Phần 37: Yên ả giấc mơ tình
Năm học lớp Mười ngập tràn khó khăn, thử thách rốt cuộc rồi cũng kết thúc cùng những tiếng ve rộn ràng, oi ả với màu phượng thắm “máu con tim”báo hiệu một mùa hè nữa lại đến khắp cả nơi nơi trên quê hương xứ sở ; chị Nam do còn phài học thêm những hai tháng nữa mới thi tốt nghiệp ra trường còn Đại thì tự do xếp bút nghiên lại để bắt đầu tận hưởng hai tháng hè ung dung, thoải mái nhưng chỉ được mấy ngày thì má Phụng ở dưới quê Phước Hải điện lên bảo nó đi giữ rẫy tại Suối Nghệ chứ không thôi người ta sẽ nhổ đậu, hái bắp hết cả vì chị Mỹ Linh đã chấm dứt không còn làm ở đây nữa. Dĩ nhiên căn chòi rẫy này đối với nó không còn xa lạ chi cả nên dẫu rằng một thân một mình ở nó vẫn vui vẻ khóa cửa nhà tại Bả Rịa để lên trông coi rẫy vả lại nơi này từ trước tới giờ vốn đầy ắp kỷ niệm nhiều cuộc tình giữa nó với nhiều phụ nữ khác đó là cô Chi, chị Hồng (tập Xa nhau kỷ niệm), chị Mỹ Linh(tập Ghét cay ghét đắng), chị Nam(tập Phía trước là bầu trời) ; lần này trở lại, nó thực sự chẳng ngờ rằng bản thân nó lại tiếp tục đi thêm bước nữa vào cuộc tình mới mẻ với một người phụ nữ ba mươi lăm tuổi nghĩa là chính xác lớn hơn nó những mười chín tuổi mà trong đối thoại, nó phải xưng là cháu và gọi bằng cô. Chúng ta vốn dĩ đã biết ở ngay sát cạnh khu rẫy nhà nó là gia đình một ông người dân tộc Châu Ro, ông này từng hiếp dâm cô cháu gái của vợ và có lần suýt chút nữa là chiếm đoạt được cô Chi nếu Đại lúc đó không kịp thời xuất hiện dạo năm năm về trước ; sau khi vợ dẫn đứa con gái bỏ nhà ra đi biền biệt, một thời gian sau ông cũng ra đi và cách đây một năm lại trở về bán lại toản bộ diện tích rẫy, chòi của mình cho hai vợ chồng một ông người Khơ Me với giá 150 triệu đồng rồi thong thả ra đi về một phương trời xa lạ nào đó mà chỉ có ông ta biết mà thôi. Khác với chủ trước, ông chủ rẫy sau còn trẻ chỉ khoảng ba mươi bảy ba mươi tám là cùng, ở chung với ông là cô vợ người Việt tuy tuổi đời ít hơn ông nhưng có lẽ do cuộc sống chân lấm tay bùn, gội gió phơi sương cho nên nhan sắc sớm phai tàn theo thời gian năm tháng ; mặc dầu là vậy nếu nhìn kỹ thì cô Hoàng-vợ ông ít ra diện mạo cũng còn giữ được vẻ sắc sảo pha lẫn chút dữ dằn, ngang ngược cùng một vài nét hấp dẫn, quyến rũ, lôi cuốn bới mái tóc mềm mại, êm ái, óng ả, mượt mà lòa xòa ngang vai lúc nào cũng cột túm đuôi gà lên. Vầng trán cô thấp nhưng bù lại ở chổ cặp mắt bồ câu long lanh gợi tình ngời sáng vút cong hai hàng mi sắc lẽm còn hơn cả dao cau khiến mấy tay hàng xóm đôi khi lân la đến nhà chơi với ông chồng ai ai cũng đều phải chết mê chết mệt ; cô có cái sống mũi dọc dừa nằm gọn gàng ở giữa cân đối với hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền hai bên và trên chiếc cằm lẹm nhỏ nhắn là hai vành môi tuy hơi mỏng nhưng thật mềm mại, tươi thắm một cách tự nhiên mà không cần phải dùng đến son môi. Vóc dáng, thân thể cô tuy nhỏ con, hơi gầy nhưng không vì thế mà mất đi những đường cong cong gợi cảm biều lộ rõ cả ba vòng từ trên xuống gồm vòng ngực, vòng eo và vòng đùi ; hai bờ vai mảnh mai, vầng lưng mềm mại, hai gò ngực căng đầy, bụng thóp vào, mông nẩy da thịt đầy đặn cùng cặp giò thon dài tất cả vẫn còn giữ được nét sống động, hài hòa tuy rằng thời gian và công việc rẫy nương càng ngày càng bào mòn, xâm thực đến. Ông chồng cô do vốn là một con sâu rượu, dường như một ngày hai mươi bốn giờ lúc nào như lúc ấy ông cũng đều ở trạng thái say ngây ngây và bất cứ giờ nào ông cũng đều có thể đưa được chất men cay nồng kia vào cơ thể dẫu rằng sáng sớm, buổi trưa hay chiều tối ; hơn một năm trời nay trở thành hàng xóm láng giềng của gia đình Đại, lúc nó mới lên để ý nguyên cả một tuần lễ thì không có ngày nào mà không thấy ở nhà ông ta “bày bàn hương án” chén chú chén anh với mấy ông thuộc loại “hũ hèm” trong xóm cả. Có tối, nó phải lấy bông gòn nhét lổ tai mới ngủ được vì ở nhà bên cạnh, ông chủ cùng với ba bốn tay “đệ tử lưu linh” sau khi ngà ngà là bắt đầu dùng đũa gõ chén bắt nhịp hát hết bài này đến bài khác, từ vọng cổ đến nhạc trẻ, từ nhạc tiền chiến đến nhạc cách mạng…vang trời dậy đất ; do vậy mà nhà đó đôi ba lần bị trưởng thôn và dân phòng xuống lập biên bản vì tội làm mất an ninh trật tự nhưng chứng nào cũng như tật ấy, ông ta chẳng thể nào bỏ được hễ cứ ba hột vô là um sùm, náo loạn cả một vùng rẫy nương yên tĩnh từ trước tới giờ, có khi rượu vào không làm chủ được bản thân mấy tay lại lăn xả vào nhau đánh nhau, cải nhau chí chóe ỏm tỏi làm ảnh hưởng, phiền hà đến hàng xóm láng giềng rất nhiều.
