Phần 19
Một lúc lâu sau, Dương Huyền chỉnh trang cho Tuấn mặt thộn ngay ngắn lại. Nàng cũng đã mặc lại quần áo lịch sự mà gợi dục này vào người. Khuôn mặt nàng vẫn đỏ lựng lên vì hứng tình. Tuần mặt thộn thì bày ra bộ mặt sung sướng, đầy cuồng nhiệt và hãnh diện.
– Nè… Bây giờ cô đi ra trước để người ta không phát hiện ra nghe chưa… con tuyệt lắm… giữ bí mật nhé…
– Vâng… cô… cô… Con… lần sau được không – Thằng mặt thộn lắp bắp, thằng được voi đòi 2 bà Trưng. Nó muốn làm với cô Dương Huyền nhiều lần nữa.
– Hi hi… được thôi, miễn là con giữ bí mật cho cô, khi nào muốn cô sẽ gọi con, nhé…
Thế rồi hôn thằng Tuấn mặt thộn một lần cuối say đắm, Dương Huyền chỉnh trang lại váy áo gọn gẽ rồi ngó nghiêng xung quanh trước khi chạy ra rồi biến mất…
Tuấn mặt thộn thong dong đi khỏi khu nhà thí nghiệm, mặt phởn chó chưa từng thấy vì sướng. Đi tới đầu dãy nhà hiệu bộ ngay gần đó thì bỗng nó thấy thân hình nóng bỏng, gợi dục quen thuộc ấy đi qua. Cô Dương Huyền lướt qua nó, gật đầu chào mỉm cười. Thằng Tuấn cũng sung sướng cười lại với cô, lấy tay hôn gió với cô làm cô Dương Huyền ngạc nhiên vì hành động dở hơi đó. Nhưng rồi dường như có việc bận nên nàng nhanh chóng bước đi vào khu nhà hiệu bộ…
Thằng Tuấn mặt thộn thấy thái độ quay ngoắt 180 độ của cô Dương Huyền thì ngạc nhiên và thắc mắc:
– Ủa sao thế nhỉ…
Rồi nó chợt nhớ ra một chi tiết khó hiểu:
– Ủa sao cô Dương Huyền thay quần áo nhanh thế nhỉ, giờ đã thay váy ngắn thành váy dài rồi là sao, cả áo cũng đổi màu nữa, tóc cũng xõa xuống… Cô ấy thay quần áo chỗ nào mà nhanh thế nhỉ…
Nhưng rồi đúng với cái bản chất vô lo vô nghĩ của nó, thằng Tuấn mặt thộn lại tung tăng xuống lớp học mặc dù nó đã bỏ hơn 1 tiết học rồi…
Quãng thời gian này không như hồi trước khi tôi chưa được nếm cái hương vị đàn bà của mẹ tôi nữa. Vô lo vô nghĩ, chỉ học và chơi. Giờ tôi có 1 người tình đáng yêu cần trân trọng và bảo vệ hơn hết thảy. Vì suy nghĩ như thế nên tôi ra dáng đàn ông hơn mấy đứa cùng tuổi khác nhiều mặc dù đôi lúc vẫn trẻ con như thường. Mẹ tôi thì ngày càng cuốn hút hơn, cái tuổi 37 mặn mà và thân hình nóng bỏng làm cho mẹ đẹp một cách kiêu sa, bốc lửa. Mà đúng là trời sinh như thế, mẹ tôi đã có khả năng cuốn hút, mẹ hoặc đàn ông vô cùng. May mà mẹ là người đứng đắn và nghiêm túc chứ không thì có mà trở thành ma nữ hãm hại đàn ông cũng nên…
Chuyện hàng ngày xảy ra vẫn đều như thế, con My Phương thỉnh thoảng lại rình hôn trộm tôi mấy lần nữa, mà đen nỗi là lần nào mẹ tôi cũng trông thấy. Tôi cảm giác được 1 đám mây u ám bay xung quanh đầu nàng chực thả sấm sét xuống… Thế là đâm ra mẹ con tôi khó xử, mẹ tránh mắt tôi và cũng ít nói chuyện hơn.
