Phần 31
Đúng như dự đoán của em, sau khi bộ phim kết thúc, những giọt lệ nhỏ đã rơi trên khoé mắt của nàng. Em không biết do bộ phim buồn hay do nàng thấy số phận của 2 nhân vật chính trong phim quá thê lương, giống như những cô gái làm nghề mại dâm như nàng.
Thấy nàng buồn quá em mới vung lời ủi an:
“Anh đã bảo rồi mà, em sẽ khóc khi xem phim mà”
“Phim buồn quá anh à, tội nghiệp 2 chị em đó ghê, tội nghiệp cho 2 anh con trai đem lòng yêu thương 2 người ấy nữa”
“Hihi, thôi đừng buồn nữa, dù sao cũng là phim thôi, em muốn xem tiếp phim khác không”
“Hơn 10 giờ rồi, mai anh có đi làm gì không”
“Hihi, còn sớm chán, mà hôm nay anh muốn ở đây, em có cho anh ở lại không” (Em nói giỡn với nàng, không ngờ nàng đồng ý)
“Thì ai cấm anh đâu, anh muốn ở lại thì ở” (Ơ cái địt mẹ, em nói thiệt đó à)
“Hihi, em nói thiệt không, anh nói ở lại là anh ở đó”
“Gớm, với em anh còn làm bộ, mà mai anh có đi làm không”
“Mai anh chỉ làm buổi chiều thôi” (Tự gạch vì mê gái)
Thế là chuyện gì đến rồi đến, đêm hôm ấy em đã quyết định ở lại phòng nàng, em dự tính sáng sớm mai sẽ gọi điện xin ông sếp cho nghỉ buổi sáng với lý do bệnh, buổi tối hôm ấy em cũng không quên gọi điện về xin phép ba mẹ. Đúng là có gái vô cái bản tính nói dối của em nó bộc phát kinh thiệt.
Thật, nếu em ở lại, bé Huệ sẽ dâng hiến tất cả cho em, bởi vì những cô gái mại dâm như nàng suy nghĩ rất giản đơn, đó là sẽ dùng thân xác để “trả ơn” cho những người giúp đỡ họ. Em không cần biết nàng trả ơn hoặc thương em hay không, nhưng giờ em hứng quá chịu không nỗi nữa rồi. Con thú tính trong con người đàn ông của em đã trỗi dậy rồi, em không muốn nhưng không còn cách nào khác là sẽ “ân ái” với nàng đêm nay. Đừng ai bảo em dâm dê này nọ, trong trường hợp như thế này, chỉ có dân “gay” mới chịu nỗi thôi, còn ai là đàn ông thì em tin chắc rằng sẽ sụp ngã, sẽ bị cám dỗ trước cơ thể của bé Huệ.
11 giờ khuya, trong không khí u tối của chiếc đèn trái ớt nhỏ cùng tiếng hát nhịp nhàng phát ra từ chiếc máy tính, bé Na và em đã hoà quyện với nhau bằng những màn “khoá môi” kéo dài đến tận 5 phút. Và rồi, từng chiếc áo trên người của 2 đứa em cũng từ từ được trút bỏ. Cái thân thể trần chuồng đáng yêu đó của nàng, thứ mà em đã thấy và từ chối trong ngày đầu tiên em gặp nàng tại cái khách sạn bí mật, giờ đang hiện diện lại lần nữa trước mắt em. Tất nhiên, em sẽ không ngu ngốc mà “từ chối” nữa, em cảm thấy rất có lỗi với nàng và bố mẹ nàng, nhưng “xin lỗi em, anh chỉ là thằng dâm tặc”. Giây phút đó, em với nàng trông như là một đôi tân lang tân nương trong ngày động phòng. Nhìn cử chỉ của bé Na, có vẻ nàng đang e thẹn và mắc cỡ với em, nàng sợ em sẽ khinh thường cái thân thể bên ngoài trắng trẻo nhưng bên trong đầy sự ô nhục này.
Nhưng em mặc kệ, em cứ lao vào quấn lấy người nàng, hôn lấy hôn để từ đầu cho tới chân, hôn như chưa bao giờ được hôn. Cả người nàng thơm lắm, mùi thơm của một cô gái tuổi trăng tròn dẫu rằng nàng đã không còn trinh trắng.
Một cơn mưa đêm bất chợt đổ xuống, những giọt mưa rơi xối xả bên ngoài hiên nhà, nó át đi tiếng nhạc sập sình đang phát bên trong và những tiếng kêu, tiếng rên hư hử từ miệng em và nàng. “Trận chiến” giữa đôi dâm phu dâm phụ kết thúc khi đồng hồ gõ 12h30.
“Em, anh hỏi thật nha, em có thương anh không” (Em hỏi bé Huệ khi cả hai đang trần chuồng ôm nhau)
“Anh à, em không biết phải nói sao cho anh hiểu nữa, mà thôi anh đừng nên yêu em làm gì, em vốn là gái mại dâm, chỉ có thể trao thân xác cho anh được thôi, tình cảm của anh hay bất cứ người con trai nào em cũng không dám nhận đâu”
“Anh yêu em lắm, thấy em đi với người khác, bị người khác hành hạ mà anh nhói lòng lắm em biết không”
“Thì khi nào anh buồn thì cứ đên gặp em, em sẽ chiều anh hết mọi việc, nhưng anh đừng dính líu đến công việc của em là được”
“Ùa, anh biết rồi, thôi mình ngủ đi, khuya quá rồi”
Đối với em, đêm hôm ấy thật sự là một khoảnh khắc quý giá nhất trong đời, em đã sở hữu được thân xác của một cô gái mà em đang yêu thương. Em hi vọng rằng, một ngày nào đó nàng sẽ hiểu em, sẽ đáp trả tình cảm của em. Qua những lời nói của Huệ, có lẽ nàng không muốn em phải khổ sở vì lo lắng cho nàng, nàng không muốn dựa dẫm vào em.
Những ngày tiếp theo lại trôi qua cho đến khi em có dịp dẫn bé Na đi xem phim như những gì đã hứa trước đó. Trong khoảng thời gian này, tưởng chừng như thằng già Minh hói đã quên chuyện chúng em, nhưng không, nó vẫn tiếp tục cho người đi tìm bé huệ, và tất nhiên, với quyền lực và đàn em đông đúc của nó, cuối cùng tung tích bé Huệ cũng bị tiết lộ, để rồi mở ra thêm những ngày tháng tăm tối sau này…
Để lại một bình luận