Home » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 8

Chinh phục gái đẹp – Chương 8

– Chuyện gì mà khẩn cấp như vậy?

Đinh Nhị Cẩu vừa hỏi vừa tự nhủ thầm với mình nhất định phải tỉnh táo, vụ án Vương Lão Hổ kia đã có kết luận, không ai có thể lật qua, lật lại.

– Vào trong đi, manh mối đang chờ anh đấy, tôi không có theo vào đâu.

Tào Bạch Phượng đem Đinh Nhị Cẩu đẩy vào một gian phòng làm việc, đúng vậy, chỉ có một mình đội trưởng cảnh sát hình sự Miêu Chấn Đông đang ngồi.

Đinh Nhị Cẩu quay đầu lại nhìn thoáng qua Tào Bạch Phượng, nhưng cô gái này đã đóng cửa bỏ đi.

– Đội trưởng Miêu, có việc gì?

– Ngồi đi, tôi hỏi cậu chút chuyện, giữa cậu và Hoắc Lữ Mậu có quen thân lắm không?

Miêu Chấn Đông nhìn Đinh Nhị Cẩu rồi hỏi.

– Quen thuộc …quá quen thuộc, ông ta là thủ trưởng lúc tôi còn làm cảnh sát, có thể nói chính ông ta là người dẫn đường cho tôi, làm sao vậy? Như thế nào? đội trưởng Miêu đối với việc này cảm thấy hứng thú?

– Tôi không có hứng thú, tôi chỉ là muốn biết các người hiện tại bây giờ quan hệ như thế nào thôi?

– Ừ, sau khi tôi được điều đến huyện làm thư ký cho chủ tịch huyện Trọng, thì tương đối bận rộn nên cũng ít lui tới với ông ấy, còn Hoắc Lữ Mậu thì trở thành trưởng đồn công an trấn Thành Quan, cho nên cũng xem như là lên chức, cho nên cũng không có gì để nói chuyện nhiều…

– Giữa các người có chuyện gì phát sinh mâu thuẫn không?

Mầm Chấn Đông lại hỏi.

Câu hỏi này khiến Đinh Nhị Cẩu có chút cảnh giác, đây là ý gì, vì cái gì mà hôm nay lại bị hỏi về mối quan hệ với Hoắc Lữ Mậu, lại xoáy vào hỏi có tan vỡ tình mối quan hệ hay không? Đúng ra là mình và Hoắc Lữ Mậu thật là có quan hệ, nhưng so sánh quan hệ mật thiết cái kia chính là cùng với vợ của Hoắc Lữ mậu, chẳng lẽ chuyện này bị người ta phát hiện, không thể nào đâu, trừ phi là Điền Ngạc Như tự nói ra bên ngoài, nhưng nàng này cũng không có ngốc, không có khả năng là dựa theo tin đồn chứ?

– Không có … mâu thuẫn gì đều không có.. sao vậy đội trưởng Miêu? Anh hỏi về chuyện này làm tôi sửng sốt, tôi chẳng hiểu là chuyện gì đã xảy ra?

– Cậu không rõ ư? Kỳ thật tôi cũng không hiểu, cậu cũng biết là Trịnh Đoạn Cương đã bị bắt, tiểu tử này nhìn bề ngoài là đại ca xã hội đen, tưởng rằng có chút can đảm, nhưng từ khi bị bắt trong những ngày này khai báo ra không ít vụ, giúp chúng ta phá được một số vụ án cũ năm ngoái, trong đó có một vụ án về tai nạn xe cộ của cậu, về chuyện này chắc cậu không quên chứ?

– Về tai nạn xe của tôi?

Đinh Nhị Cẩu giờ đã hiểu Miêu Chấn Đông kêu mình tới vì mục đích gì, nguyên nhân là vụ người gây tai nạn xe cộ trước kia đã tìm được.

– Do Trịnh Đoạn Cương làm phải không?

– Đúng vậy, là y chỉ thị người xử cậu đấy, nhưng vào cái đêm hôm đó, cậu ở nhà của Hoắc Lữ mậu uống rượu phải không? Hơn nữa uống đến không ít, khi về đã say rượu, nhưng tôi nhớ được cậu khi đó đã từng nói qua, vừa ra khỏi nhà của Hoắc Lữ Mậu đã nôn ra hết, cho nên lúc đó trên cơ bản cậu đã thanh tỉnh lại phần nào.

– Ừ, lúc ấy khi tôi ngồi nôn một hồi rồi mới tiếp tục lái xe đi, sao vậy? Chuyện này cùng Hoắc Lữ Mậu có quan hệ?

