Phần 11
Chiếc váy trắng rơi xuống chân. Huyền Vi hoàn toàn trần truồng đứng trước mặt Tuấn Kiệt. Ánh mắt mê say ham muốn của anh làm cơ thể nàng nhộn nhạo. Ánh mắt quen thuộc đó đã từng là Tuấn Bình, sau là Ông Hạ Nghĩa… Hai người đàn ông được chiêm ngưỡng thân thể nàng một cách trọn vẹn. Bây giờ là anh. Ánh mắt của ba người khác nhau lại tương đồng đến kì lạ. Huyền Vi thấy từng bộ phận trên cơ thể mình được vuốt ve âu yếm…
Tuấn Kiệt chậm rãi úp mặt vào giữa ngực nàng, tham lam hít một hơi thật sâu. Một luồng không khí thơm mát lấp đầy Ɩồŋg ngực, thấm đẫm cả linh hồn anh. Tay anh ôm ấp mân mê hai bầu vú căng tròn của nàng, miệng anh há rộng ngậm lấy bên nhụy hoa mút say mê.
– Ưmm…
Huyền Vi hai mắt nhắm nghiền. Đầu nàng như vô lực ngữa ra sau. Một cảm giác ấm áp sung sướng truyền khắp cơ thể. Lưỡi anh thật ấm, môi anh to dầy không ngừng hôn hít khắp ngực nàng. Tay nàng vô thức đan vào tóc anh, kéo anh ghì sát. Dưới ánh đèn vàng mờ ảo của gian phòng, cơ thể trần truồng của Huyền Vi trắng ngần đẹp đến mức hư ảo. Hai bầu vú nàng mơn mởn ray rứt dâng hiến cho một người đàn ông, không phải là chồng.
Giây phút đó như dừng lại trong ánh mắt một người khác. Anh đứng chết trân ở góc cầu thang, tay còn xách chiếc vali nhỏ. Tuấn Bình nhìn quan cảnh ngay bên cạnh chiếc giường ngủ quen thuộc của mình. Mọi cảnh tượng đều thân quen như hai ngày trước. Rèm cửa bay phất phới, ban công lộng gió, chiếc giường êm ái và cả thân hình lõa lồ tuyệt đẹp của người phụ nữ của Huyền Vi cũng quen thuộc vô cùng. Điều khác duy nhất là người đàn ông đang siết ghì thân thể trần truồng của nàng, không phải là anh. Từ một góc gương mặt nam tính đang mãi mê bú mút hai bầu vú của vợ mình, Tuấn Bình nhận ra người đó.
Khác xa với suy nghĩ của ông Hạ Nghĩa và Huyền Vi, vài năm trước Tuấn Bình đã gặp lại anh trai mình. Anh cũng không muốn cha mình lo lắng, nên hai anh em chỉ âm thầm giúp đỡ nhau. Ngay cả chuyện sẽ xảy ra trong căn nhà này, dù đi công tác nhưng Tuấn Bình vẫn được anh trai thông báo trước. Tuấn Bình biết mình vô sinh, anh đã rất đau đớn khi chính tai nghe Bác sĩ xác nhận lại. Anh cũng rất khổ sở nghĩ đến chuyện ở nhà Huyền Vi sẽ ngủ với anh trai mình để duy trì nòi giống. Dù anh vẫn muốn cảm ơn Cha, đã cố tình giấu anh, để anh có thể sống vui vẻ hạnh phúc. Anh đã từng tưởng tượng đủ hình thức gặp gỡ giữa hai người, nhưng chưa từng nghĩ đến quan cảnh này. Nàng đẹp quá. Người phụ nữ anh hết mực yêu thương đang oằn mình rên rỉ trong tay người khác, nhưng anh vẫn thấy nàng đẹp đến lặng người.
