Phần 9
Gấu muốn ngắm biển đêm. Mà cũng phải thôi, đã là một người con được sinh ra tại mảnh đất này thì dường như tuổi thơ đều gắn liền với biển, lần nào về tới Tuy Hòa mà chẳng phải 1 lần đặt chân xuống bãi biển quê hương, nơi bãi cát vàng còn in đầy dấu chân rộn rã của buổi chiều tàn, nơi từng ngọn sóng xô bờ đầy ngẫu hứng, được thổi hồn vào từ những cơn gió mặn ùa vang.
Em và gấu cũng vậy, lớn lên ở đây nên 2 đứa cũng đâm ra mà thèm biển. Thèm nhiều, thèm tới mức mà chả kịp suy nghĩ gì, con gấu đã hùng hổ mà lao ra đường gọi ngay 1 chiếc taxi, rồi kéo tuột em vào, bắt phải chạy ngay xuống biển. Nhưng… thế éo nào tiền taxi lại mắc đến vậy, móc ví ra trả mà em thầm kêu khổ, xảy ra cơ sự này thì cũng chỉ vì sáng nay vừa mới phải trả con xe máy cho thằng bạn để nó đi làm nên em còn đang phân vân không biết phải di chuyển xuống biển bằng cái phương tiện gì, thì giờ đây vấn đề đã được giải quyết các bác ợ. Nhìn con gấu cứ hớn ha hớn hở đi cạnh bên mà lòng em ngao ngán, chỉ biết thở dài thườn thượt rồi lầm bầm chửi rủa nó.
Cơ mà cái chuyện quan trọng em cần quan tâm nhất bây giờ thì nó lại xảy ra từ 2 ngày trước, lúc mà em cô đơn 1 mình trú mưa ấy ạ, tức thì em đảo mắt tìm kiếm 1 vòng và chợt nhận ra quán nước mía quen thuộc ở bên kia đường. Chỉ chỉ tay cho con gấu thấy, nó nhìn em gật đầu ra vẻ hiểu ý, thế rồi 2 đứa con nít nắm lấy tay nhau mà tung tăng chạy đi trả nợ. Hai anh chị chủ quán không khỏi ngạc nhiên khi vừa nhìn thấy em và tiếp sau đó là bật cười thành tiếng bởi cái bộ dạng xúm xít mà cảm ơn của con gấu, đã thế nó còn đòi mua thêm 2 ly nước mía nữa ợ.
Rồi không dừng lại ở đó nó nhảy sang làm gỏi luôn mấy cái quán đồ nướng vỉa hè với gần mấy chục cây xiên que bao gồm chả ram, “thịt nướng, thịt nướng và thịt nướng”… Đến lúc này, em mới chợt nhận ra rằng, lí do để thèm biển một cách chân chính nhất của con gấu em là đây các bác ợ. Vâng, em đã lầm…
Nói đi thì cũng phải nói lại, chỉ trừ mỗi cái tội phàm ăn tục uống của con gấu ra thì cơ hồ nó cũng chả có điểm gì tốt đẹp hơn nữa ợ. Có chăng thì con gấu em nó cũng được chút xíu gọi là tinh tế trong chuyện tình cảm, đặc biệt là sau khi ăn nha các bác.
Bằng chứng là sau khi đã dứt điểm xong tới cây xiên thịt cuối cùng khiến cho em có thể thở phào nhẹ nhõm thì con gấu em cũng đẹp rạng ngời lên trông thấy, hút hết tất cả mọi ánh nhìn của những người hâm mộ đang ngồi xì xào ở những bàn xung quanh luôn ợ. Mà theo như cái triết lí em đã rút ra được từ những cuộc tình ít ỏi của mình thì lúc đã ăn uống no say thì cũng là lúc mà cảm xúc của con người ta được thăng hoa nhất các bác ợ.
Chính vì hiểu được điều đó mà gấu em đã khiến bản thân trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết và đó cũng chính là lúc em phải chứng minh tình yêu nồng nàn của mình dành cho gấu.
