Mãi mãi yêu em [Chương 1] (P1-50)

Phần 37

Nhỏ vùng ra khỏi hai bàn tay giữ chặt của nó…
– Phải.. ! Hức hức.. Tôi đang điên đấy.. ! Huhu.. Hức.. Còn anh là đồ.. Vô tâm.. ! Đồ độc ác.. ! – Nhỏ Ly hét trả vô mặt nó.. Ánh mắt uất ức rồi chạy lại chỗ chiếc xe.. Trời vẫn đang mưa.. Nó không biết lúc đó nó suy nghĩ gì giữa.. Vội chạy lại ôm lấy nhỏ nhấc lên.. Tính kéo vào phòng.. Vì trời mưa như thế này.. Nhỏ đi về nhỡ bị sao thì chắc nó cũng không sống vui vẻ được mất…

– Buông ra… ! Buông ra.. ! – Nhỏ giẫy nảy lên.. Nhỏ này cao hơn nó thành ra nó bị mất thăng bằng.. Hai đứa ngã nhào trước cửa phòng.. Ướt như chuột lột.. Nhỏ vội đứng dậy nhưng nó kịp giữ lấy tay nhỏ..

– Thả ra.. ! Huhu.. thả ra.. !

Nhỏ vẫn khóc.. Nó rất ghét những ai khóc vì nó, nhất là con gái.. Việc gì nhỏ phải như vậy, tại sao chứ.. Nó không buông.. Nói một câu..

– Giờ em mà đi.. Thì đừng bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của tôi nữa.. Đừng bao giờ.. ! – Giọng nó yếu ớt trong con mưa rào nặng hạt, nó nhếch mép, không hiểu sao nó lại hành động như vậy nữa.. Giờ trước cửa phòng trọ có hai đứa điên hứng mưa..
Một khóc một cười… Nhưng thật kì lạ.. Đứa cười tâm trạng còn tồi tệ hơn đứa khóc rất nhiều.. Chỉ biết sau câu nói đó, nó đã sẵn sàng.. Không xuất hiện trước mặt nhỏ Ly nữa nếu nhỏ bước đi.. Tim nó chợt nhói..

Nhỏ sững người trước câu nói đó của nó.. Òa khóc to hơn.. Rồi nhỏ chợt lao vào ôm lấy nó.. Nhỏ vẫn khóc.. Mưa càng lúc càng lớn.. Như tiếng khóc của nhỏ vậy.. Thật khó chịu, nó ghét nước mắt.. Dìu nhỏ vào phòng rồi ra dắt xe nhỏ vô phòng luôn.. Nhìn nhỏ run rẩy co ro vì dầm mưa lâu mà nó thương nhỏ.. Bất lực.. Chả lẽ nói thẳng cho nhỏ tình cảm của nó.. Liệu có vội vàng quá không? Mà có khi.. Tình cảm đó chỉ là lòng biết ơn thôi.. Không nên gieo cho nhỏ.. Cũng có thể nhỏ đến đây với nó bởi lòng thương hại.. Nó không biết sao nữa chỉ im lặng.. Nhỏ vẫn thút thít.. Lâu lâu nức lên..

– Có.. nước.. Đấy, em tắm đi.. Ướt hết rồi.. – Nó phá tan im lặng khi thấy thiêu nước sôi…

Nó ít khi nói chuyện nhiều nên khả năng nói chuyện rất nhàm chán.. Có sao nói vậy.. Nhưng với không gian này thì thế là siêu lắm rồi vì hai đứa cũng chưa cất lời với nhau..

– À.. Ừm có.. Anh cũng ướt kìa.. – Nhỏ nói giọng vẫn nghẹn nghẹn run run.. Không biết là do khóc hay do lạnh nữa.. Mà cũng có thể là cả hai.

– Tý anh tắm sau.. Em tắm trước đi.. – Nó cũng ướt hết, nhưng thôi nhường nhỏ vậy.

