Phần 2
Xicka mặc dù rất muốn từ chối, và biết hết những gì lão nghĩ trong đầu nhưng hắn quá sức yếu đuối, đã thế trên người lão ta đang cầm một khẩu súng ngăn, có thể rút ra khử hắn lúc nào cũng được.
Xicka bước từng bước tiến lại quan tài, từng bước đi của hắn thật nhẹ nhàng uyển chuyển, nhanh chóng tiếp cận chiếc quan tài đá trước mặt.
“Lạch cạch” – Xicka dùng sức đẩy nắp quan tài ra thật mạnh, một luồng ánh sáng chói lóa đập vào đôi mắt của cậu ta….
“Ha… ha…. đoàn trưởng, đoàn trưởng, vàng rất nhiều vàng… ha… ha….” – Xicka hô lớn.
“Sao vàng thật sao?” – Gã đoàn trưởng kia vừa nghe thấy chữ: “Vàng” liền sung sướng, đang định chạy đến thì liền bị Xicka hô dừng lại.
“Có chuyện gì?” – Gã đoàn trưởng kia nóng vội hét lớn.
Xicka đáp: “Đoàn trưởng, người bước vào những dấu chân của tôi trước đó, như vậy qua đây sẽ an toàn hơn, không biết trên mặt đất có cạm bẫy gì đâu”
“Đúng rồi, ngươi nói đúng” – Tên đoàn trưởng nghe vậy rất hợp lý gật đầu liên lịa, trong đầu gã lúc này chỉ mong sao đến bên quan tài đá kia càng sớm càng tốt, gã liền làm theo lời của Xicka, rất nhanh chóng đã xuất hiện cạnh chiếc quan tài đá, nhìn vào đống vàng cùng với các trang sức đá quý ở bên trong đôi mắt của gã ta trở nên tròn xoe, miệng há ra đầy sung sướng…
“Tất cả số này là của ta… tất cả là của ta…. ha… ha….” – Gã đoàn trưởng kia cười một cách điên cuồng.
“Nếu ông muốn ta cho ông hết đấy” – đột nhiên giọng nói của Xicka thay đổi hoàn toàn, từ một giọng nói có phần yếu đuối trở thành giọng nói trầm trầm đầy đáng sợ.
“Phập” – cánh tay của Xicka đột nhiên đâm xuyên qua người của tên đoàn trưởng, máu bắn ra tung tóe, một tình huống bất ngờ xảy ra khiến gã đoàn trưởng kia không kịp phản ứng gì, sắc mặt gã trắng bệch, cố gắng xoay đầu lại nhìn vào Xicka nói: “Ngươi… ngươi tại sao?”
“Ha….. ha….” – khuôn mặt của Xicka bắt đầu méo mó, gương mặt ngờ nghệch lúc trước nhanh chóng được thay đổi bằng một gương mặt đầy băng lãnh cùng tàn ác, ánh mắt sắc lạnh như đao kiếm, nụ cười nham hiểm như rắn độc, hắn nhìn gã đoàn trưởng nói: “Đoàn trưởng chắc ông nhận ra ta là ai chứ? Ta rất nổi tiếng đấy, kẻ có mặt trên khắp các bảng truy nã ở Valoran này.”
“Người…. người là Mc.Ralaw… kẻ bị truy nã khắp Runeterra….” – Quả thực gã đoàn trưởng kia nhận ra hắn ta.
“Phải, ta nói cho lão biết, thực ra ta không hề có hứng thú với đám kho báu này của lão đâu, cái ta mong muốn còn quý giá hơn nữa kìa, cảm ơn các ngươi đã giúp ta tìm được đến đây… ha… ha….” – Ralaw cười ha hả nói.
“Ta thật ngu ngốc, khi thấy ngươi còn sống lẽ ra phải nghĩ ngay đến việc làm cách nào ngươi có thể sống sót vượt qua đám quái thú kia…” – nói xong những lời này gã đoàn trưởng lập tức gã gục xuống mặt đất tắt thở.
“Phụt” – Ralaw rút cánh tay đang đâm xuyên qua bụng của gã đoàn trưởng kia sau đó cười ác độc nói: “Nhận ra thì quá muộn rồi, thứ ta cần không phải là số kho báu vô giá trị này. Mà là thứ nằm ở bên dưới quan tài đá này kia, chỉ có điều muốn mở nó ra cần phải có máu của một gã vừa tham lam vừa độc ác, ngươi chính là món quà tế sống để ta có thể lấy thứ đó.”
“Bịch” – Ralaw ném cái xác của gã đoàn trưởng be bét máu vào bên trong quan tài, máu từ trong người của gã bắt đầu chảy ròng ròng thấm vào đống kho báu sáng lấp lánh kia.
