Tên tôi là Minh, năm đó, vừa tròn 18 tuổi, không dám tự khen mình nhưng ai cũng khen tôi đẹp trai, thư sinh, tôi cao 1m75, tôi rất hay chạy bộ và đá bóng nên body rắn chắc, khỏe khoắn.
Gia đình tôi thuộc loại giàu có trong khu tôi ở. Nhà tôi chỉ có 2 chị em, chị gái tôi hơn tôi 5 tuổi bà đã lập gia đình.
Cấp 1, cấp 2 tôi học rất giỏi, cấp 3 tôi thi đỗ vào trường chuyên có tiếng ở Hà Nội.
Nhưng lên cấp 3 thì gia đình tôi có một biến cố lớn, Bố tôi, người mà tôi rất mực thương yêu, kính trọng mắc bệnh và qua đời, tôi suy sụp và bắt đầu buông thả việc học hành, từ một học sinh giỏi, hệ A, đạt học bổng, tôi trở thành một học sinh với thành tích học tập dạng trung bình trong lớp, trốn học, chơi bời…
Lớp tôi lúc đó nữ nhiều hơn nam mấy lần, mà các bạn biết đấy, các em nữ sinh cấp 3 thì lại thường rất thích mẫu nam sinh nghịch ngợm, kiểu anh hùng rơm, đẹp trai mà nhà lại còn giàu nữa, nên nhiều em mê tôi như điếu đổ, nhưng lạ thay, tôi hoàn toàn không để mắt đến, trong đầu tôi lúc đó chỉ có những giờ trốn học đi bắn Half life ăn tiền, những trận Starcraft mà tiền cá cược có khi cả triệu bạc, tôi cứ thế trượt dài.
Mẹ tôi thì sau khi bố tôi mất, bà buồn chán và lao đầu vào kiếm tiền để quên đi nỗi buồn, bà đi từ sáng đến tối, ngày nào cũng vậy 2 mẹ con chỉ gặp mặt nhau 1, 2 tiếng buổi tối. Tôi chả cần xin, mẹ tôi ngày nào cũng cho tiền tiêu, thích bao nhiêu cũng được. Và cứ thế, 3 năm cấp 3 của tôi trôi qua như thế, mặc dù tôi học rất thông minh, nhưng hệ quả tất yếu của việc chơi bời lêu lổng thì dù bạn có là bác học thì vẫn tạch như thường. TÔI TRƯỢT ĐẠI HỌC!
Trong khi bạn bè cấp 2 của tôi ai biết cũng bất ngờ, vì luôn nghĩ tôi thông minh, lại học trường chuyên có tiếng, sao lại trượt được. Họ hàng ai cũng sốc. Còn về phần tôi, buồn á, không, tôi chả bận tâm, trượt thì năm sau thi lại, ở nhà chơi cho sướng. Nhưng rồi tôi chột dạ, nếu mình ở nhà, mẹ sẽ không cho tiền tiêu nữa, lấy gì mà ăn chơi?
Tôi nghĩ ra cách, tôi bắt đầu giả vờ suy sụp, buồn bã, thất vọng, tôi bỏ ăn, tôi giả vờ vùi đầu trong phòng, xấu hổ không gặp ai. Và kết quả đúng như tôi mong đợi, mẹ tôi lo lắng lắm, sợ tôi buồn quá nghĩ quẩn, bà ra sức động viên tôi, cho tiền bảo tôi đi chơi với bạn bè cho khuây khoả, mẹ tôi gọi điện cho mấy thằng bạn thân của tôi, nhờ đến động viên, rủ tôi ra ngoài chơi. Tôi lấy cớ là sẽ quyết tâm đi học thêm để năm sau thi đậu, và thế là cuộc sống chơi bời lại rộng mở chào đón tôi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, bạn bè tôi đã học hết học kỳ 1 đại học, cũng chỉ còn 5 – 6 tháng nữa là đến kỳ thi đại học năm sau. Tôi vẫn còn nhớ như in cái buổi chiều hôm ấy, vừa đi chơi cả ngày về, tôi lê chân mệt mỏi lên phòng, đạp cửa phòng tôi bước vào và đổ người rầm một cái lên giường, bỗng tự dưng có tiếng nói nhỏ nhẹ, dễ thương vô cùng:
– Em chào anh Minh ạ!