– Anh ơi, ai biểu anh bắt em ăn nhiều quá làm chi, bây giờ em đứng dậy không nổi luôn đây nè, bắt đền anh đấy!
Con gấu nó trở giọng nhõng nhẽo.
Thế đéo nào từ nãy tới giờ anh mày ngồi đây nhìn muốn nghẹn cả họng luôn, chứ có nói được câu nào đâu mà mày bảo là bắt mày ăn, định ngồi đấy ăn vạ à với anh à, đừng hòng nhé con, để xem đứa nào mặt dày hơn cho biết. Lòng thầm nghĩ như vậy, cơ mà nhìn con gấu nó bĩu môi thì đáng yêu cực các bác ợ, không đành lòng nên em cũng ráng hạ giọng mà hỏi han:
– Em có sao không vậy? Hay là ngồi nghỉ 1 lúc rồi đi tiếp nhé? Còn sớm mà
– Không
– Chứ sao?
Hỏi xong câu này thì em đã thấy nghi nghi, nghe có vẻ có mùi trap, nhưng hỡi ôi… biết ra thì đã muộn, con gấu nó được thể bèn tiếp luôn:
– Anh cõng em đi, giống trong phim ấy, như vậy mới lãng mạn.
– Hả? – Nghe đến đây là em chết cứng luôn.
– Vậy … có được không? Người ta nhìn, ngại chết…
– Anh có yêu em không?
Bữa nay nó còn chuyển sang chơi trò hỏi móc họng như vậy nữa, chứ không hùng hổ như mọi ngày các bác ợ. Bị bất ngờ nên em cũng chỉ còn nước ôm hận mà gật đại.
– Ah… uh
– Vậy thì cõng. Nhanh.
Khỏi cần kể thêm thì chắc các bác cũng đoán được kết quả rồi ạ. Và thế là, vác con gấu trên lưng, em lê từng bước chân vững chãi mà rảo bước xuống bãi cát dài dọc bờ biển, đêm trên biển TH thật lặng lẽ, không ồn ào, náo nhiệt như những thành phố biển khác mà em đã từng đi qua. Biển đêm ở quê chỉ có những tiếng thì thầm của gió, của sóng và của cả những đôi lứa yêu nhau, không rõ ràng nhưng hòa quyện thành một.
Sang ngày thứ 3 của kì nghỉ, hôm nay gấu mượn được xe của thằng bạn chung cấp 1 của 2 đứa, nhưng chỉ có mỗi con gấu nó chơi thân vì lí do … gần nhà, còn em thì từ cái dạo lên cấp 2 coi như là biệt vô âm tín, chả đứa nào còn giữ được liên lạc. Đến nỗi mà em và con gấu học 2 cái lớp sát vách nhau suốt 4 năm học mà còn chưa 1 lần chạm mặt hay biết đến sự tồn tại của nhau các bác ợ.
Mà cũng phải thôi, hồi đó em là học sinh gương mẫu nhất xóm cơ mà, làm sao có thể la liếm với cái con mụ gấu học sinh cá biệt cho được. Cơ mà chả hiểu thế nào chứ bây giờ học xong ĐH rồi thì mới thấy mình dốt hơn con gấu nhiều ợ, nghe gấu nó bảo là vì không hứng thú lắm với cái chuyên ngành kế toán đang học nên tầm tầm cũng chỉ được loại khá, rồi vì hứng thú mà nó còn học để lấy thêm cái bằng cao đẳng bên du lịch xong hồi năm 3, nghĩa là học song song 2 trường 1 lúc luôn ý ạ.
Kế đến nó lại thi đậu cái văn bằng 2 chuyên ngành quản trị bên trường Thương mại gì gì đó và đang lăm le học tiếp. Nghe nó kể mà em cũng chỉ biết vờ im lặng để lảng đi chứ nó mà bắt mình đem ra so sánh thì chỉ có nước mang nhục.
Thế rồi, 2 đứa quyết định ra thăm mộ của ba và em trai gấu từ sáng sớm, đường ra nghĩa trang cũng tương đối xa nên loay hoay 1 hồi thì cũng gần 10h, đang định quay trở về phòng thì con gấu nó nổi hứng đòi đi chơi xa tiếp ợ.
