Phần 3
Sau cái vụ đánh nhau đó thì mình sang tàu khựa khá lâu, 3 tuần sau mới về:
“Ù ri sá rá hê trí nhà, giề ba nà u di li má, hù dì nề gê nố há na pú nhà…” – nhạc chờ của con bé đấy.
Bài we were in love của T-ara
– Alo, em nghe
– Dạo này khỏe không, ngoài quán có chuyện gì không?
– Em vẫn bình thường, quán vẫn thế, có gì không anh?
– … Àaa… không có gì…
– Thế thôi nhé, nói chuyện sau, em đang bận…tút…tút…tút…
Cái địttt …
Nhìn đồng hồ: gần 11h đêm…
Đêm hôm ấy 4h mới ngủ… giờ mình đã hiểu cảm giác khó chịu của các bạn nữ khi đến tháng.
9h sáng mò ra quán, quán vẫn vậy:
- Bà cô đang đập ruồi
- Ông chú ngồi đánh bài với mấy đồng dâm
- Con bé đang trông hàng nước
- Lèo tèo vài ba khách…
Khoan đã…có gì đó không ổn…
CÓ 1 BẠN TRẺ NGỒI CẠNH CON BÉ, cười nói nghe chừng tâm đầu ý hợp lắm.
Nguyên nhân “bận” vào lúc 11h đêm qua đây rồi …
– Cho bát phở bò
– Của anh đây
– Cám ơn
2 phút sau:
– Cho bát rau sống
2 phút sau:
– Cho mấy lát chanh
2 phút sau:
– Cho đĩa ớt
2 phút sau:
– Đổi cho cái thìa, cái này rơi xuống đất bẩn rồi
Tiêu bắc, bột ngọt, tương ớt, mắm, ống đũa, giấy ăn, tăm – con bé đặt phịch xuống bàn mình.
– Còn thiếu gì nữa ông anh nói nốt đi em mang luôn thể
– À thôi…đủ rồi…cám ơn …
Nó lại lon ton ra chỗ thằng mặt loằn kia.
Khách quan mà nói thì thằng này đẹp trai…hơn mình
Đầu mào, nhuộm gẩy, bấm khuyên, da trắng, tướng tá hơi ốm nhưng lên đồ nhìn cũng chất…
Và đặc biệt tay đeo cái nhẫn to như cái chén hạt mít
Đm dưới xuôi thiếu rau à mà phải lên đây chăn…
Lúc về con bé vẫn bơ mình hoặc có thể nó mải tiếp chuyện thằng kia…
Thằng nông dân…
Cả tuần sau mình về Hải Phòng…
Con bé gọi cho mình 1 cuộc…éo biết…
Mà có biết cũng éo nghe…vì lúc ấy đang ở… Đồ Sơn …
Mai lại phải đi, ghé xem mối tình hoàng tử – lọ lem tiến triển đến đâu rồi
– Anh ăn sáng
– Cám ơn – mình cố gắng nói bằng giọng nhạt nhất có thể.
Con bé cau mày, ngồi xuống chống tay lên cằm, nhìn mình chằm chằm …
– Giận em à?
– …
– Thái độ gì đây?
– …
– Sao hôm trước em gọi không nghe máy?
– …
– Có muốn nghe giải thích không?
– Giải thích cái gì và tại sao phải giải thích – cười khẩy.
– Chắc lại ghen với thằng hôm trước chứ gì? Con trai gì mà giận dai…
– Giận? Ghen? Em có dùng nhầm từ không đấy?
Con bé hơi sững người
– Đúng rồi…em nhầm! – tặng mình 1 nụ cười nhạt rồi quảy đít, vác vú xuống bếp
Hình như mình vừa nói câu không nên nói…đm cái mồm ăn mắm ăn muối
Cả ngày hôm ấy cơm éo thèm ăn…
Đêm về lại tâm sự cùng điếu thuốc…
Hàizzzz…
Hình như mình với con bé chưa bao giờ nói yêu…
Để lại một bình luận