Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng núi hoang vắng nọ có một ngôi làng. Nhưng cư dân trong làng rất yêu thương nhau và họ sống rất hạnh phúc. Trong làng có một cô gái rất xinh đẹp, cô có mái tóc đen mượt mà và dài tới tận mông. Với gương mặt hình trái xoan, cặp mắt bồ câu long lanh nhưng lúc nào cũng buồn bã, cô có cái sóng mũi dọc dừa trông vô cùng cân xứng với đôi môi đỏ mọng. Chính mái tóc dài đặc biệt của cô nên mọi người thường gọi cô là: Cô bé Tóc Dài.
Năm nay Tóc Dài vừa tròn 16 tuổi. Ở lứa tuổi này, Tóc Dài ngày càng đẹp hơn. Mọi người không chỉ quý mến mái tóc xinh đẹp của cô, họ còn trầm trồ thán phục trước vẻ đẹp phơi phới tuổi xuân của cô. Khác với các cô gái cùng làng, Tóc Dài có làn da trắng mịn màng, một thân hình tuyệt mỹ. Lúc đi tắm suối cùng với mấy cô bạn cùng lứa tuổi, Tóc Dài thường dùng hai tay nâng niu bóp nhè nhẹ cặp vú to tròn và căng đầy nhựa sống của mình, rồi rờ cái lỗ rún thật là ngây ngô trên bụng. Tương phản với cặp ngực tròn xoe của Tóc Dài là cái eo thon thon nhỏ xíu. Tóc Dài dùng mấy ngón tay lần vào mớ lông đen bóng trên mu Ɩồŋ rồi xoa nhè nhẹ. Mấy chàng trai trong làng thường rình xem Tóc Dài tắm. Lắm lúc, Tóc Dài làm cho tinh trùng của họ ướt đẫm ra quần!!!
Tóc Dài biết mình đẹp nhưng cô không hề kiêu ngạo. Cô sống hòa mình với mọi người nên càng được mọi người thương mến. Đã có rất nhiều chàng trai muốn cưới Tóc Dài nhưng nàng vẫn chưa ưng ai cả. Nàng muốn sống như vậy để phụng dưỡng người mẹ già yếu của mình.
Mùa xuân trôi qua, hè lại đến. Mùa hè năm nay đem đến cho ngôi làng của Tóc Dài rất nhiều tai họa. Hạn hán đến làm ruộng đồng khô cạn. Những con suối đầy nước mát trước kia bây giờ cũng trơ trọi khô cằn. Tất cả nước dự trữ của làng đều dùng hết. Mọi người cố chịu đựng mong rằng mùa hè qua đi thì hạn hán cũng hết. Nhưng khốn thay, hai năm trôi qua rồi mà cả làng cũng chẳng có giọt mưa.
Ai nấy đều hoang mang lo sợ. Lúc này Tóc Dài đã đến tuổi 18. Mẹ cô ngày càng xanh xao già yếu trái ngược hẳn với vẻ xinh đẹp kiều diễm của Tóc Dài. Tóc Dài thương mẹ mình lắm. Hạn hán làm cho bà mẹ của nàng ngày càng gầy yếu vì thiếu nước. Không còn cách nào hơn Tóc Dài đành phải leo lên ngọn núi cao phía xa kia để mong đào được ít củ, tìm được ít nước về nuôi sống mẹ cô.
Nghĩ sao làm vậy, cuối cùng Tóc Dài cũng khăn gói ra đi. Cô mang theo một cái gùi thật to để đựng mọi thứ, và cô đi thật xa. Cô đã vượt qua rất nhiều đường đi hiểm trở cuối cùng vẫn không tìm được gì. Thất vọng quá, Tóc Dài đành ngồi khóc. Cô khóc thật to vì không tìm được thứ gì để nuôi mẹ. Bỗng nhiên, một người thợ săn xuất hiện. Ông ngạc nhiên khi nghe tiếng khóc giữa rừng sâu. Đi đoạn thì thấy một cô gái xinh đẹp đang ngồi khóc bên gốc cây. Quần áo trên người cô đã rách nát vì những ngày tháng bôn ba.
Bác thợ săn tiến lại gần hỏi:
– Cô bé là ai mà lang thang chốn rừng sâu thế này?
Tóc Dài ngước mắt lên nhìn bác thợ săn. Cô lễ phép trả lời:
– Dạ! Cháu tên là Tóc Dài. Cháu đang tìm thức ăn về cho mẹ cháu. Làng của cháu ở phía xa kia đang bị hạn hán nên chẳng có gì để ăn.
Bác thợ săn xoa đầu Tóc Dài. Ông an ủi:
– Tội quá! Còn nhỏ thế này mà phải bôn ba à! Thôi trời sắp tối rồi, cháu về nhà bác nghỉ tạm một đêm, ở đây sẽ bị lạnh đó!
