Lão Tín năm nay đã ngoài 50 vẻ ngoài của lão đen nhẻm, da dẻ nhăn nheo nghĩ cũng đúng, công việc của lão là hằng ngày là lê lết ở các trụ đèn giao thông để đi ăn xin, lão làm nghề này cũng gần 20 năm rồi kể từ khi lão bị vợ bỏ vì tính tình lười biếng và vô dụng của lão cộng thêm cái tội nghiền chơi đề mà gia đình, nhà cửa đều văng hết.
Lúc trẻ lão có một cửa hàng tạp hóa khá lớn ở tỉnh, lão và vợ sống cũng khá đầy đủ không thiếu gì nhưng vì thua đề mà nhà lão vỡ nợ, cửa tiệm tạp hóa bị bọn xã hội đen xiếc mà còn chưa đủ tiền để trả bọn chúng, lúc đó vợ lão dắt thằng con trai hai tuổi bỏ xứ mà đi. Còn lão bị xã hội đen truy lùng khắp nơi. Lúc đó Lão nghĩ “ bây giờ bước ra đường không khéo bị chém lúc nào không hay nói chi kiếm một công việc mà làm lại từ đầu “. Dù bị siết nợ căn nhà nhưng lão vẫn còn thiếu bọn chúng gần cả 300 triệu.
Lúc đó lão quyết định lên Sài Gòn giả dạng làm ăn xin vừa che giấu danh tính vừa kiếm thêm vốn để gỡ gạc. Số đề ăn sâu vô máu của lão kiếm được bao nhiêu tiền lão đều trút vô đó, đến bây giờ gần 60 tuổi mà cũng không dành dụm được bao nhiêu.
Lão sống chung với một gã tên Nam, cũng làm nghề ăn xin giống lão, gã này trẻ tuổi, tầm khoảng ngoài 40, hai người sống trong một cái chòi bị bỏ hoang vì đây là khu đất bị giải tỏa để chuẩn bị xây khu đô thị mới nhưng dự án bị chôn vốn hay sao mà tận 3 năm rồi chưa thấy động tĩnh gì nên hai gã ở đây cũng được tầm đó, xung quanh nhìn hoang vu, chỉ có những người như hai gã đây mới dám ở.
Nó nằm ở một khu đất trồng ven Quận 7. Lão Nam dáng người hơi lùn lưng bị gù đầu tóc thì dài lồm xồm, râu ria lồm chồm, nhìn có vẻ ra dáng ăn xin hơn lão Tín. Địa bàn của lão Nam ở quận 7 còn lão Tín làm ở quận 1. Giữa căn chòi có một cái giường do hai gã đóng tạm bợ để ngủ qua ngày.
Hai gã sống chung được 4 năm, tuy ăn xin nhưng hai người rất thân thiết với nhau.
Cuộc sống hai gã như thương ngày, sáng đi ăn xin tối về chìm trong men rượu.
Chiều bữa đó gã Nam lấy cục gạch nokia ra nhắn cho lão Tín.
– Hôm nay tôi kiếm được kha khá rồi nên tôi về trước làm mồi, tối nay tôi với ông chiến, tối về ông mua rượu nhen.
Lão tín nhắn lại “ ok tối nay anh em mình chiến”
Gã Nam kiếm một góc nào đó thay bộ quần áo nhìn được hơn một chút, gã gói ghém bộ đồ rách rưới dơ bẩn vào cái bịch đen xong ra đón xe Bus về, dù gì nhìn trông đàng quàng xíu thì mấy ông lái xe Bus mới cho lên chứ. Gã mặc cái quần Tây cũ với chiếc áo thun tay dài mà gã vừa trộm được.
Cả ngày gã chỉ mong mau cuối ngày về để lên xe bus để tia mấy em sinh viên tan học mà thôi, với gã thì 40 mấy năm sống trên đời gã chưa nếm được mùi con gái bao giờ nên gã rất muốn thử một lần dù gái xấu đến đâu gã cũng chịu, nhưng số phận của gã khó mà có được điều đó, nhìn bề ngoài của gã người ta chỉ thương xót cho gã vài nghìn đồng chứ ai đâu mà để ý tới gã.
Đang suy nghĩ vu vơ chiếc xe Bus dừng lại, trước mặt gã “ ôi cha xe hôm nay đông quá”. Vì là giờ tan học nên sinh viên về đông quá làm xe như hết chỗ đứng, huống chi là ngồi.
