Phần 16
Hồng Thủy chuyển hai chân ngồi chồm lên, cặp mông nàng rút cao lên cho đầu cu gần như rớt ra ngoài rồi hạ xuống, cơn sướng khoái cứ ào ạt tuôn đổ vô người nàng theo từng cái nhấp nhô… Tiếng da thịt va chạm bành bạch lẫn trong tiếng nhem nhép của dịch giao hoan vang rõ trong phòng cùng với hơi thở và tiếng rên rỉ sung sướng khoái lạc như bản giao hưởng tình dục vang vang trong phòng… Thủy dịch ân ái càng lúc càng nhiều, làm ướt đầm một mảng lông cu ông Ba, đám lông đen lồn nàng đẫm ướt… Nàng trì sát lồn xuống gốc cu ông và dừng động tác giao hoan lại như thấm mệt:
– Em mỏi quá… anh đụ em đi…
Ngồi lên và vẫn để yên con cu cứng cắm sâu trong âm đạo, ông Ba chuyển thân và xoay hai chân cho nàng quỳ lên, còn ông quỳ sau mông nàng. Đặt tay lên hai bờ mông tròn căng, cu ông nắc từng cái không nhanh không chậm vào lỗ lồn đẫm nước… Tay ông xoa tròn trên cặp mông láng mịn… Hậu môn nàng trong cơn phấn khích nhiu nhíu theo từng cái nắc của ông, khi ông rút cu lui lại, lỗ hậu môn nở ra, khi ông đẩy cu đút sâu thì lỗ hậu môn nhíu lại… Ông chồm người cho bụng áp sát lên đôi mông nàng, vòng tay xuống trước người nàng, một tay xoa nắn trên hai bầu vú thõng xuống đung đưa theo nhịp cu ông thúc trong lồn nàng, tay kia ông vòng xuống trên mu lồn xoa xoa, một ngón tay ông vuốt trên cái lỗ, nơi có mẩu thịt cưng cứng… Hồng Thủy kêu rên không ngừng vì cảm khoái dồn dập:
– Ơ… ơ… sướng… anh ơi… sướng… cu anh… thúc sâu… sướng quá… sao anh làm… em sướng quá… anh ơi…
Ông hổn hển theo nhịp nắc:
– Ừ… anh đụ em… sướng… lồn em… đụ… sướng lắm…
Hồng Thủy chợt có cảm giác sâu trong lồn nàng một cơn nóng tỏa ra, miệng tử cung nàng như hé mở… nàng có cảm giác như mắc tiểu… khoái cảm cực sướng gần đến với nàng…
– Anh… anh ơi… em muốn… anh làm… em… muốn rồi…
Ông Ba ngừng lại, rút cu ra khỏi lồn nàng. Ông để nàng nằm ngửa, hai cánh tay ông nâng hai đùi nàng co sát lên bụng. Khe lồn nàng mở hé, ướt đẫm, hồng hào, mấy bắp thịt ướt nước trong lồn phập phồng như thở… Để cái đầu cu tròn loáng nước trước cái lỗ, ông ấn một cái cho nó lọt sâu vô trong âm đạo… Ông bắt đầu tăng nhanh nhịp nắc cu trong lồn nàng, khi con cu đi hết chiều dài ông lại ấn mạnh thêm một cái, đầu cu đụng vô miệng tử cung làm Hồng Thủy lại rên lớn lên vì cảm giác thống khoái:
– A… a… chết em… anh ơi… sướng quá đi… mạnh… nhanh… đi anh… em muốn… ra… rồi… a… ư… ư… ra… ra… rồi… anh… ơi…
Ông Ba nhịp nhanh nữa, luồng điện chạy từ trên đỉnh đầu ông qua xương sống, ép vào túi tinh trong người, ông nhấn sâu và đầu cu bắn vọt ra tia tinh dịch nóng rực… Ông chống tay nhìn xuống người phụ nữ nằm dưới thân mình. Tóc nàng rối tung lòa xòa trên khuôn mặt đỏ hừng hực, khuôn ngực phập phồng đẩy hai bầu vú nhô lên hạ xuống trong hơi thở dập dồn… bụng dưới nàng thỉnh thoảng lại giật nhẹ co thắt vì cơn sướng lát lát lại tỏa ra từ trong đáy chậu…
