Phần 214
Bà Mai về đến nhà mà trong lòng cảm thấy vô cùng nặng nhọc khó tả. Bà có cảm giác như hôm nay không khí xung quanh thực là ngột ngạt, khiến cho đầu óc bà tưởng chừng như quay cuồng. Mọi ký ức về cuộc hành lạc vừa qua với ông Hòe – gã Giám đốc sở – như vẫn còn đọng lại đầy đủ trong đầu bà, không sót bất kỳ một chi tiết nhỏ nào. Từ cái cách ông ta bắt bà tự cởi quần áo trước mặt ông ta, cái cách ông ta bắt bà cởi giầy, cởi quần cho ông ta, bú cặc ông ta…
Bà Mai nằm thần người trên giường mà vẫn có cái cảm giác bụng bà, ngực bà như đang phải chịu hoàn toàn sức nặng của ông Giám đốc sở. Bà Mai dù đã súc miệng mấy lấy mà bà vẫn cảm thấy lợm giọng, cổ vừa bị tra tấn bởi gã đàn ông cố sức ấn con cặc vào sâu bên trong họng bà. Bà cảm thấy cổ họng khô và rát ghê gớm, bà phải cố mãi mới gượng người lết vào phòng tắm rồi trầm mình vào bồn để ngâm người…
Tắm xong, bà Mai lau khô người và cứ thế trần truồng bà đi ra giường nằm. Bà cầm xem lại tờ quyết định mà ông Mạnh đưa cho bà. Bà giật mình, chết rồi, ông ta đã ký mà quên không đóng dấu vào tờ quyết định, vậy là tờ quyết định này vô giá trị, vậy là mai mình phải lên gặp ông ta nhờ đóng dấu vào, hổng lẽ nào 1 việc quan trọng như vậy mà ông ta lại quên? Hay là ông ta cố tình?
Đêm đó, bà Mai không thể nào chợp mắt ngủ được, bà tưởng đã thoát được ông ta, vậy mà… Nghĩ tới cảnh ngày mai lại phải đi gặp thằng cha khốn khiếp đó bà lại rùng mình… Nằm thao thức bà nghĩ lại tất cả, nghĩ về ông Mạnh chồng bà, về thằng Minh con trai bà, về tất cả những người đàn ông đã từng chiếm đoạt bà như thằng Dũng, ông Nam, thằng Đông, rồi ba gã da đen David – Harry – Peter, rồi tới ông Khang, rồi nay lại ông Hòe… Không ngờ một Hiệu trưởng “đáng kính” như bà mà lại phải đem thân xác, đem lồn ra cho những gã đàn ông xa lạ “đâm” thỏa thích…
Nghĩ đến đây hai hàng nước mắt bà Mai chảy dài xuống gò má, “chúng” long lanh lại như càng làm tôn thêm vẻ đẹp não nùng nơi bà… Mãi tới tầm 2 – 3 giờ sáng thì bà mới có thể thiếp ngủ một chút mà trong đầu vẫn không khỏi nghĩ về những người đàn ông đó… Bà thở nhẹ trong giấc ngủ chập chờn…
Sáng hôm sau, bà Mai dạy từ rất sớm để đến gặp ông Hòe, nhờ ông ta đóng dấu vào tờ quyết định mà ông ta đã “quên”. Bà đứng trước gương rất lâu để chuẩn bị quần áo. Bà chọn 1 bộ đồ lót màu đen mặc vào, sau đó mới lựa chọn đồ để mặc. Ban đầu bà định mặc một bộ váy công sở giống như bộ váy mà bà mặc hôm qua lúc tiếp ông ta ở nhà nghỉ. Song khi vừa giơ lên ướm thử trên người thì lại làm bà nghĩ lại những giây phút chịu đựng hôm qua, nhất là lúc ra về bà phải ở truồng dưới cái váy ngắn không có si líp bên trong…
Sau 1 hồi suy nghĩ, bà Mai quyết định đổi sang mặc một bộ khác. Cuối cùng bà chọn một chiếc áo sơ mi trắng tương đối bó sát người cùng chiếc quần dài màu đen. Đây cũng là bộ quần áo theo kiểu văn phòng nhưng bà nghĩ có lẽ nó kín đáo hơn một chiếc váy ngắn và vét. Nhưng nếu mặc bộ này thì bà lại phải thay đổi hoàn toàn đồ lót bà đang mặc bên trong vì chiếc nịt vú nàng vừa mặc vào có màu đen, thành thử sẽ lộ hết ra ngoài chiếc sơ mi màu trắng.