Tôi giật bắn mình, bật dậy. Một cô gái đang ngồi ở bàn học của tôi, em bẽn lẽn, hai tay khép nép để trên đùi. Tôi ú ớ:
– Ơ ơ, em là ai?
– Dạ em là Trang con bố Thành ạ.
– Ơ, bố Thành? Ôi, em là con chú Thành á, em lớn thế này rồi á. Tôi trố mắt vì bất ngờ.
– Dạ, em 15 tuổi rồi mà anh.
– Trời, hồi anh gặp em lần về nhà em chơi, em còn bé tí, mà bây giờ đã thành thiếu nữ thế này rồi.
– Dạ hồi anh về em mới có 8 tuổi ạ hihi.
– Ôi sao em nhớ thế (mãi sau này tôi mới hiểu vì sao em lại nhớ thế)
– Thế sao em lại ở đây, em lên chơi à, ai đưa em lên?
– Dạ bố em đưa lên nhưng có việc nên đi về luôn rồi ạ, bác bảo em lên đây ở hẳn để ôn thi vào trường chuyên anh học cấp 3 ý ạ. Cô giúp việc bảo em lên phòng anh ngồi chơi chờ anh về ạ.
Tôi đi hết bất ngờ này đến ngạc nhiên khác, trời ơi, sao lại thế nhỉ, tự dưng lại có cô em gái lên ở cùng nhà, nhưng ngay lập tức mọi sự ngạc nhiên đều bay biến hết, thay vào đó là cái gì đấy vui vui, hạnh phúc, vì sao ư, vì Trang xinh, phải nói là rất xinh, xinh nhất trong các cô gái tôi từng gặp.
Chú Thành là em ruột của bố tôi, nhưng nhà chú không ở quê nội tôi ở Hải Dương, chú đi làm ăn tít tận trong Hà Tĩnh và lập gia đình rồi ở hẳn trong đây, nên tôi mới chỉ về nhà chú chơi một lần cách đây 7 năm. Nhà chú cũng khá giả lắm, chú có 2 con gái, một là Trang, đứa út là Huyền, chắc cũng tầm 7 – 8 tuổi, tôi cũng không nhớ rõ nữa. Mang tiếng ở quê, nhưng Trang chắc ở nhà cũng chả phải làm gì ngoài chuyện học, nhà cũng khá, nên nhìn Trang không khác gì một hotgirl thành phố, có khi còn hơn.
Bây giờ tôi mới định thần để ngắm Trang kỹ hơn, Trang cao khoảng 1m66 em mặc quần sooc đen khá ngắn, khoe đôi chân dài trắng bóc, gần như không một tì vết, da em trắng quá, quả thực tôi chưa gặp cô gái nào da trắng như em, ở trên em mặc áo thun trắng nhẹ nhàng, nhưng ôm sát cơ thể, khoe được vòng eo con kiến của em, ngực em rất đẹp, không quá to, không quá nhỏ, vừa xinh.
Trang để tóc đen, ngang vai, khuôn mặt em xinh quá, nhỏ nhắn, mắt em đúng kiểu mắt bồ câu, đẹp và ướt át, sống mũi cao, thanh tú, đôi môi căng mọng của tuổi mới lớn, em thừa hưởng gần như hết sắc đẹp từ mẹ em, mặc dù hồi tôi về thăm cô chú tôi mới chỉ là một cậu bé 11 – 12 tuổi nhưng vẫn nhớ là cô rất đẹp.
– Anh Minh, anh Minh!
– Tôi khẽ giật mình.
– Anh làm sao mà ngồi thần người ra thế.
– Ơ… à, anh vừa đi học cả ngày về nên mệt quá ý mà.
– Vậy thôi, anh nghỉ đi ạ, em xuống dưới nhà phụ đỡ cô giúp việc nấu cơm rồi tí bác về thì mình ăn cơm rồi nói chuyện tiếp ạ.
– Ừ em xuống đi.
