Home » Truyện sex dài tập » Thấu Thị Toàn Năng

Thấu Thị Toàn Năng

Lời tác giả: Mình là tác viết bộ Võ Lâm Truyền Kỳ, nghe được các bác nói là đã chán truyện kiếm hiệp cổ trang nên mình tạm thời drop truyện Võ Lâm. Đây là tác phẩm mới về thể loại đô thị mong mọi người ủng hộ! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

“Lâm Phong! Cậu làm gì mà lén lén lút lút thế! ”
Một âm thanh rất lạnh lùng nhưng cũng rất ngọt ngào quát từ phía sau Lâm Phong làm hắn lạnh gáy. Quay về phía sau mỉm cười nhìn cô gái xinh đẹp đang khoanh tay nhìn mình lạnh lùng, Lâm Phong nói.

“A ha! Tưởng ai hóa ra là lớp trưởng xinh đẹp Ngô Anh đây mà! Ngô lớp trưởng tìm tiểu nhân có việc gì không ạ? ”

Lâm Phong trong lòng thầm đổ mồ hôi hột, hắn trời không sợ đất không sợ, giáo viên thì nói tai trái lọt tai phải nhưng chỉ duy nhất ngán ngẩm cô nàng này. Thật ra là do hắn thầm cảm mến Ngô Anh từ lâu nhưng hắn cũng biết hắn cùng nàng không có cơ hội. Người ta là lớp trưởng cũng là phó bí thư đoàn trường, xung quanh toàn là những người học giỏi đeo bám nàng nên Lâm Phong cũng dần dần nản lòng đi. Nói dễ nghe thì hắn là đối tượng cuối cùng để Ngô Anh lựa chọn, nói khó nghe là mặt như hắn có chó nó thèm. Thật là buồn a.

“Lâm Phong tôi nói cho cậu biết! Cậu vào lớp chưa hết một phút đồng hồ mà lại muốn đi ra ngoài rồi! Cậu nghĩ vứt cặp sách xuống chỗ ngồi là qua mắt được tôi sao? ”

Ngô Anh trừng mắt phượng quát Lâm Phong làm hắn có khổ mà không dám nói, cơ mà hắn cũng cần phải chống chế.

“Tôi là mắc tiểu nên mới ra ngoài chứ không có trốn học ạ! ”

Lâm Phong nói xong có cảm giác tự tát vào mặt mình, vừa hôm qua mới lấy lí do này để đi ra ngoài rồi chuồng, hôm nay lại không suy nghĩ nói ra cái lí do củ chuối này lại. Hắn âm thầm cầu nguyện cho Ngô Anh không để ý, cơ mà hắn có lẽ đã đánh giá thấp IQ của một lớp trưởng.

“Mắc tiểu? Ha… cậu nói hay lắm! Hôm qua cũng cái lí do này mà cậu đi vệ sinh đến hết giờ học, tôi còn tưởng cậu ngủ ở trong WC luôn rồi chứ! Cậu nghĩ tôi dễ qua mặt vậy à? ”

Ngô Anh càng nói càng tức giận, nàng cực kỳ chán ghét tên Lâm Phong này nhưng với cương vị của một lớp trưởng thì nàng có muốn bỏ mặt hắn cũng không được.

Lâm Phong nghe Ngô Anh nói vậy cứng họng, chả là lúc nãy hắn có hẹn với bạn thân đã nghỉkhó khắn học tên là Phạm Cương đi đá bóng nên bây giờ để tên kia đợi hắn không cầm lòng. Lấy hết can đảm chống trả lại Ngô Anh.

“Tôi nói này Ngô lớp trưởng mấy chuyện đó để sau đi nhé! Bây giờ tôi phải đi giải quyết nhu cầu sinh lý rồi phiền cậu tránh ra”.

Nói rồi hắn đi qua người của Ngô Anh làm nàng loạng choạng như sắp ngã, nàng cương quyết nắm lấy tay áo của hắn lấy thăng bằng rồi bình ổn trọng tâm lại đồng thời ngăn hắn trốn học.

“Lâm Phong! Bây giờ sắp tới thi rồi, cậu không sợ không đậu được đại học sao? ”

Thấy cách cương không được nên Ngô Anh chuyển sang thế nhu, dùng triết lí để thông não tên óc lợn này.

Lâm Phong nghe vậy thì ngẩn ra, “Đại học? ” Đùa gì chứ bảo hắn thi đậu đại học? Bảo hắn đi cướp tiệm vàng coi bộ còn dễ hơn ạ. Ngoài môn văn nghe còn hiểu được chữ đực chữ cái ra thì mấy môn như toán, vật lí, hắn nghe không khác gì niệm chú cả. Đau khổ quay lại nhìn Ngô Anh đang dùng ánh mắt long lanh nhìn mình hắn nói.

