“Anh về đây đi em dẫn đi chơi.”
Duy tiếp:
“Ở bên đó cứ ngồi ôm điện thoại lên mạng đọc truyện sex, chán chết, đâu sướng bằng chơi thật sự.”
Tiến nghe thằng em họ nói cũng có lý. Băm bốn tuổi ở xứ cờ hoa này coi vậy mà chắc còn khù khờ hơn thằng em ba mươi tuổi ở Việt Nam. Ở cái xứ cứ lo làm, mà không “mần”, nhà có, xe có mà gái gú thì thỉnh thoảng chỉ lai rai, qua đường. Bối cảnh sạch sẽ, suy ra có tính chất lâm sàng bệnh hoạn dễ làm người trầm cảm, thiếu tiếp xúc, gái Mỹ, Việt đều kênh kiệu mỗi cách. Thôi về thăm quê chơi một chuyến cho biết mùi.
Cả đám bộ năm leo lên chiếc BMW seri 500 màu bạc của Thiệp, bạn Duy, vù ra Vũng Tàu chơi. Đáng lẽ sáu nhưng giờ chót một em cảm đột xuất nên bị lễ thành 3 nam 2 nữ. Thiệp cầm lái, Duy ngồi bên, còn Tiến ngồi bên phải cạnh cửa sau, 2 em gái ngồi bên trái. Chiếc xế xìpo nhưng không rộng lắm, nếu đi sáu chắc cũng lý thú.
À phải nói hai em gái đều xinh. Khánh Huyền hăm bốn, Thủy Linh hăm ba, đều là con nhà giàu, chịu chơi. Linh mắt to, mày rậm, làn da hơi ngâm ngâm, tóc dài buông rủ quá vai, đôi môi khi không cười thì có vẻ hơi phụng phịu, mép trên ánh ria đen. Nhìn thấy là biết dâm rồi. Mặt trái xoan, lúc cười thì rất tươi, hồn nhiên. Em là tuýp con gái trông vừa dâm lại vừa như là ngây thơ không bằng, hàng hiếm đây. Em mặc quần jean xanh bó, áo thun xám, khoác một cái áo trắng dài tay, cái loại cụt chỉ dài đến dưới ngực chút xíu mấy cô hay vận tung tăng bây giờ. Đường cong số một em chắc no đầy vì lớp áo thun giữa ngực em xếp nếp gợn sóng.
Khánh Huyền thì tóc nhuộm hung đỏ, da trắng hồng. Trái với Thủy Linh, em này trông “điêu” chứ không có ngây thơ gì hết. Mày thanh vương lên, sóng mũi thẳng hướng xuống đôi môi hơi trề làm người ta muốn… hôn một cái. Bờ môi dưới mọng đầy hơn môi trên, khóe miệng đanh khiêu khích. Cái mặt này có nét mô đen. Em mặc áo dây xanh nhạt da trời. Vai trần trắng cận kề, các đường nét dung nhan có tô điểm chút xíu, mí mắt trên, dưới mày cũng phớt ánh xanh sáng nhẹ, hợp với màu áo. Dưới lớp áo, vòng số một của em chắc cũng không thua gì em Thủy Linh ngồi bên kia. Tiến ngồi sau với hai em ngon cơm không khỏi xao xuyến.
Tay Tiến lịch sự vẫn để trên đùi hắn thì Khánh Huyền lấy tay em vỗ nhẹ lên tay hắn, chọc:
“À anh Tiến, thấy anh ít nói quá vậy, đi chơi vui không anh?”
Tiến đùa lại:
“Vui chứ em, đi chơi thì vui rồi. Nhất là lại được ngồi cạnh hai cô khả ái thế này. À nè, kêu anh là Tí vì tên ở nhà là vậy đó. Hmm… cũng may là tí chứ không ngồi xe này chắc hơi chật, nếu còn thêm một cô nữa không biết sao?”
Duy ngồi trước quay lại:
“Nếu có con nhỏ kia đi thì mình kiếm xe cá mập đó anh Tí.”
Khánh Huyền trợn mắt lên:
“Chời, anh vậy mà tí hả?!”
Chả là Tiến cao thước bảy mấy, nặng bảy mươi mấy ký, to con.
Nói đoạn Khánh Huyền kéo dài dọng ra:
“Anh Tí…”
Cả đám cười phá lên vui vẻ.
Nhờ có Duy là dân tua gai biết nhiều ngõ ngách cả đám trước khi đến Vũng Tàu chừng 10 cây còn ghé ăn bún nóng Hòa Long làm từ gạo tấm thơm nổi tiếng ở một quán bên đường. Và cũng nhờ quen biết nên Duy lấy được một phòng rộng ở khách sạn Cap Saint Jacques nằm ngay trên đường Thùy Vân. Lúc lên phòng để cất hành lý thì Tiến thắc mắc hỏi:
“Ủa, năm người, có hai cô gái mà chỉ lấy một phòng thì sao tiện?”
