Phần 2
Cuộc sống cứ tiếp tục trôi đi. Vẫn là những công việc nấu cơm rửa bát, quét sân nhàm chán nhưng nó không dám từ chối. Chỉ có điều chính nó phải tự nhận với mình là nó béo trắng ra. Ăn ngủ, làm lụng nhàn nhã khiến cho cơ bắp nó như nhão ra, thay vào đó là thứ da thịt mỡ màng của bọn trẻ thành phố bắt đầu xuất hiện ở nó. Nhưng điều khiến nó khổ sở nhất chính là những người phụ nữ ra vào ngôi nhà này.
Ở quê nó các mẹ các chị chân lấm tay bùn, nói năng chỏng lỏn nhưng cái tuổi mới lớn cũng đủ để nó biết tò mò ngóng nghe tiếng nước chảy mỗi khi chị nhà hàng xóm tắm gội. Chỉ thế thôi. Rồi thì nó cũng như bao đứa con trai khác biết thấy thích khi sờ vào cu mình, làm cho nó cương cứng lên, rồi dần dần là biết tự sục cu đến khi như có luồng điện chạy dọc người và sự phun trào khiến nó nhắm nghiền mắt, người giật giật.
Nhưng ở đây, sao phụ nữ lại đẹp như vậy. Đẹp từ vóc dáng, từ nước da, mái tóc. Từ cách ăn mặc bao giờ cũng tôn cao bộ ngực và cặp mông. Đẹp từ bộ móng chân móng tay được mài dũa và đánh màu cẩn thận. Đẹp từ những tiếng bước chân dưới giày cao gót mà mỗi lần nó nghe thấy như dội vào lòng nó những xúc cảm rất khó diễn tả. Nó rất sợ bị phát hiện ra những điều ấy nên chỉ dám lén nhìn nhưng con cu nó thì không lừa dối nó bao giờ cả.
Luôn cương cứng mỗi khi nó nghĩ đến những hình ảnh ấy. Nó khát khao được một lần chạm vào những thân thể ấy. Được một lần nhìn thấy những chiếc quần lót thực sự đang ẩn hiện sau làn mông kia. Và được một lần nhìn thấy những cơ thể tuyệt mỹ ấy. Khi những bức xúc ấy lên đến đỉnh điểm thì nó như được trời ban cho cơ hội. Hôm ấy chị Vân đem một giỏ quần áo đến cho nó và nói:
– Từ giờ em nhận thêm việc giặt quần áo cho cô với chị. Máy giặt em biết sử dụng chưa.
– Dạ em biết rồi chị ạ, em vẫn giặt quần áo cho 3 anh em em mà. 2 anh hướng dẫn em rồi.
– Tốt, giặt rồi phơi đi.
Nó ngoan ngoãn đem giỏ quần áo của hai người phụ nữ về phía nhà giặt. Việc sống gần với hai người phụ nữ đẹp làm lòng nó bắt đầu dấy lên những cảm giác sợ sệt, nhưng tôn sùng đang hình thành. Nó cúi mắt nhìn xuống đống váy áo mà lòng thấy xốn xang. Hôm nay nó được sờ vào quần áo của cô và chị ư. Thật thích quá. Nó cẩn thận, nhẹ nhàng đặt từng chiếc váy vào buồng máy giặt.
Ôi, những bộ quần áo làm nó lóa mắt hàng ngày đang ở trong tay nó. Sao mà mềm thế, mượt thế. Lại cả cái mùi quần áo cũ còn vương mùi nước hoa thơm nức quyến rũ khiến nó không thể kìm được việc hít thật sâu buồng phổi của mình. Rồi nó không tin vào mắt mình. Dưới đáy giỏ có đến 3 chiếc quần con con. Nó biết đấy là gì. Ở nhà mẹ nó vẫn treo đầy dây phơi cái thứ quần cháo lòng, rách tả tơi nhiều khi bố nó phát ngứa mắt chửi đổng.
Còn đây, đây thực sự là những mảnh vải bé nhỏ, mượt mà đáng yêu vô cùng. Nó không chịu nổi nữa. Dáo dác nhìn trước nhìn sau nó vội giấu cả 3 chiếc quần trong người rồi chạy nhanh ra nhà vệ sinh. Nó chui vào nhà vệ sinh, đóng cửa, rồi trân trân ngắm 3 cái quần ấy. Nó ao ước hằng ngày, tưởng tượng hàng ngày những viền in trên cặp mông của cô hàng ngày là gì.