– Anh lấy em bộ quần áo đi..

– Ừ.. – Có mấy bộ, trời mưa thì chưa khô, nhỏ còn cầm một bộ chưa trả… tý chắc tắm phải mặc áo dài tay vậy.. Lục mãi mới kiếm cho nhỏ được cái áo trắng thời cấp ba với cái quần đùi cũ.. Không biết nhỏ chịu không.. Nhưng ít ra không có lỗ chuột cắn..

– Nè.. Em mặc tạm nha..

– Vâng.. – Nhỏ nói nhẹ rồi xách theo thiêu nước vô phòng tắm…

Ngồi bên ngoài mà nó nghĩ đến nhỏ.. Giờ không còn chút cá tính nào nữa rồi.. Chỉ còn lại vẻ yếu ớt dịu dàng thôi.. Kì lạ, trong đầu nó.. Hàng ngàn nhưng câu hỏi về nhỏ được đặt ra.. Mọi việc như trong mơ vậy, tưởng chừng đời sống sinh viên sẽ khổ cực nhưng ít ra còn hơn thời cấp ba.. Giờ nó có bạn, có chị, có nhỏ.. Dường như đây là một câu truyện cổ tích mà nó là nhân vật chính.. Nhiều khi tự nó còn không tin nổi những điều đó sẽ xảy ra với mình.. Vui mà buồn.. Buồn vì tiếng mưa.. Tiếc nước chảy trong chiếc phòng tắm kia.. người bên trong đó tuy gần mà cũng lại xa.. Xa vì hoàn cảnh, địa vị xã hội.. Nó lại tự cười nhạt một mình lắc đầu.. Kiểu thằng điên ý.. Thôi thì cứ để dòng đời xô đẩy thế nào thì sẽ ra vậy.. Làm người đâu thể thấy trước tương lai của mình.. Chỉ có thể tạo dựng lên tương lai mà thôi.. Mong rằng trong tương lai của nó vẫn còn có nhỏ…

Tiếng nước chảy ngừng một lúc thì nhỏ bước ra.. Nhìn nhỏ đẹp lạ kì trong cái phong cách cũng kì lạ, chiếc áo dài tay nhưng lại quần đùi.. Đúng kiểu trên đông dưới hè.. Lộ đôi chân dài mà trắng muốt của nhỏ.. Nó ngẩn ngơ.. Có vẻ hơi kích thích.. Thiện tai…

– Anh nhìn gì.. Thế? – Nhỏ khép nép, hai bên má ửng hồng hỏi nó.. Xinh thật.

– Không biết..

– Cái đồ dê già.. Nhìn chân em chứ gì.. – Nhỏ cau mặt đưa hai tay che che..

– Biết rồi sao còn hỏi.

– Hứ.. Cái đồ dê già..

– Ừ.. Thì sao, tránh ra cho đi tắm cái.. – Giờ không có nước sôi thì tắm nước lạnh vậy, haizz.. Chắc cũng bình thường thôi, không sao đâu.. Tuy người yếu nhưng dù sao cũng là con trai mà.. Nó bước qua nhỏ mặc kệ cái mặt nhăn như khỉ ăn ớt của nhỏ.. Chắc bực lắm đây.

Vô phòng tắm mới thấy cái ngu.. Nước lạnh ơi là lạnh, biết thế không nhường nhỏ thiêu nước nữa còn hơn.. Được lúc, không chịu được nó ra luôn.. Thấy nhỏ ngồi ôm chân trên giường.. Haizz.. Nó không dám ngồi gần, sợ không kiềm chế được mất.. Hai đứa ngồi xa hẳn nhau.. Không gian im lặng.. Nhưng nhỏ đang nhìn nó.. Còn nó thì cứ đảo mắt đi xung quanh.. Khó chịu thật..

