Phần 1
Thảo Vy cùng chồng tìm nhà trọ:
Hai vợ chồng vừa mới sang Nhật để tham quan du lịch, họ muốn trải nghiệm cuộc sống bên xứ sở “Hoa Anh Đào” này thế nào và phong cảnh ra làm sao. Thảo Vy cùng chồng tay nắm tay nhau dìu dắt nhau đi dạo trên con đường thật là tình tứ, cô cũng có từng sống ở đây vài năm khi còn du học nên tiếng Nhật của cô của khá là chuẩn, còn chồng cô thì khỏi phải bàn cãi rồi, bởi anh ta đang làm cho một công ty liên doanh của Nhật bản mà nên anh nói thông thạo tiếng người bản địa nơi này lắm.
Thảo Vy nắm tay chồng, câu tay anh ấy vô trong cái bầu ngực to tròn của mình như thể mượn cánh tay anh làm điểm tựa cho thớ thịt của cơ ngực khỏi nhúng nhảy khi mà cô bước đi. Khuôn mặt xinh đẹp của Thảo Vy rất là mê hồn say đắm lòng người nếu ai mà thấy thì bảo đảm sẽ nhớ mãi không thôi. Thảo Vy diện một bộ váy liền thân màu đỏ, chân váy thì ngắn nằm giữa đùi và bướm non, đôi chân thì dài tha thướt kèm với làn da trắng nõn không tì vết. Cô mang cho mình một đôi giày dây lưới màu đen, trên vai là một cái túi xách màu hồng phấn trông thật là quyến rũ.
Chồng của Thảo Vy thì cũng khá là bảnh trai thuộc dạng xì – teen, tuy anh lớn tuổi hơn cô rất nhiều nhưng ai nhìn vào thì cũng rất xứng lứa vừa đôi, bởi phong cách của anh ăn mặc nó trẻ trung, quần jean áo thun, giày thể thao mang phong cách hơi bụi mà con gái thời nay họ rất thích. Anh thì cầm một chiếc vali to đùng màu đỏ, trên lối đi của họ thì có những tán lá cây xanh ven hai bên đường che mát, còn ở phía dưới là một con kênh nhỏ có đá nhô lên lởm chởm, nước thì chảy không có mạnh lắm chắc tại hiện là mùa khô.
Hai vợ chồng đi dạo một chút thì cũng mỏi chân nên quyết định dừng lại nghỉ mệt tại một băng ghế đá bên đường, hai người nói chuyện vui cười hồn nhiên như hồi còn mới quen và yêu nhau. Thảo Vy thì vui sướng nhất, bởi cô rất muốn được gần gũi chồng mình, nên cô luôn câu tay anh để vô bầu ngực của cô hoài chứ không muốn thả ra, cô làm nũng và cạ cái bầu ngực mịn màng của mình ma sát với tay của chồng nhiều hơn, mong sao chồng cô hiểu tam lý của vợ muốn nghĩ gì. Họ tình tứ bên nhau như chốn không người, mà thật là ở đây xung quanh không có một người nào luôn cho dù có rất nhiều căn nhà bên kia, cũng may mắn cho họ là ở bên Nhật này ít có “Du túp bơ”, “Tít tóc dơ”, “Phây búc dơ”… nên rất yên tâm, chứ có mấy cha nội đó mà tung hoành bên đây thì coi như bị tung lên mạng xã hội bêu xấu rồi còn đâu. Thảo Vy ngồi xuống ghế đá, cô để bàn tay của chồng mình trên đùi, cô mũm mĩm miệng cười tươi rạng ngời như hoa khoe sắc thắm, cô chớp chớp đôi mắt bồ câu nói với anh chồng:
– Chồng nè! Sao bên này ít người qua lại quá anh hé?
– Uhm! Vì ban ngày nên người dân bản địa họ đi làm cả rồi, chắc ban đêm thì họ sẽ túa ra như bầy ông vỡ tổ mà thôi. Ha Ha Ha…
– Ơ, cái anh này, ghét quá đi ah! Hi Hi Hi…
Thảo Vy bị chồng mình ghẹo thì trách móc yêu anh ấy, cô hơi khép cái đôi chân của mình lại để che bớt cái quần lót mỏng màu hồng phấn bên trong, tuy ở đây không có ai ngoài chồng mình nhưng cô vẫn đề phòng vì sợ bị quay lén hay theo dõi, do bên này toàn là dân bệnh hoạn không à, thấy vẻ bề ngoài mặc “Com lê cà vạt” chứ vẻ bên trong thì xấu xa vô cùng. Thảo Vy mỉm cười nói:
– Chồng nè! Đã lâu rồi em không cùng đi du lịch với anh. Anh thấy vui không ạ? Hi Hi…
– Anh vui lắm! Anh đã đặt chỗ tại một nơi nhà trọ giá rẻ trên mạng rồi. Nếu đặt chỗ nào đắt hơn một chút thì sẽ tốt hơn nhỉ? Anh xin lỗi em vì chuyện đó nhé! Hi Hi…
– Ơ, không sao đâu anh. Miễn đi cùng anh là em vui lắm! Ở chỗ nào cũng được mà! Hi Hi…
Thảo Vy biết chồng mình luôn quan tâm yêu thương cô hết lòng nên cô không muốn anh phải lo lắng nghĩ ngợi mông lung, cô cười tươi rói với chồng rồi nói tiếp:
– Nè! Anh đừng có lo lắng việc này mà! Anh nhé! Hi Hi…
– Uhm! Em đã nói vậy… thì anh thấy mừng lắm.
