Phần 229
Tính đến ngày hôm nay thì đây là ngày thứ ba bà Mai bị giam trong động sói, bà đã trở thành “nô lệ tình dục” cho cả bầy sói đực. Số lượng sói đực trong bầy đã tăng lên gấp đôi, chắc là chúng nhập bầy là do bà Mai, vì tất cả bọn chúng đều là sói đực. Lũ sói chỉ rời hang vào ban đêm để kiếm ăn, còn vào ban ngày tất cả bọn chúng đều ở trong hang để thay phiên nhau hãm hiếp “con mồi”, con nào cũng làm tình rất hăng vì đối với chúng “con mồi” này rất lạ, địt rất đã.
Nói là “hãm hiếp” nhưng chỉ đúng lúc đầu thôi, chứ nhập cuộc một lúc rồi thì có khi bà Mai còn hăng hái nhiệt tình hơn cả bọn sói. Sau khi nhận thấy là khi “con mồi” nứng lên là lúc “con mồi” đem lại nhiều khoái cảm nhất cho chúng, bọn sói rất thông mình, chúng tìm mọi cách kích thích “con mồi” trước khi leo lên lưng “con mồi”.
Và cách đem lại hiệu quả nhất là cả chục con sói vây quanh bà Mai bú liếm vào bất cứ vào chỗ nào trên người bà Mai. Hai bên ngực bà Mai được phân công cho hai con sói to nhất sau con sói “thủ lĩnh” liếm, còn âm hộ bà Mai – phần ngon nhất của “con mồi” – tất nhiên do con sói “thủ lĩnh” đảm nhiệm việc bú liếm. Khi hứng lên con sói “thủ lĩnh” lại cho một con sói khác trong đàn bú cùng. Chỉ cần một lúc sau khi bú liếm như vậy là bà Mai chẳng cần phải bảo cũng tự động chổng mông lên cho từng con sói một trong đàn địt, có khi bà còn dùng tay vọc cu cho từng con “ra”, bọn sói cực kỳ thích điều đó, con nào cũng tranh nhau cho “con mồi” vọc cu, vì đây là lần đầu tiên chúng được làm như vậy.
Bánh kem là thứ mà bà Mai ghét nhất, nhớ lại hồi trước bà đã nổi khùng lên trong một buổi chiêu đãi trong một khách sạn lớn ở Thành phố vì bị ném bánh kem vào người. Bà Mai quan niệm thứ đồ ăn này có quá nhiều chất béo nó sẽ phá hỏng dáng người mà bà phải trải qua biết bao khó khăn vất vả mới có được. Vậy giờ đây thứ bánh này đã là thứ thức ăn của bà trong liền 2 ngày, nó còn khá hơn nhiều so với những thứ mà bọn sói tha về trong những ngày đầu.
Lũ súc vật này cứ tưởng là “con mồi” cũng ăn những thứ thức ăn giống như chúng nên tha về toàn thịt của những con vật bắt được trong rừng làm sao bà Mai có thể nuốt được những thứ đó cơ chứ, thà nhịn đói còn hơn. Cho đến khi con sói “thủ lĩnh” trong một lần đi kiếm ăn không biết tha ở đâu về một ba – lô đầy bánh kem và sữa tươi cùng với một số đồ lặt vặt khác, đây chắc là của một người du lịch.
Vừa gặm chiếc bánh, bà Mai vừa đảo mắt nhìn ra phía cửa hang, nơi đó cách chỗ bà ngồi có vài chục mét. Bầy sói có cách giam cầm “con mồi” rất hiệu quả, ban ngày khi biết “con mồi” không thể trốn thoát khỏi sự canh gác của chục con sói, chúng thay nhau địt “con mồi” cho đến khi “con mồi” mệt rã rời để đến đêm khi bọn chúng đi săn, “con mồi” không còn sức mà chạy trốn. Còn nếu bà Mai không chịu cho bon chúng chơi, cả bầy sẽ tìm mọi cách kích thích hoặc de dọa cho đến khi bà Mai phải tự động chổng mông lên cho bọn chúng địt.
Có lần biết không thể dùng sức chống lại lũ sói này, nhưng bọn chúng cũng không dám làm mình tổn thương, bà Mai giả vờ bị mệt cứ nằm ườn ra không chịu chổng mông lên cho lũ sói địt. Nhưng “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”, lũ sói cũng chẳng phải tay vừa bọn chúng thay phiên nhau bú liếm lồn bà Mai đến cả tiếng đồng hồ, bà cắn chặt răng cố gắng chịu đựng, nhưng sức người có hạn, đến lúc chịu hết nổi bà Mai lại phải chổng mông lên cho bọn chúng chơi. Lần ấy vừa làm tình bà Mai vừa khóc, bà biết rằng một lần nữa mình lại bị bản năng tình dục đánh bại. Bà Mai là một người phụ nữ can đảm, kiên trì, thông minh, bà không đầu hàng mà vạch ra một kế hoạch mới.