Tóc Dài ngoan ngoãn nghe theo, cô bẽn lẽn đi theo bác thợ săn về nhà, và bác mở cửa cho Tóc Dài vào nhà. Vừa đặt mấy con thú rừng xuống, bác thợ săn liền bảo:
– Cháu ra phía sau nhà, chỗ cái thau đấy. Cháu đổ một ít nước từ giếng vào thau rồi tắm cho mát. Nhìn cháu kìa, dơ quá!
Tóc Dài gật đầu cảm ơn bác thợ săn rồi bước ra sau nhà. Tóc Dài trút bỏ bộ áo rách rưới của mình ra. Cô múc nước giếng lên, đổ vào thau rồi ngồi vào đó mà tắm. Lúc tắm, cô dùng gàu khoát nước lên người. Làn nước mát mẻ làm xua tan bao mệt nhọc. Đang loay hoay bỗng Tóc Dài đưa mũi hít hà. Thì ra là món thịt nướng bay lơ lửng đâu đây. Cô nghĩ có lẽ là bác thợ săn đang nướng thịt chờ cô. Tóc Dài nghĩ phải tắm nhanh lên để bác thợ săn khỏi phải chờ. Cô bèn đứng dậy, lau sạch mình mẩy trước khi Tóc Dài bước ra tìm bộ quần áo của mình. Nhưng hỡi ôi, không thấy quần áo của mình đâu cả. Tóc Dài í ới gọi:
– Bác ơi! Sao cháu không thấy quần áo của mình đâu cả!
Bác thợ săn nói vọng ra:
– Bác lấy nó đấy. Bác đang vá mấy chỗ rách cho cháu. Cháu cứ vào đi.
Tóc Dài hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ lại cô thấy bác thợ săn tốt bụng quá nên chẳng cần do dự nữa. Cô cứ thế bước vào. Bác thợ săn đang vá áo cho Tóc Dài, thấy cô bước vào, bác há hốc mồm. Tóc Dài đẹp quá! Sau khi những bụi bẩn bị trôi đi, làn da Tóc Dài lại trắng mịn màng, đôi vú cô căng tròn cộng thêm hai cái núm hồng hồng. Bác thợ săn nhìn thân thể cô mà run lên từng chập. Tóc Dài không hề ngạc nhiên trước thái độ đó của bác. Cô biết mình đẹp mà! Bất cứ người đàn ông nào thấy cô cũng vậy thôi. Tóc Dài tự nhiên ngồi vào bàn ăn mặc cho ánh mắt soi mói của bác thợ săn.
Nhìn thức ăn trên bàn, Tóc Dài chợt reo lên:
– A! Nhiều thức ăn quá!
Bác thợ săn ấp úng:
– Cháu cứ ăn tự nhiên!
Tóc Dài vừa ăn vừa hỏi hang bác:
– Sao cháu thấy xung quanh đây có vẻ xanh tốt quá bác nhỉ! Trái ngược với làng của cháu. Mọi thứ đều khô cằn nứt nẻ.
Bác thợ săn từ tốn nói:
– À! Làng cháu bị hạn mà! Chắc lâu lắm mới hết! Tội quá!
Nghe bác nói thế, Tóc Dài lại mủi lòng. Cô rưng rưng nước mắt khi nghĩ tới mẹ già đang cực khổ ở quê nhà. Bác thợ săn thấy thương Tóc Dài quá. Bác bước tới an ủi Tóc Dài. Bác ôm Tóc Dài vào lòng mà vỗ về. Lúc này bác thợ săn cũng đang ở trần nên Tóc Dài được thoải mái dựa vào khuôn ngực rắn chắc của bác. Tóc Dài hết sức ngạc nhiên là dù tuổi bác thợ săn không còn nhỏ mà bác vẫn giữ được thân hình rắn chắc như vậy.
Ngược lại, cơ thể bác thợ săn đang nóng lên vì bộ ngực trần ấm áp của Tóc Dài. Dương vật của bác đội lên trong ống quần làm cạ vào giữa hai háng của Tóc Dài. Tóc Dài thấy thế thì liền đẩy bác thợ săn ra. Cô khẽ bước tới định lấy áo mặc vào. Bác thợ săn chạy tới ngăn Tóc Dài lại. Tóc Dài còn đang cúi đầu chưa biết làm gì thì bác thợ săn đã choàng tay ôm lấy người cô. Hai tay bác vuốt ve tấm lưng trần của Tóc Dài. Bác vừa vuốt vừa nói trong hơi thở gấp:
– Ta đã sống gần hết đời rồi mà chưa thấy ai đẹp như cháu! Nếu cháu chịu “làm việc đó” với bác thì bác sẽ chỉ cho cháu cách cứu làng khỏi bị hạn hán. Bác hứa đó.
