– Anh xin lỗi em! Thật sự thì anh có va chạm giao thông nhưng mà không có tổn thương đến thân thể, do anh nhớ đến em, nhớ đến cái nụ cười và ánh mắt sáng của em, nên anh rất muốn được gặp lại em và được nghe em nói chuyện. Lần trước trong cơn mưa anh với em gặp nhau thì anh đã thầm yêu em rồi, anh biết là chuyện anh yêu thương em là không thể vì anh biết là em đã có chồng, nên anh chỉ là một mình yêu đơn phương mà thôi. Anh biết rằng có thể em đã biết đến những điều xấu xa trước kia anh làm, nhưng anh cũng muốn có một người con gái để chia sẻ niềm vui nỗi buồn, không thể yêu thương nhau được thì chúng mình làm bạn được không em? Anh xin em đó!
– Dạ! Nhưng mà em… Không thể, vì chồng em sẽ buồn em lắm!
– Vậy mình làm bạn liên lạc qua điện thoại cũng được mà! Với lại em cũng còn lưu giữ số điện thoại của anh mà! Đúng không?
– Nhưng em thấy khó xử với chồng em…
Vợ tôi trả lời một cách rất rụt rè ngắt quãng, cô ấy cũng có chút ít tình ý với hắn ta, nên khi thấy hắn ta thổ lộ tình cảm với mình thì vợ tôi cũng phải xao động, vì dù gì thì phụ nữ cũng rất thích lời lẽ ngọt ngào mà. Vợ tôi đang do dự thì hắn ta tán tỉnh với nàng thêm vài câu:
– Em không nói ra thì chồng em cũng không thể biết được chuyện này đâu! Làm bạn với anh đi em hé! Anh không có ai để bầu bạn cả.
Vợ tôi vốn dĩ đã nhẹ dạ cả tin mà còn có lòng thương hại người khác nên cô ấy đã rơi vào bẫy của gã thợ săn mà không hề hay biết, cô cuối cùng cũng mềm lòng mà đành phải làm bạn với hắn:
– Dạ! Em đồng ý làm bạn với anh, nhưng mà em chỉ muốn làm bạn chứ không có tiến triển hơn tình bạn đâu nha! Em chỉ muốn yêu một người đàn ông duy nhất là chồng của em thôi.
– Hi hi… anh đồng ý. Em làm anh tưởng là chuyện gì to tát chứ! Hi hi… Mà em tên là gì nè?
– Dạ! Em tên Ngọc Sương…
Vợ tôi thấy hắn ta ăn nói cũng có duyên, tuy không có đẹp trai cao ráo bằng tôi nhưng mà cũng dễ nhìn, nên cô ấy cũng không có giấu diếm tên của mình làm gì và nói thật tên cho hắn biết. Vợ tôi nói tiếp:
– Vậy thì em về nhà nhé anh! Đêm cũng khuya rồi, khi khác mình nói chuyện tiếp.
– Ơ em khoan hả về! Ít khi có dịp em đến đây, em vô nhà uống nước một chút rồi về, xem như giao ước ngày anh với em làm bạn, ở lại với anh thêm chút nữa đi Ngọc Sương?
– Em sợ người ta thấy sẽ không hay đâu anh, với lại đêm cũng dần dần khuya rồi mà!
– Ở lại với anh thêm chút nữa đi mà Ngọc Sương? Anh xin em đó, không có ai nhìn thấy được đâu.
Hắn ta vừa nói lời nỉ non van xin vợ tôi, vừa nắm giữ bàn tay của cô ấy như thể là hắn không muốn vợ tôi rời xa hắn ta lúc này, bàn tay của hắn cứ bịn rịn và nắn nót bàn tay mềm mại của vợ tôi như thể rất lâu rồi hắn chưa nắm tay trong tay với người con gái. Vợ tôi thì vốn rất nhạy cảm với cơ thể vì làn da của vợ tôi rất mỏng manh và mịn màng, nên khi bàn tay thô ráp của hắn nắm chặt bàn tay của vợ tôi thì làm cho cô ấy cũng bối rối ngại ngùng. Vợ tôi thì thấy thôi đã tới đây rồi thì vô uống một ly nước cũng chả sao, với lại hắn ta cứ níu kéo mãi không thôi, nên vợ tôi thoáng e thẹn và nói với hắn một lời rất nhỏ nhẹ.
