Truyện sex ngắn tâm linh – kinh dị “Ma nữ nhập tràng” được bắt đầu viết vào khoảng thập niên 70 thế kỷ trước, lúc tác giả Kiều Diễm My còn ở Sài Gòn, Miền Nam Việt Nam. Về sau, tác giả đã sang Mỹ định cư. Ngoài ra, hiện tại không có thêm nhiều thông tin về tác giả Kiều Diễm My.
Phần 1
Buổi học lý thuyết về môn “Phân tâm, ngoại cảm thần kinh hệ” trôi qua, vẻ uể oải trên gương mặt sinh viên được thay bằng những nét mặt rạng rỡ, hoan hỉ lúc họ lục tục kéo nhau rời khỏi giảng đường. Tốp sinh viên chỉ có 25 người, gồm cả nam lẫn nữ. Họ rất quý mến và thương yêu nhau gần như anh em ruột thịt. Sau 5 năm miệt mài trau dồi kiến thức y học, họ làm quen với biết bao nhiêu tật bệnh và cơ thể phẫu thuật học. Kỷ niệm đáng ghi nhớ nhất trong đời sinh viên là những đêm trực nhà xác. Mỗi ca ba sinh viên, hai nam một nữ. Họ từng làm quen với nhiều bộ phận nội tạng đến nội thể của các xác chết vô thừa nhận. Sinh viên y khoa đâu hề bị chi phối bởi những chuyện mê tín, duy linh. Thế nhưng tật sợ ma thì không sinh viên nào vượt qua nổi. Tâm trí của họ dường như bị ám ảnh, bởi tuổi thơ có cậu bé nào mà chẳng nghe ông bà cha mẹ kể cho nghe chuyện ma một lần trong đời. Trạng thái tự kỷ ám thị là điều không thể tránh khỏi vào các đêm trực gác nhà xác. Dĩ nhiên, đối với các nữ sinh viên, khác nào lãnh cực hình mỗi đêm vào ca trực nếu như hai bạn nam không phải là chàng trai ga lăng, tế nhị. Đêm nay, đúng thứ tư hàng tuần, bộ ba Hoài Thu, Minh Cao và Ngô Vũ tới ca trực. Lúc ngang chỗ bảng thông báo, Vũ đừng lại như quán tính, nhưng anh ngạc nhiên không tin vào mắt mình lúc dọc thấy chỗ tên Hoài Thu thường lệ được thay bởi tên Hải Yến. Cô sinh viên nhà giàu kiêu kỳ, vì chẳng những đẹp mà còn học giỏi nhất lớp. Ngọc Vũ hỏi bạn:
– Minh Cao này, sao đêm nay Hoài Thu bỏ tụi mình. Bệnh hả?
– Mày hỏi ẻm chứ sao lại hỏi tao.
Ngọc Vũ trêu chọc bạn:
– Tao nghĩ giữa mày với em có mối quan hệ mật thiết mà. Chỗ bè bạn, giấu nhau làm gì hả?
Minh Cao trợn mắt đỏ mặt:
– Ê sì tốp xuyên tạc cho tao nhờ nghen. Em mê tít mày thì có. Tao xí trai, con nhà nghèo mạt rệp mồng tơi ở đó mà em thèm ghé mắt.
Vũ cười khà khà, lôi vai bạn kéo đi, vẻ bí mật:
– Bỏ vụ Hoài Thu đi. Thấy mặt bả tao ớn tận mạng rồi. Con gái gì mở miệng dữ như chằn. Mày báo cáo tình hình “phe địch” cho tao biết qua đi.
– Địch? Mày ám chỉ ai vậy? Minh Cao ngơ ngác hỏi bạn.
– Mày giả nai vừa thôi. Thì tiểu thư Hải Yến chứ còn ai nữa.
Ngọc Vũ vừa ngáp lườm bạn vừa lúng liếng ánh mắt, xem vẻ háo hức chờ đợi. Anh biết Minh Cao vốn là thổ công, cái gì cũng biết, anh nói:
– Thôi xạo hoài. Nói cho tao biết đi chiều mai trực xong tao đãi mày chầu phở tái nạm gầu nước béo. Chịu chưa?
Minh Cao cười khục khặc trong cổ họng, đùa dai:
– Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, mày ơi. Khao trước nghe chuyện sau. Ô kê bồ. Mày thì lúc nào cũng mánh hỏng chỗ chê. Ừ, thì đi. Nhưng hứa lèo thì chết nghen em…
– Qua bao giờ cũng nhất ngôn quân tử Tàu. Em tin qua đi.
Họ đưa nhau vào quán phở bình dân ở hẻm Ngô Gia Tự, xì xụp “tiêu thụ” hai tô phở to trừ cơm trưa, vừa kể chuyện về cô bạn gái sinh viên sẽ trực đêm chung với họ.
