– Về chuyện này… những lời này tôi sẽ nói, nhưng không biết là ai đến vậy à?
Vương Kiến Quốc rất biết mình công phu nói dối của mình tới đâu, lừa gạt người bình thường thì coi như cũng được, nhưng nếu đến đây là đại nhân vật, cũng có khả năng không phải là dễ lừa, cho nên ông phải hỏi rõ là ai tới để chuẩn bị.
– Bác không cần phải cần biết là ai tới, chỉ có một câu, cường điệu hóa nông thôn dưới sự áp dụng chủ nghĩa xã hội khoa học trong xây dựng cuộc sống mới đưa đến tác dụng tốt là được, hơn nữa cháu cho bác biết một điều, hễ mà quan càng lớn thì càng dễ gạt gẫm, bọn họ suốt cả ngày chỉ bay lên trên trời, đối với sự tình thấu hiểu nông thôn còn không bằng một chủ tịch trấn đâu, cho nên đối với chủ tịch trấn thì không dễ lừa, nhưng là lãnh đạo bên trên xuống thì bác không cần sợ hãi, nhiều lắm là bọn họ hỏi một chút thu hoạch gì đó? Yên tâm đi, chuẩn bị bản nháp sẵn, đến lúc đó hỏi cái gì thì nói cái nấy, cháu cũng sẽ ở đó, cái gì bác trả lời không được, thì cháu biết cách nói chuyện.
Đinh Nhị Cẩu dặn dò, kỳ thật Vương Kiến Quốc làm bí thư chi bộ đã 23 năm nay, trình độ bốc phét phải có một chút, nhưng chỉ là lần này tới là chủ nhiệm phòng tổ chức Hạ Minh Tuyên, ông ta ưa thích nghe cái gì? Đương nhiên là vấn đề về tổ chức, cho nên nhiều khi không phải là ngươi không có làm việc, mà cho là người có làm việc rất nhiều, nhưng khi báo cáo đối tượng không đúng, ví như đối với một lãnh đạo chuyên về kinh tế, mà ngươi lại báo cáo về công tác chính trị và pháp luật, người nghe báo cáo sẽ cảm thấy hứng thú không?
Mấy ngày nay Đinh Nhị Cẩu một mực bôn ba bận rộn, khi nhận được điện thoại của Lương Hà Hoa, liền cơm cũng không kịp ăn, một đường chạy thẳng trở về trấn Độc Sơn, khi tiến vào ủy ban trấn, bây giờ ai nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu cũng đều là cười chào hỏi, đãi ngộ như thế này, trước kia chỉ có Trương Nguyên Phòng mới có được, trước đây khi Trương Nguyên Phòng còn nắm quyền, cơ hồ không có người nào để Đinh Nhị Cẩu vào trong mắt, nhưng bây giờ thì khác rồi, mọi người đồn đãi, chính là chủ tịch trấn Đinh tiễn đưa bí thư Trương lên đường vào chỗ tối tăm, còn nói chủ tịch Đinh có vấn đề nên cũng bị mang đi, nhưng hắn có vấn đề gì đây? Không phải là tỉnh bơ trở về rồi sao? Cho nên mọi người đối với Đinh Nhị Cẩu xem hắn như là một cường nhân, khi rời khỏi ủy ban thanh tra kỷ luật mà còn nguyên vẹn, ai cũng tôn trọng cùng kính sợ.
– Chủ tịch trấn, cậu trở về rồi, ăn cơm chưa?
Đinh Nhị Cẩu vừa mới xuống xe, trưởng ban văn phòng đảng ủy Dương Hòa Bình đã nhìn thấy, y vốn tưởng rằng Đinh Nhị Cẩu lần này đi thì sẽ không trở về nữa, trong lòng của Dương Hòa Bình, đã đem Đinh Nhị Cẩu liệt vào là một chủ tịch đoản mệnh nhất trong lịch sử của trấn Độc Sơn, nhưng không có ngờ rằng tên này lại có thể từ trong nơi của ủy ban thanh tra kỷ luật tường đồng vách sắt cứ thế mà quay trở về.
– À.. vẫn chưa có ăn gì, trưởng ban Dương, nhờ anh sắp xếp người cho tôi một tô mì đi, đúng rồi, phó bí thư Lương có ở đấy không?
– Có.. cũng là vừa trở về, ở trong phòng làm việc đấy.
– Ừ..chắc chị ấy cũng chưa ăn cơm đâu, sẵn làm cho thêm một tô mì nữa đi.
