Phần 47
Minh Phương vỗ vỗ vô mông Hiền:
– Thôi đi cô… một Hồng Thủy được rồi… thêm một Hiền Hồng Thủy nữa chắc chị Ba cho ăn đòn a…
Hiền ngúc ngắc:
– Em nói vậy thôi, chớ em biết mình đâu thể lợi dụng tấm lòng của chị Ba được đâu…
Hiểu Dung lại nghĩ tới chuyện khác:
– Anh… một tháng nữa chị Ba với chị Thủy về… rồi anh em mình làm sao thỉnh thoảng gặp nhau… tới đó… em nhớ anh chịu sao nổi…
Nói xong mặt mũi nàng đỏ bừng. Minh Phương với Hiền cũng nhìn ông Ba như đồng tình với câu nói của Hiểu Dung. Ông mỉm cười:
– Nếu giữa mấy anh em mình có một chút duyên, một chút nợ với nhau thì thể nào cũng có lúc được gần nhau… Còn mà không duyên không nợ thì cho dù chị Ba các cô có ký giấy cho phép thì mình cũng chẳng được gặp nhau… Với lại, anh… cũng còn… mê các cô lắm mà…
Minh Phương chợt tuột ra khỏi giường:
– Thôi được rồi. Hai cô làm ơn đi tắm rửa giùm tui đi, mặc quần áo vô… Chị đi tắm trước rồi về đây không thôi con bé Thảo nó chờ cửa… Nó không biết mẹ nó đi đâu… ai ngờ… mẹ nó đi… tìm trai già…
Nói hết câu nàng bật cười ha hả, ôm ông Ba và đặt đôi môi lúc nào cũng đỏ mọng lên môi ông và hôn ông thật lâu, tự nhiên trước mặt Hiểu Dung và Hiền…
Trong khi chờ Minh Phương tắm xong, Hiểu Dung và Hiền ngồi hai bên ông Ba, ôm ông và thay nhau âu yếm, vuốt ve ông… nhưng khi ông đưa tay sờ soạng lên đôi vú và cặp mông thì cả hai kêu lên:
– Thôi… đừng anh… em còn thèm anh lắm, nhưng mà em biết sức anh… đừng có cố… nên anh đừng có làm em “lên cơn”… tội nghiệp em…
Ông Ba cười “khà khà… ” rồi đứng lên nói đi về trước… Mà thật sự ông cũng muốn một mình nghỉ ngơi…
Hai tuần lặng lẽ trôi qua. Cứ đôi ba ngày, ông Ba lại nhận được một tín hiệu gọi mời gặp gỡ một trong ba phụ nữ trẻ xinh đẹp kia. Khi thì ở nhà họ, khi thì ở nhà ông. Nhưng thường thì ở nhà ông nhiều hơn. Chỉ riêng với cô giáo Hiền thì cuộc gặp gỡ thường ở nhà cô mỗi khi con gái Hiền về bên ngoại. Còn với Minh Phương và Hiểu Dung thì ở nhà ông vẫn an toàn hơn khỏi sự để ý của đám trẻ…
Ông cố tình lảng tránh các cô gái nhỏ vì ông không muốn các cô và kể cả ông sa đà vô những cảm xúc xác thịt nhiều quá e sẽ trở thành nghiện mất! Ông thì không sao, bởi ông còn có cách, có chỗ để giải tỏa, chớ mấy cô nhỏ đó thì sẽ ra sao nếu cứ lăn lộn hoài trong chuyện ân ái xác thịt… Ông cố tránh, nhưng vẫn không được. Còn có một cô gái nhỏ không hiểu vô tình hay cố ý lại cùng ông bước thêm một đoạn đường tính ái nhục dục nữa…
Đang đắm chìm trong suy nghĩ ông chợt giật mình khi có tiếng kêu lớn từ ngoài cổng:
– Bác Ba, bác Ba ơi… bác có nhà không?
Ông vội vàng bước ra, trong cảnh nhá nhem khi trời vừa tối, ông thấy bóng một đứa con gái đang chạy vô nhà ông, khi tới gần ông hỏi:
– Ai đó? Như Oanh hả?
Đứa con gái lên tiếng:
– Dạ không. Con là Như Yến. Mà bác Ba nhanh lên. Bên nhà cô Hiền… có ai đó giống như đang ăn hiếp cô Hiền đó…
Như Yến vừa nói vừa thở hổn hên vì phải chạy lật đật… Nghe chưa hết câu ông Ba không chờ cô, ông chạy nhanh qua nhà Hiền…
Vừa bước vô nhà, ông nổi giận. Bóng một người đàn ông không có quần áo trên người đang ép Hiền vô một góc nhà, cái váy mặc trong nhà của cô bị giật rách một bên vai và tét một đường dài trước ngực. Cô vừa khóc không ra tiếng, vừa dùng hai tay cố níu giữ cái áo rách trước vẻ hung hăng thô bạo của gã đàn ông. Ba Nguyên vội vàng xông tới, nắm vai gã, khi gã vừa quay lại, chưa kịp nhận biết gã là ai, ông đã lấy hết sức bình sinh đấm ngay vô giữa mặt gã. :
– Á… sao ông đánh tui…
Ông Ba nhìn kỹ lại. Dưới ánh đèn sáng trưng, gã đàn ông trần truồng đang có ý định bức hiếp cô giáo Hiền chính là… chồng cũ của cô, thầy giáo Thiện!
Máu mũi của gã tuôn ra do cú đấm của ông. Thiện đang ôm mặt không nhớ ra gã đang trần truồng. Ông Ba nhìn quanh, quần áo của gã vứt rải rác đầy nền nhà. Ông bước tới ôm Hiền vô lòng, vỗ vỗ vai cô:
– Được rồi, không sao rồi… Có anh đây, nó làm gì cô?