Bà Mai nhanh chóng tuột chiếc nịt vú ra khỏi người, rồi như một phản xạ tự nhiên bản năng, bà đưa hai tay lên nắn bóp cặp vú căng tròn, cặp vú này của bà ngày hôm qua đã phải chịu đựng biết bao giày vò của ông Hòe, giờ lại hiên ngang vểnh cao đầu. Vốn dĩ cặp vú của bà Mai là loại vú sừng trâu, hai đầu vú đỏ sậm nổi bật trên làn da trắng nõn. Bà Mai lấy ngón tay kẹp vào hai đầu vú rồi khẽ se hai đầu vú, mắt của bà lim dim như thả hồn ra khỏi thế giới đảo điên mà bà đang sống…
Không hiểu sao bà lại cởi luôn cả chiếc quần lót đang mặc trên người, đứng trần truồng trước gương, bà Mai tự nhủ:
– Mình có một thân hình mà tất cả bọn đàn ông đều thèm muốn…
Bà Mai khát khao có một người đàn ông, một người chồng đúng nghĩa dành cho mình, nhưng sao mà khó quá, giá như thằng Minh nó không phải là con trai bà thì bà sẵn sàng từ bỏ tất cả để làm vợ nó, để được tận hưởng hạnh phúc mà 1 người đàn bà xinh đẹp như bà đáng được hưởng…
Bà Mai đưa một ngón tay lướt qua cái khe giữa hai chân bà… rồi bà cọ xát vào “nó”… bà đỏ mặt khi nhớ đến cảnh cũng cái khe ấy mà đã bao nhiêu lần bị mở ra toang hoác đón chào 1, 2, 3… 10 cái dương vật của 10 người đàn ông khác nhau – kể cả chồng bà và con trai bà – thật không thể nào tưởng tượng nổi!
Đứng trước gương, bà Mai tự thủ dâm một lúc lâu, có lẽ phải cả tiếng đồng hồ… Sau đó bà mới chọn một bộ đồ lót màu trắng, trắng hơi ngả sang xanh nhạt khiến cho làn da trắng hồng của bà càng được tôn thêm vẻ quyến rũ của thần Vệ Nữ. Bà từ từ mặc quần áo vào rồi ngắm nghía lại mình trước gương một lần nữa, thật không chê vào đâu được!
Hôm nay ra khỏi nhà bà Mai không sức loại nước hoa có mùi thơm dịu nhẹ như mọi khi mà thay vào đó là một loại nước hoa có mùi thơm rất nồng, vốn dĩ dạo này bà chỉ dùng loại nước hoa này trước lúc quan hệ chăn gối với con. Thằng Minh con trai bà đã gọi loại nước hoa này là nước hoa của dâm nữ, có lẽ nó nói không ngoa bởi cái mùi thơm của nó tỏa ra vô cùng nồng nàn như muốn cuốn ngay tất cả bọn đàn ông ngửi thấy lên giường. Lâu lắm rồi bà Mai mới sức loại nước hoa này đi ra đường, có lẽ bà muốn có một điều gì khác trong ngày hôm nay, một chút gì may mắn hơn chăng?
Bà Mai nhanh chóng lên xe tới Sở, sáng nay bà hơi hồi hộp nên quyết định sẽ không ăn sáng. Đồng hồ trên tay bà Mai chỉ 7 giờ 25 phút, tức là còn hơn nửa tiếng nữa Sở mới làm việc. Bà quyết định đi sớm để là người đầu tiên gặp ông Hòe, bà muốn mọi chuyện giải quyết sáng hôm nay cho xong. Nếu đến trễ quá, rất có thể bà sẽ phải đợi, vì ông ta nắm giữ vị trí quá quan trọng, có rất nhiều người cầu cạnh. Nhưng bà cũng không quên điện thoại báo trước cho ông ta biết, ông ta rối rít xin lỗi, và vui vẻ bảo bà tới gặp ông ta.
