bây giờ nó cũng phải chịu tất.
Cô Hòa mỉm cười rồi tiến lại phía nó:
– Nghe bà chủ của em nói gì chưa. Hôm nay chỉ có 5 bà chủ. Em đừng làm bà chủ của em mất mặt.
Nó sợ hãi cùng cực. Hôm qua nó phải uống nước đái của 2 người đã là kinh khủng lắm rồi. Vậy mà bây giờ phải uống của 5 người thì nó còn khủng khiếp thế nào. Nhưng nó lại nhớ lại lời cô Hòa dặn. Vâng lời và làm hài lòng các bà chủ. Nó không còn lựa chọn nào khác. Nói rồi cô Hòa từ từ ngồi xuống ngang miệng nó.
– Há miệng ra! Nhớ đừng để giọt nào ra sàn đấy. Đề giọt nào ra sàn thì cô sẽ bắt em ra liếm hố xí công cộng của bọn cô ngoài kia!
Nó biết nó không dám để mình rơi vào tình trạng đó. Rồi rất nhanh chóng dòng nước đái nóng ấm, mặn mặn cứ tuôn vào miệng nó. Nó uống thật nhanh để không bị trào ra ngoài. Nước đái của cô tưởng chừng như vô tận. Nhưng rồi cũng đến lúc cô ngừng đái. Rồi cô đứng dậy đi về phía thằng Sơn, gác một chân lên ghế. Nó hiểu ý phải vục mặt liếm bộ lông đang ướt đẫm nước đái cô, rồi bú mút khe Ɩồŋ cô cho sạch. Hoàng cũng không được nghỉ lâu. Lần lượt nó phải hứng đủ nước đái của 3 bà chủ còn lại. Cô Ngà đái xong thì hạ Ɩồŋ bịt ngay miệng nó bắt liếm sạch. Chị Dung thì đái xong rồi ngồi ra ghế dạng chân cho Sơn liếm. Cô Quỳnh bắt nó uống hết xong thì chổng mông lên cho Nhung liếm. Cô Hường, bà chủ của nó chưa đái. Khi nó ngửa mặt lên thì đã thấy cô Hường và cô Quỳnh. Đeo lủng lẳng cái gì trước bụng. Nhìn kỹ thì nó thấy giống hệt một con cu, có điều là con cu giả mà thôi.
– Chổng mông lên cho bà xem!
Nó lồm cồm chổng mông lên.
– John à! Anh xem nó thế nào!
Nó thấy John tiến về phía sau nó. Bàn tay thô ráp của John banh mông nó ra và chọt chọt ngón tay bên ngoài khiến lỗ đít nó cứ sun lại.
– Oh! Good! Nhạy cảm lắm! Còn trinh có khác.
– Thế thì hôm nay chúng ta sẽ phá trinh nó nhé…
Rồi cô Hường đặt lên môi John một nụ hôn nóng bỏng. Hoàng run bần bật. Nó không hiểu nó còn bị phá trinh gì nữa đây. Nhưng nó không dám hỏi. Nỗi sợ hãi làm nó như đông cứng trong tư thế quỳ mọp. Nó thấy lỗ đít mình mát mát. Một thứ gel đang được những ngón tay ma quái xoa trên lỗ đít nó. Rồi nó thấy thốn. Một cảm giác thốn làm nó vừa đau, vừa âm ỉ kích thích. Một ngón tay của John, rồi hai ngón tay chọc sâu vào bên trong người nó, ngoáy ngó, rút ra rút vào thốn kinh khủng.
– Mời bà chủ! Nô lệ của bà đã sẵn sàng!