Gã lù khù với cái lưng gù bước lên, nhìn gã tóc tai, râu ria hơi bồm xồm nên ai cũng muốn tránh xa gã nhưng xe bây giờ đông quá biết tránh đi đâu nên những người đứng kế gã phải cắn răng mà chịu.
Gã tia rất nhanh một em sinh viên mặc váy ngắn qua đùi một chút với chiếc áo sơ mi trắng, lão liền chen vào đứng sau lưng ẻm, chắc là sinh viên học Ngân Hàng, gã đứng phía sau nhìn dọc cơ thể từ trên xuống ánh mắt gã dừng ngay cặp mông đẫy đà cũng ẩn sau lớp váy cùng với đôi chân dài miên man trắng mịn.
Gã Nam hít một hơi thật dài thầm ngĩ trong bụng muốn được ôm ấp, cấu xé cặp mông này biết bao rồi ánh mắt gã lướt lên qua cặp eo ôi nó thon nhỏ làm sao, gã từ từ lướt mắt lên do gã đứng sau lưng nàng nên không thấy được cặp ngực của nàng nên gã có hơi tiếc nuối một chút. Do gã hơi lùn nên ánh mắt của gã nhay tầm cổ của em sinh viên trước mắt gã là một cái cổ gắng ngần thoang thoảng mùi nước hoa pha lẫn mùi con gái khiến gã nứng cặċ chưa từng thấy.
Bỗng chiếc xe bus phanh gấp làm cả đoàn người đứng trên xe ngã nhoài về phía trước, gã lợi dụng lúc đó ngả nhoài lên sau lưng người con gái phía trước, gã cố tình ép sát con cặċ đang cương cứng của mình vào mông em sinh viên và cái mũi của gã hôn vội vào cổ em ấy, trong phút chốc cả người gã lâng lâng, gã như muốn ôm chầm lấy trọn vẹn cơ thể này. Em sinh viên quay lại nhìn gã như quán tính. Gã thốt lên:
– Tôi xin lỗi.
– Không sao đâu ạ… – Cô gái đáp lại.
Gã nhìn vào mắt cô gái. Ôi đôi mắt to đen cùng đôi mi cong vút qua lớp kính cận nhưng không thấy được mặt em ấy do em ấy đeo một cái khẩu trang y tế, tuy không nhìn thấy mặt nhưng gã đoán chắc là một hot girl của trường. Gã liền liếc nhanh xuống ngực cô gái, ôi hai quả gò bồng căng lên như muốn bung mấy cúc áo sơ mi trắng bó sát người em ấy, nó không quá to nhưng đầy đặn vừa với vóc dáng của ẻm, ẻm chắc cao cỡ 1m60.
Yến Xuân tên của cô gái hiện lên trên chiếc thẻ sinh viên mang trước ngực gã liếc nhanh. Và cô gái quay lên nói Bác tài cho xuống xe. Gã Nam nuối tiếc nhìn theo dáng đi của em ấy xuống trạm mà tiếc nuối.
Tối hôm đó sau khi chuẩn bị đồ ăn sẵn sàng thì lão Tín hai tay xách hai chai rượu mang về để trên bàn:
– Đồ ăn chỉ có nhiêu đây thôi à.
– Cũng đủ lai rai tới nửa đêm đó, ông ăn ít thôi, già rồi ăn chi nhiều.
– Ây da… – Lão tín hét lên… – Tôi ra phía sau tắm đây đợi xíu, cả ngày lê lết thân già này muốn hết cái quận 1 mà chỉ được hơn trăm nghìn rõ chán.
– Haha hôm nay tui được khách xộp cho tận 100k nên mới về sớm nè, hôm nay tôi hơn ông 100k… – . Gã Nam đáp lại đắc chí.
– Thật là xui quá.
– Ông tắm lẹ đi lên tôi kể chuyện cho nghe… – Gã Nam hí hửng.
Lão Tín nhăn mặt không nói gì lủi thủi cái thân gầy gò ra phía sau cái chòi vặn cái vòi nước xịt khắp mình. Lão vuốt con cặċ của mình mà nhớ về người vợ cũ từ lúc bả bỏ ổng tới giờ ổng sống không có mùi đàn bà tới bây giờ. Lão sục càng nhanh như muôn giải tỏa, con cặċ đen nhẻm dài thòn của gã giựt giựt từng đợt tinh phóng ra lão thở hổn hển. Bên trong cái chòi hoang, gã Nam hét lên:
– Ông già chết tiệt, làm gì mà lâu vậy, tui thèm quá rồi.
– Xong rồi thằng gù, đợi xíu nữa chết mày à.