Thì đây, nó đang cầm trên tay đây. Một chiếc quần ren đen, một chiếc quần hồng, và một chiếc màu trắng. Nó áp cả mặt nó vào 3 chiếc một lúc mà hít hà. Rõ ràng có một mùi ngai ngái khó tả nhưng nó cứ hít mãi, hít mãi. Rồi nó sực nhớ ra, cái quần này vị trí ở đâu trên người những người phụ nữ. Nó run rẩy lần giở từng chiếc đáy quần lót lên.
Chiếc màu đen, nó sục mũi vào hít hà cái mùi ngái sâu đậm hơn hẳn là chỉ ngửi ở ngoài. Nó phát hiện chiếc màu hồng thì có thêm một vệt sậm sậm ở đáy quần lót. Nó chưa biết từ đâu mà ra, nhưng nó cảm nhận thêm vị khai mặn ở nơi đó. Còn chiếc quần trắng, nó thấy rõ thêm một vệt vàng đậm, và nó biết chính xác đấy là thứ gì. Nó khẽ nhăn mặt nhưng cứ trân trân nhìn vào cái vệt vàng ấy.
Rồi không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà nó quyết định làm một việc tày trời. Nó cởi quần áo của mình ra. Con cu của nó đang cương cứng. Nó mặc chiếc quần đen vào. Nó cảm nhận cái đũng quần cọ vào cu như thể nó đang được chạm vào nơi chiếc quần hàng ngày cọ xát. Chiếc quần hồng, úp mặt vào hít hà, rồi ngậm cả vào mồm. Nước miếng nó ứa ra rồi nó nuốt ngược trở lại.
Cuối cùng, nó lộn chiếc đáy quần trắng. Bản năng của nó mách bảo chiếc đáy quần này đang lưu giữ những gì từ đâu ra. Rồi không hiểu ai bảo nó, nó muốn được thực sự úp mặt vào những nơi linh thiêng ấy. Lưỡi nó tự động thè ra. Nó liếm đũng quần từ trước ra sau. Liếm cho ướt nhẫy cái đũng quần lót đàn bà. Lúc này nó cảm nhận được rõ ràng cái vị giác ngai ngái, khai mặn, thum thủm đang hòa quyện vào nhau rồi thi nhau nhảy múa trên bề mặt lưỡi nó.
Nó như phát điên càng úp mặt vào, liếm láp, rên rỉ, và cuối cùng là nuốt sạch. Tay nó vô thức vuốt ve con cặċ của mình qua làn quần lót nó đang mặc. Rồi một cơn sướng khoái trào đến với nó. Nó như ngừng thở cảm nhận từng dòng tinh vọt ra khỏi con cu nó bắn khắp nơi trong nhà tắm. Chưa một cơn sướng khoái nào trong đời nó thấy sướng như lần này. Nó không hề biết rằng cô Hường và chị Vân đang thấy được hết nó đang làm gì. Mọi ngóc ngách ngôi nhà này đều được gắn camera. Cô Hường nhếch mép:
– Cứ sướng đi! Rồi mày sẽ phải hối tiếc và ước gì chưa bao giờ gặp bà! Em đi được rồi đấy Vân. Đã đến lúc chúng ta có thêm một con chó rồi!
Đúng cái lúc nó cảm thấy rã rời, cơn sướng bắt đầu thoái lui thì nó thấy cửa phòng bật mở. Chị Vân đã dùng chìa khóa riêng. Không còn vẻ hiền dịu thường ngày, chỉ còn cặp mắt sắc lạnh nhìn nó:
– Thế này là thế nào?
Nó đờ người! Nó rơi vào một hoàn cảnh quá khủng khiếp. Nó còn có thể biện minh gì đây. Nó chưa kịp định thần thì đã ăn trọn một cái tát nảy đom đóm mắt!
– Đồ mất dạy. Tao bảo mày đi giặt quần áo mà mày làm cái trò mất dạy này à! Mày nhìn lại mày xem!