Tội nghiệp cho cô Hoàng, cả ngày chỉ mỗi một mình cô vất vả, lăn lộn với công việc rẫy bái như làm cỏ, bẻ bắp, nhổ đậu, hái củi…tối đến không được ngủ vì phải phục dịch hầu hạ làm món nhậu cho chồng đãi bạn, đôi khi phải cuốc bộ những hai cây số để mua mấy xị rượu đế mang về nhưng khổ nhất là sau khi tàn cuộc thì tối nào như đêm nấy, cô cũng đều phải hứng chịu những lời chửi cá chém thớt vô duyên vô cớ của chồng hoặc là những trận đòn do chồng thượng cẳng chân hạ cẳng tay trút giận xuống tấm thân gầy guộc của cô! Lúc Đại mới lên rẫy thì ngay tối đó, lúc mười giờ đêm cô đã chạy sang nhà lánh nạn chờ cho đến khi nào không còn nghe thấy tiếng la hét, chửi rủa của ông chồng mới léo hánh trở về báo hại thằng nhóc nhiều khi muốn ngủ sớm cũng chẳng thể nào yên lòng được để ngủ ; mấy ngày sau, cứ màn đêm buông xuống thì vở tuồng ấy cứ lập đi lập lại mãi chẳng khác gì điệp khúc một bài tình ca muôn thuở không thề nào xóa đi cho được và chính vì lẽ đó chăng mà tình yêu đã phát sinh nảy chồi đâm rễ giữa cô và nó tuy rằng cả hai chênh lệnh hơn kém nhau những mười chín tuổi. Nghe đâu, dạo trước hai vợ chồng cô ở Sài Gòn làm chủ một vựa rau khá lớn tại Khánh Hội-quận 4 nhưng vì lối sống ưa nhậu thích đàn đúm, không lo chẳng lắng nên gia sản ngày càng lụn bại ; hai vợ chồng cưới nhau đã mười lăm năm nay nhưng chẳng hề có lấy được một mụn con nào cả mà nguyên nhân không phải do cô mà do chồng cô uống rượu nhiều thành thử dẫn đến chứng liệt dương, mỗi khi chung đụng gần gũi với cô gã không tài nào thực hiện được thiên chức làm chồng. Thời gian một năm trời ở tại rẫy, đôi lần nhậu xong, cô cũng gắng gượng quan hệ giao hợp với chồng nhưng lần nào như lần ấy, gã cũng chỉ hùng hục được vài ba phút rồi xuội lơ luôn, “không làm ăn được gì cả”khiến cho cô lại càng thêm thất vọng não nề ; trong số bạn nhậu của gã có vài thằng thanh niên hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi lưu manh, láu cá vô cùng vì chúng đến nhà nhậu cùng với gã thấy bà chủ nhà có vẻ hơi ngồ ngộ lại chưa con, tưởng lầm rằng cô rất muốn “lang chạ mèo mả gà đồng”như chúng nên chúng nháy mắt bàn với nhau là hễ có dịp nào đó thuận lợi, chúng sẽ cho cô “biết tay”bọn chúng. Còn Đại thì lúc đầu thì chẳng thể nào nó để ý gì đến cô Hoàng cả, thậm chí ngay một chút suy nghĩ vẩn vơ trong đầu nó củng hoàn toàn tuyệt nhiên không hề có nữa là nhưng cuối cùng rồi thì chính cô lại nhanh chóng trở thành người tình đứng hàng thứ hai mươi mốt trong danh sách tình nhân của cuộc đời nhân vật chính của chúng ta đấy các bạn ạ! Vì rẫy nhà nó giáp với rẫy cô nên có đi qua vòng lại giúp nhau cũng là lẽ thường tình của những gia đình sống tại đây, lúc ban ngày lúc ông chồng chí biết đàn đúm nhậu nhẹt hay lăn ra ngủ khò sau cơn say thì hết cô qua rẫy nó giúp nó nhổ đậu, bẻ bắp, làm cỏ… lại đến lượt nó sang đất cô thu hoạch khoai mì, chặt cũi, trồng rau…; do càng lớn càng có ý thức siêng năng, chịu khó lại có sức khỏe do lúc ở Bà Rịa một tuần ba buồi đi học võ cho nên nó không hề từ nan bất cứ công việc gì mà cô nhờ nó phụ giúp và lẽ đương nhiên rằng cô cũng đâu có thể nào ngờ được thằng nhóc ở rẫy bên cạnh rẫy cô tuy mới có mười sáu tuổi đầu thôi mà đã từng có đến hai mươi người tình, sức vóc sinh lý ổn định phát triển bình thường còn khả năng yêu đương, ân ái, làm tình thì “thượng thừa vô địch”mà chồng cô dẫu có nằm mơ đi chăng nữa cũng chẳng thể nào sánh được. Vì lớn hơn nó nhiều tuổi nên cô Hoàng lúc nào cũng giữ kẻ gìn mực từng ly từng tý, thậm chí đầu óc cô chưa bao giờ nghĩ đến việc suồng sã, buông thả để thăm dò Đại xem nó có để ý gì đến cô hay không, hai cô cháu đối xử với nhau trên mối quan hệ bình thường không có gì đáng phải chê phải trách nhưng những lần phụ giúp công việc nương rẫy cùng nhau quả thật khó mà ngẫu nhiên tránh được những va chạm thân thể một cách tình cờ dẫu rằng không hề có ai muốn cả và những câu chuyện trao đổi qua lại vui vẻ, thân mật vô hình chung đã thâm nhập vào tâm hồn sâu lắng của cả hai bên cho nên đến cái đêm bất chợt yêu đương, ân ái cúng nhau thì cả hai cô cháu mới nhận ra rằng họ dường như đã yêu nhau từ lâu lắm rồi và đấy cũng chính là nguồn động lực tuy vô hình bất dạng nhưng thực sự vô cùng mạnh mẽ dẫn dắt, thúc đẩy cả hai trao tặng, hiến dâng cho nhau hết tất cả sinh lực lẫn tinh lực một cách dữ dội, cuồng loạn. Mưa hè đổ xuống bao nhiêu là dân rẫy lại đổ xô đi vào rừng vào núi bẻ măng tươi mang về bấy nhiêu, năm trước cô chủ rẫy mới cũng đã từng một lần đi theo dòng người ấy lấy măng và cô thu được một số tiền kha khá, năm nay cũng vậy cô qua rủ thằng nhóc rẫy nhà bên cạnh đi cùng cô cho vui ; vì khu vực xung quanh gần đó, hể chổ nào có gốc tre khóm trúc mọc lên thì đều có người đến hái măng sạch sẽ thậm chí họ còn giăng dây thép gai rào lại không cho ai được phép bén mảng đi vào “vùng cấm địa”của họ thành thử ra hai cô cháu bắt buộc phải đi xa mới lấy được măng mà phải đi từ lúc năm giờ sáng cơm đùm cơm nắm mang theo cho đến khi nào hoàng hôn chạng vạng buông xuống mới lần trở về nhà. Dĩ nhiên, mỗi lần đi như vậy không có gì gọi là sung sướng cả mà ngược lại là biết bao nhiêu khó khăn, trở ngại, gian nan lẫn nguy hiểm, cực nhọc rình rập chực chờ ; nội cái lang thang suốt cả ngày dưới cái nắng như thiêu tựa đốt của mặt trời, nhiều khi hết nước uống phải nhịn khát trong khi mồ hôi túa ra làm cho toàn thân ngứa ngáy khó chịu có khi cố gắng chịu đau vì bị gai tre cào nát bàn tay hay là bò cạp đất chích vào chân…Đôi khi lại xảy ra cải vã, đánh nhau nhừ tử giữa nhóm này với nhóm khác do tranh giành măng dẫn đến cảnh u đầu sứt trán “là chuyện thường ngày ở huyện”mà không một công an, dân phòng nào hay biết được để mà ra tay can thiệp giải quyết mang lại “yên ả giấc mơ tình”cho một vùng quê rẫy bao la, bát ngát ; cũng vì chuyện đi lấy măng mà có bà bỏ chồng đi lăng nhăng ngoại tình với ông khác chẳng may bị chồng bắt quả tang rồi xảy ra đánh ghen sau đó đệ đơn lên tư pháp xã xin ly hôn rồi có một vụ cưỡng hiếp vô cùng thương tâm xảy ra : một cô có chồng rồi nhưng tuổi đời còn trẻ, mới có hai mươi ba hai mươi bốn gì đó đi xắn măng một mình, giữa trưa bất chợt có một nhóm dân chăn bò bốn tên choi choi cỡ mười tám đôi mươi nhìn thấy thế là chúng xúm lại khống chế cô gái, lột hết quần áo cô ra rồi lần lượt cả bốn thằng hết thằng này đến thằng khác thay nhau cưỡng hiếp “vùi hoa dập liễu” cô gái khiến cô lâm vào tình trạng sống ươn chết dở và do cô quá đẹp nên có thằng hứng tình hiếp cô đến những hai lần. Gia đình cô gái tố cáo ra công an xã, chỉ sau một ngày họ đã còng tay đủ cả bốn tên yêu râu xanh kia trong khi bọn chúng vẫn cứ thản nhiên nhởn nhơ đi chăn bò bởi vì chúng nghĩ rằng sẽ không ai trên cuộc đời này phát hiện ra hành vi tội lỗi “trời không dung đất chẳng tha”mà chúng đã trót lỡ gây nên với cô gái yếu hèn tội nghiệp kia ; khi ấy, dẫu rằng chúng có ăn năn hối hận cũng quá muộn màng y như bát nước đổ đi làm sao hốt lại cho đầy và cả thảy bốn tên đều mếu máo khóc lúc cánh cửa nhà giam đóng chặt lại khóa chốt cẩn thận nhường chúng lại cho không gian bên trong bốn bức tường lao lý chẳng biết khi nào mới được tự do bay nhảy?