– Dạ! Vậy em uống một ly nước thôi là em về à nha! Anh đừng níu kéo nữa là em giận đó!
– Được mà! Hi hi…
Khi biết vợ tôi đồng ý với hắn ta vô nhà uống một ly nước thì hắn vui mừng nhảy tưng tưng lên và trả lời ngắn gọn, hắn nắm tay vợ tôi đi vào trong và khép kín cửa nhà của mình lại. Vợ tôi thì ngạc nhiên với hành động khép kín cửa nhà của hắn nên cô ấy nói:
– Em vô uống nước xong là em sẽ về liền, anh… anh khép kín cửa nhà lại làm gì ạ?
– À anh sợ người ta thấy rồi dị nghị em thôi, chứ anh thì lo sợ gì nè! Ưm… Oa! Hi hi…
– Ưm… anh này! Đau em…
Phần 5: Trong Giấc Mơ – Vợ Tôi Thấy Được Vở Kịch Bản Của anh Xe Ôm
(Một giấc ngủ mơ đầy cay đắng phũ phàng…)
Vợ tôi quá bất ngờ khi mà hắn ta tự nhiên tỏ ra thân mật mà véo yêu vào gò má của vợ tôi một cái làm đỏ hoe, hắn nhìn vợ tôi cười khúc khích vô tư như là vợ hay là người yêu của hắn ta vậy. Vợ tôi dù muốn hay không thì cũng phải ở lại uống một ly nước cho hắn vui lòng, chứ nếu không thì hắn ta cứ nài nỉ mãi không thôi, với lại đêm cũng dần dần khuya rồi. Khi vợ tôi bị hắn ta nắm bàn tay và dắt díu vào cái phòng khách, xong thì hắn buông tay vợ tôi ra và đi vô trong bếp mà lấy nước, còn vợ tôi thì ở lại ngồi trên chiếc ghế salon đợi chờ hắn đem nước từ dưới bếp lên để uống. Nhưng vợ tôi cũng thấy hơi là lạ với hành động của hắn, vì lúc đi lấy nước hắn đi xuống cái bếp nhưng khi hắn đem ly nước ra thì lại từ phía căn phòng ngủ của hắn. Vợ tôi thì ngây ngô nhưng thiết nghĩ chắc do đem nước từ dưới bếp lên đi ngang phòng ngủ chắc hắn tiện thể mà ghé vô phòng lấy thứ gì cũng nên. Vợ tôi rất thông minh, suy luận thì cũng rất là chu đáo, nhưng cô ấy có ngờ được những ý đồ xấu xa của con cáo già này nó đang ấp ủ và tìm kiếm cơ hội để mà mần thịt cô. Vợ tôi đang phân vân suy diễn thì hắn đứng cạnh bên nàng và nói với nụ cười nham nhở đầy cạm bẫy:
– Choa Choa… Em ơi nước anh mang tới rồi nè! Uống nước đi em kẻo bị khát đó! Hi Hi…
– Dạ! Em cảm ơn anh ạ!