Lúc bà Mai bước ra khỏi xe đứng trước cửa Sở thì vừa đúng 8 giờ, Sở đã bắt đầu rục rịch mở cửa làm việc. Bà Mai bước vào thang máy rồi nhanh chóng có mặt trước cửa văn phòng của ông Hòe. Bà chưa kịp gõ cửa thì đã thấy cửa bật mở rồi một cô thư ký trẻ trung trong bộ váy cực ngắn và cực bó thường thấy nơi mấy cô thư ký cho mấy sếp bự bước ra tươi cười mời bà vào phòng:
– Mời bà, Giám đốc đang đợi bà trong phòng! – Cô ta nói nhã nhặn nhưng hết sức ngắn gọn.
– Chị cảm ơn!
Bà Mai bước vào phòng, cô thư ký khép cửa lại. Bà Mai hơi cảm giác ngượng ngùng khi đối mặt với ông Hòe, dù hai người chả còn lạ lẫm gì nhau, ít nhất là trên phương diện xác thịt. Ông Hòe tươi cười với bà như chưa bao giờ có chuyện địt đéo xảy ra giữa hai người, như chưa bao giờ ông ta thấy bà trong trạng thái khoả thân, chưa bao giờ… “ấy” bà.
Hai người chào hỏi vài câu xã giao bâng quơ, bà Mai lấy ra tờ quyết định đưa cho ông Hòe. Ông ta cầm lấy xem rồi đóng dấu, đóng dấu xong ông ta không vội đưa ngay cho bà mà cứ để trên bàn làm việc, rồi ông ta gọi cô thư ký mang cà phê vào mời bà. Ông Hòe cười giả lả, phá vỡ sự im lặng giữa hai người:
– Thế nhé, vậy là xong…
– Anh cho em xin lại tờ quyết định. – Bà Mai nhắc ông ta.
– Một lát em về anh đưa cho.
– Dạ! – Bà Mai không dám đòi tiếp.
– Mai nè, hôm qua em vui chứ… hì hì…
– Dạ… em… em…
Bà Mai ấp úng cúi gằm mặt trước cái điệu cười khả ố của ông ta, mắt bà hướng về phía cô thư ký đang đặt tách cà phê trước mắt bà, rồi khi đặt cốc còn lại trước ông ta, đột nhiên ông ta thô bỉ phát vào mông cô ta một cách táo tợn:
– Thiếu sữa tươi cho vào à em yêu, chả lẽ tí nữa lại lấy sữa của anh cho vào à?
Ông ta liếc về phía bà Mai, kinh tởm, nghe những câu nói của ông ta mà bà Mai chỉ muốn nhổ một bãi nước bọt vào mặt ông ta. Bà thấy cô thư ký chỉ cười khúc khích rồi lại với dáng vẻ đung đưa cặp mông bước ra ngoài, dĩ nhiên cô ta không quên đóng chặt cánh cửa phòng. Bà Mai tự nhủ:
– Có lẽ cái cô thư ký này cũng đã bị lão già dâm ô trước mặt mình “đâm” không biết bao nhiêu lần, có lẽ cô ta cũng đã bú cái của nợ của ông ta chán chê rồi.
Mà cũng đúng thôi, bà Mai biết ông quan to nào bây giờ mà chả thế, bồ bịch lung tung, có khi chơi cả gái chưa tới tuổi vị thành niên 12, 13 để rồi bị báo chí phát hiện ra, làm ầm ĩ lên như cái ông nào ngoài Hà Nội đó. Quan càng to thì càng lắm gái, gái càng phải là hàng tuyển. Ông già trước mặt bà là Giám đốc Sở đã có hàng tá gái hầu hạ, thế không biết mấy ông thứ trưởng, bộ trưởng trở lên còn nhiều đến đâu…
Người ta vẫn đồn thổi có ông “cốp” đã gần 60 tuổi rồi mà vẫn không thể nào ngủ được nếu bên cạnh không có 3 – 4 em dưới 16 tuổi trần truồng hầu hạ, chả biết có đúng không. Lại cũng có cả chuyện một bà quan chức nổi tiếng đã ngoài 50 mà còn chuyên săn mấy tay trai tơ dưới 18 tuổi, đáng tuổi cháu mình, mà phải là trai nông thôn, da đen trùi trũi, sức khỏe tá điền còn vương mùi hương đồng gió nội để thỏa mãn sinh lý… Thôi thì đủ chuyện bàn tán quanh cái giường của mấy ông bà quan to.