Thế đấy mới biết xung quanh chuyện dân làng đổ xô nhau đi lấy măng cũng liên đới có nhiều chuyện lớn nhỏ xảy ra như một hệ lụy tất yếu của cuộc sống ; thường thường hai cô cháu có khi đi ngược lên hướng Đá Bạc, Bình Ba hay có khi xuôi xuống Sông Cầu, Hòa Long và cả hai cùng đi với nhau 4-5 chuyến, chuyến nào chuyến nấy khi trở về cũng đều thu hoạch khoảng 50-60 kg măng tươi chứ chẳng khi nào chịu trở về tay không cả mà cũng may là mọi hành trình của hai cô cháu hoàn toàn trót lọt khi đi lúc về chưa bao giờ gặp phải chuyện ẩu đả, tranh giành nhau. Một ngày nọ, cô Hoàng rủ Đại đi về mé đồi Phong Phú thuộc địa phận ấp Sông Cầu, xã Hòa Long trên hai chiếc xe đạp thồ và sau khi vòng ra sau đồi đi sâu vào trong hơn hai cây số thì cả hai đều mừng rỡ khi trước mắt là nguyên cả cánh rừng tre mênh mông bạt ngàn xanh um mà dường như chưa hề có bước chân người nào léo hánh đến đây để hái măng cả ; tuy thế hai người vẫn cảnh giác đề phòng chạm trán với bọn “măng tặc” nhưng suốt từ sáng cho đến trưa thu hoạch được gần 50 kg măng tre lồ ô ấy thế mà cả hai vẫn chưa hề trông thấy một ai xuất hiện trong địa phận này. Lúc trưa, cô và cháu ngồi dưới lùm tre vừa dở cơm nắm ra ăn với cá khô sặc vừa nói chuyện với nhau rất vui vẻ thì khi ấy ở nhà rẫy cũng như mọi ngày, chồng cô đang ngồi nhâm nhi rượu đế với bắp rang, đậu phọng rang thì bỗng dưng cả nhóm ai nấy đầu nghe thấy tiếng kêu khịt khịt nơi bụi cỏ cạnh nhà ; thế là nguyên cả bàn nhậu bảy tám người liền kéo nhau ra xem có con gì xuất hiện, ngờ đâu đó lại chính là một con heo rừng trọng lượng khoảng 35-40 kg từ đâu mò tới dũi đất tìm thức ăn, cả thảy reo lên vì trời cho họ “mồi mới”để nhậu và họ nhẩm tính chỉ nội bộ đồ lòng của con heo này cũng đủ làm cho họ say sưa ngất ngưỡng những hai ngày liền chứ đừng nói chi đến xương đến thịt. Gã chồng cô lanh lẹ đi lấy dây thừng rồi cùng đám bạn “lưu linh” hè nhau người bên trái, kẻ bên phải xiết lại thành một vòng tròn vây kín lấy con heo và con vật kia dĩ nhiên đâu phải là con mèo đâu mà dễ bắt dễ trói, nó kêu la inh ỏi cả vùng phóng chạy tới bụi rậm này đến hốc cây khác để lẫn trốn ; nó làm sao mà địch lại nổi những tám người đàn ông con trai trong khi nó chỉ có một thân một mình, chỉ hơn mười lăm phút sau nó mới chịu nằm yên thúc thủ chịu trói. Bọn người kia lại chia ra anh kiếm củi chụm lửa bắc nước sôi, anh dùng dao chọc tiết cạo lông…trong số ấy có bốn thằng thanh niên trước giờ vẫn thường hay chụm đầu to nhỏ bàn tính vói nhau về chuyện “làm thịt”cô chủ rẫy “ngồ ngộ”, hôm nay từ lúc đến đây nhậu cho đến khi bắt được heo rừng chúng cứ loay hoay để ý rồi lại hỏi dò xem cô đi đâu rồi mà chẳng thấy bóng thấy dáng đâu cả mãi hồi lâu lúc đang luộc lòng heo, gã chồng mới nói là vợ gã đi xắn măng ngay từ lúc sáng sớm có lẽ sẫm tối mới về ; chúng liền xúm lại phác thảo ra một kế hoạch là cứ ngồi nhậu ở đây nhưng đừng uống nhiều, đợi cho đến tối cô chủ kia về chúng sẽ “làm lông cắt tiết”cô ngay không chần chừ đợi chờ chi cả. Thế nhưng may sao lúc màn chiều vừa buông xuống thì trời lại đổ trút mưa xuống tẩm tã dữ dội kéo dài không ngớt, chính cơn mưa này đã cẩm chân cô Hoàng ở lại trên triền đồi Phong Phú mãi đến sáng hôm sau cô mới trở về nhà được và đêm qua, cô đã trở thành người tình thứ hai mươi mốt của Đại-thằng nhóc ở rẫy nhà bên cạnh ; bao nhiêu đó cũng đủ để làm tiêu tan hết mọi hy vọng ao ước trong lòng bốn tên thanh niên mất dạy kia rồi, sự chờ đợi mỏi mòn suốt cả đêm dài lẫn lộn với hơi men nồng nặc khiến cho chúng thêm chán nãn, buồn bã không còn tha thiết suy nghĩ gì đến chuyện hưởng thụ, chiếm đoạt cô nữa…Khi cô Hoàng và Đại chất hai bao năm mươi măng tươi hái được lên hai chiếc xe thồ chuẩn bị trở về thì trời đã hoàn toàn tối mịt bời những áng mây mưa dày đặc che phủ, gió nổi lên vùn vụt chẳng khác chi một cơn bão cấp mười cấp mười một ; mặc dầu vậy nhưng hai cô cháu vẫn cứ cố gắng mãi miết đầy xe đi tới chân đồi thì không còn kịp nữa, mưa ào ào như thác đổ tuôn từ trên cao xuống lấp trắng cả một vùng rộng lớn, nhác thấy nơi triền đồi có một cái chòi lá nằm cạnh khu vườn chuối xanh um xum xuê cả hai liền nhanh chóng đẩy xe lên chui vào đó để trú mưa may mà quần áo chỉ mới thấm nước mưa chút đỉnh mà thôi. Bên trong chòi nhìn ra, cả hai đều thấy mênh mông bốn phía bạt ngàn toàn là một màn mưa trắng lóa đến nỗi không còn trông thấy được gì cả ; đây lại là một cơn mưa dầm nên khó có thể dứt tạnh ngay cho cho được, nhẩm tính nếu cơn mưa này mà kết thúc có lẽ là đã nữa đêm và có khi còn hơn nữa là cũng may cho cả hai là căn chòi họ vào đụt mưa tuy nhỏ nhưng lại rất kín đáo bốn bề xung quanh thành thử cho nên mưa không hắt được vào bên trong, chỉ thỉnh thoảng có một luồng gió tạt hơi nước ẩm ướt khiến cho cả hai đôi khi bất giác rùng mình vì cảm thấy giá lạnh vô cùng. Phạm vi diện tích trong chòi chẳng có gì cả ngoại trừ một chiếc sạp thấp lè tè được đóng lại bằng những thân tre lồ ô đập dập trên có trãi một chiếc đệm đan bằng cót trông hãy còn khá mới và sạch sẽ, hai cô cháu ngồi trên sạp và vì trời đã tối lại cảm thấy đói bụng cồn cào nên lại lấy cơm nắm còn lại lúc trưa khoảng chừng đầy một lon sữa nigô ra ăn với cá khô ; sau khi no nê, cả hai ra bụm tay hứng nước mưa súc miệng rồi uống qua loa vài ngụm cho đỡ khát khô cổ họng, trở vào lại tiếp tục ngồi trên sạp chờ mưa tạnh lên đường trở về rẫy nhà. Mưa càng lúc