Phần 3
“Hmm, mùi gì thơm quá” Thằng Tài thốt lên khi đi vô nhà bếp.
“Sắp xong rồi con” Bà Thoa nói, ngoảnh đầu nhìn qua vai rồi hỏi con. “Con mua bánh bao gì mà lâu vậy? ”
“Có nó rồi đây nè” Thằng Tài cười, giơ cái túi hàng lên.
“Bỏ bánh bao ra dĩa đi” Bà Thoa chỉ cái dĩa ở trên bàn.
Bà cười nói với con rồi trở lại làm bếp.
Thằng Tài cố gạt bỏ cuộc gặp gỡ với ông Cai vừa qua trong tâm trí mình, nhưng nó cứ hiện lên mãi. Nó quay sang nhìn mẹ, thấy bà ta đang mặc áo thun dây và chiếc quần nhỏ ôm khít thân hình mảnh mai. Cặp đùi mềm mại uốn cong, hai mông đít đong đưa khi mẹ nó di chuyển quanh bếp.
“À” Bà Thoa bất ngờ nói, khiến thằng Tài giật mắt ra khỏi mông đít mẹ. “Có ai đó gọi điện thoại cho con”
“Ai vậy mẹ? ”
“Ông ta không nói tên”
“Ổng nói gì? ”
“Ổng hỏi con có ở nhà không. Sau đó ổng hỏi mẹ có phải là mẹ con không rồi hỏi tên mẹ. Dường như ổng là người rất thân thiện và dễ mến”
“Mẹ nói gì với ông ta? ” Thằng Tài nhíu mày.
“Mẹ nói con sẽ về nhà sớm” Bà Thoa quay lại nhìn con. “Tại sao con hỏi như thế? Ai vậy con? ”
Thằng Tài nhún vai.
“Con không biết. Nhưng lần sau nếu có ai hỏi con thì mẹ cứ nói con không có ở nhà nghen”
Sau khi ăn tối, hai mẹ con thằng Tài thích thú thưởng thức món bánh bao. Đã lâu lắm rồi nó mới có một món ăn ngon như vậy. Nó hầu như làm cho những âu lo của nó tan biến đi. Hầu như thôi. Vì những câu nói của ông Cai dường như không mời mà đến lại bắt đầu ám ảnh tâm trí nó… “100 triệu… tao sẽ làm một bộ phim quay cảnh mày đụ mẹ ruột của mày”
“Tài? Con có nghe mẹ nói không Tài? Có muốn xem tivi trước khi đi ngủ không? ”
“Không cần đâu mẹ, con sắp về phòng mình để ngủ đây”
“Ngủ nhiều đi Tài, mẹ thấy dạo này con ủ dột lắm đó”
“Dạ, con đi ngủ đây”
Thằng Tài lên giường nằm đã lâu rồi mà vẫn không ngủ được. “100 Triệu” Nó trầm ngâm. “Nó là cả một gia tài đối với gia đình mình. Mình có thể có dư dả thời gian để tìm việc khi có số tiền lớn như vậy. Trời ơi, mình đang nghĩ gì vậy? Chuyện đó không bao giờ xảy ra. Mình sẽ không bao giờ làm điều đó với mẹ. Thậm chí mình không muốn nghĩ đến những gì mẹ sẽ nói về điều đó. Đây là chuyện kinh tởm nhất mà bà ta từng biết” Cuối cùng, nó trôi vào giấc ngủ chập chờn.
Thằng Tài rời nhà lúc sáng sớm. Nó muốn ra ngoài trước khi mẹ nó thức dậy. Nó bỏ ra cả ngày để tới thăm những nơi cũ: Những văn phòng tìm việc làm, chợ địa phương, nơi mà mọi người tìm những công viêc lặt vặt. Nhưng nó không được may mắn. Nó đang hình dung đến cảnh hai mẹ con nó phải ra đường sống khi bị đuổi ra khỏi nhà.