Đinh Nhị Cẩu cũng đã từng hoài nghi tới, đây cũng là lý do làm hắn dần dần phai nhạt với Hoắc Lữ Mậu, nhưng lúc đó không có chứng cớ, cho tới bây giờ, chuyện này lại bị lôi kéo nhảy ra, xem ra thật sư là có bàn tay Hoắc Lữ Mậu nhúng vào..

– Lúc ấy là chính Hoắc Lữ Mậu cung cấp tin tức cho Trịnh Đoạn Cương đêm hôm đó là cậu đến nhà ông ta uống rượu, cho nên bọn hắn liền ở giữa đường canh chờ giất cậu đấy, chủ tịch Đinh, mạng của cậu cũng không nhỏ ah.

– Trịnh Đoạn Cương khai vậy? Có chứng cớ gì không? Có khi nào là Trịnh Đoạn Cương vì muốn lập công chuộc tội mà cắn bậy người?

Dù sao khi nghe sự thật chuyện này làm cho Đinh Nhị Cẩu khó mà có thể tiếp nhận, chuyện tình thường thường chính là như vậy, ngươi có thể hoài nghi, nhưng hy vọng là không thể chứng minh đúng, nhưng nếu quả như là thật xác nhận, sự thật thường thường rất là tàn khốc khó mà chịu được.

– Chuyện này dù sao cũng là liên quan đến đồng chí của mình, chúng ta sẽ đôn đốc điều tra rõ ràng, chuyện này tôi đã báo cho cậu biết vậy là xong, cậu còn đang bận việc thì cứ đi, nhưng chuyện này trước mắt không được tiết lộ ra bên ngoài, giữ bí mật là điều trọng yếu nhé.

Miêu Chấn Đông lại dặn dò.

Đinh Nhị Cẩu sau khi cáo từ, vừa ra khỏi văn phòng, đã nhìn thấy Tào Bạch Phượng đứng ở một cửa phòng làm việc khác chờ, màu lam nhạt đồng phục cảnh sát mặc ở trên người của nàng như là dán sát trên người nàng vậy, đôi bầu vú như ẩn như hiện phập phồng dưới cái áo đồng phục cảnh sát, thân dưới cái quần rộng thùng thình chế phục lại bị cái mông lớn đầy đặn đầy đặn kéo căng đến nỗi cái khe đít mê người đều hiển lộ ra, tuy không thể nhìn gặp thực chất giữa hai chân nàng, nhưng bây giờ lại càng là làm người mơ màng, nhìn về phía trên tư thế rất là oai hùng, nhưng dạo này làn da nàng trở nên hơi ngăm ngăm nâu, có thể là thường đi ra bên ngoài trời nắng công tác.

– Nói xong rồi à?

– Ừ, cũng không có việc gì, thôi tôi đi đây.

Tào Bạch Phượng đi ở bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, tiễn đưa hắn xuống lầu dưới, đúng lúc này vừa hay lại nhìn thấy ngoài cửa cổng một chiếc xe chạy đến, sau khi xe dừng lại, người bước xuống đúng là Hoắc Lữ Mậu, ông ta nhận được điện thoại của Miêu Chấn Đông mà cũng không nghe nói là đến có việc gì? Nhưng vì Miêu Chấn Đông cần gặp rất gấp, vì vậy Hoắc Lữ Mậu liền tự mình lái xe đến đây.

– Đinh Nhị Cẩu, sao em lại ở chỗ này?

Hoắc Lữ mậu gọi thẳng ngoại hiệu của hắn, cũng biết là Hoắc Lữ Mậu không có một chút nào xem Đinh Nhị Cẩu là người ngoài.

– Đồn trưởng, em có chút việc nên tới đây xử lý, anh cũng tới làm việc?

Đinh Nhị Cẩu cười rất gượng gạo, nhưng là vẫn cố kềm lại cảm xúc ở trên khuôn mặt.

– Ừ..việc em xong chưa?

– Vâng.. xong rồi, nếu không có việc gì, em đi trước.

Đinh Nhị Cẩu bây giờ một giây cũng không muốn gặp mặt Hoắc Lữ Mậu nữa.

– Được rồi, có thời gian thì liên hệ với anh..

Hoắc Lữ Mậu nói xong thì hướng về phía Tào Bạch Phượng gật đầu chào, ông ta đi lên lầu.

Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu sắp rời đi, Tào Bạch Phượng đột nhiên nói một câu nói mà làm cho thần kinh Đinh Nhị Cẩu lại bị kéo căng…

– Chủ tịch Đinh, giữa hai người không có việc gì, vậy tại sao ông ta tại sao phải mượn nhờ tay người khác hại anh vậy? Các người trước kia còn là đồng sự, rốt cuộc là có bao lớn cừu hận mà để cho Hoắc Lữ Mậu dùng độc chiêu như vậy ? Mối thù giết cha hay là mối hận cướp vợ vậy?