càng lớn dần lớn dần, càng lúc càng mãi miết kéo dài dai dẳng tưởng chừng như chẳng bao giờ chấm dứt, lúc đầu cả hai còn ngồi nhưng càng lúc càng thấy mỏi lưng vì suốt cả ngày gian nan vất vả với công việc mưu sinh nên hết cô Hoàng tới Đại lần lượt cả hai đều nằm dài trên sạp rồi không hẹn mà đến, giấc ngủ ngon lành ập đến làm kéo sụp hai cặp mi mắt hai người xuống đến nỗi không tài nào mở lên rõ ràng cho được ; lúc này thì giữa họ vẫn tuyệt nhiên hoàn toàn chưa hề có chuyện gì không tốt đẹp xảy ra cả, có thể là do hoàn cảnh tình huống chưa cho phép họ thực hiện hành động theo bản năng vốn được tạo hóa ban cho và đúng là như vậy! Lúc bấy giờ, tại vùng rẫy bên Suối Nghệ, mưa cũng ào ạt trút xuống rẫy nương, cây cối, nhà cửa,…vùi dập biết bao nhiêu vạn vật sinh linh và cũng làm hồi sinh nhanh chóng khá nhiều loài sinh vật hà hê, thỏa thích vì có nước đó là các loài rắn, cá, ếch nhái, ễnh ương, chẫu chàng ; buổi tiệc nhậu với mồi heo rừng trong nhà gã đàn ông người Khơ Me vẫn cứ tưng bừng, rộn ràng và trừ bốn tên thanh niên kia ra, hầu như ai nấy cũng đều say ngất say ngưỡng chẳng còn biết mưa bão gió bùng chi cả bên ngoài trời bởi vì chúng đang từng giây từng phút khắc khoải mong chờ cô chủ trờ về để thực hiện ý đồ xấu xa, đen tối manh nha hiện hình trong cõi lòng chúng. Mỗi khi ngoài cửa chòi rẫy có tiếng động khẽ lịch kịch như là có ai mở ra bước vào là chúng cứ dướng mắt ra nhìn coi có phải người mà chúng mong chúng đợi về hay không nhưng tất cả chẳng qua chỉ là tiếng mưa gió quất vào làm lay động cánh cửa mà thôi chứ không phải là bóng hồng hình phụng ; một thằng có lẽ hơi thất vọng khẽ chồm tới nói thầm thì vào tai bạn mình “Ê, sao lâu quá mà vẫn chưa thấy cổ vể vậy mậy?”và thằng kia cũng chỉ im lặng mà nghe vậy chứ chẳng biết phải đối đáp, trả lời bạn mình ra sao nữa. Hồi lâu sau, bốn tay kia trong đó có cả gã chủ nhà cả thảy đều gục xuống ngay tại bàn nhậu mà ngủ thiếp đi bởi vì từ trưa đến giờ, mỗi người có thể đều đã nạp vào người ít nhất là một lít “nước mắt quê hương”rồi chứ chẳng thể nào nói là ít ; duy chỉ có bốn tên nọ là uống cầm chừng cho có tụ mà thôi nên rất vững vàng, tự tin với một nỗi niềm hy vọng tràn trề đó là cô chủ rẫy sẽ mở cửa chòi bước vào và sau đó, chúng sẽ tìm cách bày binh bố trận khống chế để chiếm đoạt thân xác cô một cách ung dung, thong thả mà không hề sợ bất kỳ khó khăn, trở ngại nào cả. Bốn thằng giống nhau ở điềm đều còn độc thân chưa vợ chưa con và cùng được chào đời, lớn lên nơi vùng đất Quãng Ngãi “chó cạp đá, gà ăn muối” nghèo nàn, lạc hậu mà người dân ở đó quanh năm đều “buôn mặt cho đất, bán lưng cho trời”chẳng thể nào mà cất đầu nở mày mát mặt cùng thiên hạ nổi dẫu rằng có nằm mơ đi chăng nữa ; trong đó, thằng bày đầu chủ mưu tên là Bính sở dĩ nó chấp nhận tình cảnh khăn gói quả mướp vào Nam rày đây mai đó với kiếp sống làm thuê hết làm cỏ lại cắt lúa, nhổ đậu…vì nó trót lỡ dại gây ra tội tình loạn luân oan nghiệt với chính cô em gái ruột cùng cha cùng mẹ của nó mới cách đây chưa đầy năm tháng. Anh chàng năm nay hai mươi hai tuổi còn cô em thì mới đôi mươi, gia đình chỉ có hai anh em cách biệt nhau chẳng nhiều cùng trưởng thành trong một ngôi nhà bè nhỏ bé nằm cạnh một triền sông vắng vẻ, hẻo lánh ; từ lúc nhỏ, chưa một lần nào hai anh em được lên bờ chơi cứ quẩn quanh nô đùa, giỡn hớt cùng nhau trong cái nhà nổi trên mặt nước mà diện tích chỉ giống như cái lổ mũi mãi cho đến khi trưởng thành cũng thế, chúng vẫn vui vầy la hét chẳng khác chi còn thiếu thời.
Thường là nó mỗi ngày theo bố mẹ chống xuồng đi vào trong vịnh cách đó khá xa để đánh cá, mò cua, bắt ốc còn cô em thì ở nhà lo nấu cơm đun nước để bố mẹ và anh trai đến bữa về có thứ cho vào bụng sống qua ngày đoạn tháng ; lần đó do lên cơn sốt rét kinh niên thành thử nó đành phải nằm nhà còn bố mẹ vẫn cứ lênh đênh sông nước mà hoàn toàn tuyệt nhiên không hề nghĩ tới chuyện tày trời xảy ra giữa hai anh em cùng mang chung một dòng máu trực hệ huyết thống. Một buổi chiều trời đổ mưa thật lớn chẳng khác gì đêm nay, khi bố mẹ chưa trở về, như mọi khi hai anh em chui vào giường chơi trò vật lộn với nhau nhưng khác hẳn hồi còn con nít vì giờ đây cô em gái đã là một thiếu nữ trinh trắng, xinh đẹp, hấp dẫn và quyến rũ ; mùi thơm tỏa ra từ mái tóc, từ da thịt tươi mát của em nó bỗng chốc làm cho “con lợn lòng”trong nó lần đầu tiên thức giấc vùng dậy đòi hỏi, ham muốn, khao khát tột cùng và không thể nào tự chủ được, nó đã ôm chặt lấy cô em rồi bắt đầu hành động xâm phạm, chiếm đoạt đê hèn, nhục nhã. Cô em gái của nó ban đầu còn có cảm giác sợ hãi, lo lắng nên vùng vằng, dẫy dụa né tránh nhưng càng lúc càng về sau do lại cảm thấy hơi sung sướng, thinh thích thành thử cô yên lặng trao tặng, hiến dâng cho anh trai bằng những rung động mới mẻ đầu đời ; chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ thôi, thân thể hai anh em đã hoàn toàn không còn mảnh vải nào che thân cả và thằng anh trai đã ngang nhiên, dạn dĩ, táo bạo cướp mất đi cuộc đời trinh nguyên trong trắng của cô em một cách không hề thương hoa tiếc ngọc. Khi chuyện đã rồi, quá sợ hãi vì hình dung ra những gì bố mẹ sẽ giáng xuống cho mình nếu lỡ như họ biết được sự tình cho nên hôm sau, lúc trời vừa rạng sáng nhân cơ hội bố mẹ vừa chống xuồng đi, nó liền vơ vội mấy bộ quần áo bỏ nhả ra đi không nói được một câu từ biệt ; đến nhà mấy thằng bạn