– Anh.. – Nhỏ gọi nó, giọng hơi run.
– Gì?
– Em.. em xin lỗi nha..
– Tại sao?
– Lúc.. Nãy ở quán.. em.. e.. m – Giọng nhỏ lúc này như sắp khóc rồi.
– Anh có rẻ không? – Nó chợt nhớ ra.
– Kh.. ông.. Anh ơi.. Huhu.. Em xin lỗi hức.. hức.. – Lại khóc, nhỏ lại châm ngòi cơn điên trong nó..

– Vậy tại sao em lại nói vậy… ! Tại sao em lại đến đây.. ! Em thương hại tôi à.. !!! – Nó trừng đôi mắt của nó lên bằng một thái độ lạnh lùng.. Chủ ngữ nó sử dụng thay đổi rồi.. Chưa bao giờ nó khó chịu như vậy..

– Không.. không anh ơi.. hức hức.. ! Em đến.. Để xin lỗi.. ! Hức.. Em xin lỗi mà.. – Nhỏ khóc to hơn.. Nó bỗng thấy thương nhỏ vô cùng.. Cơn giận dường như bay hết.. Đôi khi nó không hiểu chính con người mình nữa.. Chán thật..

– Thôi.. Anh xin lỗi.. Đừng khóc nữa.. – Nó áp hai cái tay bé con của nó vào má nhỏ.. Gạt đi những giọt nước mắt trên mặt nhỏ..
Chợt cảm giác hai má nhỏ nóng lên.. Nhỏ hướng đôi mắt đỏ hoe vào mắt nó và… Tiếp tục khóc… Ôi trời ơi, khóc dữ vậy trời.. Tưởng cách dỗ dành kia hiệu nghiêm ai dè..

– Im.. ! Không khóc nữa.. – Nó hét.. Nhỏ Ly bỗng giật mình nhìn nó hơi hoảng sợ.. Nước mắt cũng không chảy.. Thành công rồi… Giờ chỉ còn tiếng nức thôi..

– Thôi đói chưa.. Ăn nha.. – Nhỏ gật gật. Chợt nhớ phòng nó không có cơm.. Chán..

– Phòng anh không có cơm đâu.. Em đợi chút anh đi mua.. – Trời vẫn mưa, hơi ngại nhưng thôi kệ, cũng gần mà..

– Không.. Em ăn mì với anh.

– Ăn được không?

– Được.. Anh làm đi.. À thôi, để em làm.. – Nhỏ tiến đến móc hai gói mì trong cái thùng ra pha.. Tự nhiên như ở nhà ế.. Xong thì bê ra để xuống bàn.. Rồi khều nó..

– Anh ơi.. Được rồi nè..

– À ừ.. – Nó nhận thấy có mỗi đôi đũa với cái thìa.. haizz.. Lại ăn chung chắc.

– Hihi.. Ăn chung nha.. – Nhỏ cười cười.. Mà mắt vẫn hơi ngấn nước..

– Vừa khóc vừa cười ăn mười cục..

– Cục gì.. – Mặt lại lên kiểu sát thủ.

– Tự biết.. hehe.

– Anh nhá..

– Làm sao?

– Thôi ăn.. Anh ngốc bỏ xừ, nói chuyện chán.. – Ai cần nhỏ nói mà kêu chán..

Mở bát mì ra nhỏ gắp một miếng để trên thìa ăn, xong lại như thế dí nó..

– Nè..

– À.. ừ.. – Nó ăn.

– Hihi..

Cứ thế giống hệt tối qua.. Nhỏ miếng, nó miếng và vẫn.. Chung thìa cho đến hết bát mì.. Sao nhỏ không ngại gì nhỉ.. Sao tự nhiên với nó được như vậy? Thật khó hiểu.. Xong thì nhỏ tự động đem đi rửa.. Nó cũng chả thèm dành nữa..

Ngồi trên giường cùng nhỏ mà nhỏ cứ nhìn nó cười cười..

– Hihi..

– Cười gì?

– Thích thì cười.. Ô.. cấm à hihi..