Nó hoảng loạn như sắp khóc! Rồi nó liên tiếp lĩnh trọn những cú tát nảy lửa vào mặt. Rồi chị Vân túm đầu nó dúi dụi. Nó khuỵu xuống:
– Mày nhìn đi! Nền nhà tắm nhà này sạch sẽ là vậy mà mày cho những thứ dơ bẩn này khắp nơi à! Tao đánh mày chết!
Rồi liên tiếp là những cú đạp bằng gót giày của chị đau nhói lên người nó. Nó chỉ biết kêu la vì đau mà không thể nói gì.
– Đủ rồi, Vân!
Cô Hường đã có mặt từ đằng sau Vân từ lúc nào. Nó sợ chị Vân một thì còn sợ cô Hường 10!
– Cháu có gì để nói không?
Nó lúc này mới có thể ngẩng đầu lên được. Từ tư thế đang khuỵu gối này nó thấy hai người phụ nữ đẹp đang đứng sừng sững trước mặt nó trong nhà vệ sinh. Nó chỉ còn biết lắp bắp:
– Cháu xin cô tha cho cháu, lần sau cháu không dám thế nữa ạ!
– Lại còn có lần sau nữa à?
– Không không cô ơi cháu không bao giờ dám làm thế nữa đâu ạ!
– Cô e là cô phải trả cháu về cho bố mẹ cháu thôi. Cô không thể chứa loại như cháu trong nhà được!
Đó là điều khủng khiếp nhất với nó lúc này. Phải từ bỏ cuộc sống nhàn hạ đang có, và nhất là bố nó sẽ không tha cho nó. Bố nó sẽ giết nó mất vì cái tội này! Như một thứ phản xạ, nó khóc rống lên! Bốp! Lại một cái tát nảy lửa nữa dành cho nó!
– Câm miệng…
– Chị Vân quát lên. Nó im bặt!
– Thôi, lên nhà!
Nó không thể ngờ lần đầu nó được lên nhà chính lại ở trong tình huống dở khóc dở cười này. Nó đi theo cô Hường và chị Vân trong bộ dạng không thể thảm hại hơn. Trên người nó chỉ còn độc một chiếc quần lót phụ nữ đen. Con cu nó vì sợ hãi, lại vừa xuất tinh đang teo nhỏ như trái ớt tiêu trong đó. May mà không ai ngoài hai người nhìn thấy nó. Mà hai anh Nam và Trung đâu nhỉ! Nó bước vào phòng khách nhà cô và há hốc mồm kinh hãi. Kinh hãi không phải vì sự xa hoa của nó mà vì ở hai góc salon, chính là Nam và Trung. Trần truồng, cổ có một vòng xích như xích chó, đang quỳ gối ở đó! Nó chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì hét lên đau đớn sau một tiếng vút khô khốc! Không hiểu từ lúc nào trên tay chị Vân là một cây roi da bắt đầu quất lên người nó. Nó chịu được vài roi thì bắt đầu đổ gục xuống sàn, rên rỉ.
– Quỳ xuống! Không nhìn thấy hai con chó kia đang quỳ à!
Vút… Lần này, sau tiếng á thảm thiết nó hiểu ít nhất nó phải làm gì để không tiếp tục ăn roi nữa! Nó quỳ mọp. Lúc nó ngẩng lên thì thấy khuôn mặt cô Hường. Trái với vẻ lạnh lùng từ lúc trước, cô ân cần hỏi nó:
– Cháu có đau lắm không?
Nếu ở quê là nó sẽ buông một câu chửi đổng. Hỏi gì mà kỳ vậy. Nhưng nó không dám. Nó chỉ lí nhí:
– Dạ có ạ!
– Sao cháu lại làm những việc tồi tệ như vậy. Cô thật thất vọng quá.
Thực sự thì Hường chẳng hề thất vọng. Mà đó chính là cái đích mà nàng mong muốn hướng tới mỗi khi muốn đưa một thằng bé vào thế giới của nàng.
– Cô ơi cháu xin cô tha tội cho cháu! Cháu xin cô đừng đuổi cháu về bố cháu sẽ giết cháu mất.
– Cô làm sao có thể để cháu ở lại sau chuyện này. Cô đã hứa với bố mẹ cháu cho cháu lên đây đi làm và ăn học. Vậy mà…
– Cháu lạy cô cô ơi!