Duy cười hô hố bảo:
“Lấy thêm một phòng nữa sát cạnh cũng được nhưng phí đi anh. Mình đi chơi tối về mệt chỉ ngủ thôi, không cẩn đâu. Thì hai cô một giường, nhường anh giường kia còn hai đứa em nằm xa lông cũng được rồi. Mình là người lịch sự mà anh.”
Y còn thúc thúc cùi chỏ Tiến, nheo mắt. Trong khi đó hắn thấy hai em Khánh Huyền, Thủy Linh cười tủm tỉm:
“Đồ quỷ không hà…”
Mới ăn còn lửng bụng, cả đám thay đồ tắm xuống biển chơi. Bãi Sau còn gọi là Bãi Thùy Vân theo tên con đường đầy hoa và những bóng dừa chạy dọc theo bãi cát 8 cây số. Nếu như Bãi Trước có nét đẹp lộng lẫy, rực rỡ thì Bãi Sau có nét đẹp dịu dàng của một vùng biển quanh năm đầy nắng ấm, gió thổi rì rào. Một bên là những dãy phố sầm uất, nhà cao tầng, khách sạn dáng vóc hiện đại, đầy đủ tiện nghi, một bên là bãi cát vàng và nhiều khu du lịch đủ các loại hình dạng dịch vụ giải trí vui chơi trên biển dành cho mọi lứa tuổi.
Còn có một sân golf rộng hơn 100 mẫu tiêu chuẩn quốc tế. Khu rừng dương thì vẫn đó, một cánh rừng rộng với những cây phi lao cổ thụ xanh rợp trên nền cát trắng. Dưới rừng dương thấp thoáng những căn nhà nghỉ bằng gỗ, thiết kế theo kiểu nhà rông vừa tao nhã, vừa thanh lịch, đậm nét văn hóa của núi rừng Tây Nguyên, nhà được trang bị đủ tiện nghi, vừa hiện đại, vừa dân dã. Quả thật Vũng Tàu đã khác xa Vũng Tàu hồi Tiến còn nhỏ khi cả nhà đi ra đây chơi.
Một lần nữa lại có sự tương phản giữa hai em gái xinh. Khánh Huyền mặc bộ bikini đỏ gợi cảm còn Thủy Linh thì chiếc áo một mảnh đen làm thêm đậm nét khêu gợi của em. Hai em thay phiên thoa thuốc chống nắng cho nhau làm mấy tay con trai nghĩ phải chi tay mình được thay thế.
Khánh Huyền lại để ý:
“Anh Tí bên Mỹ da còn trắng hơn con gái”.
Tiến:
“Đâu có trắng bằng em nè”.
Đâu đó hắn và em Huyền nước da trắng miên man. Hắn dòm ngó kiểm tra em thì em cũng liếc mắt kiểm tra lại. Tuy da trắng nhưng nhờ chịu khó tập tành nên Tiến đô con, rắn khỏe.
Cả đám đóng đô dưới một lọng dù rồi chạy ù xuống biển nước. Mấy tay con trai không ai bảo ai chạy sau để lại tha hồ kiểm tra mông eo hai em. Tiến hào hứng mướn một chiếc jet ski đèo theo Khánh Huyền lướt sóng. Thoạt đầu hứng chí hắn rồ tay ga làm chiếc ski đập mạnh xuống trườn sóng. Khánh Huyền xanh mặt vội ôm chặt lấy eo hắn, ngực em áp dính vào lưng hắn. Chợt thấy quả là thiên đàng trên biển sóng, hắn mới dịu tay ga lại. Dưới ánh nắng chan hòa, gió hiu hiu, nước mát, chiếc jet ski lượn trượt nhè nhẹ, chở Tiến và Khánh Huyền vòng quanh.
Thủy Linh nhát hơn thì bơi gần bờ với Duy và Thiệp. Lúc Tiến, Khánh Huyền trở lại thì đã thấy ba người bạn kia đã an vị dưới lọng dù, có mấy bà bán hải sản đang mời hàng. Cả đám kêu ghẹ, sò nướng, hột vịt lộn. Tắm xong lên ăn thật là ngon. Ăn xong thiu thiu ngủ một giấc rồi lại xuống bơi tí xíu nữa. Đến cử chiều, cả đám vù đến Phở Ngon Gia Truyền Số 1 Nam Định ở phường 9, đường Nguyễn Trung Trực.