Nghe cũng oải nhưng mà thôi kệ, còn đỡ hơn là về phòng cho con gấu nó hành xác, đã vậy tối qua nó còn nốc cho 1 đống thịt, mà đặc điểm con này là cứ ăn thịt vào là khỏe cực kỳ luôn, trâu bò còn bị nó vật chết được nữa là cái thằng còm nhom như em, chỉ xứng cho nó xỉa răng thôi ạ.
Nghĩ đến đây thì em chỉ biết gật đầu lia lịa mà đồng ý rồi nhìn con gấu nó hí hửng lên trông thấy. Sau khi bàn bạc, em bèn chở luôn con gấu đi Mũi Điện giữa trưa nắng gắt theo như ý nguyện. Cơ mà đường thì xa, vừa phải chạy xe ngang qua đèo nên cũng vật vã không ít, nhưng con gấu nhà em được cái chả bao giờ biết từ nan, đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai nên nó ngồi sau mà không ngừng la hét inh ỏi chỉ đường như đúng rồi.
Báo hại em suýt tí đi lạc mấy lần, may cũng nhờ bản tính không bao giờ được tin vào đàn bà nó mách bảo nên cuối cùng vẫn đầu xuôi mà đuôi lọt đến được nơi cần đến các bác ợ. Sau khi gửi xe, 2 đứa đi bộ dọc theo con đường mòn hướng ra bờ biển. Điểm đặc biệt của nơi này là ở chỗ “nó vừa giống như một ngọn núi, lại vừa giống một hòn đảo vì có một suối nước ngọt tách núi ra khỏi đất liền, nhưng thực chất nó vẫn là đất liền…”
Khung cảnh hiện ra trước mắt đủ để khiến bất cứ ai cũng đều có thể tin rằng mình đang lạc vào một vùng đảo hoang sơ và kì bí. Với bãi cát trắng phau kéo dài thẳng ra biển, ôm sát vào là bãi đá cheo leo, che khuất xa những bậc thang bằng đá nối đuôi nhau dẫn lên trên mỏm núi. Nơi ngọn hải đăng cao vút đứng sừng sững, là nơi mà làn nước được tắm ánh mặt trời đầu tiên trong ngày – vùng cực đông của tổ quốc.
Được đến đây, con gấu ra chiều có vẻ thích thú dữ lắm, lao ngay xuống mép nước mà vọc vọc tung tóe, xong lại chạy ngược lên trên bãi cát ngồi nghịch một hồi, vẽ vời tùm lum rồi cười ha hả. Hai má con gấu ửng hồng vì nắng nóng của buổi trưa xế, mồ hôi thấm li ti trên trán lẫn với những giọt nước biển còn vương vãi. Nhìn nó y như con nít, thương lắm các bác ợ.
Bỏ vội balo và áo khoác trên mỏm đá, canh me con gấu đang đứng gần bãi nước, em liền chạy tới mà nhảy tõm vào, nó nhăn mặt vì bị ướt, liếc mắt với vẻ cay cú, con gấu bèn quay sang chộp vội một núm cát còn đang ướt mà ném thẳng vào người em.
Hụt… lại ném… lại hụt. Mặt con gấu méo xệch, mếu, chực la làng. Em vội chạy đến để mà trêu nó thì “Pặc”, miệng em toàn là cát trong lúc đang nhe răng ra cười mà không kịp phản ứng. Hóa ra là kế nghi binh của con gấu ợ. Ăn xong quả này thì y như là em tối tăm mặt mũi mà hết đường phản kháng. Đúng là chả nên chọc vào cái ổ kiến lửa này tẹo nào.
Giỡn một hồi cũng thấm mệt nên 2 đứa mới đi kiếm chỗ mát để ngồi nghỉ cạnh mấy mỏm đá đặng ăn uống no say thì ngó bộ trời cũng bắt đầu râm, nên em với gấu cũng tranh thủ mà chạy xe về trước khi trời tối luôn các bác ợ.
Để lại một bình luận