Vợ tôi bàn tay cầm cái ly nước uống đang đưa vô miện định uống thì hơi khựng lại vì nụ cười đầy nham nhở chứ không có nụ cười hiền như lúc nãy, vợ tôi sinh nghi và lo lắng vì hông biết hắn đã để thứ gì vào trong ly nước nữa. Vợ tôi vốn dĩ thông minh chỉ vì lòng thương hại người không đúng chỗ của nàng thôi, nên giờ đây, tại cái căn phòng khách của nhà hắn ta cô ấy đang trong thế tướng thoái lưỡng nan không biết phải rút lui đường nào. Nếu mà nàng cự tuyệt thẳng thừng thì sẽ khiến hắn nổi máu tà dâm mà hãm hại cô, còn nếu cô ấy mà tự nguyện nhắm mắt buông xuôi ngã vào lòng hắn thì coi như xong đời, lúc đó vợ tôi sẽ bị hắn làm nhục, bị hắn kiếm cơ hội để hãm hại nàng tiếp những lần sau và vạn lần sau nữa. Nhưng điều mà vợ tôi lo lắng nhất là cô không muốn có lỗi với tôi, người chồng người đàn ông mà cô yêu quý nhất. Vợ tôi nhất quyết không uống ly nước đó và cô ấy từ chối khéo rồi đi ra cánh cửa rồi nói:
– Thôi để khi khác anh nhé! Bây em phải về vì đêm cũng quá khuya rồi, chồng em về hông thấy em anh ấy sẽ lo lắng không hay.
– Em… Em… chờ anh nói đã mà…
Hắn ta biết vợ tôi đã biết được hắn bỏ gì trong ly nước nên mới không uống nước mà vội vã đòi ra về, hắn biết để cho vợ tôi uống được cái ly nước là điều không thể được, vì vợ tôi thông minh và tinh ý lắm, bởi vậy hắn làm liều để lộ ra bản tính côn đồ tà dâm của con người hắn ta. Khi vợ đứng dậy đi ra cửa thì hắn tranh thủ chạy thật nhanh lại nơi cái cầu dao tổng để cắt điện, lúc này vợ tôi đang đi đến đoạn giữa chiếc ghế salon và cái cánh cửa thì đột nhiên mất điện tối thui, vợ tôi vốn sợ bóng tối lắm nên khi đèn trong nhà tắt hết tối đen như mực thì nàng hốt hoảng la lên:
– Á aaaa… Sao anh lại… Em không ngờ anh lại là người như vậy! Hu Hu… Em tin tưởng anh, quý mến cử chỉ giúp người của anh nên em mới đến đây, nào ngờ anh lại bộc lộ bản tính con người tà dâm ra… Hu Hu… Chồng ơi! Cứu em… Hu Hu…
– Em đừng khóc lóc nữa, cho anh vui vẻ một đêm nay thôi mà em… Ha Ha…
– Á aaa… KHÔNG! KHÔNG! Buông tôi ra…
Sau khi hắn ta nói lời nham nhở với vợ tôi xong thì hắn ta mò tới bên người vợ tôi và ôm ấp siết chặt vào người cô ấy, vợ tôi hốt hoảng la ó “Á aaa” gào thét vang dội khắp căn nhà. Hắn nghe tiếng vợ tôi khóc lóc gào thét la ó thì làm cho cơn tà dâm trong người hắn trỗi dậy mạnh hơn và làm cho hắn thếm nứng tợn hơn, như trong phim sex mà hắn xem thì khi nghe âm thanh gào thét la ó dữ dội thì làm cho người ta thêm hưng phấn tràn đầy cảm xúc thăng hoa. Hắn ôm sau lưng vợ tôi, hắn từ phía sau ôm tới, do hắn thấp bé hơn tôi, hắn chỉ cao xấp xỉ với vợ tôi mà thôi. Vợ tôi thì cô ấy không thích mang giày cao gót quá, mà vợ tôi chỉ mang guốc cao 5cm mà thôi, nhưng như vậy cũng làm cho chiều cao của vợ tôi hơn hắn vài ba phân. Hai bàn tay của hắn vòng ra phía trước mà sờ nắn và nhào nặn cái bầu ngực căng đầy của vợ tôi, hắn xoa bóp hăng say dữ dội vì đây là lần đầu trong đời hắn được tận tay xoa bóp và nhào nặn hai cái nhũ hoa đẹp tuyệt mỹ này. Trong bóng tối vợ tôi thì bây giờ không thấy rõ khuôn mặt của hắn và cô cũng không thấy rõ thân hình của mình, mặc dù cơ thể và đôi mắt đều liên kết với nhau, vợ tôi biết là mình không thoát khỏi móng vuốt của tên yêu râu xanh này, nên nói lời nhỏ nhẹ mong sau hắn còn có chút tính người mà buông tha cho cô:
– Anh Phương ơi! Bình tĩnh lại đi anh! Buông em ra đi! Em hứa sẽ không nói chuyện này với chồng em đâu. Chúng mình có thể làm bạn tốt mà! Được hông anh!