Trời còn sáng, cả đám đến bãi Lãng Du dạo mát trước khi… chơi tiếp. Bãi Lãng Du đẹp không ồn ào, tấp nập mà có vẻ mộng mơ, tĩnh lắng. Dưới ánh tà dương hoàng hôn, biển len lỏi trong các hẻm núi, ghềnh đá bên dưới, tạo nên các vũng tàu nhỏ ôm ấp những mạch nước ngầm trong suốt đang rí rách. Cả đám tản bộ ở phía trên triền núi dọc theo đại lộ Hạ Long, không khỏi trầm trồ quan cảnh bên dưới. Tiến tỉnh bơ nắm tay Khánh Huyền tản bộ, em có cảm tình cũng để yên, thầm nghĩ không dè cái anh chàng Việt kiều tưởng nhát cũng “tiến bộ” ra phết.
Trời tắt nắng thì cả đám kéo nhau đến quán cà phê Mobi trên đường Nguyễn Hữu Cảnh chơi, nghe nhạc, quán dễ thương với những cây cầu nhỏ, thác nước mini, hồ nước thả sen, cá vàng lội. Sau đó bụng lại đói thì kéo đến quán Việt Nga chuyên trị thịt nướng kiểu Nga trên đường Nguyễn Thái Học làm bữa tối trước khi trở về khách sạn nhảy disco.
Nhóm bạn trẻ vui chơi suốt ngày càng thân mật nhau hơn, không biết mệt. Nhưng quá 10g hơn thì cũng chịu không nổi ồn ào nữa, cả nhóm lại kéo ra đường đi hóng gió cho dịu xuống. Khánh Huyền và Tiến đi trước, em cũng thấm mệt nên ôm eo hắn ngã vào vai hắn còn hắn thì ôm vai em. Phía sau Thủy Linh đi giữa hai gã con trai còn lại, một tay ôm eo Duy một tay quàng qua vai Thiệp. Dân bán hàng rong áp lại, nhóm bạn cũng mua cho mấy xâu khô mực cùng với bia đem lên phòng “nhậu” tiếp.
Phòng khách sạn rộng rãi thoải mái, nhóm bạn cười giỡn vui vẻ, giành nhau khô mực, kẻ xí phần râu xoắn tít, kẻ xí phần mình ngọt thịt. Bia được khui ra, mỗi người một chai không ai dành ai, Heineken Light loại nhẹ. Khánh Huyền đang ngồi ở mép giường đang tu bia thì bị chọc cười sặc phun bia tung tóe. Không những thế cổ chai bia sơ ý lại chĩa xuống trút bia lên ngực áo em, ướt hết trơn. Tiến lịch lãm vội vào phòng tắm lấy khăn bông tay ra chặm chặm lên ngực áo em. Hắn đùa bảo:
“Cởi áo ra anh lau giùm cho”.
Khánh Huyền nũng nịu:
“Anh Tí kỳ quá”.
Nói vậy nhưng em lại lấy tay úp lên tay Tiến giữ lại không cho lấy về, mắt em đa tình nhìn lấy hắn.
Không biết một bên dây áo em tuột hờ xuống tay trần từ hồi nào, Khánh Huyền kéo áo trước ngực xuống để lộ áo ngực. Em cười nheo mắt tiện tay cởi luôn chiếc áo ngực vất sang một bên. Trước mắt Tiến và cả đám hai trái đào tiên thật đẹp hiện ra, núm nhọn hồng hào, đào tiên căng phồng tự nhiên, không bơm tăng.
Hai tay con trai ngồi ở ghế sa lông nhao nhao lên: “Đã quá! Dzô!” Tu bia tiếp. Em Thủy Linh ngồi giữa hai gã tủm tỉm mắc cỡ. Thiệp đột nhiên đổ bia lên ngực áo Thủy Linh, em la làng lên rồi cũng trút đầu chai bia đang uống xuống háng Thiệp. Bộ ba ngồi sa lông tửng tửng lên ồn ào. Thiệp bảo:
“Có ai lau giùm anh không nè?”
Thủy Linh cười phá lên:
“Để anh Duy lau”.
Duy vội nói:
“Í, không thèm đâu, em cởi áo đi thì anh lau giùm cho”.
Thủy Linh:
“Hổng chịu đâu”.
Trong khi bộ ba còn đang xô đẩy giỡn hớt thì ở mép giường Tiến đưa tay bóp bóp lấy bầu vú Khánh Huyền, miệng xuýt xoa:
“Vú em đẹp quá”.