trong xóm, thấy tụi này đang chuẩn bị vào Nam tìm kiếm việc làm, không chần chừ chi cả thằng Bính liền tháp tùng theo ngay còn cô em gái tuy rằng trót lỡ thất thân với anh trai nhưng cũng may là không hề có “hậu quả nào”ươm mầm nảy rể trong cơ thể cô cả vả lại cô cũng không hề hé răng nói cho bố mẹ biết lỗi lầm giữa cô và anh cô cả chính vì thế mà bố mẹ chỉ biết rằng thằng con trời đánh kia tự dưng đổ chứng bỏ nhà ra đi biền biệt chứ họ chẳng tường không rõ lý do vì sao lại như vậy? Vì đã từng trãi qua một lần yêu đương, ân ái và làm tình cùng với em gái cho nên ngay buổi đầu tiên tới làm bạn nhậu với gã chồng cô Hoàng, thằng Bính liền nhận ngay ra được nét hấp dẫn, lôi cuốn, quyến rũ biểu hiện rõ ràng nơi thân thể người đàn bà ba mươi lăm tuổi ấy và lập tức nó nhanh chóng nảy sinh cái ý nghĩ làm sao thưởng thức, tận hưởng, chiếm đoạt được cái nhan sắc trời phú tiềm ẩn dưới sự che dấu phũ phàng của thời gian kia ; nó liền rủ rê ba thằng bạn đồng hương với nó bàn mưu tính kế nhằm thực hiện hành vi phạm tội, lập tức ba tên bạn nó đồng tình hưởng ứng ngay không nề hà câu nệ chi cả. Có thể nói rằng cả bốn tên khi đã thống nhất thỏa thuận xong kế hoạch thì thằng nào như tên ấy đều tỏ ra háo hức, rạo rực mong ngóng đến giờ phút động thủ ra tay “làm thịt con mồi” nhưng do trên đời này, những gì mình muốn chưa chắc đã diễn ra theo như ý muốn mà những gì mình không ngờ đến lại rất có thể xảy đến cho mình ; do đó cũng may là hai bàn tay chúng vẫn chưa nhúng thêm “chàm tội lỗi”thấm sâu vào tâm hồn chúng để sa thân vào vòng lao lý của pháp luật bời vì đêm ấy mưa quá lớn vả lại còn kéo dài, “con mồi”của chúng không về nhà mà ngủ lại qua đêm tại căn chòi bỏ hoang nơi triền đồi Phong Phú để trở thành người tình thứ hai mươi mốt của một thằng nhóc nhỏ hơn mình những mười chín tuổi vừa mới học xong lớp Mười THPT. Giờ đây, xin các bạn hãy quay trở lại cùng với cô và thằng Đại nơi địa điểm trên để theo dõi diễn biến cuộc tình xảy ra giữa hai người các bạn nhé! Do quá mệt mỏi sau một ngày bươn chãi đi hái măng, cả hai đều lăn ra ngủ say sưa trên chiếc sạp trãi tấm đệm cót chẳng hề biết trời hay đất sau bữa ăn tối đạm bạc chỉ có cơm nắm với cá khô và khi chợt thức giấc thì cả hai đều nhận thấy rõ một điều đó là trời vẫn chưa sáng và còn ào ào đổ mưa như trút ; cô Hoàng nhìn đồng hồ đeo tay thì mới biết là gần mười một giờ khuya, nằm cạnh cô Đại lên tiếng :
-Cô ngủ được không cô?
-À, cô ngủ rất là ngon! Còn Đại có chợp mắt chút nào không?
-Mệt quá, cháu vừa nằm xuống là nhắm khít rịt hai mắt ngay đến nổi không thể nào mở lên được!
-Thôi, ngủ tiếp đi Đại! Mới có mười một giờ à!
Tuy vậy nhưng mãi mười lăm phút sau, dẫu rằng cố gắng tìm hết mọi cách để tự nối tiếp giấc ngủ của mình ấy vậy mà cả hai đều trằn trọc, thao thức không sao nhắm mắt được ; lúc bấy giờ cả cô lẫn cháu, hai người hàng xóm láng giềng của nhau mới nhận ra một sự kỳ lạ ngẫu nhiên đó là có lẽ do không gian quá lạnh lẽo tạo ra bới cơn mưa đêm cho nên tự lúc nào họ đã nằm sát thân thể vào nhau dường như không còn một khoảng cách nào nữa cả để nhằm lấy hơi nóng tỏa ra từ người đang cận kề, gần gũi với mình sưởi ấm cho mình chăng? Lẽ đương nhiên là đành phải vậy thôi vì trên chiếc sạp trong chòi mà cả hai đang nằm tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có một tấm chăn đắp nào cả chứ đừng nói chi đến gối ôm, gối nằm và bầu không gian tĩnh mịch, vắng lặng cùng với thời gian như ngừng trôi càng lúc càng làm cho hai người càng nắm sát vào người nhau hơn một cách tự nhiên, dạn dĩ mà không hề sợ một người thứ ba nào khác ngó thấy ; đấy chính là nguyên nhân dẫn dắt, đưa đầy cô và cháu bổng dưng cùng lúc xoay người lại vòng tay ôm xiết lấy thân thể lẫn nhau dẫu rằng không hể có một lời ngỏ nào để mà thăm dò tình ý của nhau cả và lúc này thật nhanh chóng, toàn bộ tâm hồn lẫn xác thịt hai cô cháu biến đổi chẳng khác chi là trở bàn tay thành hai khối lửa nhục dục tình yêu với nhiệt độ nóng lên đến cực điểm tối đa hơn 10000C không hơn cũng chẳng kém. Như chúng ta đã biết rằng Đại-nhân vật chính của chúng ta đến năm mười sáu tuổi này không còn gì lạ lẫm với những chuyện mây mưa trăng gió cùng với đàn bà con gái còn cô Hoàng thì tuy đã luống tuổi song mười lăm năm qua mang tiếng là có chồng nhưng cô chưa bao giờ có được những phút giây hạnh phúc ân ái cùng chồng vì chồng cô hoàn toàn không có khả năng “làm chồng”với cô ; đấy chính là điều kiện đầu tiên để vun đắp cho cuộc tình mới mẻ mà thiết nghĩ rằng không có gì loạn luân tội lỗi cả vì giữa hai người chỉ là hàng xóm láng giềng của nhau thôi chứ đâu có dây mơ rễ má họ hàng với nhau đâu, chẳng qua hơi trái khoáy một chút bởi vì cả hai so le, chênh lệch nhau những mười chín tuổi đời…Giây phút đầu tiên, thằng em chị Nam nhà ta đã chú động lần môi hôn nhẹ nhàng lên mái tóc cột túm đuôi gà óng ả, mượt mà, êm ái của cô rồi từ đấy lần xuống khắp khuôn mặt trái xoan dẫy đầy nét dữ dằn lẫn lộn với quyến rũ, lôi cuốn, kích thích và man dại ; từ vầng trán thấp tới cặp mắt bồ câu long lanh, ngời sáng sắc lẽm hơn dao cau vút cong hai hàng mi ươn ướt đến cái sống mũi thấp nhỏ, gọn gàng lần qua hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền cuối cùng là chiếc cằm lẹm xinh xắn lẽ đương nhiên là điểm dừng của nó hoàn toàn tuyệt nhiên không phải là chổ nào khác mà chính là đôi môi mỏng mảnh, mềm mại nơi khuôn