Đó là con của doanh thương Hoàng Trí. Ông Trí nổi tiếng Vua Trà Đà Lạt với cơ ngơi trị giá bạc tỷ. Nhưng ông chỉ vỏn vẹn có hai cô con gái, Thùy Linh và Hải Yến. Ấy thế, năm 16 tuổi, khi Thùy Linh từ Sài gòn về quê nghỉ hè, dọc đường thì chẳng may xe bị lật. Cô gái và năm hành khách bị tử nạn. Từ đó, bao nhiêu tình thương nhà doanh thương dồn cho cô thứ nữ. Lẽ ra sau kỳ thi tốt nghiệp Trung học phổ thông, Hải Yến sẽ được đi du học Quản Trị Kinh Doanh ở Úc. Thế nhưng Hải Yến khác các cô tiểu thư con nhà giàu đỏng đảnh đài các điệu hạnh rất mê du học ngoài kia. Cô chỉ thích học trong nước vì không chịu được cảnh xa quê hương dù một ngày chứ nói gì đến bốn năm dài. Hải Yến rất giỏi toán và đam mê môn sinh học, tự nhiên nhất. Nhờ đó, cô đậu vào Y Khoa với điểm trúng tuyển khá cao, được nhiều báo khen ngợi.
Ngày tháng trôi mau, Hải Yến bây giờ là cô sinh viên Y khoa được tiếng là học giỏi. Năm nào thi lên lớp cũng đều đạt được hạng xuất sắc. Đã thế, Hải Yến còn là thiếu nữ duyên dáng, khả ái. Nàng đã từng được chọn là hoa khôi thanh lịch Y khoa. Tất nhiên các chàng bác sĩ tương lai đều hy vọng mình sẽ là kẻ chiến thắng trong cuộc chinh phục con tim của cô tiểu thư duyên dáng này.
Chỉ duy nhất Ngọc Vũ là kẻ bên lề, ngoài cuộc vì đối tượng của anh là Hoài Thu. Hơn nữa, Vũ tự hiểu gia cảnh mình quá nghèo, làm sao dám mơ ước cao xa. Cóc mà đòi trèo thang sao được. Hai người trở lại giảng đường vào buổi học chiều. Điều bất ngờ xảy đến làm Ngọc Vũ bối rối không ít là Hải Yến tự động tìm gặp anh. Chẳng có vẻ gì kiêu kỳ, làm cao như các bè bạn sinh viên đồn đại:
– Anh Vũ, hình như tối nay Hải Yến được xếp trực ca với anh và anh Cao phải không?
Ngọc Vũ chưa kịp trả lời, Minh Cao đã lách chách nói hớt:
– Đúng vậy. Hải Yến có gì không hài lòng sao?
– Dạ, đâu có gì. Yến còn vui nữa à. Trực với hai ông đệ tử lưu linh mãi, Yến ngấy tận cổ luôn.
Ngọc Vũ cười bằng mắt, thử trêu chọc cô gái:
– Vậy nếu cô cũng gặp hai ông bợm khác thì sao hả?
Hải Yến cười khúc khích, vui vẻ đáp:
– Thì đó là số Yến có duyên với các ông thần men. Phải chịu chứ biết thế nào.
– Ngọc Vũ nó đùa phá Yến đó thôi. Tụi này “lại cái” Yến ơi.
Ngọc Vũ đấm vai bạn một cái thật đau, trách:
– Thằng này lúc nào cũng tếu được. Tại vì bọn này chẳng nốc được giọt rượu nào như là phụ nữ ấy. Nên Cao nó ví von cà khịa vậy đó, Yến hiểu chưa.
Hải Yến cười ngặt nghẽo. Cô cảm thấy vui thực sự khi trò chuyện với hai người bạn mới. Nhất là bởi lâu tuy nay học chung lớp mà cô với Vũ vẫn chưa thân thiết. Cô chép môi:
– Nếu vậy anh cho Yến nhập hội được chứ?
– Hội gì vậy Yến? Vũ vô tư không hiểu ý cô gái.
– Thì hội “lại cái” uống nước ngọt của hai anh đó thôi.
Cả ba ngờ ra, họ nhìn nhau cười giòn hồn nhiên. Ngọc Vũ cũng vô tình không nghĩ gì đến Hoài Thu trong phút giây này vì Hải Yến hầu như đã hoàn toàn chiếm trọn tâm hồn anh mất rồi. Tiếng chuông hết giờ vang lên, ba người vẫn còn tiếc rẽ cuộc nói chuyện dang dở. Họ chia tay nhau ở cổng trường Đại học Y khoa và hẹn cùng nhau gặp lại vào buổi trực ở nhà xác đô thành.
Để lại một bình luận