– Ủa? Ông xã. Anh đứng đợi em có lâu không? Sao anh không vô đó cùng em?
– … “Phi Vũ”…
– Anh nè! Trong đó thật thoải mái lắm đó. Hi Hi Hi…
– … “Phi Vũ” gật đầu…
– Em tắm hơi lâu chút! Nhưng anh vẫn đợi em nãy giờ phải không ạ? Hi Hi Hi…
– Ơ… cũng không có gì đâu em. Chỉ là…
Phi Vũ thấy vợ mình hỏi nãy giờ nên cũng lên tiếng một câu lấp lửng cho có lệ, bởi anh không muốn xa người vợ xinh đẹp trẻ măng này, nên anh… không biết mở lời làm sao. Thảo Vy thì cười mũm mĩm với chồng, cô cứ làm duyên chọc cho chồng đẹp trai của mình cười, bởi cô đâu biết rằng Phi Vũ không vui là vì… sắp phải rời xa cô. Thảo Vy hồn nhiên cười tươi khoe với chồng:
– Anh nè! Da của em trở nên mịn màng hơn rồi nà! Đúng là tắm suối nước nóng tốt thật anh ha?
– … “Phi Vũ” gật đầu…
– Nhiệt độ vô cùng hoàn hảo tốt cho làn da phụ nữ lắm anh ạ! Hi Hi Hi…
– Là vậy sao em…
– Hi Hi… Dzạ đúng vậy rồi anh. Đây đúng là kỳ nghỉ tuyệt vời anh ha? Hi Hi Hi…
– Vậy thì tuyệt quá rồi. Anh thấy em vui thì anh cũng vui.
– Anh nói cũng vui cùng em nhưng sao khuôn mặt bí xị vậy nè chồng yêu? UM… chu choa! Hi Hi Hi…
– Ơ, ưm… sao em… lại…
Thảo Vy ghẹo chồng mình xong thì cô đưa bàn tay nựng vào gò má của Phi Vũ làm cho anh ta chới với, cô chúm chím đôi môi đỏ rồi sau đó nhe hàm răng trắng như ngà voi ra cười với chồng, nhưng cô tắt hẳn nụ cười vì câu nói của Phi Vũ:
– Thảo Vy, anh xin lỗi em!
– Sao vậy anh? Anh có lỗi lầm gì đâu…
– … [Phi Vũ – Thảo Vy] im lặng…
– Thực ra… vì có công việc gấp, nên anh… nên anh phải về lại Tokyo rồi em à.
– Như vậy thì… có sao đâu. Vợ chồng mình cũng về lại đó mà anh.
– Anh đã nói với họ suốt bao nhiêu lần là vợ chồng mình đang ở suối nước nóng, nhưng anh phải quay về lại nơi đó để họp và ký kết hợp đồng. Xin lỗi em nhé!
Thảo Vy bây giờ không còn nở nụ cười trên đôi môi thắm nữa, cô cũng buồn rười rượi theo Phi Vũ chồng cô, bởi đây là kỳ nghỉ mà hai vợ chồng cô đều mong đợi nhất nhưng mà… lại trở nên hụt hẫng. Cô nói:
– Vậy vợ chồng mình cùng về lại nơi đó anh nha?
– Ưm, không cần đâu em, anh về lại một mình cũng được, xong việc rồi thì anh lại đây đón em về mà. Bởi hiếm mới có dịp em tới đây tắm suối nước nóng cơ mà! Em cứ từ từ mà tận hưởng đi nha!
– Ơ, cái anh này! Không có chồng ở đây thì em ở lại đây có ý nghĩa gì nữa? Chứ ở đó từ từ tận hưởng cái gì? Haizz…
Thảo Vy giận tím môi vì câu nói ngốc nghếch của chồng mình, cô chúm chím rồi lại bặm môi và cắn môi dưới trong hư vô mà nhìn thẳng vào ánh mắt của chồng. Cô nói:
– Nhưng mà chỉ có một mình ênh em ở lại… chồng không sợ người khác ức hiếp vợ hay sao…
– Em không cần về chung với anh đâu, vì như vậy thì đáng tiếc lắm!
– Đúng là đáng tiếc thật! Nhưng mà không có chồng bên cạnh, em… sợ lắm…
– Không sao đâu em! Ở đây anh thấy an ninh cũng tốt mà!
– Nhưng mà em… sợ… Ơ haizz…
“Đúng là chồng em là chàng ngốc thật mà! Người ta sợ là sợ vụ kia chứ đâu phải sợ vụ an ninh này nọ đâu! Chồng ơi là chồng…”
– Đúng là một mình em ở lại anh cũng thấy đáng tiếc nhưng mà… công việc biết sao bây giờ?