– Ưm..đó là chuyện của công an điều tra, tôi không muốn chuyện này quấy rầy đến tôi nữa, người này tôi cũng không muốn gặp lại mắt đâu.

Đinh Nhị Cẩu nói xong, liền tiến vào xe của mình, chạy ra khỏi công an huyện…

Mới đầu Đinh Nhị Cẩu muốn đi tìm Điền Ngạc Như, nhưng đã xảy ra chuyện này với Hoắc Lữ Mậu, vì thế hắn thấy đi tìm Điền Ngạc Như không còn thích hợp nữa, cho nên hắn quyết định âm thầm đến nhà của Điền Thanh Như, dự định ở đó chờ Điền Thanh Như tan tầm.

Hắn cũng thừa hiểu quy tắc ngầm giữa hắn và Điền Thanh Như đã hoàn toàn bị phá vỡ, trước đây nàng cho hắn quan hệ thân xác, để qua hắn làm cầu nối đến với chủ tịch Trọng Hãi, công việc chưa tới đâu thì Trọng Hãi đã rớt đài, bây giờ thì hắn chỉ còn cách dựa vào bản thân để nói chuyện với Điền Thanh Như chứ đừng hòng mong đến điều gì khác, thế thái nhân tình là thế đấy…

– Ồ, hôm nay chị không có đi làm à?

Không nghĩ tới người ra mở cửa lại là phó kiểm sát trưởng Huyện Hải Dương Điền Thanh Như.

– Ử..bản án trong huyện không để cho chúng ta nhúng tay vào, cho nên công việc hiện tại cũng thanh nhàn, về nhà rất sớm, em tại sao tới đây vào giờ này, Điền Ngạc Như còn chưa tan sở mà.

Điền Thanh Như tránh ra một bên để Đinh Nhị Cẩu đi vào ở bên trong nhà.

– À..thật ra em tìm Điền Ngạc Như hay là tìm chị thì chuyện cũng giống nhau, chỉ là một mà thôi.

Đinh Nhị Cẩu nói ra, câu giải thích này không rõ, khiến cho Điền Thanh Như trong nội tâm thầm nghĩ :

“Cái gì gọi là tìm nàng cùng tìm ta giống nhau, chuyện của ta và ngươi bây giờ đã không còn có quan hệ gì nữa, chuyện gì thì chỉ còn lại giữa hai người các ngươi, đừng mong đem ta kéo vào nữa …”

– Em ngồi đi, uống chút gì không?

– Cũng không cần uống gì đâu, chủ nhiệm Lý chừng nào mới trở về nhà vậy chị ?

Hắn nói chủ nhiệm Lý, là vì hiện tại Lý Kế Ngũ đã là phó chủ nhiệm của ủy ban kỷ luật thanh tra TP Bạch Sơn, đang phụ trách chuỗi bản án của Huyện Hải Dương này.

– Em có ý gì, tìm hắn có việc?

Điền Thanh Như cảnh giác hỏi, cô dù không tin là hắn dám tiết lộ ra chuyện quan hệ thân xác giữa hai người trước đó, vì ai cũng có vị trí của riêng mình, không ai dại gì mà tự chôn vùi tiền đồ của mình cả, nhưng cũng không tránh khỏi khẩn trương trong lòng.

– Chả là em có một người thân thích bị mang đi cũng khá lâu rồi, gia quyến trong nhà cũng rất nóng ruột, định nhờ chị xem có thể hỗ trợ hỏi thăm tình huống là như thế nào, người nhà tìm đến em nhờ vả, em cũng không tiện chối từ, cho nên….

Đinh Nhị Cẩu thật đúng là hết cách rồi mới đi cầu người, nhất là cầu cạnh với người đàn bà mà cách đây chưa lâu còn oằn oại ở dưới háng, đây cũng là lần đầu tiên một lần hắn phải xuống nước, rất là khó chịu ở trong lòng a…

– Chủ tịch Đinh, việc này em thật đúng là tìm lộn người rồi, bản án lớn như vậy ở Huyện Hải Dương, thượng cấp chú ý quan sát nhìn chằm chằm vào, em cứ nghĩ xem, Lý Kế Ngũ dám mở miệng cho em biết à, chị cũng khuyên em, không cần suy nghĩ nhiều nữa, cứ về nhà chờ đợi, có tin tức gì thì tự nhiên sẽ có thông báo đến nhà mà thôi.