Bà Mai muốn kết thúc chuyện vay mượn xác thịt này cho nhanh, bà lí nhí nói:
– Em có việc phải về, anh cho em xin lại tờ quyết định. – Bà Mai đứng lên đi lại bàn làm việc.
– Chỉ thế thôi à, em không định cảm ơn anh đã sao?
– Em… em… ôi trời…
Gần như ngay lập tức bà Mai há hốc mồm kinh hãi, một chuyện không thể tin được đang xảy ra trước mắt bà. Ông Hòe từ từ đứng lên, phía trên ông ta vẫn mặc chiếc áo vét, bên trong có sơ mi trắng tinh thắt cà vạt đàng hoàng y như lúc bà bước vào. Nhưng… nhưng phía dưới… phía dưới bà Mai thấy tuyệt nhiên không có một mảnh vải nào. Ông ta không mặc quần, kể cả quần sịp trong phòng làm việc, con cu của ông ta chĩa thẳng vươn ra từ sau chiếc áo sơ mi, cũng như hôm qua, đỏ hỏn.
Trong lúc bà Mai ngồi bịch thẫn thờ thả người xuống chiếc ghế đối diện bàn làm việc của ông ta – chiếc ghế bà ngồi cả nửa tiếng đồng hồ nãy giờ – thì ông ta một tay sục cặc tuột ra tuột vào cái lớp thịt đầu cặc, tiến lại gần phía bà. Ban nãy vì giữa bà và ông ta ngăn cách bởi chiếc bàn làm việc nên bà chỉ trông thấy thân trên của ông ta mà không biết từ phần thắt lưng trở xuống, ông ở truồng.
Thảo nào cô thư ký khi nãy bưng cà phê vào cứ tủm tỉm cười, thì ra là cô ta đã biết bà sắp bị ông ta bắt làm tình với ông ta ngay ở giữa chốn văn phòng, vào lúc 8h30 sáng. Bà Mai gần như không có phản ứng khi bị ông ta dúi cả cái dương vật vào mồm bà:
– Em bú cho anh đi Mai.
– Em… em…
Bà Mai xấu hổ không thể nào nói cho hết, bà muốn vùng dậy chạy ra ngoài song nếu thế tất cả mọi công sức, mọi nỗi sỉ nhục mà bà phải chịu đựng ngày hôm qua sẽ đều đổ xuống sông xuống bể, vì ông ta vẫn chưa đưa lại tờ quyết định có chữ ký và con dấu của ông ta cho bà. Bà vô cảm khi con cặc của ông ta đưa vào đưa ra trong miệng bà. Cũng như hôm qua, “nó” chọc cả vào cuống họng bà khiến bà tức thở muốn oẹ ra, mặt bà đỏ ửng, vừa vì thấy bị sỉ nhục, vừa vì bị nghẹn bởi cái dương vật quá to của ông ta trong miệng bà.
Bà Mai không hiểu tự bao giờ áo sơ mi của bà đã bị ông ta cởi hết hàng khuy, vẫn còn khoác hờ trên người bà, song hai vạt áo đã banh hết cả ra, nịt vú bị ông ta kéo xốc lên để lộ hai bầu vú trắng hồng, tròn căng đang bị móng tay ông ta cào cấu không thương tiếc… Chiếc quần dài của bà sau một hồi loay hoay ông ta cũng cởi được khuy rồi chỉ bằng một động tác ông ta kéo cùng một lúc cả hai chiếc quần, quần dài và quần lót tuột xuống tận đầu gối…
Ông Hòe trong cơn nứng cặc không thèm cởi hẳn quần bà ra, chỉ cần kéo cho trần truồng phần quan trọng nhất trên người của bà là đã bắt đầu vào cuộc. Về phần bà Mai, bà biết mình đã trót phóng lao, bà chẳng thể nào chống cự lại cuộc hành lạc gần như hãm hiếp này, mà trong thâm tâm có lẽ bà cũng muốn cái trò hành dâm này qua nhanh để bà có thể cầm tờ quyết định ra về.
Để lại một bình luận