– Em biết là vậy! Nhưng có một mình em ở lại thì em cảm thấy sợ, nếu có chuyện gì xảy ra thì em cũng không biết phải làm sao?
– Chuyện này anh cũng thấy đáng tiếc…
Thảo Vy gào thét lên:
– ĐÁNG TIẾC! ĐÁNG TIẾC… Vậy sao anh còn để em ở lại đây một mình… Em ghét anh…
– Ơ, này em! Thảo Vy ơi! Em đi đâu vậy? Đừng có chạy nhanh sẽ vấp té đó…
– Anh đừng quan tâm em nữa? Kệ em té đi… Hic Hic…
Thảo Vy nói xong thì cô chạy một mạch vô trong phòng với bộ dạng mắc cười, bởi bộ đồ cô ấy đang mặc trên người là bộ Kimono nên khi chạy hai chân cô nó chúm lại nhìn thấy ngồ ngộ quá. Thế nhưng không hiểu sao Thảo Vy không chạy tiếp nữa khi mà đã đến cánh cửa thì cô quay lại chạy ra chỗ Phi Vũ chồng mình đang đứng, cồ òa khóc rồi nhào tới ôm hôn anh ấy cuồng nhiệt. Cô nói:
– Híc híc… Em xin lỗi! Em không cố ý lớn tiếng với anh đâu!
– Không sao! Không sao đâu mà! Em mít ướt quá đó nha! Hi Hi…
– Ơ, anh… anh ghẹo em… Hi Hi Hi…
– … “…”…
– Em nè! Không biết bao giờ thì mới có dịp tới đây nữa, hiếm có cơ hội này nên em tận hưởng một mình đi, xong việc thì anh sẽ đến đón em về.
– Anh nói thật không?
– Anh nói thật mà! Để lần sau nếu có cơ hội thì mình cùng đi với nhau em nhé!
– Dzạ! Vậy em biết rồi. Chứ bây giờ còn có cách nào khác nữa?
– Vậy thì anh quay trở lại Tokyo đây! Tối ngủ thì em nhớ khóa cửa nha? Hi Hi…
– Dzạ! Anh đi bình an ạ! Hi Hi Hi…
Thảo Vy nói lời từ biệt tạm thời vợ chồng xa nhau xong thì cô quay trở vô phòng, cô dùng cơm một mình với không gian yên tĩnh như kiểu “Chỉ có mình ta với ta thôi”. Thời gian dùng cơm buổi chiều đã hết rồi tiếp đến là cái màng đêm bao phủ nó cũng đến, căn phòng lúc này đã được bật đèn mờ ảo để sắp chìm vào trong giấc ngủ, cô ấy lấy một tấm nệm bông nhỏ để lót dưới nền và một chiếc mền để đắp lên ngang ngực. Cô thầm nghĩ:
“Hiếm có dịp tốt vợ chồng được gần gũi bên nhau nhưng chồng mình lại bỏ đi vì công việc, bây giờ đành ngủ một mình với căn phòng vắng lặng này mà thôi. Mặc dù, cũng không còn cách nào khác. Nhưng… lúc nào anh ấy cũng bận rộn với công việc, lo toan cho cuộc sống của gia đình và xã hội, bởi không có những người như anh thì làm sao người ta có công ăn việc làm. Tôi cứ nghĩ hôm nay anh ấy được nghỉ ngơi, được tận hưởng cái cảm xúc của cơ thể tôi, bởi ngày mà tôi mong đợi từ rất là lâu… lâu lắm rồi. Nhưng cái hình bóng lõa lồ của anh da đen sao mà nó cứ len lén vào trong đầu mình thế này, con cu của anh ấy to và dài quá. Đúng rồi, mình cũng không nhớ là lần quan hệ gần nhất với chồng bao lâu nữa rồi. Cái chuyện đó, chuyện ái ân giường chiếu, nó bao lâu rồi nhỉ? Mình thấy nứng và thèm yêu quá! Nhưng… chắc không thể thủ dâm vào lúc này đâu nhi…”
Phần 5
[Thảo Vy] thủ dâm:
Bên trong phòng ngủ thì Thảo Vy đang tự đắn đo suy nghĩ có nên thủ dâm vào lúc này hay không khi mà có anh da đen ở phòng bên cạnh, còn bên ngoài sân nhà trọ thì có ánh trăng đêm hè nó to lớn và sáng giữa đêm khuya chiếu từ trên trời cao phũ xuống đất, và làm cảnh tượng thêm huyền bí lãng mạn đêm thanh vắng. Cô ấy chớp đôi mắt bồ câu hai mí cong của mình từng đợt ngắn, cô dõi mắt nhìn về phía phòng anh đen xem động tĩnh thế nào, không biết anh ta đã chìm vào trong giấc ngủ hay chưa mà sao nó yên lặng quá. Thảo Vy lúc này bức rức khó tả, cô cứ cựa quậy thân người liên tục vì nứng lúc giữa đêm, bởi cô thường có thói quen như vậy từ lâu lắm rồi, từ khi cô mới bắt đầu có bạn trai và cũng chính thằng bạn trai người Nhật đó nó đã hại đời con gái của cô, rồi cho cô học những thứ tệ hại bệnh hoạn truyền nhiễm từ phim đen cho tới những ham muốn tiềm ẩn mà tên người Nhật mang lại. Cô suy nghĩ một mình:
“Mặc dù cũng không còn cách nào khác nhưng mà… mình thấy ngứa ngáy quá! Còn Phi Vũ chồng mình thì lúc nào anh ấy cũng bận rộn với công việc, tôi cứ nghĩ đêm hôm nay anh được nghỉ ngơi và ngủ chung cùng tôi nhưng… không được. Khi còn bên “Bê – tô – na – mư” thì chúng tôi ngủ chung với nhau thường xuyên, bởi ban ngày thì anh ấy đi làm đến chiều thì lại về nhà rồi, lúc đó vợ chồng quây quần bên nhau vui cười rộn rã, thế mà hôm nay… nói là đi du lịch cùng nhau nhưng chồng với vợ thì lại xa cách mỗi người một nơi. Ơ… Haizz…”
Thảo Vy thở dài ngán ngẫm sự đời đúng là “Nói trước thì bước không qua”, nhưng khi trong con người ta lúc cô đơn thì hay mơ mộng hảo huyền, hay suy nghĩ về tình dục ngoài luồng mà cô ấy thì cũng nằm trong số đó, thế nên…
“Ôi, sao mình không quên được hình ảnh của anh Mỹ đen này thế nhỉ? Cái hình ảnh trần truồng khi nằm ngủ của anh ta, nó cứ ám ảnh mình thế này, đặc biệt là cái khúc thịt to lớn kia, nó… ơ haizz… Thảo Vy ơi! Mày điên rồi sao…”
Thảo Vy gạt bỏ suy nghĩ đó nhưng không được, bởi lúc này đây cơ thể của cô rất ham muốn đòi hỏi, chúng muốn được làm tình…
“Đúng rồi, lần cuối cùng vợ chồng làm chuyện đó… là từ khi nào vậy nhỉ? Sao lại quên mất… không nhớ nổi.”
Thảo Vy nhìn hướng cặp mắt lên trên trần nhà, cô buồn bã vì cô đơn, và một phần cũng vì thiếu thốn cảnh ái ân nên ánh mắt của cô nó cứ nhìn đăm chiêu không định được phương hướng. Cô đảo mắt ngó mong lung, rồi cô nghe tiếng động của bước chân anh da đen nó càng lúc càng gần bên vách ngăn của cánh cửa lùa, cái bóng đen to lớn nó hiện lên trên nền cửa giấy trắng. Thảo Vy ngước mặt nhìn về cái hình bóng đen ấy để thăm dò như thế nào, và sự cảnh ra làm sao mà giữa đêm anh ta lại hành động như vậy với mình. Cô ấy đang thơ ngây nghĩ ngợi về hành động đó thì anh ta kéo cánh cửa lùa ra và lú đầu qua mà nói nhỏ nhẹ:
– Oh! Anh xin lỗi! Đêm hè nóng nực quá nên bây giờ anh phải đi tắm, anh sẽ cố gắng làm sao ít phát ra tiếng động nhất có thể, vậy nên em cứ tự nhiên mà ngủ nha! Anh cũng sẽ thật yên lặng khi trở về, được chứ?
– Vâng!
Thảo Vy mắc cỡ và cũng hơi khó hiểu hành động của anh ta, bởi có quen biết gì nhau đâu mà lại nói với cô ấy những lời như vậy, nên Thảo Vy kéo chiếc mền nên che ngang miệng mình và cũng dùng mấy ngón tay mà se làm nhăn nheo một gốc mền đó như ái ngại. Hai gò má của Thảo Vy đỏ bừng vì e thẹn, đôi mắt thì ngây dại vì đang muốn đòi yêu, nên khi cô nghe giọng nói của anh đen thì cô thêm hưng phấn vì trong phòng cô lúc này đang lan tỏa mùi hương của giống đực, mùi hương của người đàn ông nên khiến cơ thể cô ấy râm ran hơn. Những cử chỉ của Thảo Vy đã không qua mắt được anh Mỹ đen gốc phi châu này, bởi anh đã từng làm tình với rất nhiều phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ đã có chồng nhưng thiếu thốn cảnh ái ân giường chiếu. Anh ta nói chuyện với Thảo Vy nhưng cái miệng thì lại cười đểu, do cô ấy không có nhìn đối diện thường xuyên với anh ta nên cô không biết và cũng chẳng có quan tâm gì. Khi hắn biết Thảo Vy nằm ngủ có một mình trong phòng thì trong lòng vui sướng mừng rỡ, anh ta dò xét:
– Em nè! Chồng em đâu rồi?