Đinh Nhị Cẩu nói xong xoay người đi thẳng đến phòng làm việc của Lương Hà Hoa, cô chỉ là một phó bí thư đảng uỷ, còn Đinh Nhị Cẩu thì lại khác, hắn là chủ tịch trấn, phó bí thư đảng uỷ, trong lúc này đang khuyết bí thư, hiện tại ở trấn Độc Sơn này, trên thực tế hắn là lãnh đạo cao nhất, mà có thể hạ mình đi tìm đến Lương Hà Hoa thương lượng công tác, đủ thấy thành ý của hắn, đương nhiên đây cũng là do Lương Hà Hoa kịp thời thông báo cho hắn biết thượng cấp tới kiểm tra, hơn nữa cô còn hỏi dò xét được ý đồ của thượng cấp lãnh đạo rõ ràng là đến đâu, đây là điều đối với bất kỳ một cái đơn vị nào mà nói, đều là tin tức tình báo quí báu, nói cách khác, là có thời gian để ứng phó việc lãnh đạo đi thị sát rất khó chịu này.
– Chào bí thư Lương, bây giờ có rảnh không ? Chúng ta thương lượng chút chuyện.
Đinh Nhị Cẩu gõ cửa một cái liền tiến vào nói.
– À..chủ tịch Đinh mau vào đi… có chuyện gì thì cậu cứ gọi điện thoại, chị đi qua phòng làm việc của cậu là được rồi, làm gì mà phải mắc công đến đây.
Lương Hà Hoa vội vàng từ phía sau bàn làm việc lên đến nắm tay cùng Đinh Nhị Cẩu, đối với chuyện bắt tay với nữ đồng chí, Đinh Nhị Cẩu luôn luôn chỉ là chạm vào, hắn không như các lãnh đạo khác cứ cầm chặt tay nữ cấp dưới ra vẻ biểu hiện rất là quan tâm đối với nữ cấp dưới, chính điều này lại làm cho Lương Hà Hoa hảo cảm với hắn, ít nhất Đinh Nhị Cẩu người này về cơ bản đạo đức không tệ, quân tử không lấn phòng tối, hiện ở phòng làm việc chỉ có hai người, nếu Đinh Nhị Cẩu làm ra một điểm gì đó không thích hợp với động tác, chẳng lẽ cô dám lại hô to là lưu manh?
Năm này, Lương Hà Hoa vừa 28 tuổi, thân thể các bộ vị theo thời gian tăng trưởng, ngày càng thành thục đẫy đà, lồi lõm đường cong thân thể cùng bộ ngực đầy đặn phá lệ đáng chú ý, cặp vú đầy đặn đứng thẳng theo hô hấp hơi rung động, mơ hồ hiển hiện hình dạng cái áo ngực; cái mông hướng về phía sau nhếch lên thành một hình cung, duyên dáng, căng đầy thịt mông hiện lên đường viền cái quần lót, tràn đầy ý nhị lửa nóng, gương mặt trắng trẻo lộ ra phớt hồng, bao hàm lấy sự đặc hữu quyến rũ của người thiếu phụ, hai mắt giống nhau uốn lên một vũng thu thủy, khóe miệng luôn có một loại mỉm cười thản nhiên, nhìn qua so tuổi thật là trẻ tuổi hơn nhiều, thân cao ước chừng tầm 1m6, cái quần dài bó sát người với lực đàn hồi vòng quanh hạ thể làm cho thấy rỏ đường cong no đủ, làm cái âm hộ phình lên ngay chính giữa ngã 3 của đôi chân, làm cho nam nhân nào nhìn thấy liền xuất hiện một loại cám dỗ cực kỳ.
– À..văn phòng gần như vậy, hai người chúng ta cũng không nên khách sáo, vừa rồi em không có đi họp trên huyện, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Lãnh đạo thành phố tại sao lại đột nhiên muốn đi thị sát vậy chị?
– Chuyện này chị cũng không nắm rõ, chị chỉ nhận được điện thoại từ văn phòng ủy ban huyện thông báo, về chuyện khác thì chị cũng cũng không biết.
– Ai dà.. hiện tại trấn chúng ta đang là thời buổi rối loạn, trấn Thành Quan cùng trước với thị trấn lâm Sơn có danh tiếng tại địa phương thì không đi, hết lần này tới lần khác cứ đến đại phương của chúng ta, xem ra là lại sắp xảy ra chuyện nữa a, đối với tình huống này em chưa có quen thuộc lắm, chị thì cũng đã biết qua những chuyện như thế này rồi, vậy thì chúng ta nên sắp xếp làm sao bây giờ?