– NHoaM! NGoaM… Hươ… Ngọc Sương ơi! Em cho anh đi, chỉ một đêm nay thôi… Ngoam! Ngoam…
– Á Á Á aa… KHÔNG! KHÔNG! BUÔNG Ra ĐI! Hu Hu…
Hắn nghe vợ tôi nói lời ngọt ngào êm dịu, hắn tưởng vợ tôi đã buông xuôi nên hắn đã cắn mạnh vào cổ của vợ tôi, bên này bên kia rồi phía sau gáy, những chỗ hắn cắn để lại những vệt nước miếng tanh hôi thối, có thể thấy rõ những vết răng cắn in trên cổ. Điều đó chứng tỏ là hắn đã nứng đến cực đại rồi, nên giờ ai có nói gì đi nữa thì hắn cũng không nghe, hắn chỉ nghe theo lời chỉ đạo của các ký sinh trùng đang thao túng cái bộ thấp hèn của hắn mà thôi. Hắn ôm hắn cắn hắn xoa bóp dày xéo cái cơ thể ngọc ngà của vợ tôi không hề thương tiếc, cái cơ thể mà tôi năm tháng nâng niu chăm bón này lại bị hắn phá nát cho tan tành. Hắn chuyển một bàn tay xuống bụng vợ tôi, rồi xuống eo vợ tôi và tiếp theo hắn mân mê cái vùng tam giác bí hiểm của vợ tôi nữa. Hắn xoa xung quanh cái mu bím múp míp của vợ tôi, hắn nhào nặn lên cái phần xương mu nhô cao và cái mu bím to tròn múp rụp của Ngọc Sương liên tục không ngừng nghỉ. Vợ tôi gào thét rền vang:
– Á Á aa ƯM ƯM! Buông tha cho tôi đi mà! Á aa Á aaa…
– Em cho anh đi mà! Cho anh đụ em đi Ngọc Sương? Cái Ɩồŋ em múp rụp à! Vú em cũng to và căng đầy nữa, cho anh bú vú đi em… NHoaM! NGoaM… Thân hình em quyến rũ lắm…
– A Á a Á aaa! KHÔNG! KHÔNG TRỜI ƠI! TẠI SaO??? CHỒNG ƠI! ANH Ở ĐÂU CỨU EM VỚI! HU HU…
(Hết trong giấc mơ…)
– Nè em!!! Ngọc Sương bình tĩnh lại đi em, anh nè! Anh là chồng của em nè! Em mơ thấy gì mà mình mẩy đổ mồ hôi vậy và da mặt lại xanh nhợt nhạt vậy?
– Hả? Chồng về rồi hả? Hu Hu…
Cô ấy khi nghe tiếng tôi thì cô ấy tỉnh lại về thực tại, vợ tôi vui mừng khóc lóc nỉ non, vợ ôm chầm chập vào cơ thể tôi, đôi bàn tay của vợ tôi vuốt ve tấm lưng trần săn chắc và vạm vỡ của tôi do tôi mới tắm chưa mặc áo. Vợ nhìn tôi và nói:
– Ông xã về khi nào ạ! Sao em hông biết…
– Anh cũng mới về được 15 phút à! Do anh thấy em ngủ say quá nên anh hông nở đánh thức em dậy, thế là anh vô nhà tắm để vệ sinh tắm rửa. Nhưng đang tắm nữa chừng thì đột nhiên anh nghe em gọi lớn “CHỒNG ƠI CỨU EM”, anh hông biết em kêu anh cứu em chuyện gì nên mới chạy lẹ ra đến nỗi chưa kịp mặc quần áo vào nữa, mình trần như nhộng khỏa thân ra đây nè!