– Lạy này! Đồ mất dạy…
– Vân lại tiếp tục vai trò của mình bằng một cú đá thấu tim gan nó!
– Từ từ đã em! Để xem liệu ý cháu nó thế nào! Hoàng này. Cháu thực sự muốn ở lại đây à?
– Vâng, cháu xin cô ạ…
– Nó như thấy có tia hy vọng đang lóe lên.
– Muốn ở đây sao không ngoan ngoãn mà hư vậy. Cô sẽ cho cháu cơ hội ở lại, nếu cháu chấp nhận làm những điều cô nói sau đây!
– Dạ, dạ cô nói đi ạ, cháu xin làm hết!
– Đừng có nói như vậy. Cháu còn chưa biết đấy là việc gì cơ mà! Cô sẽ cho cháu ở lại, nếu cháu chấp nhận… như hai đứa kia!
Nói rồi Hường hướng mắt về Trung và Nam. Lạ chưa, hai đứa đang quỳ mọp đầu xuống đất, run rẩy!
– Cô ơi sao hai anh ấy lại phải làm như thế ạ!
– Ồ, vì hai đứa nó là nô lệ ở đây!
– Nô lệ…
Nó lắp bắp nói lại mà như không tin vào tai mình. Nó tưởng đang lạc vào một thế giới xa xưa đâu đó nó học trong sách.
– Đúng! Nô lệ của cô, của chị Vân, và của nhiều bà chủ khắp nơi nữa!
– Nhưng… một nô lệ thì phải quỳ thế kia bao lâu hả cô…
Nó thật sự hỏi rất thật, vì đầu gối nó bắt đầu mỏi dừ rồi!
– Hahaha… Một câu hỏi thông minh đấy. Nhưng quỳ thế kia chỉ là những việc nhẹ nhàng nhất thôi. Cô chắc là hai đứa nó ước được quỳ như thế mãi để khỏi phải làm những việc khác! Có đúng không bọn mày!
Trung và Nam im thin thít vì sợ hãi. Chúng nó ước gì Hường không nghĩ ra trò gì để thử thách chúng nó bây giờ.
– Thế thì các anh ấy phải làm gì hả cô?
– Việc đó cháu không cần biêt! Cháu chỉ cần biết, là nô lệ, khi bọn cô muốn cháu làm gì cháu phải làm. Không được phép từ chối, dù là việc gì đi nữa. Mỗi việc quỳ thế này một lúc nó đã thấy kinh khủng lắm rồi mà còn cả những việc kinh khủng hơn, làm sao nó có thể làm được:
– Cháu, cháu sợ là cháu không làm được cô ạ!
– Cái đó cô không ép! Cháu có thể ở lại và như vậy. Hoặc cô cho cháu về với đầy đủ lý do chính đáng!
Nó rùng mình!
– Cô ơi cháu không có lựa chọn nào khác hả cô!
– Lựa chọn điều gì hay không hoàn toàn phụ thuộc vào cháu.
Nó biết thế là chẳng còn sự lựa chọn nào cả! Nó gục mặt!
– Cháu, cháu xin ở lại cô ạ!
– Hahaha! Có thế chứ! Nhưng cháu nghe rõ đây. Hôm nay cháu đã làm một việc tày trời, đó là xuất tinh mà không hề được phép của cô. Hai đứa này bao giờ cô thưởng cô mới cho xuất tinh mà phải làm việc cật lực lắm mới được thưởng như vậy. Cho nên chắc chắn cháu hôm nay phải bị phạt đã. Cô muốn chắc chắn rằng sẽ không bao giờ cháu dám làm như vậy nữa. Tất nhiên, trong nhà cô có camera theo dõi các cháu, nhưng cô muốn cháu nhớ lấy để kể cả khi cô không theo dõi thì vẫn không dám. Đứng dậy!
Nó lóp ngóp đứng dậy!
– Quay người lại, cởi quần lót của cô ra!
Nó tần ngần nhưng rồi cũng ngoan ngoãn cởi. Nó đang trần truồng đứng trước 2 người phụ nữ.
– Làm con chó cô xem nào! Nó không hiểu làm con chó là như thế nào thì chị Vân nhắc…
– Là quỳ xuống, đồ ngu.
– Rồi, bò xuống nhà vệ sinh lúc nãy mày làm mấy trò mất dạy đi!