– Dở hơi..

– Bảo há ra là há liền.. Ngoan.. hihi – Nhục không để đâu cho hết nhục, nhỏ còn vuốt đầu nó nữa chứ..

– Bỏ tay ra..

– Không bỏ.. – Nó giật tay nhỏ ra..

Xong ngồi ra chỗ khác một lúc lâu.. Nghe tiếng mưa cả đợi tóc khô để ngủ..

– Anh.. Tối nay em ngủ đây..

– Tùy..

Vào WC nó lôi cái bàn chải mới mua vào để trong đấy cho nhỏ.. Cái này mẹ nó bỏ vào balo mà nó quên mất, nó xài cái cũ.. Xong đi ra, nhỏ đi vào..

– Anh.. ! – Nhỏ bỗng nhiên gọi.

– Hả?

– Anh dùng cái bàn chải nào thế..

– Có cái mới đấy.. em dùng đi.

– Vâng..

Lúc sau nhỏ cũng ra.. Nó trải bạt xuống thì nhỏ không chịu.. Bắt nó lên nằm với nhỏ.. Một phần thích thích.. Một phần lạnh nên nó cũng lên.. Thôi đến đâu thì đến mong nó kiềm chế được trước người con gái xinh đẹp này.. Tắt đèn..

Đêm đến, nó vẫn không ngủ được nằm quay lưng về phía nhỏ nên không biết nhỏ ngủ chưa.. Bên ngoài tiếng gió hú, làm tăng thêm phần ảm đạm và lạnh lẽo của căn phòng..

– Anh ơi.. Anh ngủ chưa?

– Rồi.

– Lại điêu.. Ngủ rồi mà anh vẫn nói chuyện được à?

– Ngủ rồi, nhưng vừa bị gọi dậy..

– Hứ.. Suốt ngày như thế, chưa ngủ thì nói đại cho rồi.. Bày đặt..

– Ừ.. Rồi sao?

– Anh quay sang đây đi..

– Làm gì?

– Anh cứ quay sang đi mà.. – Nhỏ lay lay nó.. Nó quay sang.. Mặt nó giờ rất sát mặt nhỏ.. Ánh mắt nhỏ long lanh trong đêm tối.. Đẹp lắm.. Ánh mắt của nhỏ Ly dường như đang mê hoặc nó.. Hơi hơi nhích đầu tới thì..

– Anh..

– À.. hả.. ? – May mà nhỏ đánh thức nó.. Không kéo tiến thêm chút nữa ăn tát chứ chả chơi.. Hú hồn, ngủ cạnh nhỏ nguy hiểm quá…

– Lúc nãy.. anh.. – Nhỏ ngập ngừng..

– Anh làm sao.. ? – Nhỏ kích thích tính tò mò trong nó..

– Lúc nãy anh nói thật à.. ?

– Nói gì?

– Anh.. Nói.. nếu em.. về thì.. Sẽ không bao giờ gặp.. lại em nữa à? – Giọng nhỏ nghẹn nghẹn có vẻ ngập ngừng..

– Ừ…

Nó nói vậy bởi nó muốn biết nhỏ đối với nó ra sao.. Có thật sự tốt bụng đến với nó lâu nay không hay chỉ là sự thương hại.. Khi hết thì bỏ.. Và nó cũng sẵn sàng không gặp nhỏ nữa vì nếu cứ tiếp tục thế này nó sẽ yêu nhỏ mất.. Nó hiểu hoàn cảnh nhỏ thế nào và nó thế nào nên.. Nếu yêu nhỏ liệu nó có thể đi hết quãng đường này cùng nhỏ không.. Quan trọng nhất là nếu nói ra nhỏ có đáp lại tình cảm của nó không khi nó chỉ là một thằng sinh viên.. Một phép thử đơn giản và nó biết nhỏ không hề thương hại nó.. Đó chắc chắn là tình cảm nhưng nó chưa đủ dũng cảm.. Cái tính tự ti luôn hình thành trong con người nó từ trước đến nay.. Cũng dễ hiểu khi nó.. Nghèo.. Phải nghèo đó.. Đơn giản là vậy.. Điều này khiến nó suy nghĩ và im lặng..