mặt cô hàng xóm. Chẳng một chút hoang mang, bở ngỡ nào cả bởi vì chính cô lại hơi rướn người lên vòng hai cánh tay ôm vòng qua sau gáy thằng tình nhân nhóc con kéo ghịt nó xuống đồng thời hai vành môi cô rất táo bạo, dạn dĩ mở rộng ra đón nhận lấy nụ hôn đầu đời mà nó đang trao tặng cho cô ; nội chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đã đủ để cho hai trái tim bắt đầu hòa cùng chung một nhịp đập với nhau và bốn lá phổi lẫn lộn một luồng khí O2 khi hít vào cũng như khí CO2 lúc thở ra giữa hai người đang yêu đương, ân ái cùng nhau so le, chênh lệch nhau những mười chín tuổi. Vậy là không còn gì có thể chối cãi được nữa, trong đêm mưa tầm tã nơi căn chòi giữa không gian xa xôi và lạ lẫm, tình yêu đã bất chợt bỗng dưng đến nảy sinh, ươm mầm đâm rễ thằng Đại-thằng em trai chị Nam và cô Hoàng –một phụ nữ ba mươi lăm tuổi mà bấy lâu nay tuy rằng có chồng nhưng không hề được hưởng thụ hạnh phúc vợ chồng là chi cả ; phút giây đầu tiên, cả hai đểu cùng lưỡng lự, ngập ngừng hơi lúng túng, vụng về nhưng càng lúc càng về sau thì lại càng tự nhiên, đầy bản lĩnh trao tặng, hiến dâng cho nhau những gì mình cảm thấy trống vắng trong cõi lòng. Hai người hôn nhau đến nỗi say sưa, ngây ngất, mê mệt trong nỗi niềm phấn khích cùng cực tột độ dường như không bút mực nào có thể họa lại được cho giống cũng như không ngôn từ nào có thể diễn tả hết cảm giác hạnh phúc, sung sướng khi cả hai đang yêu và được yêu ; nụ hôn môi đầu tiên của họ sao mà cứ mãi miết kéo dài dai dẳng tưởng chừng như chẳng bao giờ chịu chấm dứt chẳng khác nào trận mưa đêm đang ào ào đổ trút từ trên xuống thế gian làm ngập chìm tất cả trong biển nước mênh mông, trắng xóa. Hai vầng lưỡi không ngớt quấn quýt lấy nhau như hai con giao long hội tụ trên chín tầng mây ngũ sắc, răng người này liên tiếp cọ sát tìm kiếm những kích thích rợn người nơi miệng nơi lợi người kia ; nếu so sánh với hai mươi người tình từ trước tới giờ thì Đại phải nhanh chóng thừa nhận rằng cô Hoàng là người đầu tiên thành thạo, điệu nghệ, tài tình và khéo léo nhất trong nụ hôn môi với nó bởi vì cô chẳng những biết cách hôn mà còn biết nó đòi hỏi, ham muốn đến cỡ nào để mà đáp ứng, chìu chuộng nó tới cỡ ấy. Giá như giờ đây, chị Nam giả sử như có phép màu nào đò nhìn thấy được cảnh tượng yêu đương, ân ái giữa thằng em trai chị với người đàn bà ở sát cạnh rẫy nhà tại Suối Nghệ chắc hẳn chị phải lên cơn tăng xông đột quỵ mà chết chớ chẳng nào giỡn chơi được ; như chúng ta đã biết ở tập “Trái tim lỗi nhịp”chẳng qua chị chỉ mỗi một lần thả tay không chung thủy với thằng em yêu quý của chị để trao tặng, hiến dâng thân xác cho Vũ-anh họ chú bác trước ngày anh này lên đường thi hành nghĩa vụ quân sự mà thôi chứ còn nó thì đến nay những hai mươi lần đang tâm thẳng thừng phản bội chị, ngay từ lúc năm năm trước khi mới yêu đương ân ái với chị xong thì nó đã bắt đầu lần lượt đèo bồng thêm một số phụ nữ khác như chị Thanh Linh, cô Chi, chị Dung, chị Thảo đến cô Nhị, bạn Oanh, chị Hồng, chị Hạnh, chị Phương…chứ đừng nói chi đến dạo gần đây là chị Ngoan, chị Mến, chị Thu Hiếu và đêm nay lại là cô Hoàng-một phụ nữ xem chừng ra chỉ nhỏ hơn má Phụng có sáu tuổi mà thôi. Còn chồng cô hàng xóm, một tay đàn ông nát rượu tuy rằng lúc nào cũng mạnh tay vũ phu, thô bạo với vợ mình nhưng lại rất yếu đuối về mặt sinh lý bởi chứng bệnh liệt dương ảnh hưởng do uống quá nhiều rượu hiện giờ gã đang nằm chỏng gọng ngay trên sàn nhà cùng với mấy tay bạn nhậu ngáy khò khò như bò rống thì làm sao gã hay biết được rẳng lúc này ở tại triền đồi Phong Phú vợ gã đã có một cuộc tình mới bên cạnh người tình của cô chỉ là một thằng nhóc mặt mày còn búng ra sữa mới vừa học xong chương trình lớp Mười trường THPT Châu Thành? Đối với thằng Bính và ba tên bạn của nó đang mỏi lòng ngóng chờ “con mồi ngon béo bở”của chúng trở về để cùng hè nhau ra tay chiếm đoạt thì tụi này rõ ràng là tức giận cành hông không gì có thể nuốt trôi được bởi vì vô hình chung, Đại đã bất ngờ “hớt tay trên”của chúng khiến chúng “xôi hỏng bỏng không”rồi do cứ nạp rượu tì tì vào cơ thể để giảm bớt cảm giác căng thằng chờ đợi rốt cuộc cả bốn thằng lần lượt hết tên này tới tên khác ngã gục xuống thiếp đi không còn biết trời hay đất gì nữa cả. Xung quanh căn chòi lá-nơi yêu đương, ân ái nồng nàn cháy bỏng giữa hai cô cháu hễ chổ nào có nước là chốn ấy có rất nhiều cặp ếch bắt đôi với nhau để vào mùa hạnh phúc vui vầy với nhau ; chúng đâu có biết rằng bên trong chòi, trên chiếc sạp thấp lè tè trãi tấm đệm đan bằng cót ép cũng đang có một cặp nhân tình ngẫu nhiên, bất ngờ dính vào với nhau không có cách gì gỡ ra cho nổi và cũng như chúng, cặp nhân tình ấy trước sau gì thế nào cũng đi đến chổ quan hệ sinh lý nhục dục cùng nhau cho thỏa mãn hết nỗi niềm ham muốn, phấn khích mà bấy lâu nay cả hai vẫn cứ chờ cứ đợi nhau. Không làm sao giải thích nổi vì sao trước giờ cô Hoàng và Đại tuy rằng chưa hề có lần nào âu yếm nhìn nhau hoặc nắm tay nhau cả ấy vậy mà đêm nay, chỉ trong khoảnh khắc thôi cả hai lại bừng bừng rực lửa dục tình lao vào nhau chẳng khác chi hai con thiêu thân hy sinh trong đám cháy dữ dội để trao tặng, hiến dâng cho nhau cho bằng hết sinh lực lẫn tinh lực sẵn có của bản thân do trời phú cơ hồ một đôi nhân tình yêu nhau đã lâu bấy lâu nay xa cách trùng trùng điệp điệp nay mới có cơ hội ngàn năm một thưở được gặp gỡ, gần gũi, cận kề?