Nó cảm thấy cơn nhục nhã bắt đầu dâng lên. Nó đau xót trong tình cảnh này. Già mà nó biết kiềm chế. Nhưng làm sao có thể kiềm chế được chứ. Nó lồm cồm bò từ nhà chính, qua sân, rồi hướng về phía nhà vệ sinh. Nó nghe tiếng giày cao gót của hai người đang lộp cộp theo sau. Khi nó dừng lại, nền nhà vệ sinh vẫn ẩm ướt vương vãi tinh dịch của nó bên cạnh hai chiếc quần lót. Vân cúi xuống nhặt hai chiếc quần lót.
– Đồ khốn kiếp! Quần của bọn tao mà mày dám để dính thứ dơ bẩn này à. Đã thế bà cho mày biết!
Nói rồi nàng vò hai chiếc quần lót, lau hết chỗ tinh dịch trên nền nhà, trên bồn cầu rồi túm tóc nó khiến nó há miệng. Nhưng nó chưa kịp kêu la thì đã bị tọng hai chiếc quần lót đó vào mồm! Khi con cặċ đã hết hưng phấn, thì việc ngậm quần lót đàn bà trộn lẫn với cái thứ mùi giống đực hôi tanh của nó làm nó lợm giọng. Nó như trào nước mắt!
– Vừa nãy tao thấy mày thích lắm cơ mà! Sao bây giờ kêu rên vậy!
Cùng lúc đó là trận mưa roi lên người nó. Lúc này không phải chỉ mình Vân mà cả Hường cũng cầm roi da tự lúc nào quật thật lực lên người nó. Mồm nó chỉ ú ớ không thể kêu to nhưng nước mắt thì tuôn rơi. Nó quằn quại trong mưa đòn. Người nó nổi dần những vết chằng chịt.
– Còn dám nữa không! Còn dám nữa không!
Nó chỉ biết vừa khóc vừa lắc đầu quầy quậy! Cảm thấy đã đủ. Hai người dừng lại. Hường ngồi xuống, rút hai chiếc quần lót ra khỏi miệng nó. Lại một giọng dịu hiền hỏi nó:
– Cô có thể tin là cháu sẽ không bao giờ tái phạm nữa chứ?
– Cháu không dám nữa cô ơi!
– Ừ, cô cũng nghĩ vậy. Nhưng mỗi lần cháu định thủ dâm mà không có sự cho phép của cô thì hãy nhớ đến trận đòn này! Cô sẽ không tha cho cháu đâu.
Nó rùng mình. Rùng mình nếu phải ăn một trận đòn như vậy! Nhưng còn rùng mình hơn vì còn gì khốn khổ hơn là sống bên cạnh những người đàn bà này mà không được phép thủ dâm! Nó sẽ thành con thú vì cuồng loạn mất!
– Nhưng đổi lại, nếu cháu ngoan và biết vâng lời, thì thỉnh thoảng các bà chủ sẽ chiếu cố mà cho cháu xuất tinh.
Cô tin chắc đấy sẽ là những lần xuất tinh cả đời cháu không quên được. Nó hiểu. Mới cách đây 1 giờ thôi nó đã được tận hưởng rồi. Nếu bị cấm xuất tinh rồi cho xuất tinh thì không biết còn sướng đến mức độ nào nữa. Lòng nó ngổn ngang. Nửa sợ hãi, ước gì mình đừng rơi vào chuyện này. Nửa còn lại bắt đầu chấp nhận và tự hứa với mình sẽ phải cố gắng để được ở lại nơi thành thị này.
– Thôi, đến giờ ăn rồi. Từ hôm nay cô cho cháu lên nhà chính.
Nói rồi Hường quay bước. Còn Vân chỉ chờ thế tròng vào cổ nó một chiếc vòng xích, rồi cứ thế cầm sợi dây xích kéo nó đi theo. Nó không dám đứng lên đi, mà vẫn chỉ bò lồm cồm theo đến phòng ăn. Lúc này Trung và Nam đã chuẩn bị đồ ăn trên bàn xong. Vân nắm tóc nó rồi chỉ vào gầm bàn ăn:
– Chui vào kia, rồi nằm ngửa ra!