– Tại sao vậy anh?

– Không biết..

– Hứ.. Mình nói mà mình không biết..

– Ừ..

Không gian lại trở về với im lặng vốn có của đêm Hà Nội.. Mưa đã dứt rồi..

– Anh này…

– Sao.. ?

– Anh ngốc lắm..

– Ừ..

– Anh ngốc của em đừng bao giờ nói như vậy nữa nha… – Nhỏ Ly nói bé lắm nhưng nhờ cái không gian này mà nó cũng nghe thấy hết… “Của em” ư?.. Nó là của nhỏ khi nào nhỉ? Hay đây là một cách thể hiện tình cảm của con gái chăng.. Cũng có thể nhỏ nhỡ miệng.. Nó không hiểu được.. Có lẽ nó ngốc thật.

– Lần sau anh.. đừng như vậy nữa nha.. Em.. Sợ lắm.. – Nhỏ nói bé hơn trước.. Ánh đèn bé xíu nó thường để cho dễ ngủ đủ để nó thấy con mắt hơi nheo nheo của nhỏ..

– Sao sợ?

– Anh ngốc lắm.. hihi không biết được đâu.. – Nhỏ bỗng cười cười rúc rích.. Thay đổi trạng thái nhanh dữ.

– Ừ..

– Anh nhớ nhé.. Đừng bao giờ nói thế với em nha..

– Ừ.. Thôi ngủ đi.. – Nó quay sang bên kia.. Về với tư thế cũ, không đối mặt với nhỏ nữa.. Im Im một lúc.. Nhỏ lại lay lay nó..

– Anh ơi..

– Thôi xin chị hai.. Mai em còn đi học nữa..

– Quay sang đây em bảo đã nào.. – Giọng nhỏ phụng phịu.. Nó quay sang..

– Em lạnh..

– Lạnh thì đắp chăn nè..

– Không đủ cho hai người..

– Để anh ra lấy thêm..

– Không cần.. – Nhỏ giật nó lại.

– Giờ sao?

– Anh.. Ôm em đi.. – Nhỏ nói giọng ngại ngại.. Bé xíu..

– Hả.. ??

– Ôm em.. Nhưng chỉ được ôm thôi đấy.. – Nó vẫn chưa hết ngạc nhiên thì nhỏ đã rúc vào người nó.. Áp mặt vào ngực nó.. Nó bất động..

– Tay đâu?

– Ơ..

– Tay.. ôm.. Anh hiểu không? – Nhỏ kéo tay nó vòng qua người nhỏ.. Rồi rúc vào ngực nó.. Nó vẫn không cử động một chút nào hết cho đến khi tiếng thở đều đều của nhỏ Ly phát ra.. Không thể tin được.. Nó đang ôm một cô gái, đây là lần đầu tiên.. Đến lúc này nó mới cảm nhận được.. Một chút thích.. Một chút sợ.. Kì lạ thật.. Nó phải rất kiềm chế trước bản năng con người trong mình.. Mái tóc và mùi con gái của nhỏ thơm lắm.. Giờ nhỏ đang ngủ trong vòng tay nhỏ bé của nó.. Đầu nó chợt xuất hiện ý nghĩ.. Giá như cuộc đời nó chỉ luôn là phút giây yên bình này là đủ rồi.. Giờ đây nó biết mình thực sự có tình cảm với nhỏ mất rồi.. Nhanh quá ư.. Nó bất chấp.. Nhưng tình cảm của nó chỉ giữ trong nó mà thôi.. Không thể nói ra được.. Xin lỗi..

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50

TÊN TRUYỆN:

Mãi mãi yêu em [Chương 1] (P1-50)


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)