Tóc Dài lặng im suy nghĩ trong phút chốc. Cô muốn cứu dân làng, cứu mẹ, thôi thì cứ chấp nhận đi vả lại cô cũng không mất gì. Nghĩ thế nên Tóc Dài khẽ gật đầu với bác thợ săn. Nhìn thấy cái gật đầu của Tóc Dài bác thợ săn mừng quýnh lên. Bác kéo mái tóc dài mượt mà của cô sang một bên rồi hôn vào môi cô một nụ hôn nồng cháy, trong khi tay bác vẫn tích cực vuốt ve tấm lưng trần của cô.
Hai bàn tay của bác như có điện làm Tóc Dài giật nảy người lên. Tóc Dài ưỡn người về phía trước theo phản xạ càng làm cho bộ ngực gắn chặt hơn vào người bác. Bác thợ săn cảm thấy hai vú của Tóc Dài cương lên, cứng và nóng ấm. Bác siết chặt Tóc Dài hơn và lần tay xuống vuốt ve bờ mông tròn trĩnh của nàng, rồi xuống nữa qua hai đùi và vòng ra phía trước đến chỗ cái mu cưng cứng. Tóc Dài thỏ thẻ:
– Bác nhẹ tay thôi nhé! Cháu mới lần đầu à!
Tóc Dài run lên, nửa thân trên của cô đã ngửa hẳn ra sau để lộ cặp ngực no tròn đang ưỡn ra mời gọi. Bác thợ săn hơi khom người xuống ẵm Tóc Dài lên đi về phía chiếc giường.
Bác đặt Tóc Dài nằm lên trên giường. Tóc Dài như không còn biết gì nữa, chân tay duỗi thẳng để mặc cho bác muốn làm gì thì làm. Thấy Tóc Dài nằm im chờ đợi, Bác thợ săn cúi xuống phủ lên mặt, lên môi, lên cổ, lên bộ ngực Tóc Dài những cái hôn ướt đẫm dục vọng. Bác không quên ngậm đầu vú Tóc Dài mà cắn nhè nhẹ. Tóc Dài rên lên, hai tay vò mái đầu muối tiêu của bác trong mười ngón tay búp măng của nàng.
Bác thợ săn áp miệng xuống cái lỗ rốn dễ thương rồi đưa lưỡi vô ngoáy ngoáy cái lỗ rốn. Tóc Dài cong người lên vì nhột. Cười. Bác thợ săn chà bộ râu rậm rạp của mình lên đám lông Ɩồŋ của Tóc Dài. Tóc Dài vừa xuýt xoa vừa đẩy bác xuống phía dưới nữa. Đôi chân Tóc Dài giờ đây đã cong lên trong khi háng nàng banh rộng ra hết cỡ. Cửa Ɩồŋ nàng mở rộng, đỏ hồng.
Cái mồng đốc đã nhô hẳn ra ngoài làm bác thợ săn chịu không thấu. Bác thè lưỡi liếm vòng quanh Ɩồŋ nàng, đánh lưỡi xuống lỗ đít đang co thắt và cũng ướt nhẹp, rồi từ từ nhưng mạnh bạo bác đẩy lưỡi vào giữa hai mép Ɩồŋ nàng mà ngoáy. Tóc Dài thở gấp gáp hơn, ghì đầu bác vô chặt hơn đồng thời mông nàng bắt đầu nảy lên nảy xuống vì nứng. Bác tiếp tục đẩy lưỡi lên liếm một cái thật mạnh vào mồng đóc Tóc Dài.
“AAAAA” Tóc Dài kêu giật lên. Bác thợ săn chẳng thèm quan tâm. Miệng bác ngậm trọn cái mồng đốc mà mút chùn chụt. Thành thật mà nói rằng, từ lúc cha sanh mẹ đẻ đến giờ, Tóc Dài chưa bao giờ cảm thấy sướng như vậy, vì thế tiếng rên của Tóc Dài mỗi lúc một to và gấp gáp hơn. Bàn tay nàng rạo rực vuốt ve tấm lưng trần mạnh mẽ của bác. Hứng khởi, Bác thợ săn nhanh chóng tuột quần mình xuống. Tóc Dài chồm lên cởi phụ bác cho lẹ. Giờ thì cả hai bác cháu đều trần truồng. Cặc của bác thợ săn đã cương lên từ lâu. Tóc Dài cảm thấy rất rõ ràng con cặċ to bự của bác đang đè lên cái mu của mình. Tiếp tục, Bác thợ săn kéo lê cái con cặċ ngược lên trên. Bác cầm con cặċ cạ cạ lên hai vú Tóc Dài. Tóc Dài nằm yên mỉm cười chiêm ngưỡng. Đây là lần đầu tiên Tóc Dài được tận mắt nhìn thấy cái vật mà bao đứa trai làng vẫn giấu kỹ trong quần.