Vừa lúc đó, Hiểu Dung, Minh Phương thêm chị em Hồng Thu và Như Oanh cũng ào vô… Thấy cảnh tượng giữa nhà, mọi người đồng thanh “A… ” lên một tiếng. Ông Ba ngoắc Minh Phương và Hiểu Dung lại ra hiệu cho hai nàng chỉnh sửa, lấy áo khác cho Hiền mặc rồi ông lên tiếng:
– Mấy đứa nhỏ đi về. Còn thằng thầy kia, mày mặc quần áo vô nghe tao hỏi đây!
Cũng là con cu, là dương vật đàn ông. Nhưng khi nó cương cứng, dựng lên ngạo nghễ thì các cô gái nhìn thấy hồi hộp, khao khát. Nhưng khi nó nằm teo lại giữa háng gã đàn ông mặt mũi máu me thì các cô lại thấy gớm ghiếc nên không đợi ông Ba nói lại lần thứ hai, các cô líu ríu bước ra ngoài, vừa đi vừa rúc rích cười giỡn với nhau…
Sau khi đã bình tĩnh và qua sự tra gạn của ông Ba, mọi người mới hay là chiều nay Thiện buồn tình vì Lan Chi đã nằm một chỗ do mới sinh con.
Gã không được gần gũi phụ nữ lâu ngày đâm ra bức bối, lang thang đi uống vài ly rượu, Thiện bỗng nhớ đến cô vợ cũ, vậy là gã nảy sinh ý định giả bộ tìm về thăm con gái để khi vô nhà Hiền rồi sẽ tìm cách khơi gợi lại dĩ vãng, nếu Hiền từ khước, gã sẽ dũng vũ lực để ăn nằm với cô… Và khi thấy Hiền vẫn cương quyết không cho gã đụng vô người cô, có chút men rượu trong người, gã không nghĩ gì đến sĩ diện của một thầy giáo nên đã đứng dậy tự cởi hết quần áo trên người… Gã cứ nghĩ khi thấy thân thể trần truồng của gã, Hiền sẽ động tình mà đáp ứng, dù sao cô cũng có một mình gần một năm nay, có lẽ sẽ rất thèm khát đàn ông và dù sao cô cũng đã có bao nhiêu năm ân ái cùng gã nên cô sẽ bằng lòng thôi… đó là gã nghĩ vậy.
Nhưng không ngờ phản ứng quyết liệt của Hiền đã kích thích làm cho cơn động tình của gã càng cao hơn nên gã đã mạnh tay muốn lột cái váy của cô ra để thỏa mãn cơn hứng tình như đã lên tới đỉnh đầu, không còn biết phải trái là gì…
Nhưng, may mắn cho Hiền, Như Yến lại đang tình cờ đi dạo lòng vòng quanh xóm như cô vẫn thường hay đi mỗi khi cần thư giãn nên khi đi ngang qua nhà Hiền cô nghe có tiếng la, tiếng khóc… Vừa tò mò, vừa lo nghĩ cho mẹ con cô Hiền, Như Yến nhanh chân bước vô… Vừa tới cửa, cô đã suýt hét lên khi nhìn thấy rõ cảnh tượng trong nhà cô Hiền. Một người đàn ông trần truồng với con cu dài ngoằng, rung rinh đang rượt đuổi theo cô Hiền, rồi xé rách cái váy cô Hiền đang mặc… Ngờ ngợ đây là một chuyện không đúng nên Như Yến hoảng hốt quay ra, người đầu tiên cô nghĩ đến là ông Ba Nguyên nên cô vội chạy tới báo cho ông…
Khi ông lật đật chạy đi, Như Yến cũng tính chạy theo nhưng cô vừa mệt, lại thấy ông Ba không kịp đóng cửa nên sau một hồi ngẫm nghĩ cô quyết định ngồi xuống chiếc ghế trước hiên nhà để vừa nghỉ mệt, vừa ngó nhà cho ông…
Ngồi trước hiên nhà ông Ba, Như Yến vừa nhớ lại những gì vừa xảy ra. Con cu cương to của Thiện cứ ám ảnh trong cái đầu vốn đã hay thích mấy chuyện làm tình ân ái của cô. Khúc gân thịt đó làm cô kích thích và nhen nhúm sự thèm muốn được âu yếm, vuốt ve… Lâu lắm rồi, từ sau ngày cô và thằng Chương đụ nhau bị cô Hiểu Dung bắt gặp. Cô và thằng Chương đều sợ nên không dám tìm nhau nữa, cho dù Hiểu Dung không bao giờ nhắc nhở tới, vẫn đối xử rất bình thường với cô.
Nhưng bây giờ, cô chỉ có một mình ngồi trong bóng tối, nghĩ đến con cu của Thiện lúc rượt đuổi cô Hiền rồi nhớ tới những gì đã xảy ra giữa cô với thằng Chương… làm trong lòng cô bật lên nỗi khát khao được làm tình rất mãnh liệt. Đầu vú cô cương tức, dưới háng cô, bên trong âm đạo nóng rực lên và bắt đầu ẩm ướt… Cô bất giác dựa ngửa trên lưng ghế, nhắm mắt lại để tưởng tượng ra một cuộc làm tình với một ai đó, hai tay cô thò vô trong váy vo bóp, xoa nắn, vuốt day… trên hai bầu vú và giữa cái khe đã bắt đầu rỉ nước… đôi môi hồng mọng của cô hé ra rên rỉ nho nhỏ “Ư… ưm… “…
Để lại một bình luận