Vào tối hôm nay, có vẻ như mẹ tôi không chịu được nữa. Trong bữa cơm tối gia đình, tôi đang hì hục ăn vừa liếc nhìn mẹ xem thái độ thế nào thì bỗng mẹ tôi mở miệng cười nói:
– Hôm nay, mẹ thấy Dũng hôn nhau với bạn gái giữa sân trường đấy… con trai tôi giỏi nhỉ… hì hì – Mẹ tôi nói với giọng rất vui vẻ nhưng nghe ra là biết trong bụng đang tức tối vô cùng và cái giọng mất tự nhiên rõ ràng.
Tôi thì tí nữa phụt cả cơm ra ngoài, móa, ai ngờ bà mẹ của tôi lại nói thẳng ra như thế chứ… Ông bô nhà tôi thì cũng chợt nhìn tôi lo lắng mà giở giọng người cha ân cần nói:
– Con trai à, đang thời điểm quan trọng, con còn ôn thi Đại học mà, trường Y không phải là trường dễ vào đâu nhé… – Rồi thở dài ông nói – Thôi, yêu đương gì để sau khi thi hẵng tính nhé…
– …
Tôi cúi gằm mặt xuống bàn không nói được cái gì hết, đang uất ức thì mẹ tôi còn bỏ dầu vào lửa:
– Mà bạn gái con xinh nhỉ, hình như tên đẹp lắm… là… My Phương thì phải nhỉ?
Tôi nghe thấy thế thì quá đáng quá, lúng búng trả lời:
– Đâu… đâu… nó không phải bạn gái…
Mẹ tôi còn không thèm cho tôi nói hết, vỗ vào lưng tôi bình bịch rát ơi là rát, cứ như là cố ý đánh tôi vậy, rồi mẹ nói:
– Thôi, mẹ trông thấy rõ mà… sau này cho nó về làm con dâu nhà mẹ cũng được… hừ hừ… – Cuối câu bà mẹ dữ dằn của tôi đổi tiếng cười thành tiếng hừ hừ gầm gừ của sư tử làm tôi run bắn cả người.
– Không phải… con… nói thật mà…
– Vậy sao còn hôn nhau, lại giữa sân trường nữa… HẢ… HẢ… – mẹ tôi lúc này đã bốc máu nóng rồi, gằng giọng to lên như tra hỏi làm cho bố tôi cũng phải vỗ vỗ xoa dịu.
– Ấy, em. Làm gì mà nóng thế, con nó lớn rồi… kệ nó, nhắc nhở là được…
– Gì chứ, anh biết cái gì… Trai gái rồi hư người đi đấy… Hừ hừ…
– …
Lúc này cả tôi và bố đều câm mồm trước con sư tử Hà Đông đang nổi giận, vì thế nên bữa cơm kết thúc nhanh chóng và tôi tính chuồn lên nhà gấp. Đang định đi thì mẹ tôi gọi giật lại nói:
– Dũng, mai đi thăm bác Phó với mẹ, nghe rõ chưa… hừ.
Gì chứ, lại đi thăm cái lão hiệu phó hói đầu, thôi được rồi, đằng nào thì cũng gặp thằng Tuấn mặt thộn chơi… Thế là tối đó, mẹ tôi cũng không thèm lên với tôi được 1 chút nào hết làm tôi buồn nẫu ruột. Chắc mẹ giận tôi quá rồi… Tôi nghĩ phải giải thích cái chuyện này càng nhanh càng tốt mới được, không thì hỏng mất, dạo này thằng em của tôi bấn quá rồi…
Tối hôm đó tôi ngủ trằn trọc trong đầu nhiều suy nghĩ mông lung về tương lai mà không biết ngày mai chính là cái ngày bắt đầu một chuỗi sự kiện nguy hiểm, lạ lùng nhất trong đời…
Để lại một bình luận