Lão lau khô người mặc cái quần xà lỏn ở trần bước vô, căn nhà khá tối do chòi hoang nên không có điện nên căn chòi nhỏ chỉ có ánh đèn dầu, gã Nam nhìn ổng cười hí hửng:
– Hôm nay trên xe bus tui được ôm gái đẹp ông ơi haha.
Vừa ăn vừa nhậu gã Nam cười hí hửng kể về chuyện trên xe Bus lúc chiều, gã nói đây là lần đầu gã được chạm vào người con gái đã vậy còn được hôn cổ ẻm nữa.
Lão Tín nhìn hàm răng lổm chồm của gã cái có cái không cười hí hửng, lão đáp.
– Sao không liều bóp mông ẻm luôn đi, xe đông mà sợ cái đéo gì chứ.
– Nếu mà ẻm không xuống xe sớm chắc tui làm kiều luôn rồi haha… mà ông ơi cảm giác chơi gái chắc sướng lắm hả ông kể ông từng có vợ rồi mà.
– Đương nhiên là sướng rồi, nhìn mày tao thấy tội quá không biết ai dám rước may không nữa… Huống chi cho mày đụ.
– Êh ông già tôi thì sao?
– Lưng thì gù, da thì đen đầu tóc bù xù đã vậy còn bị hói nữa chứ, hàm răng thì lỗ không tao nhìn còn phát khiếp, mày sinh ra chắc hợp với nghề ăn xin thôi.
– Chắc có ngày tui làm liều cho biết mùi đời một lần quá.
– Nghĩ kỹ nha con, nhìu khi làm liều không được mà bị chúng đánh cho chết nha mày.
Gã Nam gật gù mặt mơ màng chắc đã thấm rượu, gã cứ rên.
– Yến Xuân ơi anh muốn chịch em, anh muốn đụ em.
Xong gã móc cái khối thịt trong quần gã ra mà sục sục, miệng luôn nhắc về Yến Xuân, Lão Tín nhìn thấy cái Dương vật to đùng đen thui, gân guốc của Gã Nam mà phát ói.
– Thằng này xấu xí mà được cái cu to nha.
– Cu to mà không biết dùng cho ai đây nè.
Gã bỗng sục càng nhanh sau đó rú một tiếng rồi lăng ra ngủ. Lão Tín cũng tắt đèn leo lên giường lấy sức cho ngày mai.
Hai người chìm vào giấc ngủ giữa ngôi nhà trên một mảnh đất hoang thênh thang mà đâu biết rằng ngày mai sẽ là ngày mà hai người sung sương không bao giờ quên.
Phần 2
Yến Xuân và Hương là hai người bạn thân học chung năm cấp ba sau khi cả hai lên sài gòn để học họ thuê một khu nhà trọ ở quận 7 để ở cùng nhau hai người họ rất thân và đặc biệt hai người vô cũng xinh đẹp mỗi người một vẻ.
Yến Xuân là sinh viên năm hai khoa Tài Chính Ngân Hàng, Xuân là hoa khôi của Khoa cô, một cô gái không những xinh đẹp mà còn thành tích học của cô cũng đáng nể. Thân hình cô thì khỏi phải bàn, cô cao 1m60 dáng người thanh mảnh, da thì trắng sáng vô cùng, không những trắng mà còn rất mượt mà. Cả ba vòng tuy không to lắm nhưng nhìn rất cân đối, gương mặt hình trái xoan mũi cao và đôi mắt to cộng với cặp kính cận đen làm toát lên vẻ đẹp vô cùng thanh tú. Tuy học hai năm rồi nhưng Xuân vẫn chưa có bạn trai dù có rất nhiều người theo đuổi và tỏ tình, chắc vì ẻm còn chăm lo học hành. Ngoài việc học ra Xuân còn đi dạy thêm để chăm lo cho việc cuộc sống cá nhân nữa.
Chiều hôm đó do bận việc đoàn trường nên Xuân về hơi trễ xíu nên Xuân có nhắn Hương sau khi tập thể hình xong qua trường Xuân rước cô về.
Hương cũng học năm hai nhưng ở Trường Sân khấu điện ảnh do từ nhỏ ẻm sinh ra có giọng hát hay và gương mặt khá dễ thương nên cô quyết định chọn trường này để theo đuổi.