“Bảo tôi đậu đại học thà bảo tôi giết người còn hơn! Ngô lớp trưởng à Ngô lớp trưởng! Cầu xin đại nhân buông tay ra đi”

Ngô Anh nghe hắn nói vậy thì như phát điên lên, nàng ghét nhất loại đàn ông chờ thời thay vì có chí cầu tiến, càng nghĩ nàng càng chán ghét Lâm Phong hơn.

Còn tên kia thì nhìn vào khuôn mặt đỏ lên vì giận giữ kia thì ngây ngốc. Cô nàng này muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn thân hình chuẩn có thân hình chuẩn, kết hợp với gương mặt đỏ ửng càng làm nàng thêm kiều diễm. Nghĩ tới đây hắn nhịn không được mà ý dâm nổi lên, con ngươi liên tục quét lên người Ngô Anh.

Bất chợt lúc này có một giọng nam sinh khác chen ngang làm tan đi ý xấu của Lâm Phong.

“Ngô Anh! Cậu chấp nhất con người này làm gì? Nếu hắn muốn đi cứ để cho hắn đi đi. Dù sao người thiệt cũng đâu phải là chúng ta. ”

Tên mới vừa nói tên Trần Gia Huy, tên này cũng thuộc dạng giỏi giang, lực học đứng thứ tư trong lớp, gia đình khá giả, cha là chủ tịch tập đoàn Trần Gia. Điều quan trọng hơn là tên này thích Ngô Anh.

Dù không ưa Gia Huy nhưng Lâm Phong thấy cơ hội tẩu thoát đã đến, lách người câu cổ Gia Huy như đôi bạn thân hắn nói.

“Bạn Trần đây nói đúng đấy Ngô đại nhân. Dù sao người thiệt cũng là tôi mà nên cầu xin ngài cho tiểu nhân đi đi. Lát nữa giáo viên lên thì toi ạ! ”

Ngô Anh nghiến răng nghiến lợi nhìn Lâm Phong, nàng giận dữ quát lớn.

“Mặc xác cậu! Muốn đi đâu thì đi đi! ”

Nghe nàng nói vậy Lâm Phong không nghĩ gì nữa mà chạy tọt đi, để lại phía sau là Ngô Anh đang dậm chân tức tối cùng nụ cười nhếch miệng khinh thường của Trần Gia Huy.

Thấy Lâm Phong khuất sau cánh cửa lớp, Ngô Anh quay sang Gia Huy gắt.

“Điều là chuyện tốt của cậu đấy Gia Huy! Vốn dĩ tôi muốn khuyên nhũ Lâm Phong vậy mà cậu lại gỡ rối cho cậu ta nữa! ”

Tên Trần Gia Huy chỉ ngây ngốc nhìn Ngô Anh hoàn toàn không để ý cô nàng nói gì, phải nhắc hai ba lần hắn mới dời mắt khỏi khuôn mặt thanh tú của Ngô Anh. Hắn ho khụ khụ bắt đầu ra vẻ hiểu biết trước mặt Ngô Anh.

“Khụ… khụ… Tại sao cậu phải luôn trông chừng tên đó chứ? Cậu cũng nghe nói hắn từng là đại ca giang hồ đi đánh nhau khắp nơi mà? Cậu cứ mặc kệ hắn! Dù sao người khóc cuối cùng là hắn, ta đâu bị mất gì”

Ngô Anh thật sự nghe không lọt tai những từ mà Gia Huy nói chút nào, nàng cũng biết Lâm Phong từng là tên đầu đường xó chợ đánh đấm khắp nơi nhưng thân là lớp trưởng nàng không thể trơ mắt nhìn hắn muốn làm gì thì làm. Nàng chỉ là nghe không lọt tai chứ cũng không chán ghét hắn, dù sao người ta cũng đẹp trai nhà giàu lại học giỏi là hoàng tử trong lòng của biết bao cô gái trong trường ạ. Nàng chỉ gật đầu xem như đã hiểu rồi về lại chỗ ngồi.

Họ Trần thấy nàng không tức giận thì trong lòng mỉm cười không ngớt, đối với hắn Ngô Anh đã là người yêu nằm trong lòng bàn tay của hắn rồi.

Trở lại với Lâm Phong, hắn dễ dàng đi ra khỏi trường mà không gặp vấn đề gì, dù sao hắn cũng trốn học mấy trăm lần nên không có khó khăn gì. Hít một hơi lấy không khí căng tràn lồng ngực, Lâm Phong lẩm bẩm.