– Ư… Anh nằm xuống đi…
Huyền Vi nhẹ nhàng kéo chiếc áo qua đầu Tuấn Kiệt. Nàng đẩy anh nằm xuống. Nàng không hề biết từ sau lưng trong góc cầu thang tối, Tuấn Bình vẫn đang quan sát. Anh nhìn nàng nhẹ nhàng cởi khóa quần Tuấn Kiệt, kéo xuống. Dương vật Tuấn Kiệt căng cứng bóng loáng dưới ánh đèn, làm tim Huyền Vi đập thật nhanh.
– Đừng nhìn em như vậy mà…
Huyền Vi đỏ mặt trách nhỏ. Nàng mím môi leo lên giường. Tim Tuấn Bình đập nhanh, nhìn cơ thể trắng ngần của nàng chống tay từng bước dịch chuyển trên mình Tuấn Kiệt. Vòng eo nàng nhỏ nhắn không chút mỡ thừa, hai bầu vú mơn mởn đung đưa, cặp mông no tròn đưa xéo về phía anh. Anh thấy rõ hai múi thịt đỏ hồng quen thuộc của nàng đã ẩm ướt. Nàng cúi xuống, mái tóc dài đen óng lòa xòa trên mặt Tuấn Kiệt. Đặt lên môi Tuấn Kiệt một nụ hôn, lưỡi hai người quấn lấy nhau cuồng nhiệt. Khi vòng tay Tuấn Kiệt choàng lên kéo sát nàng xuống, Huyền Vi liền tách khỏi môi anh.
– Tối nay đến phiên em phục vụ anh…
Nàng nói khẽ cho Tuấn Kiệt, nhưng vào tai Tuấn Bình lại lùng bùng như sấm nổ. Anh thẫn thờ nhìn Huyền Vi cúi xuống hôn khắp ngực Tuấn Kiệt, miệng nàng ngậm lấy đầu ti anh mút mút, rồi nhoẻn miệng cười khi thấy anh rùng mình. Nàng lại hôn xuống bụng, dọc những múi cơ rắn chắc. Mũi nàng hít hà vùng lông đen rậm đầy hương vị đàn ông. Nhìn cái đầu nấm to lớn đã rỉ chút nước, Huyền Vi mím môi nhìn lên Tuấn Kiệt, mặt đỏ như gấc chín. Nàng nhẹ nhàng vén tóc qua vành tay. Khụy tay xuống thật sát. Bàn tay nhỏ nhắn cầm lấy khúc thịt to lớn của Tuấn Kiệt, Huyền Vi há miệng để đầu lưỡi vờn quanh quanh. Ngậm xuống.
– Ahh… Tuyệt quá em ơi…
Huyền Vi mặt càng đỏ hơn nghe tiếng rên rỉ của Tuấn Kiệt. Trước giờ lời khen tặng loại này chỉ có Tuấn Bình chồng nàng nói mà thôi. Đôi môi nàng mở lớn nhưng chỉ bao được quanh đầu dương vật Tuấn Kiệt. Nàng cố nuốt sâu vào cũng chỉ đến nửa thân dương vật anh. Nàng thật sự không biết thứ to lớn này làm sao có thể vào hết trong người mình. Dương vật Tuấn Kiệt rất to, lại gân guốc vạm vỡ như cơ thể anh. Của chồng nàng, Tuấn Bình, thật ra không nhỏ hơn nhiều, còn có thể nói là đẹp hơn theo khía cạnh thẩm mỹ. Nhưng của anh lại thiếu cảm giác gì đó ngang ngược, ngỗ nghịch như dương vật Tuấn Kiệt. Nếu hai người đàn ông này mà biết Huyền Vi vừa ngậm mút dương vật vừa phân tích nhiều như vậy, thì nàng không biết có lỗ nào mà chui. Tay Huyền Vi vuốt vuốt liên tục, đôi môi nàng nhấp nhô, nhả nuốt dương vật Tuấn Kiệt. Mùi vị đàn ông của anh làm hạ thể nàng nóng bừng. Cặp mông tròn trịa càng cong hơn, đưa cao lên sàng sàng qua lại như sẵn sàng.