– Vì có việc gấp nên anh ấy phải về rồi ạ!
Thảo Vy bỡ ngỡ với câu hỏi của anh đen nên luốn cuốn bật người ngồi dậy và nhìn anh ta mà trả lời, còn anh đen thấy vui nên hỏi tiếp:
– Vậy chồng em về lại “Bê – tô – na – mư” sao?
– Ơ, dạ không ạ! Chồng em chỉ về lại Tokyo thôi…
– Oh! Thì ra là vậy…
Bây giờ anh da đen biết 100% là không có Phi Vũ chồng của cô ở bên cạnh thì anh ta bắt đầu hỏi hang quan tâm đường mật, bởi “Mật ngọt chết ruồi” mà!
– Không có chồng bên cạnh nên em buồn sao?
– … “Thảo Vy im lặng gật đầu”…
– Vậy anh đi tắm đây! Khi anh trở về anh sẽ thật khẽ và thật là yên lặng nha! Được chứ! Hi Hi Hi…
– … “Thảo Vy im lặng gật đầu”…
– Thôi được rồi, chúc em ngủ ngon! Hi Hi…
Lúc này thì Thảo Vy mới bắt đầu thấy nhẹ nhỏm cả người và kèm cả sự thích thú nữa, bởi cô ấy thấy anh đen cũng khá tốt tính và lịch sự, sau này không biết thế nào nhưng hiện tại thì cái sự ga – lăng của anh ta đã động lại chút xíu gì đó trong tâm tư của Thảo Vy. Khi bóng hình anh đen khuất dần sau khi cánh cửa được kéo lại cũng là lúc Thảo Vy từ từ mà khơi nguồn đam mê sự tế nhị của cá nhân mình, cô nhoẻn miệng cười xinh, ánh mắt thì bắt đầu lóe sáng lên trông rõ rệt với ý nghĩ mình muốn. Để cho an tâm hơn nên cô mới bật người đứng lên rồi đi đến bên vách ngăn cánh cửa lùa, cô rón rén chậm rãi đưa bàn tay vịn vào cái nắm cửa, chân tay của cô thì run rẩy bởi hành động của mình lúc này khi có ý muốn dò xét phòng của anh đen. Thảo Vy kéo cánh cửa lùa sang một bên thì đập vào mắt của cô là một cảnh tượng rùng rợn đang phơi bày, những tấm giấy trắng được vò cục lại thành nhúm tròn nó nằm rải rác khắp phòng anh đen nơi mà anh ta thường nằm ngủ. Thảo Vy bây giờ mới cảm thấy choáng thật sự, bởi những mảnh giấy trắng vỡ vụn được vo thành nhúm tròn là chúng đang lau vết tinh dịch của anh đen, tuy cô ấy chưa qua đến tận nơi nhưng với người từng trải thì cô biết đó là thứ gì, Thảo Vy thầm nghĩ:
“Anh ta mới vừa thủ dâm xong nên vết nước vẫn còn trên mảnh giấy trắng, hèn chi mà đi tắm lúc giữa đêm khuya. Anh này chắc cũng thuộc loại thứ dữ rồi đây! Chắc anh ta cũng nứng đêm giống như… mình vậy! Haizz…”
Thảo Vy lắc đầu ngao ngán rồi kéo cánh cửa lùa khép kín lại nhưng không có khóa, chắc cô đã quên đi lời dặn dò của Phi Vũ chồng mình lúc buổi chiều, nên cô như trao tặng cho anh da đen phòng bên thêm cơ hội tấn công hay khám phá cơ thể của mình chăng? Thảo Vy đi lại chỗ mình lúc nãy nằm ngủ mà ngồi xuống, cô đưa bàn tay phải của mình vô bẹn rồi trượt xuống trượt lên từ giữa hai đầu gối tới chỗ mu bướm, cô rên nhẹ thở dài và ngồi chéo chân hơi lắc lẻo eo với bờ mông. Sau đó cô ấy mới từ từ tách hai đùi của mình ra mà lòn tay vào trong, bàn tay còn lại thì cô xoa bóp nắn nót hai bầu ngực bên ngoài lớp áo Kimono, cô cũng đồng thời hướng mắt nhìn xuống bàn tay đang lòn vô trong bẹn của mình đầy ngây dại. Thảo Vy bắt đầu vén vạt áo Kimono sang một bên để lú lồ lộ một phần đùi trắng nõn nà, cô lấy bàn tay phải vuốt tới vuốt lui trên cái đùi ấy… một làn da thật là mịn.
Để lại một bình luận