Đến chiều, nó trở về nhà. Không thấy mẹ nó ở nhà. Đây là điều bất thường. Nó đang đói nên lục lại đồ ăn thừa của ngày hôm qua. Khi đang rửa chén thì nó nghe có tiếng mở cửa. Nó thò đầu ra thì thấy mẹ nó bước vào.
“Mẹ ra ngoài à? ”
“Ờ”
“Mẹ đi đâu vậy? ”
“Vô trong thành phố”
“Ồ, vậy à”
Thằng Tài phát hiện mẹ nó có vẻ lạnh lùng, không nhìn vào mắt nó hay cười với nó như mọi khi. Nó thấy bà cởi dép và khẩu trang ra rồi đi ngang qua nó vào phòng khách.
“Mẹ à, có chuyện gì vậy? ”
Bà Thoa ngồi xuống chiếc ghế dài mà không trả lời nó. Nó lấy một cái khăn lau tay và đến gần chỗ mẹ ngồi.
“Mẹ đi đâu về? ”
Bà Thoa nhìn nó và nói:
“Là cái ông đó hôm nay lại gọi điện thoại cho con nữa. Mẹ nói con không có ở nhà, ổng nói thật là uổng vì ổng có công việc cho con. Rồi ổng yêu cầu mẹ đến gặp ổng để bảo đảm là con sẽ nhận được việc làm. Ổng có vẻ rất tốt bụng và mẹ thì không muốn con đánh mất cơ hội, cho nên mẹ đã đi gặp ổng” Bà Thoa nhìn con với ánh mắt miễn cưỡng.
“Ôi trời ạ! Ổng đã nói gì với mẹ? ” Thằng Tài hoảng sợ. “Con đi gặp ổng chỉ vì thằng Hải nói ổng có thể giúp con kiếm việc. Con không biết chính xác là ổng làm gì”
“Không sao đâu Tài” Giọng nói của bà Thoa dường như mềm dịu đi. “Ông ta nói với mẹ về cuộc trò chuyện giữa con với ổng và phản ứng của con ra sao” Bà ta cười mũi rồi nói tiếp. “Mẹ cũng có phản ứng tương tự khi ổng đề xuất với mẹ về chuyện đó. Thực tế là mẹ bị sốc đến nỗi suýt ngất xỉu luôn đó. Sau đó ổng nói với mẹ về số tiền mà ổng sẽ trả” Bà ta vuốt một lọn tóc ra khỏi mắt rồi tiếp tục. “Giờ thì nghe thật buồn cười, nhưng mẹ không ngừng suy nghĩ đến số tiền quá lớn đó”
Thằng Tài dịch chuyển người một cách không thoải mái.
“Ổng còn nói là” Bà Thoa tiếp tục nói với con. “Là ổng thấy mẹ rất đẹp và chúng ta có thể kiếm nhiều tiền hơn nữa nếu đồng ý làm một số phim. Mẹ gần như quên mất là ổng đang yêu cầu mẹ làm gì”
Mặt bà Thoa hiện lên vẻ vô cảm với ánh nhìn xa xăm. Còn thằng Tài thì quay sang nhìn chỗ khác.
“Chúng ta sẽ không bao giờ làm điều đó, dù cho số tiền lớn cỡ nào. Hãy quên chuyện đó đi mẹ. Con xin lỗi vì mẹ đã biết được chuyện này”
Bà Thoa đứng dậy và đến gần bên con. Bà chạm nhẹ vào tay nó.
“Đừng thất vọng Tài à. Chúng ta sẽ tìm ra cách để có tiền. Vẫn còn thời gian mà. Tội nghiệp con tôi quá, con đã rất cực khổ sau khi ba con chết đi. Mẹ chỉ muốn nói rằng mẹ tự hào về con, dù cho chuyện gì xảy ra đi nữa”
“Cám ơn mẹ” Thằng Tài cố mỉm cười.
Mẹ nó mỉm cười lại với nó rồi bỏ đi, để nó ngồi một mình.
Để lại một bình luận