“Xoạt xoạt” – Đột nhiên cả thân thể của gã đoàn trưởng nhanh chóng hóa thành một vũng máu, bị đống kho báu bên dưới hấp thụ toàn bộ, kế tiếp đó, cả chiếc quan tài đá bắt đầu rung chuyển kịch liệt, đống vàng bạc kia không hiểu sao đột nhiên biến đổi hình dạng, vuông, tam giác, tròn đủ mọi kiểu thay đổi liên tục.
“Á… á….” – những tiếng la hét của các oan hồn không biết từ đâu vang vọng khắp hang động.
“Ầm” – chiếc quan tài đá đột ngột nổ tung, đống châu báu kia lơ lửng giữa không trung, màu sắc từ từ thay đổi, nếu trước kia là vàng bạc thì bây giờ chuyển sang một màu đen quỷ dị… những âm thanh hú hét của các oan hồn là từ bên trong đống châu báu kia mà phát ra.
“Dừng lại…. dừng lại…” – Malzahar lúc này vội vàng bay đến nhìn thấy tình cảnh trước mặt ông vô cùng sợ hãi hét lớn: “Dừng ngay việc này lại, tuyệt đối không được tái sinh thứ đó… tuyệt đối không được…”
“Ha.. ha…. ngươi muốn ngăn cản ta sao? Muộn rồi, với thứ này ta có thể thống trị toàn bộ các thế giới, thỏa mộng bá chủ của ta…” – Ralaw nhìn Malzahar không chút kinh sợ cười ha hả nói.
“Ầm” – không chút chậm trễ, Malzahar lập tức vung tay một luồng năng lượng hư không cực kì mãnh liệt nhắm ngay số châu báu đang lơ lửng kia, nhưng Ralaw nào có để yên cho ông ấy làm điều mình thích, từ hai lòng bàn tay của hắn ta hai luồng năng lượng hắc ám đen xì lập tức xuất hiện ngăn cản sức mạnh Hư Không của Malzahar.
“Ầm ầm ầm…” – cả hang động rung lên mãnh liệt.
Ở bên ngoài hang động lúc này, dị biến bắt đầu phát sinh, mặt trăng đang sáng đột nhiên trở nên đen xì không chút sự sống, cây cối xung quanh hang động này trong phạm vị 30 dặm lập tức héo khô, động vật, con trùng không có loài nào sống sót.
“Hoàn thành rồi, cuối cùng ta cũng có được nó” – Ralaw nhìn đám kho báu đang lơ lửng kia đang thay đổi hình dạng, một quyển sách đen xì bắt đầu xuất hiện, hắn ta không chút chậm trễ lập tức nhún người chộp lấy quyển sách….
“Quỷ thư… đúng là nó rồi… ha… ha….” – Ralaw cười lên điên cuồng.
“Khốn kiếp, ngươi có biết ngươi vừa làm điều gì hay không?” – Malzahar tức giận liên tục thúc động năng lượng hư không trong người tấn công liên tục Ralaw.
“Phụt” – Ralaw bị dính đòn phun một búng máu lùi lại năm bước, hắn dùng đôi mắt đáng sợ nhìn Malzahar nói: “Ngươi sẽ là vật thí nghiệm đầu tiên của ta…”
Ralaw cắn vào tay cho chảy máu, sau đó mở ra trang giấy đầu tiên, dùng máu của mình để viết lên đó: “Triệu hồi ác thần địa ngục, tiêu diệt kẻ trước mặt”
Khi những từ vừa viết xong, ngay tức khắc một lỗ hỗng không gian xuất hiện, một con sói ba đầu to lớn chui ra, đôi mắt đầu ngầu rực lửa nhìn Malzahar đầy căn ghét…
“Hống” – Nó lao vào tấn công ông ấy mà không một chút suy nghĩ.
“Ha… ha…. tuyệt vời quyển sách của địa ngục, quỷ thư… tuyệt vời….” – Ralaw thấy những gì mình viết trên đó liền trở thành hiện thực cảm thấy cực kì vui sướng.
“Không được rồi, thứ đó đã được hồi sinh lại, ta không phải là đối thủ của hắn… phải rời đi thôi” – Malzahar liên tục bị con quái thú địa ngục ép lui nên đành phải phóng người bay mất đi.
Nhìn Malzahar bỏ chạy Ralaw cầm quyển sách cười lên một cách điên cuồng khoái chí hắn cứ lặp đi lặp lại câu nói: “Thế giới này tất cả sẽ là của ta, vinh quang sẽ là của ta ha… ha….”
Rốt cuộc quyển sách ấy có sức mạnh đáng sợ đến mức nào mà Ralaw không từ thủ đoạn để có được nó. Chắc chắn không phải chỉ vì khả năng Ralaw vừa thi triển từ cuốn sách ấy khiến Malzahar sợ hãi, có thể quyển sách ấy còn ẩn chứa một sức mạnh khác… rốt cuộc thứ sức mạnh đó là gì? Valoran rồi toàn bộ Runeterra sẽ có kết cục thế nào đây?
Để lại một bình luận