Phần 22
Mọi việc thuận lợi được tầm 1 tháng thì bỗng nhiên nhà em gặp trục trặc. Thấy bên dịch vụ họ trả lại tiền đặt cọc. Người làm hôn thê giả với bố em có chuyện gì đó mà không làm được… Còn họ chỉ làm theo kiểu đi du lịch… thì đi làm gì, sang đó trốn lại đi làm mà bị cảnh sát tóm được thì có đường về nước nên nhà em không nghe.
Họ thì bảo gần 1 năm nữa mới có người thay được. Mà như thế là em 18 tuổi rồi nên bố em không nghe. Đại loại là em còn nhớ như vậy. Thế bố em quyết định là thôi, ở lại VN làm ăn cũng được, còn em sẽ tiếp tục đi học như bình thường. Em biết được cũng mừng, thôi thì không đi ở nhà với gái cũng được. Thế là chiều hôm ấy em chạy sang nhà gái.
…
– Hôm nay em đi chơi với anh nhé.
– Sao vậy ? Đi đâu?
– Thì đi chơi như hôm nọ ấy.
– Em… Em không đi ( gái nhăn mặt )
– Sao?
– Anh… Anh sắp đi rồi chứ gì… Huuu. Em ghét anh.
– Ơ… Ngốc này thật ra anh vui quá nên rủ em đi đấy.
– Vui cái gì?
– Anh không phải đi nữa rồi.
– Thật …thật không hả anh… Hay anh nói dối em…!
– Thật mà. Nói dối làm gì.
Rồi em kể cho gái nghe mọi việc, gái vui lắm, mừng chảy cả nước mắt. Hai đứa lao vào ôm rồi hôn, gái chưa bao giờ chủ động như vậy cả. Em lúc đó cũng phê quá mà quên hết cả trời đất. Tự nhiên lại được ở bên nhau bảo sao không vui cho được. Em bế phốc gái lên giường rồi lại tiếp tục hôn, chả hiểu máu đàn ông thế nào mà em… cởi áo gái ra, từng chiếc cúc bung ra, để lộ ra làn da trắng ngần… Tay thì bắt đầu hoạt động, hết lên trên rồi xuống dưới, vuốt má gái rồi lai xuống mông… Gái nhắm chặt mắt, người thì run lên… Em đang sờ tay xuống quần ( Gái mặc quần chun mà ) kéo xuống đến gần nửa thì … gái nắm chặt tay em lại
– Anh ơi… em sợ…
– Không sao mà…
Em cứ tiếp tục, nhưng em chợt thấy gái khóc… giọt nước mắt lăn dài trên đôi má ửng hồng kia… Lúc đó em bỗng tỉnh ra … và không biết mình đang làm cái trò gì nữa…
– Anh xin lỗi… anh…
– …
– Anh không làm vậy nữa đâu
– Anh… anh thích lắm à… nếu anh muốn thì em… em… cho anh đấy
– Anh yêu em mà nên em đừng nói như vậy.
– Em cũng thế. Em sẽ giữ cho anh mà.
– …
– Anh hư lắm đấy nhé
– Ừm. Hì. Vậy anh sẽ đền cho em, chúng mình đi chơi nhé. Em thay đồ đi
– Hi. Chụt. Lần này em sẽ đưa anh đi
– Cái gì… Em dẫn anh đi chơi á
– Ừm. hì ( Gái chu môi lên cứ như là tự hào lắm ấy )
– Vậy hả ! Thế chuẩn bị tiền chưa ? Anh đi linh tinh lắm đó nha
– Rồi. Anh yên tâm. Em rủ anh cơ mà. hii
– Thế em mang bao nhiêu.
– 20k
– Cái gì cơ !! 20 hay là 200
– 20k
– Ặc, 20 nghìn thì làm được cái gì ? Em có keo quá không đấy…
– Nhiều thứ mà… em mua 2 cái ốc quế, còn thừa tiền thì mua kẹo cao su, bọn mình vừa đi dạo vừa ăn
– À… lại còn thừa được tiền để mua kẹo à… Vậy em đi một mình nha. Anh về
“Á… Đau…”
– Về thử đi, xem em có giết anh không ?
– Đùa tí mà, làm gì mà ghê vậy. hehe
– Hi. Em nói vậy thôi chứ em muốn đi dạo với anh
Thế là gái khoác tay em rồi hai đứa đi dạo quanh hồ, gái mua kem cho em rồi hai đứa ba hoa đủ điều nói hết về học tập rồi quay sang dự định tương lai … ( mà chả hiểu sao cứ đứng bên cạnh gái là em có thể nói thần nói thánh được, chứ bình thường im re), em nhìn gái vui lắm. Chưa thấy lúc nào gái cười tươi đến vậy, đôi môi mỏng, hồng nhạt kia cứ mấp máy làm em phê cmnl…
…
– Anh… Anh nhìn gì thế?
– À… Ờ… Môi em xinh thật
– Hi. Anh này … Cứ trêu em hoài à
– Thật mà… Cho anh hôn nhé
– Dạ… Ơ… Nhưng mà…
Gái chưa kịp đồng ý thì em đã kéo sát người lại và … em cảm giác lúc đó hình như là bản thân bị nghiện hôn hay sao ấy … gái bất ngờ lắm nhưng cũng đáp lại nhẹ nhàng không kém phần nóng bỏng. Em dứt ra… gái thì cứ tròn mắt nhìn.
…
– Sao… Sao anh bạo vậy?