Trang nhẹ nhàng đẩy ghế vào khe bàn rồi đi ra. Từng cử chỉ của em tôi đều chăm chú, em đẹp quá làm tôi không thể rời mắt được, nhìn đằng sau, mông em tròn và cong, không quá to, nhưng tràn đầy nhựa sống tuổi mới lớn, tấm lưng nhỏ nhắn càng được tôn lên bởi vòng eo bé xíu của em, trong đầu tôi tự dưng tưởng tượng ra cảnh Trang trần truồng thì sẽ thế nào. Trang đi ra khỏi phòng rồi mà tôi vẫn bần thần mất một lúc, chợt tôi bừng tỉnh, ôi, mày là sao thế hả Minh, Trang là em họ mày đấy, tôi tự tát vào mặt mình một cái rồi nằm bẹp xuống, sao tôi lại có suy nghĩ bậy bạ loạn luân thế không biết, tôi nhắm mắt thiu thiu ngủ mà trong lòng cảm thấy có cái gì đấy hạnh phúc vui sướng một cách nhẹ nhàng.
– Anh Minh ơi, dậy ăn cơm!
Tiếng gọi thỏ thẻ của Trang làm tôi tỉnh giấc, tôi ngủ quên lúc nào không biết. Ngồi ăn cơm mà mắt tôi không ngừng lén nhìn Trang, thực sự là em rất xinh. Mẹ tôi nói cô chú muốn em thi đỗ được vào trường chuyên tôi học rồi học cấp 3 và đại học trên này luôn, vì nhà neo người nên có Trang lên sống cùng mẹ tôi cũng yên tâm hơn. Tôi nghe mà vui như mở cờ trong bụng, tức là từ giờ tôi sẽ được hàng ngày sống chung với cô em họ xinh như tranh của tôi sao. Tôi nhanh nhảu:
– Để tí con kê bàn học của con về phòng con để Trang ngủ bên phòng kia ạ.
– Không, con cứ để nguyên đấy, mẹ sẽ mua thêm một cái bàn nữa để luôn bên đấy để con học cùng em bên đấy luôn. Mẹ tôi nói.
– Tôi nghe mà mở cờ trong bụng nhưng vẫn thắc mắc.
– Sao thế được ạ, sắp thi rồi, con học muộn toàn 2 – 3h mới ngủ, làm sao mà ngồi đấy được, Trang còn ngủ, như thế buồn cười bỏ xừ.
– Không sao đâu ạ, anh cứ học không sao đâu ạ, em dễ ngủ lắm ạ. Trang nhanh nhảu nói.
– Đúng đấy, không sao đâu, mẹ muốn con học bên đấy để tiện kèm em học luôn.
Nghe đến đây thì tôi chột dạ, thôi chết rồi, tôi đã đoán ra rồi, chắc sắp đến kỳ thi, mẹ tôi lo tôi chểnh mảng nên cho Trang lên đây để giám sát tôi đây mà, thế này thì không chơi được nữa rồi. Nhưng thôi kệ, nhìn Trang cười một cách tinh nghịch là tôi quên hết, tự dưng được ở cùng nhà với một hotgirl thì sao cũng được.
Để tả một chút cho các bạn hiểu về nhà tôi. Nhà tôi xây kiểu biệt thự, tuy rộng nhưng lại rất ít phòng ngủ. Nhà 3 tầng và một tầng hầm, xe cộ để hết dưới hầm, tầng 1 là phòng khách và bếp và nhà ăn. Tầng 2 là phòng bố mẹ tôi, và một phòng nhỏ để giúp việc ở. Tầng 3 một phòng của tôi và một phòng của chị tôi, từ ngày chị tôi đi lấy chồng thì tôi kê luôn bàn học sang đấy, còn phòng tôi kê một bộ máy tính tôi thửa riêng để cày games. Từ h thì Trang sẽ ngủ ở phòng chị tôi luôn rồi.
Ăn uống xong xuôi tôi về phòng, đang nằm suy nghĩ miên man thì có tiếng Trang gọi:
– Anh Minh ơi, em nhờ chút ạ.
– Tôi ra mở cửa thì tí xịt máu mũi, trời đất, Trang mặc một cái áo thun hai dây trắng, bó sát, dài ngang đùi, kiểu áo giấu quần, khoe trọn hai đùi trắng nõn, thon dài của em. Tôi ú ớ:
– Ơ có việc gì hả Trang?