Nó không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Ừ thì nó phải làm theo lời các cô. Nhưng làm sao lai có thể có những mệnh lệnh càng lúc càng kỳ quái như vậy được. Nhưng nó không dám trái lời. Nó nằm ngửa dưới gầm bàn ăn. Nó thấy cặp chân thon của cô Hường ở cạnh bàn ăn rồi cô ngồi xuống ghế. Rồi chị Vân cũng ngồi đối diện với cô Hường. Giữa chân hai người chính là nó đang nằm ngửa! Rồi nó thấy Trung và Nam lăng xăng xung quanh, chắc là lấy cơm, rồi tiếng nhai đồ ăn chóp chép. Nó còn đang nghe ngóng thì đột nhiên cô Hường đặt giày lên mặt nó. Cô cứ vừa ăn vừa di giày khắp mặt nó. Nó cảm nhận cát bụi đang lạo xạo trên da mặt nó, vờn qua mắt nó. Phía bên kia, chị Vân chỉ đơn giản là đặt chân lên ngực nó. Nhưng cái gót giày của chị khiến nó đau xé da thịt. Nó há miệng định kêu la thì chưa kịp kêu, cô Hường đã tọng nguyên gót giày của cô vào miệng nó rồi cứ thế sục sạo trong miệng nó. Có lúc cô lại tọng cả mũi giày vào miệng nó nữa. Cứ thế bữa ăn của cô là cuộc hành xác với nó. Nhưng không hiểu sao, dù đang đau đớn như vậy nhưng khi nhìn thấy hai cặp chân thon đang hành hạ nó lại cảm thấy một cảm giác sung sướng cứ len lỏi. Con cu của nó lại cứng dần. Rồi nó không tin vào mắt mình. Cô Hường và chị Vân không phải đang ngồi trên ghế nữa và đang ngồi lên mặt của Trung và Nam. Đúng hơn là Trung và Nam đang ngồi dựa vào ghế, mặt đặt vào ghế rồi ngửa mặt lên. Còn hai người phụ nữ thì đang ung dung đung đưa trên hai cái mặt đó. Thỉnh thoảng họ khẽ nhích cho hai đứa thở nếu hai đứa giãy giụa rồi lại ỉn cả cặp mông của mình phủ kín lấy chúng. Lúc này cả hai đã tuột giày. Thay vào gót giày và đế giày là 4 chiếc lòng bàn chân cứ thay nhau trườn qua lưỡi nó, quét dọc từ gót chân đến từng kẽ ngón chân. Đôi lúc hứng chí, mỗi người đều dùng một ngón chân cái chọc sâu vào miệng nó khiến miệng nó bị banh rộng ra hết cỡ. Mùi mồ hôi chân khiến nó lại lợm giọng. Nhưng mỗi lần nó có phải xạ định ọe thì sẽ bị mấy bàn chân ấy đánh tới tấp khiến nó không dám. Rồi bữa ăn kinh khủng ấy cũng trôi qua. Bây giờ nó đã hiểu mỗi lần ăn trưa tại sao mấy người dưới chỗ nó phải lên phục vụ.
– Sao, lần đầu cô cho hầu liếm chân thấy thế nào?
Nó sợ, nó không dám nói là kinh khủng lắm!
– Nói!
– Cô ơi, cháu mỏi miệng mà mùi kinh lắm ạ!
– Đúng! Cô cho cháu hầu hạ không phải để cháu được hưởng sung sướng. Cháu sẽ còn đau mỏi không chỉ mồm, và còn nhiều thứ mùi kinh khủng nữa cháu sẽ được nếm trải!
– Cô ơi, thế thì làm sao cháu chịu được ạ!
– Tốt hơn hết là cháu nên chịu. Vì nếu cháu không chịu thì cháu không biết được điều gì sẽ chờ đợi cháu đâu!
Nó lại hoảng sợ khi nghĩ đến những sự trừng phạt mà nó sẽ phải nhận.
– Rồi cháu sẽ phải học cách hầu hạ thật tốt để các bà chủ hài lòng. Cháu nên nhớ, chẳng phải tự nhiên mà cháu được ăn ngon mặc đẹp ở đây. Nhiều bà chủ trả tiền cho cô để cô nuôi lũ nô lệ cho bọn cháu. Cho nên cháu nên biết điều như mấy đứa kia, làm việc cho tốt để trả nợ các bà chủ. Nào lại đây, đến lúc cô muốn phá trinh cái miệng cháu một lúc nào!