“Ta đến đây! ”

Phần 2

Bước đi từng bước dần xa ngôi trường, Lâm Phong có ý định quay đầu lại nhưng sau khi suy nghĩ hắn lại thôi. Nhớ đến thời cấp hai hắn học rất giỏi, có một cô bạn thanh mai trúc mã tên là Tố Ngôn, cô bé có cặp mắt to tròn, khuôn mặt thánh thiện với mái tóc dài chấm lưng. Hắn cùng nàng là hai nhân vật có lực học đứng nhất nhì trong lớp, nhưng có một sự việc xảy ra đã làm hắn học sa sút và trở thành Lâm Phong học dốt hiện giờ.
Nguyên nhân xảy ra vào một buổi chiều mùa hạ, giáo viên chủ nhiệm tên Thái Đông Khanh gọi hắn cùng Tố Ngôn lên phòng giáo viên. Tại đây Lâm Phong nhận ra có ba người đang ngồi, một là cha hắn Lâm Dương, hai là cha của Tố Ngôn tên Tố Trắc còn người thứ ba không ai khác chính là tên Thái Đông Khanh kia. Lâm phụ cùng Tố phụ nghiêm mặt nhìn đôi hài tử, Thái Đông Khanh ở ngoài thêm dầu vào lửa.

“Tôi được biết hai đứa trẻ này đặt biệt thân mật khi trong lớp, nếu đây là tình bạn bè thì chắc chắn tôi không cấm rồi. Nhưng khi quan sát kĩ càng hơn tôi nhận định hai đứa trẻ này đang yêu nhau, mới học trung học cơ sở mà yêu nhau là điều cấm kị nên tôi gọi hai vị lại đây để nói rõ chuyện này. ”

Tên cáo già có nhếch miệng rồi nói quay sang Lâm phụ nói tiếp.

“Trẻ con thì không nên đánh chúng! ”

Lời vừa nói ra y như cái tát thẳng vào mặt Lâm Dương, ai mà không biết tên Thái Đông Khanh kia đang nhắc khéo kia chứ. Thế là Lâm phụ tát một cái bên má của Lâm Phong làm hắn đờ người không tin nổi. Cha của hắn xưa nay chưa từng đánh hắn dù chỉ là một cái cốc đâu thế mà hôm nay…

Càng nghĩ Lâm Phong càng oan ức mà lệ rơi đầy mặt, Tố Ngôn lo lắng nhìn Lâm Phong định ngăn cản Lâm phụ tiếp tục đánh hắn nhưng bị Tố Trắc ngăn lại.

“Con xem mà xem. Nếu con muốn tìm đối tượng thì nên lựa chọn một chút, bọn họ toàn là công nhân làm sao xứng với gia đình mình! ”

Lời vừa nói ra càng làm Lâm Dương sôi máu ra sức đánh Lâm Phong hơn, ông đá hắn một cái làm hắn khụy xuống khóc nức nở. Lâm Phong khóc, Tố Ngôn khóc duy chỉ có một người đang cười như xem phải một vở kịch là tên chó chết Thái Đông Khanh kia.

Sau lần đó Tố Ngôn chuyển trường đi, Lâm Phong cũng không gặp lại nàng một lần nào kể từ khi ấy. Sau đó một chút nữa hắn nghe thằng bạn thân tên là Phạm Cương kể do Tố gia nhà giàu rất nhiều tiền, còn cha của Tố Ngôn thường xuyên quà cáp cho tên cẩu Thái Đông Khanh nên hắn chuyện bé xé to, bép xép với Tố phụ là Lâm Phong đang đầu độc trí óc của Tố Ngôn nên mới coa loại sự tình này.

Những ngày tháng cuối cấp hai là những ngày trụy lạc của Lâm Phong. Từ khi Tô Nhã chuyển đi hắn như một con người khác, bị hội đồng trường kỷ luật vì có ý định “đùa giỡn” với bạn nữ, tất nhiên đây cũng là do tên khốn Thái Đông Khanh một tay che trời. Lâm Phong dần sa sút, kết quả học tập ngày một kém đi, hắn bắt đầu đánh nhau, hút thuốc, gây mất trật tự nơi công cộng, thường xuyên giao du hơn với đám chợ búa bên ngoài.

Khi xét tuyển cấp ba, miễn cưỡng dựa vào thành tích trước kia mà đủ điểm nên được tuyển thẳng lên cấp ba. Lâm Dương cha của Lâm Phong sau đó cũng thấy mình quá đáng trách oan con trai mình nên cũng có hối lỗi.

Quay trở lại hiện tại, đứng trước sân bóng bắt gặp một thân thể gầy còm đang đang ngồi đối diện một thân ảnh khác, thấy Lâm Phong đi đến cả hai cùng hô.