– Ư…. ah…
Đột nhiên cặp mông tròn trịa của Huyền Vi bị bóp chặt, mở rộng sang hai bên. Nàng giật bắn mình, toan vùng dậy thì tay Tuấn Kiệt đã giữ chặt đầu nàng. Một hơi thở ấm áp làm cơ thể Huyền Vi căng cứng. Một cái lưỡi trơn lùi ấm nóng không gấp gáp liếm dọc hai mép âm hộ ẩm ướt của nàng đi thẳng lên trên hậu môn. Lỗ xoắn bé tí đáng yêu của Huyền Vi co thắt, truyền đến một cảm giác tê dại sung sướng.
– Ư… Đừng…
Huyền Vi cố nài nỉ, nhưng miệng nàng bị dương vật Tuấn Kiệt lấp kín. Người kia bên dưới như muốn vét sâu vào âm hộ nàng. Lưỡi hắn thật hư hỏng mạnh mẽ xâm nhập cửa mình nàng, thật sâu thật sâu. Nàng cảm nhận được cả cái mũi hắn ép chặt bẹp dí trên hai mép thịt nức nở yếu ớt của nàng.
“Nhà này không còn ai ngoài Tuấn Kiệt và… Ông. Không lẽ…”
“Tuấn Kiệt trưa nay dường như đã biết chuyện mờ ám giữa nàng và ông.”
“Nhưng điều này không nên mà… Anh cũng nên biết điều đó.”
– Ưmm… Đừng… Không nên….
Huyền Vi rên rỉ ngắt quãng. Một vật to lớn nóng hừng hực đang chèn ép hai mép môi đỏ hồng ẩm ướt của nàng. Gương mặt nàng đỏ lựng áp trên hạ thể Tuấn Kiệt, môi hé mở hổn hển, hai mắt nhắm nghiền. Dương vật Tuấn Kiệt nàng ngắm chặt trong tay không buông, đôi môi nàng run run cảm nhận âm hộ bị lấp kín từng phân nhỏ. Một cảm giác tội lỗi tâm hồn Huyền Vi muốn gào thét tuyệt vọng. Nàng có thể vùng vẫy thật mạnh, nàng có thể chống đối đến cùng. Nhưng nàng đã không làm vậy, dù Tuấn Kiệt chỉ hờ hững níu giữ nàng bằng một bàn tay. Một cảm giác nhơ nhuốc dâng tràn làm khóe mắt Huyền Vi ẩm ướt. Lại một cảm giác khác như phục tùng xen lẫn ô nhục mơ hồ làm cơ thể nàng rạo rực chưa bao giờ có.
– Ưmmm… Ư…
Người kia bắt đầu nhấp thật nhanh. Thật nhanh. Bờ mông Huyền Vi tròn trịa bị bóp nghiến mở rộng để dương vật hắn điên cuồng như muốn xé rách nàng làm hai. Ngón tay người kia lại mò mẫn day day lỗ hậu môn bé xíu của nàng. Bao nhiêu lần chồng nàng chạm đến nơi đó đều bị nàng từ chối, nhưng lần này cảm giác tưng tức lại không khó chịu như nàng đã nghĩ. Một cảm giác bị xâm chiếm triệt để làm cơ thể nàng phản ứng mãnh liệt.
– Ôi… Ôi…uwmmm…
Huyền Vi bóp nghiến lấy khúc thịt trong tay, miệng nàng mút nó thật sâu thật sâu. Cảm giác cuống họng tắt nghẽn lại mang cho nàng một cơn sướng khoái kì lạ. Chưa bao giờ Huyền Vi có cảm giác sung sướng đến nhanh như vậy. Âm hộ nàng đã mê man, một dòng nước trong vắt như suối đầu nguồn tuôn trào không dứt. Nhưng người đó không ngừng lại, tiếp tục nhấp nhanh hơn, nhanh hơn dù nước trong âm hộ Huyền Vi đã tràn ướt chảy dài xuống cặp đùi mở rộng. Một phát dập cuối cùng, hắn giữ chặt lấy eo Huyền Vi, rùng mình. Một dòng ấm áp lang tỏa bên trong làm cơ thể Huyền Vi làm nàng sung sướng rên lớn.