– Dạ anh qua phòng xem em sắp xếp lại bàn học xem đã ổn chưa ạ.
Tôi bước theo sau Trang mà mắt không dời nổi cặp đùi của em, cảm giác chỉ muốn liếm từ gót chân lên đến tận bẹn em. Sang đến phòng thì thấy em đã sắp xếp hết đống sách vở bừa bộn của tôi ngăn nắp đâu vào đấy, rác tôi xả bừa phứa raem cũng đã dọn sạch. Phòng này và phòng tôi, tôi bảo cô giúp việc đừng dọn hàng ngày vì tôi không thích ai động chạm đến đồ đạc riêng của mình.
– Anh thấy ổn chưa ạ?
– À gọn gàng lắm rồi em ạ.
Tôi trả lời nhưng thực ra tôi chả bận tâm, cái tôi đang để ý là góc giường nơi em sẽ nằm ngủ. Đúng là con gái, gối ôm, chăn, ga, gối, mọi thứ đều được em chuẩn bị từ nhà mang đi, toàn màu hồng dễ thương. Tôi còn ngửi thấy mùi thơm nhẹ nhàng phảng phất trong phòng, đó không phải là nước hoa, mà là mùi cơ thể em, thơm mùi sữa tắm, mùi dầu gội đầu em dùng, và quện trong đó là cả mùi cơ thể đang mơn mởn tuổi mới lớn của em.
– Ơ thế bình thường em hay mặc gì đi ngủ. Tôi cũng chả hiểu sao tự nhiên mình hỏi thế, có lẽ chả có gì để hỏi nên tôi hỏi lung tung.
– Sao tự nhiên anh hỏi thế ạ?
– Chết, anh xin lỗi, anh vô duyên quá, tại anh… tôi ấp úng chả biết trả lời thế nào, chả nhẽ lại nói vì anh đang muốn nhìn thấy em mặc đồ lót đi ngủ à.
– Hi hi, đúng là cái đồ chưa có người yêu bao h nên chả biết gì, hỏi vô duyên thật. Trang cười tinh nghịch.
– Tôi xấu hổ quá đỏ hết cả mặt nhưng vẫn ra vẻ.
– Ai bảo em là anh chưa có ny bao h?
– Mẹ anh bảo chứ ai ạ. Thôi em trêu anh thôi, bt ở nhà em hay mặc đồ ngủ cho thoải mái, nhưng bây giờ lên đây em mặc thế này đi ngủ thôi, vì có anh em cũng ngại.
– Ui xời, mình là anh em, có gì mà ngại, em thích mặc gì thì mặc, anh cũng hay cởi trần mặc quần đùi ở nhà lắm, có em anh vẫn cứ mặc thế đấy nhé. Tôi tỏ vẻ dửng dưng nhưng thực ra đang thèm muốn được nhìn thấy em trong bộ đồ ngủ khiêu gợi.
– Nhưng đồ ngủ của em hở hang lắm, vì em muốn thoải mái khi ngủ.
– Anh đã bảo có sao đâu. Đâu? Em thử mặc anh xem nào. Tôi gạ gẫm.
– Thôiiiiii, em ngại lắm, để lúc nào hết ngại em thử cho anh xem.
– Ok em. Tôi trả lời lạnh tanh nhưng trong lòng mở cờ, sắp được ngắm cơ thể em hở hang hơn chút nữa rồi.
– Thôi anh về phòng đây, em ngủ sớm đi.
– Vâng ạ, à anh Minh ơi?
– Còn việc gì vậy em?
– Em muốn nói với anh điều này. Trang thỏ thẻ.
– Có gì em nói đi, gì mà ấp úng thế.
– Em nói anh đừng nói lại với bác nhé không bác mắng em thì chết.
– Khổ quá, em nói đi, anh hứa.
– Thực ra trước khi em lên, bác có dặn em là giám sát việc anh học rồi báo lại với bác, vì cũng sắp thi rồi, bác lo lắm, nhưng phải giữ bí mật với anh. Nhưng em không quen nói dối, nên em không thể giấu anh được.
– Nghe xong tôi thấy em dễ thương vô cùng, đúng là một cô bé thật thà, tình cảm.