Bỗng nhiên, Hồng Thủy vùng dậy đẩy ông ra thật mạnh. Nàng vùng chạy vô phòng tắm… Bên ngoài ông nghe nàng ho khạc và nôn ọe từng cơn… Hốt hoảng, không kịp lau con cu ướt đầm dâm dịch, không kịp mặc quần ông nhào theo nàng, thấy nàng đang cúi gập người trên bồn rửa mặt nôn ọe từng cái khổ sở… Ông Ba vuốt mạnh từng cái trên tấm lưng rướm mồ hôi của nàng, lo lắng:
– Em… em có sao không? Em trúng gió hả…
Vừa nấc từng cái, nàng lắc đầu:
– Không, không… em… không… sao… đâu…
Vừa lúc đó, có tiếng bước chân bước trên cầu thang, tiếng bà Ba vang lên:
– Cái gì đó? Bé Thủy bị cái gì…
Câu hỏi vừa dứt thì bà cũng vừa bước vô phòng tắm. Thấy cả hai người đang trần truồng. Ông đang vuốt vuốt trên lưng Hồng Thủy, còn nàng thì cứ cúi đầu trên bồn rửa mặt. Bà Ba đưa tay kéo ông Ba:
– Đi, đi ra ngoài đi. Để bé Thủy em coi sao… Mặc đồ vô đi… nhìn gớm quá…
Khuôn mặt ông chưa hết nét lo, nhưng cũng ráng cười rồi bước ra ngoài. Bà Ba bước tới thò tay mở vòi nước, xoa lên mặt cho Hồng Thủy tỉnh táo, đỡ nàng đứng thẳng lên:
– Rồi, rồi… Có chị đây rồi. Quay lại chị coi bị sao…
Một chặp sau, ông Ba đang nhồi nhấp nhổm sốt ruột trong phòng thì thấy bà Ba dìu Hồng Thủy bước vô, trên người nàng quấn tấm khăn tắm lớn. Dìu nàng ngồi xuống, bà Ba lên tiếng:
– Sáng mai bé Thủy xin nghỉ làm một buổi. Qua đây đi với chị có chút công chuyện nghe.
Hồng Thủy hơi lạ:
– Ủa, chuyện gì chị Ba? Có gấp không? Hay để em đi làm về rồi đi có được không…
Bà Ba lắc đầu, chưa bao giờ nàng thấy vẻ mặt bà nghiêm trang như vậy bao giờ:
– Không! Sáng mai là sáng mai. Cứ đi với chị rồi biết! Cấm cãi nghe…
Hồng Thủy nín khe. Ông Ba không biết chuyện gì giữa hai người phụ nữ nên ông cũng im lặng. Bà Ba tiếp:
– Giờ mặc đồ vô đi, chị đưa em về nhà nghỉ ngơi…
Ba Nguyên đang loay hoay quét dọn bụi bặm trong phòng khách thì tiếng xe ngừng trước nhà. Nhìn ra, ông thấy bà Ba và Hồng Thủy rời khỏi chiếc taxi đang dắt tay nhau đi vô. Nhìn nét mặt hai người, ông chợt thấy lo lo trong bụng. Khuôn mặt Hồng Thủy thì có vẻ đang suy nghĩ gì đó, nhìn thấy ông nàng chỉ nhìn thoáng qua rồi ngồi xuống ghế salon. Trước giờ mỗi khi nhìn thấy ông, nàng luôn tươi cười rạng rỡ, nụ cười ấm áp yêu thương… Còn bà Ba thì có vẻ rất nghiêm trang, mà hình như bà khóc. Đôi mắt vốn luôn tỏa sáng, nồng ấm vui vẻ giờ đỏ hoe, trong khóe mắt bà vẫn còn mọng nước… Chuyện gì đây?
Bà Ba ngồi xuống bên cạnh Hồng Thủy, ôm vai nàng rồi nhìn ông:
– Anh ngồi xuống đi. Có chuyện này em cần ba người mình bàn bạc với nhau!