– Ôi… Con sướng quá Cha ơi…
Một trọng lượng đàn ông đè sấp lên cơ thể Huyền Vi. Một đôi môi ấm áp tìm đến trao cho nàng một nụ hôn. Mùi vị thật quen, thật thân thương làm Huyền Vi choàng tỉnh. Nàng sửng sốt nhìn khuôn mặt thân thuộc sát bên. Người nàng yêu thương nhất lại cũng là người nàng không muốn gặp nhất trong tình cảnh này.
– Anh… là anh sao ? – Môi nàng run run ấp úng.
– Anh thay mặt Cha được không ?
Anh nói cười thản nhiên, nhưng Huyền Vi hai mắt đã lưng tròng. Nàng bưng mặt trong hai bàn tay, òa khóc. Nàng có thể giải thích điều gì ? Nàng thậm chí không tìm được bất kỳ một lý do nào cho chuyện này. Ngay trên giường kế sát bên nàng còn một người đàn ông trần truồng khác. Anh ta thậm chí không bỏ đi, không né tránh. Còn nằm yên đó như chứng kiến sự đổ vỡ của gia đình nàng. Thậm chí giây phút cuối cùng đó nàng còn kêu ra… Trời ơi. Huyền Vi nức nở, nước mắt dàn dụa.
Nhìn Huyền Vi khóc, Tuấn Bình thấy lòng thoáng chút nhẹ nhõm. Đàn ông ai không ghen, anh càng không ngoại lệ. Nhưng anh cũng hiểu. Một người phụ nữ đẹp như Huyền Vi, dù thường ngày nàng rất ngoan hiền, nhưng khi bị đưa vào tình thế phải lăng chạ với người đàn ông khác… Nàng rất dễ phát sinh với những cảm giác mới lạ, khích thích. Nhưng những giọt nước mắt này chứng tỏ hình ảnh anh trong tim nàng luôn tồn tại ở vị trí tối thượng. Thế là đủ…
– Anh biết hết rồi… Không cần giải thích với anh đâu…
Giọng nói ôn hòa của Tuấn Bình vang lên bên tai. Huyền Vi nhòe lệ nhìn lên anh. Đối mặt với nàng là ánh mắt yêu thương trìu mến của anh. Nhưng…
– Anh biết hết… Anh Kiệt đã nói anh nghe hết rồi.
Huyền Vi gạt nước mắt nhìn qua Tuấn Kiệt. Anh kê đầu trên gối cao, nhìn nàng gật đầu xác nhận.
– Chuyện gia đình bàn sau đi… Chú Bình, chú định để anh thế này mà về sao ?
Tuấn Kiệt nháy nháy mắt với Huyền Vi, lại nói sang chồng nàng. Nàng chợt đỏ mặt như gấc chín, phát hiện ra dương vật anh ta vẫn dựng đứng như cột cờ.
– Anh cứ giả vờ khách sáo với em ?! Huyền Vi…
Huyền Vi ngơ ngác nhìn hai gương mặt hao hao đang tươi cười nhìn nàng. Nghĩ đến tình cảnh của mình giữa hai người đàn ông, mặt nàng càng đỏ hơn.
– Không… Em… Em phải đi tắm… – Nàng vùng người bật dậy.
Nhìn theo thân thể trần truồng của Huyền Vi khuất sau cánh cửa phòng tắm khép hờ… Tuấn Kiệt, Tuấn Bình nhìn nhau rồi cùng bật cười. Cả hai đứng dậy, khoát vai, trần truồng nghênh ngang bước vào phòng tắm.
— Hết —
Tác giả:69deluxe
Để lại một bình luận