– Chủ tịch Đinh, theo chị mang máng biết được, lần này đến thị sát chủ yếu là hướng về phía thôn Hoàng Hải Thủy về việc toàn thôn trồng hoa, cho nên những thứ khác không cần chuẩn bị gì cả, cậu cứ an bài tốt chút chuyện về vấn đề đó ở thôn Hoàng Thủy Loan là được rồi.
Lương Hà Hoa nói ra, tuy là mang máng nghe được, nhưng nàng cho rằng Đinh Nhị Cẩu nhất định là có thể hiểu được rõ ràng, vì nàng cũng không tin là hắn không có một chút quan hệ nào cùng tai mắt, cho nên không cần phải nói huỵch toẹt ra.
Trong lúc hai lãnh đạo trấn Độc Sơn đang bàn luận vấn đề, thì trưởng ban văn phòng đảng ủy Dương Hòa Bình dẫn người bưng hai tô mì bước vào phòng làm việc của Lương Hà Hoa.
– Hai vị lãnh đạo, để mì ở đâu đây?
Dương Hòa Bình hỏi.
Lúc Lương Hà Hoa nhìn thấy Dương Hòa Bình dẫn người bưng 2 tô mì sợi vào, gương mặt nàng ngạc nhiên, không biết là chuyện gì xảy ra, mình đâu có gọi mì sợi đâu?
– Hì.. vừa rồi em gặp trưởng ban Dương nói là chị cũng vừa về tới văn phòng, tôi nghĩ đến chắc chị cũng chưa có cơm nước gì đâu, nên nhân tiện gọi thêm một tô mì cho chị.
Đinh Nhị Cẩu lúc này biểu hiện đầy đủ ra ra mị lực của một người đàn ông, đừng nhìn là Lương Hà Hoa so với hắn lớn tuổi hơn không ít, về phương diện này, thật ra là vẫn còn thua xa Đinh Nhị Cẩu.
– À…thì ra vậy, cứ để trên bàn trà đi.
Lương Hà Hoa giờ mới biết chuyện gì xảy ra, đương nhiên là không đánh mất hảo ý của Đinh Nhị Cẩu, cho nên nói với Dương Hòa Bình cứ đem mì sợi để ở trên bàn trà giữa hai người.
Đinh Nhị Cẩu sáng sớm đến giờ chưa có ăn được gì, lúc này thật sự đói bụng, cho nên cũng không để ý đến Lương Hà Hoa, nhận lấy tô mì sợi liền quơ lấy đôi đũa bắt đầu ăn, vừa ăn vừa thảo luận với Lương Hà Hoa về vấn đề tiếp đãi lãnh đạo đến thị sát
Khi ra khỏi cửa Dương Hòa Bình không tin đây là sự thật, chẳng lẽ bây giờ trấn Độc Sơn đã xuất hiện chuyện chủ tịch trấn cùng phó bí thư tề tâm hợp lực? Nếu như nói không phải là vậy, hôm nay Đinh Nhị Cẩu đến gặp Lương Hà Hoa tại văn phòng bàn công việc cùng cùng ăn mì thì tình hình thật sự là quỷ dị.
Y còn thậm chí nghĩ đến chủ tịch Đinh đối với phó bí thư Lương Hà Hoa đã động ý niệm, dù sao chủ tịch Đinh vẫn còn là một thân một mình, đương nhiên là ở sau lưng hắn có tình nhân hay không thì y không biết, nhưng Lương Hà Hoa đã là bông hoa có chủ, có lời đồn nàng cũng là tình nhân của quyền chủ tịch huyện hiện nay là Vu Toàn Phương, những loại chuyện như thế này, thà là tin có, nếu không tin, vạn nhất dẫm lên trên đống cứt chó thì lại hỏng việc, mình phải tìm một cơ hội để nhắc nhở cho chủ tịch Đinh biết, dù sao chủ tịch Đinh này đối với mình cũng là khá tốt.
…
Hạ Minh Tuyên đến trấn Độc Sơn thị sát đi cùng với tân nhiệm bí thư huyện ủy Lâm Xuân Hiểu và chủ tịch huyện Vu Toàn Phương, tuy là Hạ Minh Tuyên cũng không phải là người có thể quyết định tiền đồ của Vu Toàn Phương và Lâm Xuân Hiểu, nhưng tại vì Hạ Minh Tuyên là thường ủy thành phố Bạch Sơn đồng thời là trợ thủ đắc lực cho bí thư thành ủy Đường Bính Khôn, quan trọng nhất ông là là chủ nhiệm phòng tổ chức, nhiệm vụ là quản cán bộ và tuyển chọn, người như ông đi bất cứ ở đâu, đều có những quan lại rất muốn lấy lòng nịnh bợ.