Bà Mai thay đổi hẳn thái độ với lũ sói, vài ngày tiếp theo không cần bọn chúng đòi hỏi bà Mai tự nguyện dâng hiến, không những bà làm tình với từng con một mà bà còn làm tình với nhiều con cùng một lúc. Khi đang cho một con sói địt, 2 tay bà Mai vừa vọc cu cho hai con con sói khác, còn miệng bà lại bú cu cho một con sói nữa, bằng cách đó cuộc làm tình của bà với bầy sói sẽ vừa kết thúc nhanh hơn, vừa đỡ mệt.
Thấy “con mồi” ngoãn ngoãn phục tùng, bọn sói cũng không còn giám sát “con mồi” chặt chẽ nữa. Bà Mai có thể tự do đi lại trong hang, thậm chí ban ngày còn có thể ra khỏi hang nhưng lúc đó sẽ có một con sói theo sát. Đêm đến, khi lũ sói đi săn mồi, chỉ để một con ở lại canh chừng “con mồi”. Thấy cơ hội đã đến bà Mai quyết định chạy trốn, bà đã để dành được một ít bánh cùng với sữa để đề phòng trường hợp phải đi nhiều ngày trong.
Đêm hôm đó, sau khi lũ sói lục đục kéo nhau đi kiếm mồi, chỉ còn một con ở lại giữ hang, bà Mai lục trong chiếc ba – lô mà con sói “thủ lĩnh” mang về ra mấy viên thuốc ngủ. Đây chính là lý do mà mấy hôm nay bà tìm “trăm phương ngàn kế” để giảm số lượng lũ sói ở lại canh hang, nếu chúng ở lại hai con thôi thì lượng thuốc ngủ này sẽ không đủ để hạ gục chúng.
Hòa tan thuốc ngủ vào ly sữa pha sẵn, bà Mai mang đến chỗ con sói canh gác, con này là con nhỏ nhấp trong bầy, nó luôn phải chầu rìa đợi dến cuối cùng trong tất cả các cuộc chia sẻ chiến lợi phẩm của bầy trong đó có cả “con mồi”. Con sói thấy “con mồi” lại gần, nó nhỏm dậy gừ gừ vài tiếng với vẻ chào mừng, nó hít ngửi ly sữa mà “con mồi” mang tới nhưng không uống. Bà Mai cảm thấy sự thất bại trong kế hoạch đã hiện rất rõ, đây là số thuốc ngủ duy nhất mà bà có.
Bà Mai cố trấn tĩnh lại, rồi một tia sáng léo lên trong óc, bà đi lại gần vuốt ve kích thích con sói, đến khi bà thấy rõ nó hứng lên, bà đổ một ít sữa vào âm hộ mình cho con sói bú, mỗi lần một ít, như vậy cho đến khi hết ly sữa. Thuốc ngủ mà bà Mai sử dụng không phải là thứ thuốc có hiệu quả tức thời nên sau khi con sói uống hết ly sữa nó không bị mê man ngay. Muốn làm cho thuốc nhanh ngấm bà Mai đã chủ động bú liếm cu cho con sói, rồi sau đó cho con sói địt mình, nhưng cũng phải chừng 15′ sau nó mới tuột khỏi lưng bà Mai lăn kềnh xuống nền hang.
Chờ một lúc cho con sói ngủ say bà Mai rón rén rời khỏi hang, đến cửa thấy có một tảng đá to bà nhặt lên quay trở lại chỗ con sói đang nằm định đập cho nó một nhát nhưng nghĩ thế nào bà lại đi thẳng. Ra ngoài cửa hang bà Mai ngừng lại một lúc để xác định phương hướng. Mặc dù hôm đến đây vào ban đêm nhưng bà Mai cũng cố nhớ được một vài mốc chỉ đường, bây giờ chỉ là phải xác định lại.
Bà Mai không chậm trễ, bà biết bọn sói có thể về bất cứ lúc nào tùy vào việc chúng có bắt được mồi hay không. Vừa rời khỏi hang khoảng 2 – 300 mét bà Mai cảm thấy tim mình như ngừng đập khi nghe một tiếng rú đầy vẻ tức giận không thể lẫn vào đâu của con sói “thủ lĩnh”, đáp lại nó là những tiếng rú của không biết bao nhiêu con sói khác, những tiến rú như vọng đến từ bốn phương vọng đến, lũ sói đã biết “con mồi” chạy trốn.
Bà Mai cứ thế chạy, bất kể những cành cây hai bên quật tới tấp vào người bà, tiếng sủa truy đuổi của lũ sói ngày một gần, rồi ở phía sau con sói “thủ lĩnh” xuất hiện với cặp mắt đỏ ngầu, hàm răng nhe ra giận dữ. Hai con sói khác không biết từ đâu tới chạy bọc hai bên sườn bà Mai, nhưng chúng không xông tới vì theo luật của bầy sói, con sói đầu đàn sẽ có nhiệm vụ xông vào con mồi đầu tiên. Khoảng cách giữa bà Mai và con sói “thủ lĩnh” ngày một gần 10m… 9m… 8m… 5m… và con sói tung mình chụp xuống thân hình “con mồi” đang chạy trước nó.
– Áaaaaaaaaaa…
Để lại một bình luận