Nó tròn mắt không hiểu:
– Với những nô lệ như cháu, lần đầu tiên làm một việc gì đấy cho các bà chủ sẽ được coi là lần phá trinh mà bà chủ sẽ rất thích thú. Nhiều người sẵn sàng trả rất nhiều tiền để hưởng những lần phá trinh ấy đấy. Cháu hãy cảm ơn cô và chị Vân vì lần này bọn cô sẽ trực tiếp phá trinh cháu. Bọn cô sẽ mất nhiều tiền vì việc này, nhưng không sao, thỉnh thoảng cũng phải tận hưởng, phải không Vân?
Nói rồi cô từ từ dạng chân sang hai bên. Nó quỳ mọp nhìn như thôi miên vào trong làn váy đang từ từ mở rộng. Ôi, thứ nó ao ước được nhìn thấy hàng ngày sắp mở ra trước mắt nó. Nó thấy con cu của nó nhưng đang giật giật.
– Cháu thích không?
– Dạ, có ạ…
– Thế thì đổi lại cháu sẽ là con chó trong nhà này cháu có biết không. Không phải tự nhiên mà được nhìn thấy đâu, nên cái giá phải trả của cháu sẽ đắt lắm đấy!
Nói xong câu đó, nàng như thấy Ɩồŋ mình bắt đầu rỉ nước. Đã bao nhiêu lần chơi trò này, mà lần nào nó cũng đem lại cho nàng những cảm xúc khó tả. Nàng vòng tay tuột chiếc quần lót của mình ra.
– Bò lại đây!
Nàng tự tay lật đáy quần lót lên, rồi đưa ra trước mặt nó:
– Liếm đi!
Nó như lạc vào giấc mơ. Mấy tiếng trước nó còn phải lén lút thì nay nó đang được trực tiếp cô đưa quần lót cho liếm. Nó liếm rồi nuốt ừng ực một lúc rồi nhận ra rằng nó đang liếm hai chiếc. Vân cũng bắt đầu nhập cuộc. Rồi Hường dạng chân ra:
– Chó! Lại đây liếm Ɩồŋ bà chủ đi!
Nó như mê đi bò đến phía trước vục mặt vào háng bà chủ! Nhưng nó nhanh chóng ăn một cái tát!
– Đúng là cái loại chưa liếm bao giờ. Liếm từ từ, nhẹ nhàng thôi. Có nhìn thấy cái khe không. Đưa lưỡi vào liếm dọc khe Ɩồŋ bà đi.
Lần này nó bình tĩnh hơn. Nó lè lưỡi liếm dọc từ dưới lên trên khe Ɩồŋ của Hường. Nó cảm nhận thấy cái Ɩồŋ ướt dần rồi tứa ra một thứ nước nhầy nhụa tràn vào miệng nó. Rồi nó cảm nhân đầu nó bị túm ấn mạnh vào trong khi nó đang liếm.
– Liếm đi! Bú cái hột đi! Uhmmmm!
Nó lần môi lên bú cái hột được chỉ làm Hường à lên thích thú. Nàng bắt đầu ghì mặt nó mà chà sát lên miệng, lên sống mũi nó. Cơn dâm của nàng bắt đầu thăng hoa.
– Nhìn thấy lỗ đít của cô không? Liếm đi!
Nó tần ngần. Nó biết lỗ đít để người ta làm gì nên nó thấy ghê. Nhưng nó chưa kịp định thần thì Vân đã từ đằng sau túm tóc nó ấn mũi nó vào khe mông của Hường:
– Mày nghĩ lũ chó chúng mày là ai hả! Chúng mày chỉ xứng đáng với lỗ đít của bọn tao thôi! Miệng mày chỉ dùng để bú đít bọn tao thôi! Bú đi! Liếm đi!