Có lẽ lời giải thích thỏa đáng hợp lý dành cho câu hỏi này là đang hiện diện trong trái tim cũng như cõi lòng hai cô cháu mà thôi chứ không ở đâu xa xôi, lạ lẫm chi cả chẳng qua chúng ta chưa tìm ra được nó ở chổ nào nhằm biện minh một cách cụ thể, hùng hồn nhất cho vấn đề chúng ta thắc mắc, hoài nghi? Đêm mưa tầm tã dữ dội, tương tự như trên thì tình yêu bất chợt đến với hai cô cháu so le, chênh lệch hơn kém nhau những mười chín tuổi chẳng khác chi một áng mây bay, một cơn gió thoảng, một cánh chim ngang trời hay một cánh hoa rơi và nói cho đúng thực tế thì tình yêu đó cơ hồ một trận mưa bão bùng từ trên bầu trời đen thẳm trút xuống biết bao nhiêu vạn vật sinh linh! Mái chòi lá lúc này cứ mãi miết rung lên bần bật trước những luồng gió phũ phàng còn bên trong, trên chiếc sạp thì thân thể hai cô cháu cũng mãi miết liên tục run rẫy trước giờ phút cả hai càng lúc càng đi sâu hơn vào cuộc tình nồng nàn, cháy bỏng rực lửa dục tình ; dẩu rằng giờ đây Thiên lôi cùng nguyên cả một đạo quân thiên binh thiên tướng từ trên trời giáng xuống ngăn cản, cấm đoán hai người không được yêu đương, ân ái cùng nhau nữa thì thế nào trước sau gì cũng phải thúc thủ đầu hàng vô điều kiện trước mối tình say sưa, ngất ngây, đắm đuối, mê mệt của cả hai. Lúc này, hai bàn tay Đại đã bắt đầu khe khẽ nhúc nhích cử động lần lên nơi cổ và ngực chiếc áo bà ba màu xám cũ kỹ bó sát lấy người cô Hoàng để mày mò tháo cởi hai hột nút bóp tại vị trí này, như chúng ta đã biết nút bóp là loại nút dễ dàng cởi nhất chỉ cần giựt nhẹ là nắp nút sẽ bung rời ra ngay ; do vậy mà hột nút thứ nhất và thứ hai nơi áo cô hàng xòm nhanh chóng không còn khép kín lại như trước nữa tiếp tục hột nút thứ ba, thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm cũng lần lượt chịu cùng chung số phận chẳng khác chi hai hột nút đầu tiên. Xin ngừng lại một chút để nói cho rõ thêm về diễn biến tâm lý người đàn bà ba láng giềng ba mươi lăm tuổi –nhân tình thứ hai mươi mốt của nhân vật chính trong truyện Chị Nam này các bạn nhé! Số là thời gian trước, khoảng năm sáu năm gì đấy khi còn ở trên thành phố Sài Gòn hoa lệ, cô này vốn trong gia đình cô còn thêm một người em trai nữa cách biệt cô sáu tuổi tuy rằng đã có vợ và hai đứa con ; lúc cô còn làm chủ vựa rau ở Khánh Hội, nguyên do nhà ở gần đó vẫn thường hay lui tới phụ giúp chị mình cho nên hoàn cảnh gia đình của chị gái mình cậu em này biết rõ ràng tường tận như lòng bàn tay mình vậy và đấy cũng chính là nguồn động lực dẫn dắt, đưa đẩy hai chị em suýt chút nữa là cả hai đều cùng sa ngã vào cõi tình nhục dục loạn luân tội lỗi “trời không dung đất chẳng tha”. Bởi vì từ lúc còn thuở ấu thơ cho đến khi lớn lên, vốn hai chị em lúc nào như lúc nào cũng yêu thương, đùm bọc và gần gũi, quấn quýt bên nhau chẳng khác gì đôi sam sống dưới đáy đại dương mênh mông sâu thẳm thành thử khi đã trưởng thành gần nữa đời người qua những thời khắc chia sẽ những nỗi gian lao vất vả trong công việc, tình cảm chị em ấy dần dần chuyển hóa thành tình yêu lứa đôi nam nữ tự lúc nào mà chỉ trong thâm tâm hai người mới cảm nhận được chứ người ngoài như là gã chồng say sưa be bét của chị không làm sao biết được cơ hồ như thằng học trò đang loay hoay cắn bút trước một bài toán vô cùng khó chẳng lần đâu ra được lời giải hay đáp số. Dạo ấy, vào lúc chập tối khoàng sáu giờ rưỡi đến bảy giờ đêm nào cũng vậy, chồng chị lại đi tụ tập cùng đám bạn đệ tử lưu linh của mình hết quán cóc này tới tiệm nhậu khác để nhâm nhi rượu đế với cóc, xoài, mực khô hay bánh tráng trộn…mặc cho vợ ở nhà cùng với em trai vật lộn với việc sắp xếp lại vựa rau, kết toán sổ sách đồng thời bán dặm thêm mãi cho đến hơn chín giờ mới đóng cửa vựa nghỉ ngơi khoảng sáu bảy tiếng đồng hồ tới bốn giờ sáng hôm sau lại phải mở ra để bắt đầu một ngày kinh doanh mới. Tối hôm ấy, tuy đã mười một giờ rồi nhưng chồng chị vẫn chưa hề thấy bóng dáng đâu cả, trời lại đổ mưa tầm mưa tã dai dẳng không dứt cho nên cả hai chị em đành phải ngồi thu lu trong vựa rau mà không ai về nhà của mình được vì vựa cách nhà họ khá xa ; trong lúc chờ mưa ngớt, bất chợt chị bị trúng gió nặng, dù bên ngoài trời mưa lạnh lẽo nhưng cả người chị vẫn cứ tháo mồ hôi mẹ mồ hôi con ra nhễ nhại dầm dề và không chịu đựng nổi, bất đắc dĩ chị phải cởi áo ngoài ra kể cả áo ngực nhở cậu em cạo gió giùm. Sau khi được đánh gió xong, chị mới cảm thấy cả người khỏe lại như bình thường, khi em trai vừa mới cài lại nịt vú sau lưng cho chị mình thì chị lại bị cảm thấy choáng váng mặt mày buộc lòng chị phải ôm lấy thân thể người em và cậu em thấy vậy cũng vòng tay ôm đỡ lấy chị, hai chị em cùng một lượt mất đà ngã người nằm xuống chiếc sạp tre nhỏ trãi chiếu ; ngay giây phút ấy, cả chị lẫn em dường như đã quên bẵng đi tình chị em ruột thịt giữa họ và đã nhanh chóng vửa ôm nhau vừa hôn lên khắp mặt mũi của nhau một cách bất thường, say sưa, đắm đuối, ngất ngây chẳng khác chi người vừa mới nạp vào cơ thể mấy ly xoay chừng rượu để Gò Đen trong vắt nồng độ cao tận vút trời mây trùng trùng kiếp kiếp. Lúc ấy, giả sử nếu như cô Hoàng không chợt nhớ ra sai lẩm tức khắc của mình cũng như của em trai để ngừng lại thì có lẽ đêm hôm ấy, hai chị em hoàn toàn không còn là chị em của nhau nữa mà chính thức chuyển hóa thành một cặp tình nhân hay nói hơn chút nữa là một đôi vợ so le chồng lệch lạc trên cõi đời khắc nghiệt này trao tặng, hiến dâng cho nhau tất cả những gì mình đang có cũng như thiếu vắng trong tâm hồn lẫn xác thịt của nhau rồi còn gì nữa!