– Em gái ngốc của anh, anh biết thừa rồi nhưng không nói ra thôi, làm sao qua mắt được anh, nhưng có em ở cùng anh vui lắm, em yên tâm, anh thi đại học thích thì đỗ được ngay ý mà, chuyện nhỏ. Tôi nói với vẻ kiểu từng trải, pha tí bất cần.
– Ui, sao anh biết luôn vậy, em nghe bố mẹ em kể anh thông minh lắm, chỉ tại mải chơi nên mới không thi đỗ chứ anh thừa sức, vậy anh em mình cùng cố gắng nhé.
– Chuyện nhỏ em gái iu. Thôi đi ngủ sớm đi, hôm nay đi cả ngày mệt rồi, anh cũng về ngủ đây, hôm nay nghỉ một hôm, mai anh em mình bắt đầu chiến đấu nhé. Tôi đã bắt đầu mạnh dạn hơn trong lời nói, có lẽ vì em quá xinh nên tôi không kiềm chế được bản thân nữa.
– Gớm chưa, đã em gái iu rồi cơ ạ, hihi, vâng anh ng2 ạ. Trang nhí nhảnh đáp.
– Ok em, ng2 nha.
Tôi về phòng mà trong đầu không thể thôi tưởng tượng về cơ thể Trang, tôi tưởng tượng xem dưới lớp áo kia bầu ngực em sẽ thế nào, rốn em đẹp ra sao, mông em mịn màng thế nào, chưa cả dám tưởng tượng đến ngã ba huyền bí của em mà tay tôi đã bắt đầu sục nhẹ chim rồi. Tôi yêu em mất rồi, không, tình yêu thì chưa phải, tôi thèm muốn em thì đúng hơn, vì em đẹp quá. Nhưng mình là anh họ của em cơ mà, thế là loạn luân, không ai có thể chấp nhận việc này cả, và cả em, nếu em biết tôi có ý đồ, em sẽ ghê tởm tôi, rồi em nói ra cho mọi người, lúc đấy tôi sẽ sống không bằng chết, mọi người sẽ nguyền rủa tôi, khinh bỉ tôi. Nghĩ đến tôi đã lạnh sống lưng. Bỗng “Tinh tinh” tiếng tin nhắn vang lên, tôi giật mình, mở máy, là Trang, tối tôi có trao đổi số đt với em lúc ăn cơm xong.
– Em quý anh lắm anh Minh ạ, chắc anh chả còn nhớ đâu, cách đây 7 năm, anh có về nhà em chơi, lúc đấy em vẫn chỉ còn là một cô bé trẻ con, nhưng em nhớ là anh rất đẹp trai, em mê tít à, em thần tượng anh luôn, xong anh tặng em một chiếc đĩa cd các bài hát tuổi học trò, em vui lắm, em vẫn nghe suốt từ hồi đấy đến tận bây giờ, đi đâu em cũng khoe là tao có ông anh họ đẹp trai như tài tử hàn quốc hihi. Bây giờ gặp lại thì anh đỡ đẹp trai đi nhiều rồi lêu lêu. Nhưng anh vẫn là thần tượng của em đấy, anh em mình cùng cố gắng học để thi đỗ anh nhé. Cố lên chiaki hihi.
Trời ơi, hoá ra Trang nhớ chuẩn năm tôi về chơi nhà em vì lý do này đây, hoá ra tôi đã để lại ấn tượng quá tốt với một cô bé mà chưa hiểu tình yêu là gì, chỉ đơn giản là thấy thần tượng một người. Tôi chợt thấy tim mình đập nhanh hơn. Cơ hội mà trong mơ tôi cũng không có được. Tôi đánh phăng tất cả nỗi sợ hãi, đánh phăng nốt chút lý trí về luân thường đạo lý, tôi phải tán em, phải chiếm đoạt được em.
Ham muốn thể xác của một thằng thanh niên tuổi đang lớn, lại chưa từng được động vào phụ nữ bao giờ. Tôi hạ quyết tâm, tôi bắt đầu suy nghĩ miên man các kế hoạch đen tối để thỏa mãn mục đích của mình, cứ suy nghĩ và dần chìm vào giấc ngủ. Ngày mai sẽ là một chương mới trong cuộc đời của tôi, mà sau đó là đầy rẫy những biến cố…
Để lại một bình luận