Gương mặt của Hương mang một vẻ đẹp ngây thơ trong sáng, mắt to tóc ngắn ngang vai trông rất dễ thương trái với gương mặt ngây thơ đó thân hình của hương vô cùng bốc lửa. Do cô tập thể hình từ khi mới bước chân lên sài gòn vòng 1 đẫy đà săn chắc, eo thon nhìn chuẩn Ngọc Trinh, đặc biệt là ôi vòng ba của cô nhìn vô cùng hấp dẫn do tập thể hình đầy đặn nên trông chúng thật tròn trịa và đẫy đà làm sao, ai ai trong phòng tập đề nhìn cặp mông mà thèm thuồng, cô cao và làn da trắng sáng chẳng kém gì Yến Xuân cả. Đúng là đôi bạn như chị em nhà Thúy Kiều.
Sau khi tập thể hình xong Hương tắm rửa sạch sẽ diện cho mình một bộ đồ cực kỳ đơn giản nhưng quyến rũ, chiếc quần thun ngắn ngủn bó sát cặp mông to tròn của cô, có lẽ vì quá tự tin với thân hình quyến rũ của mình nên cô cố diện đồ như vậy, cùng với cái áo sát nách bó sát người để lộ ra đôi tay trắng ngần ra, trông cô chẳng khác gì một người mẫu quyến rũ. Hương trang điểm nhẹ r choàng nhanh áo khoác vào và cưỡi thẳng chiếc wave đế trường của Xuân.
– Mày đợi có lâu không.
– Không cũng mới vừa ra thôi, mà không lạnh hay sao mặc đồ ngắn thế bà… – Xuân đáp.
– Có gì đâu tốt khoe xấu che mà hí hí.
Hai người cùng leo lên xe chạy thẳng về phòng trọ. Hai người vừa chạy vừa trò chuyện say sưa với nhau lúc này cũng tối rồi khoảng hơn 7h, khi quẹo qua khúc cua Hương chẳng may quẹt trúng một người văng qua đường làm người đó ngã nhàu, chiếc xe loạng choạng nhưng không sao cả Hương kiểm soát được tay lái của mình. Cả hai dừng xe lại, Xuân xuống xe nhanh chóng lại đỡ người bị ngã, không ai khác đó là lão Tín đang trên đường về nhà, lão không sao nhưng cố tình nằm vạ mặt nhăn nhó nhằm kiếm thêm chút tiền bồi thường. Xuân lại gần lão.
– Chú có sao không tụi cháu xin lỗi chú có bị gì không.
– Ôi cái chân của tôi nó đâu quá… Lão giả vờ rên rỉ.
Nhìn thấy lão ốm yếu, quần áo lem luốc, tóc tay bù xù Xuân cảm thấy có gì đó tội lỗi, Xuân gọi Hương lại:
– Lại đây phụ tao một tay với.
Lão ngước mặt lên nhìn trước mặt lão là một cô gái xinh đẹp nhất mà lão từng thấy, đôi chân trắng nõn đang ngồi trước mặt lão, cặp áo ngực trắng hiện lên sau lớp áo sơ mi mỏng mà con bé đang mặc làm lão phút chốc trở nên rạo rực. Lão nhìn thấy cái thẻ trước ngực ghi tên Yến Xuân, lão liền nghĩ tới câu chuyện tối qua mà gã Nam đã kể với lão.
Thì ra đây là con bé trên xe bus với nó. Con bé đẹp như thế này bảo gã Nam không mê sao được Đang suy nghĩ vu vơ bỗng nhiên Hương ngồi xuống trước mặt lão. Đôi chân trắng phễu cùng với cặp mông to tròn đang hiện lên trước mặt gã, chiếc quần thun cụt ngủn với dáng ngồi chồm hổm của Hương vô tình lộ ra vùng tam giác đầy đặn nhỏ xíu ẩn bên trong lớp quần bó sát đó, ôi đã hơn 20 năm lão chưa gần gũi phụ nữ bây giờ xuất hiện hai mỹ nhân ngay trước mặt của lão. Lão cảm thấy nứng chưa từng thấy, con cặċ trong quần lão như muốn nổ tung. Lão ngước mặt lên nhìn cô gái, một gương mặt ngây thơ theo kiểu nét đẹp ngây dễ thương tuổi teen bây giờ.
– Chú có sao không chú… – Hương thánh thót hỏi.
Trong đầu lão bỗng nảy sinh ý nghĩ đen tối.
– Ôi cái chân của tôi chắc nó bị trật khớp rồi làm sao tôi về được đây, nhà tôi nghèo lắm mấy người đề cho tôi đi… – Lão giả vờ rên rỉ như bị thiệt vậy.
Để lại một bình luận