Ông ngồi xuống, im lặng nhìn bà và Hồng Thủy chờ đợi. Bà chầm chậm lên tiếng:
– Bé Thủy có bầu rồi!
Ông Ba giật mình. Ông không sợ trách nhiệm nhưng ông lại sợ cho Hồng Thủy! Lâu nay ở một mình với hai đứa con gái, giờ lại có bầu, cả xóm sẽ nghĩ gì, nói gì? Hồng Thu và Hồng Thanh sẽ phản ứng sao đây? Rồi còn công ăn việc làm của nàng nữa, tính toán làm sao cho yên bình đây?
Bà Ba chợt mỉm cười:
– Nhưng mà anh với bé Thủy khỏi phải lo. Mọi chuyện cứ để em tính!
Bà nói cho ông và Hồng Thủy nghe cách làm của mình: Hiện giờ, cái bầu của Hồng Thủy đã được hơn ba tháng, có nghĩa là khoảng sáu tháng nữa thì sinh. Hồng Thủy sẽ lên công ty xin nghỉ không ăn lương một năm. Bà sẽ đi thành phố kiếm thuê một căn nhà tương đối đầy đủ tiện nghi để bà ở với Hồng Thủy cho đến ngày sinh con. Ông Ba ở nhà có nhiệm vụ chăm sóc, coi sóc nhà cửa và dạy dỗ Hồng Thu, Hồng Thanh thay Hồng Thủy. Nói với tụi nhỏ và cả xóm, Hồng Thủy đi học nghiệp vụ tập trung một năm. Còn bà thì đi nước ngoài thăm em. Đến khi Hồng Thủy sinh nở xong, mẹ con cứng cáp sẽ trở về. Đứa bé sẽ ở với ông bà, bà sẽ nói là nhận con nuôi! Còn Hồng Thủy sẽ trở thành mẹ đỡ đầu! Công khai sẽ là như vậy!
Hồng Thủy bật khóc:
– Nhưng chị ơi… làm sao em yên tâm khi để hai đứa nhỏ giao hết cho anh Ba cả năm trời vậy. Ảnh làm sao lo được chớ… Mà vậy còn làm khổ lây cho chị… chị phải gánh nợ cho em… em hối hận lắm… chị ơi…
Ông Ba cứ gật gù khi nghe bà Ba nói, giờ khi nghe nàng khóc, ông lên tiếng:
– Cứ yên tâm nghe theo sự sắp của chị Ba em đi. Mọi việc ở nhà cứ để anh…
Bà Ba xoa xoa vai Hồng Thủy:
– Đừng có nói vậy, nghe không! Chị mới là người mang ơn ân tình của em, biết không…
Giọng bà chợt lắng xuống:
– … Bao nhiêu năm ở với anh Ba, danh nghĩa là vợ nhưng chị có sinh đẻ được cho ảnh đứa con nào đâu… Nên khi duyên nợ của em và anh Ba đưa tới, chị mừng lắm. Chị biết ông trời nghe lời cầu xin của chị, mang đến cho chị một cô em gái và cho ảnh thêm một người vợ. Chị cũng mang ơn ảnh nữa… Vì cũng chừng đó năm, chưa bao giờ chị nghe ảnh than vãn, trách móc gì về chuyện chị không con cái… Mỗi khi chị mở lời, ảnh đều gạt đi, cho là chuyện định mệnh, ơn trời chưa tới và động viên chị cứ vui vẻ mà sống… Bây giờ chị có chăm sóc cho em hay ảnh có ở nhà lo cho hai đứa nhỏ là chuyện đáng phải làm mà… Em cứ nghe lời chị, bé Thủy nghe…
Nước mắt bà chợt ứa ra:
– Nhớ chưa, chị mới là người làm khổ em… Bắt em phải mang bầu, sinh con cho anh chị mà… Chị cảm ơn em, bé Thủy ơi…
Bà ôm chặt Hồng Thủy khóc ròng, Hồng Thủy vừa mủi lòng, vừa cảm động vì sự nhân hậu, khoan dung và đầy trách nhiệm của bà… nàng cũng ôm bà khóc theo…
Để lại một bình luận