– Hiện tại hai vị lãnh đạo có biết gì nhiều về trấn Độc Sơn? Chốc nữa giới thiệu sơ qua một chút, trấn Độc Sơn này, đây là lần đầu tiên tôi tới, trước giờ chỉ là nghe nói qua, nghe ở đây có một loại cá đặc sản, hình như là rất nổi danh thì phải.
Hạ Minh Tuyên nói ra.
Trên chiếc xe 7 chỗ, ngoài hai gã nhân viên công tác đi cùng và lái xe, chỉ có Hạ Minh Tuyên cùng hai vị lãnh đạo của Huyện Hải Dương.
Lâm Xuân Hiểu đương nhiên chưa biết gì về trấn Độc Sơn, cô nhìn về phía Vu Toàn Phương, vị chủ tịch huyện này liền tranh thủ thời gian bắt đầu giới thiệu về tình huống trấn Độc Sơn.
Đối với Vu Toàn Phương mà nói, trấn Độc Sơn thì thật là quá quen thuộc, tuy rằng trấn Độc Sơn cho tới bây giờ Vu Toàn Phương cũng hoàn toàn không có nắm ở trong tay, nhưng ông lại có một phó bí thư đảng uỷ ở đây vừa là tình nhân vừa làm tai mắt, cho nên chỉ cần là ở dưới trấn có chuyện gì phát sinh, cơ hồ rất là khó giấu diếm được ông.
– Chủ nhiệm Hạ, bí thư Lâm… tôi không phải là tự vạch trần việc xấu trong nhà, nhưng trấn Độc Sơn địa phương này thật là rất kỳ lạ, gần đây xuất hiện ra rất nhiều vấn đề, vốn là nguyên chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường bị ban kỷ luật thanh tra huyện song quy (*nhà nước điều tra) rồi sợ tội mà tự sát, gần đây lại là bí thư đảng uỷ Trương Nguyên Phòng chạy trốn đã bị bắt trở về, bây giờ vẫn còn đang ở tại ủy ban kỷ luật thanh tra thành phố, với lại Tôn Quốc Cường cùng Trương Nguyên Phòng đều cùng dính líu rất sâu với bí thư huyện Trịnh Minh Đường hiện cũng đang bị giam giữ, cho nên bây giờ có thể nói trấn Độc Sơn như là cái thùng thủng lỗ chỗ.
Nghe Vu Toàn Phương nói, Lâm Xuân Hiểu đôi lông mày nhíu càng chặt, hừ.. Vu Toàn Phương này, nói ngươi giới thiệu về tình huống trấn Độc Sơn, tại sao lại phải đem toàn các chuyện kết án kéo vào? Làm cái gì vậy? Bỏ than vào mình sao?
– Vậy bây giờ tại trấn Độc Sơn không có đồng chí nào chủ yếu phụ trách sao?
Hạ Minh Tuyên cũng đã từng nghe xảy ra vấn đề tại đây.
– Cũng không phải, bây giờ là chủ tịch trấn là do đồng chí Đinh Trường Sinh phụ trách tất cả công việc.
– Đinh Trường Sinh? Lúc họp sáng nay có phải là xin vắng mặt?
Lâm Xuân Hiểu hỏi, cô nhớ đến lúc họp, lãnh đạo đại diện trấn Độc Sơn là một người nữ.
– Đúng, buổi sáng Đinh Trường Sinh là xin nghỉ, là do phó bí thư đảng uỷ Lương Hà Hoa đi thay, bí thư Lâm trí nhớ thật tốt.
Vu Toàn Phương khen một câu.
– Đồng chí Đinh Trường Sinh này, có phải là trước kia làm thư ký cho chủ tịch huyện Trọng Hải?
Nói tới chỗ này, Lâm Xuân Hiểu làm như là chợt nhớ tới chuyện này, kỳ thật tại ngoại ô thành phố Bạch Sơn trong căn biệt thự, Lâm Xuân Hiểu đã cùng Đinh Nhị Cẩu nào chỉ là đã gặp mặt, còn cùng một chỗ thưởng thức cuộn phim video Trịnh Minh Đường đóng vai chính với cô bé học sinh kia, với lại lúc cô đến Huyện Hải Dương nhận chức bí thư huyện ủy, con gái của bí thư ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố là Tư Gia Nghi rõ ràng cũng là gọi điện thoại đề nghị cô chiếu cố giùm một chút Đinh Trường Sinh này, cô thật sự là không hiểu Đinh Trường Sinh đến cùng là có năng lực gì mà có thể cấu kết đến với nhiều người như vậy.
Để lại một bình luận