– Hi Hi… Công nhận chồng khỏa thân nhìn đẹp quá chồng ạ! Em đúng là người phụ nữ có phước nhất trần gian. Hi Hi…
– Thật hông đó vợ yêu! Chứ hông phải em mơ thấy làm chuyện gì đó với hắn ta sao? Mơ cùng hắn làm tình, vậy mà kêu “Chồng ơi cứu em”, đúng là đàn bà thật khó hiểu mà! HUƠ…
– Ông xã! Ông xã number 1 của em, cho em hôn cái… nà! Hihihih…
Phần 6
Vợ chồng tôi trêu ghẹo qua lại với nhau xong thì cả hai đều lên giường đi ngủ, trước khi đi ngủ thì Ngọc Sương vợ tôi muốn tôi kể lại những kỷ niệm trong đời của một cô gái và một chàng trai, quen nhau và yêu nhau rồi đi đến hôn nhân như hai đứa tôi bây giờ. Tôi nhìn khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của vợ, nhìn hai bờ môi đỏ mọng nước quyến rũ của cô ấy như hơi ngây dại đi một chút, và tôi nâng khuôn mặt vợ tôi lên rồi nói:
– Vậy bà xã của anh muốn kể về chuyện nào trước nè! Hì hì…
Tôi vừa nói vừa trêu ghẹo bà xã mình thì vợ tôi hí hửng lên tiếng:
– Em muốn vợ chồng mình ôn lại kỷ niệm lúc hai đứa về quê Ngoại của em cơ! Hì hì…
– Vậy à! Hì hì… Nhưng sao lại kể về quê Ngoại hả vợ yêu! Hi hi…
– Tại em… Tại em muốn nhớ lại… chuyện này… ưm… ghét anh quá đi à…
Vợ tôi trả lời nhưng đầy e thẹn và bẽn lẽn, bởi vì cô ấy mắc cỡ lắm hễ mỗi khi nhớ về chuyện lúc đó, cũng tại chuyện đó mà hai bên bờ vai của tôi đều in hằn dấu răng của Ngọc Sương để lại cho tới tận bây giờ vẫn chưa hề phai mờ, cũng có thể gọi là hai dấu tích tình yêu cũng không ngoa chút nào…
… Năm đó tôi hai mươi mốt tuổi còn vợ tôi thì mười chín, tôi thì đã là năm thứ ba “Đại học” còn Ngọc Sương thì cũng học hoàn thành xong năm thứ nhất. Lần nghỉ hè đợt này, ba mẹ tôi và ba mẹ của Ngọc Sương muốn hai đứa tụi tôi về thăm quê Ngoại vợ tương lai chơi, sẵn tiện cho bà biết luôn mặt đứa cháu rể mà hai gia đình đã nhất quyết làm thông gia. Tôi có chiếc xe ô tô bảy chỗ riêng của cá nhân tôi, bởi tôi muốn cứ dịp cuối tuần hay dịp lễ thì tôi sẽ tự chạy về quê An Giang thăm ba mẹ của tôi, và thăm ruộng vườn của tôi nữa. Gia đình tôi thì ở ven bờ con Sông Hậu hiền hòa, nước thì trong xanh, riêng chỉ có mùa nước đổ thì nó cuồn cuộn chảy và làm cho nước trở nên đục ngầu mà thôi. Quê Ngoại vợ của tôi thì ở Hòn Chông Kiên Giang, nói là hòn chứ thật ra nó ở trong đất liền rồi vì người ta hay quen gọi là Hòn Chông luôn, người miền xuôi hay miền ngược thì họ nói An Giang quê tôi là vùng bảy núi, nhưng tôi thì lại nghỉ khác vì Kiên Giang họ cũng có núi nữa, tuy gọi là hòn nhưng bây giờ chúng đã dính vô với đất liền rồi còn đâu.
Để lại một bình luận