– Ờ … Anh…
– Mọi người nhìn thấy thì chết.
– Chết gì, anh không sợ sao em phải sợ.
– Eo ơi… Người yêu tôi kinh ghê… Mà câu này em nghe quen quen. hihi
– Học của em mà. Hee
Bọn em đang mải đùa nhau không để ý thì tự nhiên có hai thằng mặt L ở đâu ra, chúng nó tiến lại với vẻ không mấy thân thiện kèm theo tiếng cười không kém khốn nạn.
– Ê, tình nhân hả mấy em… Cho tụi anh đây xin ít tiền đi uống nước.
Em: Gì thế, chúng tôi không có đâu, mấy ông đi chỗ khác đi
( Em đoán ngay ra được chắc là bọn này lại thuộc mấy cái thành phần trẻ trâu chuyên đi xin bẩn đây mà, dây vào chúng nó mệt thật )
– Không có mà được hả mấy em ? Định đùa với bọn anh à ?
Em: Mấy ông muốn gì ?
( Nói thật lúc đó em cũng sợ… nhưng mà còn gái bên cạnh kia mà… Làm sao có thể…! Nhưng nhìn gái lúc đó mặt lạnh tanh chả có vẻ gì là sợ )
– Muốn gì à… Haa, con này là bạn gái mày à… xinh phết đấy nhỉ, đi chơi với bọn anh đê em ơi.
Nói xong thì nó đưa tay định sờ vào người Gái thì em gạt ra.
Em: Đừng có động vào bạn gái tôi.
– Á à … mày ghê nhỉ, chán sống hả con ?
Em thấy căng quá, thôi thì đạnh chịu nhịn tí, chúng nó có 2 người to khỏe thế kia mà, một chọi một chắc còn chả ăn được nữa là… thế là em móc tiền ra đưa chó nó 50k, thì gái giữ lại.
Gái: Anh làm sao phải cho tiền cái bọn bẩn thỉu cặn bã này!
– Mày nói cái gì con ranh kia, bố địt chết mm giờ
Gái: Mày vừa nói cái gì thế hả thằng kia
– Bọn tao bảo là thích địt mày đấy.
Em nghe vậy điên quá, nhìn xung quanh thấy cây gỗ ( thật ra là thanh giát giường bỏ đi ) em vội cầm lên vụt luôn vào ngang người thằng mặt L kia, nó ngã quỵ xuống, quay ra thằng còn lại… đã thấy nó lằm đất từ bao giờ, máu mồm chảy ra be bét, cứ nằm ôm mặt. Em vội lay gái.
– Nó sao thế… có phải em vừa… vừa… ( Em không tin vào mắt mình nữa )
– Em vừa đá nó đấy…
– Hả… Nhưng mà em có sao không ?
– Em không.
– Ừ… Thôi mình đi đi.
Em thấy nghê quá, với ở lại cũng phiền lắm… chẳng may đội nó kéo ra thì vỡ mồm… thế là em kéo gái chạy đi chỗ khác, đi được đoạn xa thì hai đứa dừng lại. Gái lo lắng hỏi em.
– Anh ơi… Cái thằng vừa rồi chắc không chết đâu nhỉ.
– Ừ. Sao chết được, chỉ chảy máu tí thôi…
– Dạ…
– Mà em cũng ghê quá ha.
– Tại chúng nó xúc phạm rồi còn gây sự với tụi mình … em ức quá nên mới…
– Mà công nhận em giỏi thật.
– Anh này… giờ này mà còn đùa được nữa.
– Ơ. Anh nói thật mà.
– Học võ là để phòng những lúc như này mà anh. Em ghét bị ăn hiếp.
– Ừ. Tr của anh bị ăn hiếp sao được.
– Hì. Anh cũng ghê quá nha, nhìn còi còi vậy mà dám cầm gậy đánh tụi nó.
– Hic. Nó làm vậy với em sao anh để yên được… Mà không như thế thì để chết à.
– Hiii…
– Thôi về nha, lúc khác mình đi tiếp.
– Ừm…
– Chân em làm sao thế, chắc vừa nãy chạy nhanh quá nên mỏi hả ? ( Em thấy gái vừa đi vừa cúi xuống xoa )
– Dạ không.
– Oh… nếu mỏi để… Thì anh lên anh cõng về nhà.
– Hở… Thôi… mọi người nhìn thấy ngại chết đi được ấy.
– Ừ nhỉ. Thế đi về thôi
– Anh này.
– Gì?
– Tí về đến đoạn vắng… anh … cõng em nhé.
Cuộc sống ổn định nên em và gái khá thoải mái, nói chúng là hai đứa chỉ có học, học và… dắt nhau đi chơi, kể từ khi thấy gái hạ đo ván thằng mặt L kia… Đâm ra em có một sự nể và lo không hề nhẹ… nể thì khỏi phải bàn rồi còn lo thì… chỉ sợ chọc giận gái… không khéo em cũng nằm đất như chơi. Nói vậy chứ gái chả bao giờ dám hỗn với em cả, lắm lúc hai đứa bất đồng hầu như là… Em nhường nhịn, nhường cho nó lành… không nhường bà chằn đó sao cho được cãi lí không được… quay ra dở chiêu bài tình cảm… quay mặt đi chỗ khác rồi khóc thút thít, hic… Cơ mà có một lần em không bỏ qua được và em nhớ lần đó tụi em cãi nhau rất to.
Để lại một bình luận