Trở lại hiện tại, giờ phút này đây thằng Đại sau khi đã mở rộng hai vạt thân chiếc áo bà ba trên người cô hàng xóm lớn hơn nó những mười chín tuổi thì không chần chờ chi nữa, nó liền nhanh chóng tuột cởi hai ống tay áo cô ra khỏi hai cánh tay nần nẫn, nuột nà của cô hết cánh tay phải tới cánh tay trái ; nó để chiếc áo lên trên mé đầu chõng tre rồi luồn cả hai bàn tay xuống dưới lưng cô tiếp tục mày mò tháo hai cái móc nhôm nhỏ cài vào hai lổ khoen tròn nối hai sợi dây nơi chiếc áo ngực cô mặc đang còn che giấu nữa kín nữa hở hai bầu vú căng tròn đầy đặn của cô. Một tiếng phựt khe khẽ vang lên, lập tức chiếc nịt vú nơi phần thượng thể người phụ nữ ba mươi lăm tuổi không những không còn bó sát vào da thịt cô nữa mà dần dần lỏng ra rồi từ từ tuột lệch xuống dưới, khi ấy nhân vật chính của chúng ta chỉ cần nhẹ nhàng cầm lấy để lên cùng một chổ với chiếc áo bà ba màu xám cô mặc mà nó vừa mới cởi ra lúc nãy ; bấy giờ nó tuyệt nhiên hoàn toàn không nói một lời nào cả mà trái lại chỉ lẳng lặng cúi xuống tận hưởng, thưởng thức, chiếm đoạt bằng cách úp mặt vào giữa hai gò ngực căng tròn, mềm mại của người đàn bà tuy có chồng nhưng không được chồng yêu đương, ân ái do uống quá nhiều rượu nên mất hẳn đi khả năng làm chồng. Trong lúc miệng nó nhẹ nhảng lần ngậm nút lấy nút để đầu núm vú bên phải của cô thì lẽ đương nhiên giống như ở những cuộc tình trước đây với chị Nam, chị Thu Hiếu, chị Mến…, bàn tay phải nó cũng không thể nào mà không đưa lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái cô còn lại với biết bao nhiêu nỗi niềm phấn khich, đê mê cùng cực ; do từ trước tới giờ chưa có lần nào sinh con đẻ cái thành thử tuyến sữa trong cơ thể cô chưa hoạt động tiết sữa thế nhưng ấy vậy mà nó vẫn cứ có cảm giác như vô vàn giọt sữa thơm thơm, ngọt ngọt, béo béo cứ mãi miết tuôn ra thành dòng từ nơi đầu vú cô mà trôi chảy vào cổ họng nó. Lẽ ra đêm nay, hai bầu vú cô Hoàng chính là nỗi niềm khao khát, ham muốn vô bờ bất bến của thằng Bính cùng ba thằng bạn nó đang mõi mòn chờ đợi cô trở về nhưng do ông trời cũng như tạo hóa vốn đã định đoạt thì đây chính là phần thưởng ưu ái nhất ban tặng cho Đại-em trai chị Nam chứ không thể nào của chúng được dẫn rằng chúng có nằm mơ đi chăng nữa cũng chưa thấy nữa là! So về tuổi tác, cô hàng xóm này nhỏ hơn má Phụng chỉ có năm tuổi mà thôi cho nên xét vai vế thì cô xứng vào hàng là cô hay dì của thằng nhóc mười sáu tuổi mới vừa học xong lớp Mười này chứ chẳng thể nào ngang hàng bằng vai phải lứa được nhưng như chúng ta đã biết ngay đến cả cô Chi-cô ruột của nó từ trước tới giờ nó đến những hai lần yêu đương, ân ái và làm tình cùng cô thì một người phụ nữ láng giềng ở cạnh khu rẫy nhà nó là nghĩa lý gì đối với nó…Sau hơn mười lăm phút, nó tiếp tục thao tác đổi bên nghĩa là trong lúc lần miệng qua ngậm nút đầu núm vú bên trái của cô thì bàn tay trái nó lại đưa lên phấn khích mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú phải cô mà nó vốn đã “chán cơm chê cháo” rồi như để đốt cháy từng giai đoạn thời gian, hiện tại hai bàn tay nó đã nhẹ nhàng nắm lấy hai bên lưng chiếc quần bà ba bằng vải ú đen mà cô đang mặc nơi phần hạ thể dần dần cởi tuột hai ống quần của cô xuống khỏi cặp đùi, qua hai đầu gối tới cặp giò cuối cùng lả ra khỏi hai bàn chân cô mềm mại, nuột nà, trắng ngần sau đó theo bàn tay phải của nó lên vị trí mé đầu chiếc chõng tre bên trong căn chòi lá dưới trận mưa đêm tầm tã đang ngớt dần, ngớt dần. Trước khi tiến hành lột bỏ cái quần lót bằng thun voan mỏng manh trắng muốt tức là mảnh vải cuối cùng trên người cô Hoàng, Đại ngồi nhỏm dậy và chỉ trong giây phút, nó đã tự trút bỏ y phục trên người nó gồm có chiếc áo vải kaki màu xanh cũ kỹ vốn đã bạc màu cùng chiếc quần tây xám mặc ngoải sờn mòn bên ngoài lẫn cả quần đùi bên trong ; chẳng biết tự lúc nào mà dương vật nó không còn ở trạng thái bình thường nữa mà có thể nói rằng “tình hình Cu Ba đang căng thẳng”tột độ đến cùng cực vửa rất to, rất dài vừa rất cứng như một đoạn sắt nung đỏ vừa mới lấy từ trong lò rèn ra không ngớt co giựt liên hồi. Vậy là đêm nay, không thể nào chối cãi được nữa bởi vì cu cậu nhả ta lại ghi thêm vào danh sách tình nhân trong cuộc đời nó ở hàng thứ ba mươi mốt, cuộc tình thứ hai mươi chín họ tên Thái Thị Hoàng, một phụ nữ mà trước giờ là người lớn tuổi nhất trong số người tình của nó ; lúc bấy giờ, nó lặng lẽ nhanh nhẹn, khéo léo cởi bỏ nốt quần lót ra khỏi phần hạ thể cô hàng xóm láng giềng và khi toàn bộ xác thịt của cả hai người đều đã hoàn toàn trần truồng, tuyệt nhiên không còn mảnh vải nào che thân trông giống như người tiền sử thuở mới tạo trời dựng đất, đầu tiên bàn tay phải nó lần mò tìm kiếm, sờ soạng chổ kín của cô. Nó nhận thấy so với những người tình trước của nó như chị Nam, chị Thu Hiếu, chị Mến, chị Ngoan…thì “vùng cầm địa” của cô có kích thước rộng rãi hơn nhiều, phia trên cũng như xung quanh được che phủ bởi lớp lông đen dày mịn và những ngón tay nó chưa chi đã cảm nhận một thứ chất dịch nhờn sinh lý nữ tiết ra từ đây ; với nỗi niềm kích thích quá đỗi củng cực, khi vừa mới buông tay ra thì ngay lập tức nó liền trườn người tới chẳng khác chi một con rắn mối từ từ leo lên nằm trên thân thể cô còn cô cũng nhanh chóng đón nhận nó bằng cách khẽ dang rộng hai chân mình ra tạo điểu kiện dễ dàng cho nó nằm ngay vào giữa tâm điểm cơ thể cô.
Có thề nói rằng hai cô cháu thực hành quan hệ giao hợp với nhau thực sự mau lẹ, giản đơn mà không hề vướng vấp lấy bất kỳ một khó khăn, trờ ngại nào cả, khi bốn chân của hai người vừa mới quặp sát vào với nhau thì chỉ trong tích tắc, đầu dương vật nó đã chui lọt vào ngay lổ âm đạo cô hàng xóm vừa trơn nhớt vừa co thất liên tục càng lúc càng trùm khít lấy “của quý” nó ; cảnh tượng này có thể kết luận rằng không khác chi một con sâu đo đang ngo ngoe vùng vẫy chui lọt sâu vào một cái ống hình trụ và không thể nào trì hoãn thêm một giây một phút nào nữa cả, nó bắt đầu chơi cô nghĩa là hai bờ mông nó hết nhấc lên rồi hạ xuống, liên tục đưa đẩy dương vật hết thụt ra lại thọt vào sâu tận bên trong âm đạo cô đồng thời mãi miết cọ tới quẹt lui vào tất cả mọi chốn mọi nơi hẽm hóc hang cùng trong cơ thể người đàn bà láng giếng nước lã mà quen biết với nó chưa đầy một tháng hè tròn. Đúng mười phút sau, noi đầu dương vật nó liên tục xối xả bắn phụt vào sâu đến tận tử cung cô những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt rin rít tựa keo hồ tinh bột và có lẽ do quá dồi dào, dư thừa cho nên phần lớn lượng dịch tinh của nó với nhiều con tinh trùng loe ngoe trong đó không ngớt chảy tràn ra cả bên ngoài làm đồng thời ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng dưới và hai bên đùi của cả hai cô cháu không hề mang cùng một dòng máu trực hệ hay họ hàng chi cả ; cuối cùng, trận mưa đêm dẫu lớn cỡ nào đi chăng nữa rồi cũng phải chấm dứt, nhường không gian lẫn thời gian trên trái đất lại một trạng thái yên ả giấc mơ tình./.
Để lại một bình luận