Được đoạn, Bác cầm con cặċ đập lên hai cái núm vú của Tóc Dài làm cho Tóc dài bật cười vì ngộ nghĩnh. Bác thợ săn nheo mắt hỏi Tóc Dài:
– Thấy cặċ của bác thế nào! Vẫn còn đẹp chứ hả!
– Cặc của bác lớn hơn cháu tưởng.
Tóc Dài nói, rồi kéo con cặċ bác gần hơn về phía mình. Nàng hôn lên nó một cách yêu thương. Lưỡi nàng đánh vòng vòng quanh cái đầu khấc, rồi dọc theo chiều dài cặċ của bác trong khi hai tay nàng mân mê hai hòn dái. Từ từ nàng đưa trọn con cặċ của bác vào miệng mình mà mút. Bác thợ săn quá đã, ngã người ra phía sau, một tay chống xuống giường làm điểm tựa trong khi một tay mò đến Ɩồŋ nàng.
Hai ngón tay của bác lại máy mó Ɩồŋ nàng. Cả hai cùng rên lên, mặt mày nhăn nhó vì sướng. Được thêm một chút nữa, bác thợ săn chịu không nổi nữa bèn rút con cặċ trong miệng Tóc Dài ra rồi trườn xuống phía dưới mình của Tóc Dài. Con cặċ của bác dừng y bong ngay cửa Ɩồŋ nàng. Tóc Dài nhấp nhấp mấy cái, rê rê thân người để đầu khấc chà dọc theo Ɩồŋ.
Rồi hai tay bác thợ săn chống xuống giường ngay bên cạnh hai nách của Tóc Dài, từ từ đưa cặċ vào thám hiểm động thiên thai. Tóc Dài nhắm nghiền mắt, bặm môi để yên cho cặċ bác tách Ɩồŋ mình ra mà đi sâu vào trong. Đưa cặċ vào hết cái đầu khấc thì bác lại từ từ rút ra, rồi lại cho vào, rồi lại rút ra. Tóc Dài nhắm mắt chờ đợi. Không để Tóc Dài đợi lâu, bác thợ săn từ từ cúi người xuống thấp hơn rồi bất thình lình đẩy một cái lút cán. Con cặċ của bác thợ săn cắm ngập sâu vào Ɩồŋ Tóc Dài.
– Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…
Tóc Dài cắn chặt môi lại thét lên. Người nàng như bị ngàn mũi kim châm. Nàng muốn ngất đi vì quá đau đớn. Bác thợ săn thấy vài giọt máu chảy ra từ Ɩồŋ Tóc Dài thì biết ngay cô nàng đang đau lắm, vì lần đầu mà! Mông bác nhẹ nhàng sàng qua sàng lại một chút cho Tóc Dài bớt đau. Khi Tóc Dài bớt đau, bác lại sử dụng chiêu rút ra đút vào.
Bắt đầu chầm chậm rồi nhanh dần. Tóc Dài không còn thấy đau nữa, thay vào đó là một cảm giác đê mê khó tả. Cảm thấy nhịp nắc của bác không đáp ứng hết nhu cầu của mình, Tóc Dài ôm lấy vai bác một cách man dại trong khi nẩy Ɩồŋ lên đáp ứng với bác một cách điên cuồng. Mỗi lần Ɩồŋ và cặċ đụng nhau lại làm cho cả hai cảm thấy đã hơn. Chơi một lúc lâu, bác lật Tóc Dài nằm sấp lại, khom người trên hai đầu gối nàng, đầu đặt trên gối rồi lại đụ nàng nhanh và mạnh. Tóc Dài cũng đẩy thân mình về phía sau hưởng ứng khi bác đang đẩy tới không biết mệt mỏi. Chưa bao giờ bác thợ săn đã như vậy. Đã nhiều lần vì không chịu nỗi bác đã đụ vài con vật trong rừng!!! Nhưng phải nói là chưa con nào làm bác cảm thấy tuyệt vời như với Tóc Dài.
Bác nghiến chặt hàm răng hăng say địŧ vào Ɩồŋ Tóc Dài. Một lát sau bác thấy một luồng điện chạy thẳng xuống cặċ mình và trong phút chốc một dòng tinh đặc quánh bắn thẳng vào tận trong cùng Ɩồŋ Tóc Dài. Tóc Dài cũng vừa ra, nàng ép chặt mông mình vào cặċ bác trong khi các cơ trong Ɩồŋ nàng cũng co lại bóp chặt đầu cặċ của bác đang nằm trong Ɩồŋ mình. Bác thợ săn lật Tóc Dài nằm ngửa lại rồi cũng nằm lên người nàng mà thở. Người cả hai ướt đẫm mồ hôi. Lịm đi…
Để lại một bình luận