John làm điệu bộ khoát tay mời cô Hường, hướng hai bàn tay về phía lỗ đít nó. Nó thấy cô tiến về sau nó. Cô khẽ khàng đặt đầu cu giả đã được bôi gel vào lỗ đít nó. Nó chưa định thần kịp thì đã thấy một cơn đau thốn trào nước mắt. Cô ấn dứt khoát, cứ thế chui sâu vào hậu môn nó, khoan khoái nhìn nó rên xiết. Rồi cô bắt đầu từ từ nắc con cu giả vào hậu môn nó nhịp nhàng đến hết chiều dài. John lúc này tiến lại phía Nhung, túm tóc nó vào đưa con cặċ đang cứng ngắc của mình trước mặt Nhung. Nó hiểu ý, ngậm nguyên con cặċ ấy rồi bú mút thật sâu. Cô Quỳnh cũng đeo con cu giả ra trước mặt nó, ra hiệu cho nó. Thế là nó phải thay phiên vừa bú con cu của John vừa bú cu của cô Quỳnh. Rồi nó thấy nó bị kéo nằm úp. Nhưng hạ bộ của nó nằm úp lên mặt của Sơn, kẻ đang nằm ngửa trên sàn nhà. Nó thấy John ra đằng sau nó. Nó biết điều gì sắp xảy ra với nó. Nó đã từng làm tình. Và cảm giác sắp bị con cu to cứng ngắc kia đâm vào Ɩồŋ khiến nó nghẹn lại. Nhưng nó chưa kịp nghẹn thì cô Quỳnh đã chống nạnh đứng trước mặt nó tọng con cu giả vào miệng. Rồi John từ đằng sau tọng con cặċ mình vào sâu Ɩồŋ nó. Nó như lịm đi. Cơ thể nó như cứng đờ vì vừa bị địŧ ở Ɩồŋ vừa bị bắt bú cặċ. John dập nó liên hồi. Đúng ra là John đang dập nó ngay trên mặt Sơn. Sơn không phải không có việc làm. Nó phải thè lưỡi ra. Con cu nhẫy nước nhờn từ Ɩồŋ Nhung khi rút ra sẽ trượt trên lưỡi nó bắt lưỡi nó phải làm việc. Còn khi con cu cắm ngập vào thì lưỡi nó lại phải mút hột le cho Nhung. Cả Nhung, cả John đều đang cảm nhân cơn sướng đang tăng dần trên mặt lưỡi nó. John không quên vừa dập nó vừa dùng ngón tay phết nước nhờn chọc vào lỗ đít Nhung. Rồi cô Quỳnh nằm ra sàn nhà, bắt Nhung ngồi lên, đặt Ɩồŋ vào cu giả của mình và dập lên xuống. Sơn phải lồm cồm bò dậy cúi mặt liếm khe Ɩồŋ và đít cô Quỳnh trong khi cô ôm eo Nhung dập lên xuống. Được một lúc thì John nhập cuộc. Từ đằng sau John đặt cặċ vào lỗ đít Nhung và cứ từ từ đưa vào. Nhung từng làm tình nhưng bị địŧ 2 lỗ một lúc thế này thì không bao giờ nó tưởng tượng ra nổi. Nó chỉ biết quằn quại, gào thét nhưng bị kẹt cứng như nhân một chiếc bánh sandwich giữa John và cô Quỳnh. Cả căn phòng ngập trong tiếng rên rỉ. Hoàng cũng đang phải ngồi lên cu giả của cô Hường để tự địŧ hậu môn mình. Còn Sơn cứ phải dùng lưỡi mình phụ trợ cho hết cô Quỳnh lại quay ra cô Hường. Cuộc chơi như ngưng đọc khi John hét lên một tiếng. Các cô và Nhung cũng cứng người hét lên theo. Con cu John co giật liên hồi trong khi tay John ôm cứng eo Nhung. Khi John rút cu ra thì từng dòng tinh cứ chảy ra nhễu nhão. Khi Sơn kịp hiểu chuyện gì thì ai đó đã túm tóc nó áp mặt vào lỗ đít Nhung. Và nó biết mình phải làm gì. Hường thở hổn hển. Nhưng không quên quay sang chị Dung.
– Còn Dung nữa. Em không định cho thằng nô lệ của em vào đời hay sao!
– Hihi thì em cũng phải để cho các chị chơi chán đi chứ. Bây giờ thì đến lượt em.