Điền Thanh Như bản thân là phó kiểm sát trưởng, cho nên biết rất rõ quy củ làm việc của ủy ban kỷ luật thanh tra, nàng cũng không muốn vì một người mà bây giờ mình cũng không có được lợi lộc gì, mà lại phải đi nịnh nọt người chồng mặt lạnh kia, đến bây giờ chuyện tình cảm vợ chồng cũng vẫn nguội lạnh là như vậy, nàng càng lại không có khả năng vì hắn, mà chủ động đi tìm Lý Kế Ngũ.

Câu trả lời như vậy làm cho Đinh Nhị Cẩu rất uể oải, hắn nhớ tới Triệu Hinh Nhã với giọng nói khàn khàn lo lắng, hắn cũng rất đau lòng, mặc dù không có cái gì liên hệ đến máu mủ, hơn nữa cái chuyện này cũng không quan hệ gì đến liên hệ máu mủ, mà chính là vì có sự thương cảm của nam nhân đối với nữ nhân.

Trong lúc đang đang nói thì Điền Ngạc Như trở về, nhưng cũng nhìn ra, Điền Ngạc Như lúc trông thấy Đinh Nhị Cẩu thì rất là bình thản, không có giống như trước kia luôn nóng hổi hừng hực, nàng liếc mắt qua thì đã biết rõ Đinh Nhị Cẩu tới đây làm gì, nói thật Điền Ngạc Như cũng không có chút nào muốn trộn lẫn việc này vào mình, nàng nhớ ngày đó Khấu Đại Bằng đối đãi nàng là như thế nào ? Trong lòng của nàng tràn đầy hận ý, hiện tại Khấu Đại Bằng gặp rủi ro, nàng cao hứng còn không kịp, làm gì mà còn có lòng đi cứu ông ta đâu này?

Đinh Nhị Cẩu đứng lên muốn cầm lấy giùm túi xách của Điền Ngạc Như còn ở trong tay, nhưng lại bị Điền Ngạc Như tránh qua một bước, ném cái túi xách trên ghế sa lon, Đinh Nhị Cẩu hai cánh tay cứ như vậy đưa lên trông trãi, hắn xấu hổ dị thường, Điền Thanh Như xem xét vẻ mặt em gái mình như thế, thấy khả năng về chuyện này Đinh Nhị Cẩu đã đi tìm Điền Ngạc Như, hơn nữa xem ra hai người đã huyên náo rất không thoải mái, vì vậy cô lặng im quay trở về bên trong.

– Em tới đây làm cái gì?

Điền Ngạc Như lạnh lùng mà hỏi.

– Em tới có thể làm cái gì, nhớ các người quá.

Hắn tiến lên không nói thêm lời nào, ôm lấy Điền Ngạc Như, mà Điền Ngạc Như hôm nay giống như là không có thích thú, dùng sức giãy dụa lấy, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu ghì lấy thật chặt, hơn nữa cái miệng của Đinh Nhị Cẩu đã đặt ở trên đôi môi anh đào của nàng, đầu lưỡi hắn điên cuồng tấn công lấy hàm răng nàng, nhưng ngay lúc Đinh Nhị Cẩu cho rằng đã thành công, thì phát sinh ngoài ý muốn, Điền Ngạc Như rõ ràng dùng sức cắn môi trên của Đinh Nhị Cẩu, không phải là giả vờ cắn, mà là cắn thật, bởi vì Đinh Nhị Cẩu đã cảm giác được trong miệng mình đã có mùi máu tanh.

Đinh Nhị Cẩu liền đẩy Điền Ngạc Như ra, người đàn bà này thật sự là điên rồi, Đinh Nhị Cẩu lấy cái khăn tay trong túi lau rất lâu mà máu vẫn còn chảy.

– Cô điên rồi.

Đinh Nhị Cẩu cao giọng mắng, tiếng mắng này làm Điền Thanh Như từ bên tron chạy ra, vừa lúc nhìn thấy miệng Đinh Nhị Cẩu vẫn còn đầy máu…

– Chuyện này… đây là thế nào?

Điền Thanh Như giữ chặt Điền Ngạc Như lại hỏi.

– Đồ khốn khiếp, ngươi cho rằng ngươi là ai vậy ? Ngươi cho rằng ngươi là chúa cứu thế sao ? Ngươi cho rằng ngươi là ai mà có thể cứu y ? Y có quan hệ gì với ngươi, là cha ngươi hay là mẹ ngươi vậy ?

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33

TÊN TRUYỆN:

Chinh phục gái đẹp – Chương 8


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)