“Anh… anh làm gì vậy… buông em ra!”
Trước cảnh tượng vú bị ép, mông nhỏng sàng sảy gợi dục, cu Tiến lại rỉ nước lai láng, đầu cu bóng đỏ. Hắn trèo lên nằm úp toàn thân lên em, da chạm da sướng run người cho trai lẫn gái, nhất là con cu như nhét dọc vào hai cái mông săn chắc làm y như một cái hotdog nóng hổi kẹp vào bánh mì mềm mại. Còn đang ú ớ sung sướng thì Khánh Huyền thấy Tiến luồn tay xuống dưới sục sạo, ngón tay ma quái chà chà lên tiểu hạt của em làm em run bắn lên. Rồi cũng mấy ngón tay đó quệt lấy dâm thủy tuôn chảy của em. Thấy hai mông đít nhẹ trống đi không còn hotdog để kẹp nữa. Tiến nắm lấy cu đang nần nẫn chĩa xuống. Hắn banh hai mông em ra.
Bất thình lình Khánh Huyền rú lên: “Áááá! Chết em… chết em… anh Tí ơi… ááá… đau… bỏ ra!” Mắt em như nỗ lom đóm lóa lên không thấy gì hết, em đau quá. Thì ra Tiến đã đút nguyên con cu vào lỗ đít em. Đút cái tọt chỉ với nước nhờn đầu cu và dâm thủy của em mà không mơn trớn gì lỗ đít em trước hết. Ngơi chừng năm mười giây Tiến bắt đầu ra công dập đít em. Những cú đâm lút cán mạnh bạo. Vai, cổ, mặt Tiến đỏ gấc lên như con cu đang căng hết cỡ ra vào lỗ đít của em Khánh Huyền. Em la hét chói lói, mắt Khánh Huyền mếu máo:
“Ááá… đau quá… chết em… chết em… tha cho em… anh Tí… ááá!!”
Tiến vít đầu em ngoéo lại nút lưỡi em.
Cưỡng bách trên cưỡng bách dưới… Em chống hai tay bò càng, cu dọng càng mạnh vào lỗ đít em. Ba tay kia chứng kiến cũng ngẩn người ra. Chịu hết nỗi hắn nắm tóc ghì em lại như nài ngựa, tay lòn xuống dưới bóp vú, siết lấy một cái núm.
“Áááááá…”
Mắt em lại nỗ lom đóm đau thống. Bị giáp công ba mặt đau như không còn có thể đau hơn. Cơn chói lòa như ngưng đọng trong thời gian như thể để cơ thể em thấm nhừ hết cái đau thống. Rồi nó thu ập vào như một lỗ đen ngoài không gian, cái chói lòa chợt tắt ngấm để cơn kích ngất phủ chụp lên em, cái sướng không thể tả, một giây xuất thần ngắn ngủi, tấm thân con gái ê nhừ bất động. Con cu rần rật trong lỗ đít. Nhưng chính cái sướng lại tỏa ra từ con chim…
Hai người trai gái rớt cái bịch xuống lại trần gian. Khánh Huyền rút vào vòng tay khỏe mạnh của người tình thút thít dỗi:
“Sao lại đối xử với em vậy, anh Tí không có thương em gì hết…”
Tiến cười trừ:
“Chơi cho em tét… Ɩồŋ, tét đít luôn”.
“Ái da, cái anh này kỳ quá, nói bậy không à, tét hết rồi lấy gì chơi?” Em đấm thình thịch lên ngực Tiến.
Ba trai hai gái rã rời nằm lăn ra. Không như Duy sắp xếp lúc mới đến, Tiến, Khánh Huyền ôm nhau một giường, Thiệp úp thìa Thủy Linh một giường, chỉ có Duy là nằm chèo queo trên sa lông. Nhưng đã quá mệt, nhóm bạn ai nấy cũng đã thỏa mãn thiếp đi hồi nào không hay…
Hai năm sau Tiến đáp xuống sân bay mới, không còn cảnh người đông nghẹt chen lấn chờ đón ở sân bay Tân Sơn Nhất cũ nữa. Thủ tục các thức xong xuôi, Tiến đến bên gia đình vợ con đang đứng đón, ôm chầm lấy Khánh Huyền và thằng con trai 18 tháng chập chững em đang bồng trên tay. Nó giống cha như đúc. Ở chơi Việt Nam vài tuần thì hắn sẽ đem vợ con sang Mỹ đoàn tụ, giấy tờ bảo lãnh xong hết rồi. Hắn cười tươi nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc trước mặt.
— Hết —
Để lại một bình luận