“Phong ca đến! ”

Lâm Phong cười cười gật đầu với hai người, thân ảnh kia tên Từ Bằng là con trai của chủ sân bóng nơi đây, cũng là bạn của Lâm Phong thời học sinh nhưng do không đỗ cấp ba nên về đây trong coi phụ giúp gia đình. Xung quanh đây có nhiều nhóm giang hồ nhưng chúng không dám lảng vảng đến đây đòi bảo kê vì chúng biết Từ Bằng là bạn khá thân của Lâm Phong nên cấp cho hắn vài phần mặt mũi nên công việc làm ăn của nhà họ Từ cũng suôn sẻ vì vậy Từ Bằng rất tôn trọng vị Phong Ca này.

Gác lại những suy nghĩ về kí ức đau khổ đó Lâm Phong nhìn sân bóng rồi nói.

“Tốt lắm! Không có ai cả, ba chúng ta ra làm vài quả chứ? ”

Nghe vậy Từ Bằng hớn hở gật đầu chạy vô trong lấy banh, Phạm Cương vứt cho Lâm Phong một điếu thuốc, nhận lấy thuốc Lâm Phong liếc nhìn hắn.

“Đù! Hôm nay chơi sang thế? ”

Phạm Cương liếc vào bên trong rồi cười hắc hắc trả lời.

“Của tên ngốc Từ Bằng”

Phạm Cương cũng như Lâm Phong, gia cảnh không khá hơn là mấy, sở trường chỉ mỗi môn thể dục còn mấy môn khác học không khác gì giờ tiếng anh. Cả hai cùng cười nham hiểm rồi liếc nhìn vào bên trong nhà.

Một chút sau Từ Bằng cầm trái banh khá mới ra.

“Đá như thế nào đây Phong Ca? ”

Lâm Phong sờ sờ cằm sau đó phán.

“Ta chấp hai lên thôi”

Nói rồi dùng tay đập trái banh cho nó rơi khỏi tay Từ Bằng, Lâm Phong điêu luyện dẫn banh ra sân cỏ. Từ Bằng cùng Phạm Cương cười rồi cũng chạy theo phía sau.

Giữa trưa thì Lâm Phong đi về nhà, trước tiên hắn ghé qua trường lấy cặp sách, trong lúc đang nhẹ nhàng lấy đồ hắn bắt gặp Ngô Anh, nàng chỉ hừ nhẹ nhìn hắn rồi lướt qua như người xa lạ làm Lâm Phong cười khổ không ngớt.

“Tiểu thư à… có cần lạnh nhạt thế không? ”

Thầm than trong lòng Lâm Phong gôm cặp về nhà, phải nói đây là không thời gian mà hắn cảm thấy đau khổ nhất, nhìn vào gương mặt đầy hốc hác của Lâm phụ với mái tóc đã điểm vài sợi trắng làm Lâm Phong đau lòng. Bất kể là đi làm công nhân bận cỡ nào thì mỗi ngày Lâm Dương vẫn quay về nhà nấu cơm cho hắn. Nhìn mâm cơm còn nghi ngút khói mà trong lòng hắn nghĩ mình nên học tập tốt hơn, cơ mà suy đi nghĩ lại thì vẫn… lực bất tòng tâm ạ.

“Trương trình học ở trường có nặng quá không Phong nhi? ”

Lâm phụ ánh mắt hiền lành nhìn hắn quan tâm hỏi, ông đợi Lâm Phong ăn xong thì mới ăn rồi dọn dẹp tiếp tục đến nhà máy.

“Cha… cha cũng ăn cơm thôi! ”

Lâm Phong có chút mất tự nhiên nói…

“Trường học vẫn tốt vẫn vậy. ”

Lâm Dương gật gật đầu uống một ngụm trà nói tiếp.

“Chỉ còn vài tháng nữa là thi xét tuyển đại học rồi. Nếu con muốn ta sẽ cho con đi học thêm để bổ sung thêm kiến thức chuẩn bị cho kì thi sắp tới. Dù thế nào con cũng phải đỗ đại học, đừng như cha mẹ suốt nửa đời người làm công nhân! ”

Nói tới đây Lâm phụ thở dài nhìn Lâm Phong, cũng do ông lúc trước xử lí không tốt truyện trước kia nên Lâm Phong rơi vào sa đọa, Lâm Dương không ngần ngại nói thêm.

“Nếu như con thực sự không đỗ đại học, cha cho con tiền ôn lại một năm nữa để thi lại! ”

Trang: 1 2 3 4

TÊN TRUYỆN:

Thấu Thị Toàn Năng


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)