Rồi không hiểu từ đâu trên tay Dung đã là một cái bát to. Dung đặt nó xuống sàn nhà. Nàng bước dạng hai chân hai bên bát. Rồi nàng vén váy, tụt quần lót của mình và ngồi xuống, chỉnh mông mình đúng bát. Rồi rất tự nhiên. Không phải chỉ có nàng, mà tất cả các ông bà chủ đều mỉm cười rất ranh mãnh. Nàng tự nhiên làm cái công việc mà đáng lẽ nàng phải làm hàng sáng trong nhà vệ sinh. Chỉ một chút nhăn mặt khẽ rặn, một bát chất thải kèm theo lõng bõng nước đái của nàng đã có.
– Sơn này!
Nàng quay ra Sơn…
– Mày vẫn thường cầu xin chị cho mày làm toilet của chị. Chính vì mày chủ động cầu xin nên chị nghĩ mày sẽ phải chịu thử thách nặng nề hơn bọn kia. Bọn kia các cô giáo sẽ dạy dần dần cho chúng nó làm nhà xí. Nhưng riêng mày là kẻ đáng ghê tởm, vì mày là kẻ cầu xin làm toilet trong khi mày thừa biết cứt là cái gì, mày đáng bị trừng phạt một cách kinh khủng nhất. Ở đây không có giấy chùi đít! Liếm đít tao cho sạch đi!
Sơn run rẩy. Đúng là nó đọc, nó xem và đã từng không ít lần thủ dâm khi ước được làm nô lệ nhà xí, thì giờ đây khi phải đối diện với sự thật, nó không khỏi sốc. Nhưng cặp mông của chị Dung đã ở trước mặt nó rồi. Nó khẽ bợ lấy cặp mông ấy, vạch ra thì thấy lỗ đít chị đang nhoe nhoét thứ chất thải vàng nâu kinh tởm ấy.
– Liếm đi!
Nó như mê đi. Ước nguyện của nó sắp thành sự thật nhưng đó cũng là thứ làm nó kinh sợ. Nó nhắm mắt đưa đầu lưỡi vào khe đít chị. Một mùi hôi thối kinh khủng xộc vào miệng nó. Nó khẽ nhăn mặt ngậm miệng lại!
– Tiếp tục liếm đi! Liếm nhiệt tình vào! Và nhớ là liếm xong thì phải nuốt vào. Đừng để phí cứt của bà chủ! Bà chủ ỉa ra không phải để đổ đi đâu!
Nó nhắm mắt tiếp tục liếm. Phải rất khó khăn nó mới làm sạch được lỗ đít chị và nuốt những gì chảy vào miệng nó. Chị Dung khoan khoái chờ nó làm sạch xong thì với lấy cây roi:
– Sơn này! Mày có nhớ lúc mày cầu xin làm toilet của tao, mày nói gì không nhỉ. Mày bảo sẵn sàng ăn cứt của tao. Tao đã bảo rằng không làm được đâu đừng tưởng làm chuyện đấy mà dễ mà mày không chịu. Nhưng giờ tao đã ỉa ra trước mặt mày rồi thì đừng nghĩ đến chuyện rút lại lời nói của mày! Vục mặt vào bát mà ăn hết đi!
Sơn quá kinh sợ rồi. Chỉ liếm một chút thôi mà nó đã suýt nôn mửa ra nhà. Nhưng nó không kịp suy nghĩ nhiều vì đòn roi đã trút lên người nó. Trong nó là cả những xáo đông cùng cực. Ước mơ từ bé của nó đây. Nhưng còn sự khủng khiếp nào hơn. Rồi không có sự lựa chọn nào khác, nó phải vục mặt như một con chó vào bát. Nó vừa phải làm cái nghĩa vụ ấy vừa rên rỉ vì thứ mùi vị kinh khủng nó đang phải nhai và nuốt. Cả căn phòng giờ chỉ còn tiếng rên rỉ của nó. Các bà chủ chăm chú theo dõi nó. Còn Hoàng và Nhung. Hai đứa nó đang đổ vật ra nền nhà trân trân hoảng loạn nhìn Sơn đang thực hiện mệnh lệnh. Rồi đó sẽ là điều mà chúng nó phải làm ư? Chị Dung nói sao nhỉ! Sẽ dạy từ từ!
— Hết —
Để lại một bình luận