Nó nhắm mắt nhắm mũi bú lấy lỗ đít của Hường! Nàng cũng giúp nó bằng cách cong chân, banh rộng mông mình ra để nó dễ đưa lưỡi vào. Ban đầu chỉ liếm cái lỗ sun sun thôi, nhưng sau nó phải đưa lưỡi vào sâu hơn thì bắt đầu cảm nhận thấy vị lợm, mằn mặn của đít. Nó quỳ liếm chán thì nàng lại quay người chổng mông bắt nó bợ lấy mông nàng mà banh ra rồi bú, liếm mút đến khi nàng vừa ý. Rồi Hường lại bắt nó nằm ngửa, đầu đặt lên ghế salon, còn nàng thì quay người úp Ɩồŋ vào mặt nó vào chà sát quanh miệng nó trong khi luôn miệng bắt nó bú rồi nuốt nước Ɩồŋ đang chảy ra. Chán chê nàng lại chỉnh thật kỹ rồi đặt đúng lỗ đít mình lên miệng nó mà bắt nó bú liếm. Rồi nàng bắt đầu để Vân tham gia cùng. Nàng cứ nghỉ tránh sang một bên, nó tưởng được nghỉ ngơi, đang thở dốc để lấy không khí thì cái miệng nó bị bịt ngay bởi hạ bộ của Vân. Hai người cứ thay nhau hành hạ nó trong khi nó nhiều khi sặc lên vì bị ngạt trong khi nước Ɩồŋ cứ như suối tràn vào miệng nó mà nó phải nuốt hết. Càng lúc hai người đàn bà càng rên rỉ rõ rệt hơn, nhưng vẫn không quên liên tục nhục mạ nó khi nhìn vào mắt nó. 30 phút trôi qua. Nó tưởng như thời gian ngừng trôi thì nó bị đẩy ra. Nó nằm ngửa trên sàn nhà và nhìn hai người đàn bà đang xộc xệch, mắt đang lim dim vì sướng. Rồi Hương đứng dậy tiến về phía nó. Nàng dừng lại, chân ở hai bên thái dương nó. Rồi từ từ, nàng vén váy và ngồi xuống.
– Há miệng ra.
Nàng kê Ɩồŋ vào miệng nó và bắt nó liếm. Chỉ chờ nó liếm một lúc là cơn cực khoái của nàng đến, và nàng bắt đầu buông thả cơ thể mình. Từ Ɩồŋ nàng từng dòng nước đái bắt đầu tuôn ra.
– Đừng để một giọt nào rơi ra sàn của cô! Nuốt hết đi!
Rồi cứ thế nàng không bận tâm gì nữa. Vì nàng biết dù nó đang kinh hoàng thì nó vẫn phải làm điều nàng ra lệnh. Nó hoảng sợ khi thứ nước thải ấy cứ thế tuôn vào miệng nó nhưng nó không có sự lựa chọn nào ngoài việc nuốt vào nếu không muốn trái lời cô. Khi nàng cảm thấy gần đầy miệng nó thì nàng dừng lại cho nó nuốt hết rồi mới đái tiếp. Nó tưởng như thời gian như ngừng trôi đến khi nó cảm nhân được những giọt mặn, ấm cuối cùng rơi vào miệng nó thì cũng là lúc cả sức nặng của cô đè lên miệng nó mà day bắt nó liếm sạch. Nó tưởng như vậy là đã kết thúc. Nhưng chưa. Thay vào đó nó thấy miệng mình bị cắm một chiếc phễu dài vào. Nó chưa kịp định thần thì đã thấy mông Vân hạ xuống miệng phễu và đái xối xả. Vì có chiếc phễu nên nàng không cần phải lo nước đái tràn ra ngoài. Mắt nó kinh hoàng nhìn vào chiếc phễu. Phải nửa lít là ít! Không phải là nước ngọt, nước uống mà là nước đái đang chờ nó nuốt vào. Vân đái xong thì đứng dậy. Chỉ bằng một động tác giẫm nhẹ gót giày lên bụng nó là đã khiến cổ họng nó không còn có thể giữ nước đái của nàng lâu hơn. Cứ thế mực nước cứ hạ dần, hạ dần cho đến khi có những tiếng lọc xọc cuối cùng. Nó đã uống cả lít nước thải của đàn bà. Nó không thể tin nổi sao nó lại bị đối xử tàn nhẫn thế.
– Thôi hôm nay buổi đầu nhẹ nhàng thế là đủ rồi, dọn dẹp rồi về chỗ đi!
Nó không tin nổi. Thế vẫn chỉ là nhẹ nhàng thôi sao.
Để lại một bình luận