Em nâng hai bầu vú lên mời mọc:
“Thích không anh… cho anh đó…”
Không đợi mời lần thứ hai, Tiến cúi xuống hôn khẽ lên cái núm bên phải, rồi bên trái. Không còn tự chủ, Khánh Huyền nằm ngửa ra, ghì đầu Tiến lên ngực mình. Hắn bóp bầu vú cho căng thêm, núm vú chĩa lên thêm, lấy lưỡi đánh núm như nhà quyền anh đang thực tập với quả bóng treo cao đàn hồi. Thỉnh thoảng còn cắn khẽ một cái làm Khánh Huyền ríu người, nắm lấy đầu tóc hắn. Miệng rời vú, hôn lên ngực, lên cổ. Lưỡi liếm lỗ tai, hơi thở ấm chuyền vào em làm em càng thêm khoái cảm. Cắn nhẹ vào vành tai em làm em khẽ giật lên, vào trận đê mê.
Bên kia sa lông bộ ba cũng đã im lặng chăm chú theo dõi cảnh tượng trước mắt. Không biết vì men bia hay mắc cỡ, Thủy Linh mặt ửng hồng, cố gắng chế ngự sự kích thích, sự xô kéo của hai gã con trai, mỗi gã ghì lấy một cánh tay của em. Duy òn ỉ:
“Em cởi áo ra đi, cho tụi anh xem, Huyền nó đã cởi ra rồi kìa”.
Thiệp với bộ ria mép và cằm cười nham nhở:
“Thôi để tụi anh cởi giùm cho”.
Nói đoạn gã không còn chịu nỗi nữa, bóp vú em ngay ngoài áo. Em ríu người cố tránh né: “Ái, không chịu đâu, không chịu đâu!” Nhưng thu rút người cũng đâu cưỡng lại được hai bàn tay như hai gọng kìm của hai gã con trai.
Trong khi đó Tiến đã đè ướm lên Khánh Huyền, môi hai người áp vào nhau trao cho nhau nụ hôn nồng cháy. Em nút lưỡi Tiến nút lấy nút để trong khi bị tay gã vẫn bóp vú, mấy đầu ngón tay ma quái xoa xoa núm vú tức tối, rồi còn kéo lên nhéo, siết. Người ta nói khi con gái chịu tiếp nhận bên trên thì bên dưới cũng đã sẵn sàng mở cửa. Tiến tốc hờ váy em lên, để lộ hai đùi non trắng nõn.
Đùi non tự động dạng ra, để lộ nơi mục tiêu chính giữa, đáy quần sịp màu trắng thấy đã bị loang ướt. Tiến úp tay vào chỗ đó day day. Mới đầu bên ngoài sau thọc tay vào trong lả lướt lên mu, mấy đầu ngón tay ma quái lại chọc đến tiểu hạt, chà, day, rồi ngón giữa thọc vào trong luôn, thọc vô rút ra mạnh dù bị kềm hãm bởi lớp quần sịp. Em bấn loạn lên, người bắt đầu quằn quại, dâm thủy càng tuôn chảy.
Bộ ba bên kia nhìn không chớp mắt cảnh tượng. Cũng nứng lên cao độ, cu Thiệp và Duy độn cứng lên trong quần. Còn em Thủy Linh thì mặt nóng ran. Thiệp giục:
“Ê Duy, giúp tao một tay”.
Một tay cầm lấy bắp tay Thủy Linh, một tay vẫn cưỡng ép bóp vú em ngoài áo. Lớp áo thun giữa ngực em gấp lớp sóng như thể bộ ngực căng phồng bên dưới muốn được giải thoát. Một tay giữ bắp tay em, tay kia Duy ghì đầu em lại môi áp chặt lấy môi em. Em ú ớ thì gã lừa đưa lưỡi sang lục lọi, quyện lấy lưỡi em, nút mạnh. Thủy Linh bấn loạn, không những mặt xinh nóng ran mà cả thân người cũng bừng bừng. Em chuyển công, nút mạnh lại lưỡi Duy. Rồi em đờ người trước áp lực của nhục cảm, trao nụ hôn sâu đậm với Duy, hai cánh tay không còn vẫy vùng nữa mà buông xuôi. Thiệp thấy thế liền tốc áo em lên, cởi bung áo nịt. Hai vú tròn trịa, núm nhỏ hồng hào phơi ra mời gọi.
Thiệp ngoạm lấy một bên bú mút đồng thời Duy cũng chộp bóp bầu vú bên kia giữ phần rồi cũng ghé miệng xuống bú. Thủy Linh sướng khoái, mắt khép lại đầu ngã ra, tay vò lấy hai đầu tóc đang đói khát bổ dính trên vú em. Hai gã cởi trút chiếc áo thun ra khỏi đầu em vất sang một bên cho đỡ vướng đoạn theo nhau đặt để tay em lên hai con cu đang độn u lên.
Để lại một bình luận