– Chồng nè! Mong đợi tới suối nước nóng thật hé! Hi Hi…
– Uhm! Anh cũng mong đợi lắm, bởi vì nó rất tốt cho làn da của vợ anh thêm mịn màng mà! Hi Hi Hi…
– Hả?? Thật vậy sao anh? Hi Hi Hi…
– Anh nói thật mà! Bởi nước ở đó cũng vô cùng ấm áp nữa.
– Ôi, nghe chồng nói mà em vui thật đó! Hi Hi Hi…
Thảo Vy nghe chồng mình nói vậy thì rất là thích, bởi cô cũng muốn trải nghiệm một lần tắm suối nước nóng nó thế nào, có đúng như ngươi ta đồn thổi không hay là nói phét:
– Chồng nè! Đã lâu rồi mình mới có dịp đi suối nước nóng há? Hi Hi…
– Uhm! Đúng vậy!
– Tới đó rồi thì vợ chồng mình tắm chung thật nhiều hé? Hi Hi…
– Hả? Em nói gì cơ… Ưm… mà em nói cũng đúng. Tắm nhiều để giải tỏa mọi mệt mỏi trong người. Ha Ha Ha…
Thảo Vy sung sướng tự nhủ thầm:
“Kết hôn với nhau được hai năm, mặc dù chồng tôi lớn tuổi hơn tôi rất nhiều nhưng anh ấy luôn quan tâm tôi, giúp đỡ tôi rất là nhiều trong việc gia đình nữa, đặc biệt là anh là người đàn ông người chồng rất tốt bụng”.
Cô đang suy nghĩ thì nghe chồng mình nói:
– Đến đó rồi thì vợ chồng mình thật vui vẻ nhé!
– Đúng vậy ạ! Hiếm mới có cơ hội chúng mình gần gũi bên nhau thế này mà! Hi Hi Hi…
– Vậy thì mình đi thôi em nhé!
– Dạ vâng ạ! Mình đi thôi! Hi Hi Hi…
– Em ơi! Đi thôi nào. Ha Ha Ha…
– Anh ơi! Đi thôi. Hi Hi Hi…
Hai người họ trao từng lời cho nhau xong thì cả hai cùng đứng vậy đi tìm nhà trọ giá rẻ nơi mà chồng Thảo Vy đặt trên mạng, họ vui cười nhìn thấy thật là hạnh phúc biết bao, tay nắm tay nhau nhưng… cuộc đời mà, nó đâu như ai nghĩ được cái chữ ngờ, biết được cái chữ ngu bao giờ. Thảo Vy thì vui lắm nên mặt mài cười tươi như hoa anh đào nở vào mùa xuân của đất nước Nhật Bản vậy, chỉ tiếc là bây giờ nó mới có mùa hè à nên nóng nực, bởi thế hai vợ chồng mới đi du lịch để tránh cái nắng nóng của mùa hè mà tìm suối nước nóng. Đôi chân trần thon thả của Thảo Vy nó trắng tinh không một vết thẹo, nó nổi trội hơn khi mà lúc này cô ấy đang diện một bộ váy ngắn liền thân màu đỏ rực, nên mỗi khi ai nhìn thấy thì dù muốn hay không cũng ngoái lại nhìn một lần cho đã cơn thèm gái nếu là đàn ông, còn đàn bà con gái thì họ bất chước để học hỏi mà làm theo cái gu thời trang này. Thảo Vy thầm nghĩ:
“Do chồng tôi lúc nào cũng bận rộn công việc, nên chúng tôi hiếm có được cơ hội để thư giãn cùng nhau, vì vậy nên nhân chuyến tham quan du lịch sau một thời gian dài mong đợi làm cho tôi cảm thấy vô cùng mong chờ cái ngày này… ngày mà vợ chồng tôi được ở bên nhau”.
Trên những con đường lối đi mà hai vợ chồng đi qua đều rợp bóng cây xanh mát rười rượi, có chỗ thì người ta nuôi cá rất nhiều, đặc biệt là những đàn cá Koi nó bơi lượn tung tăng vẫy đuôi men theo dòng nước. Còn có chỗ thì người dân họ nuôi chim bồ câu, những con chim ú na ú nần nó bay trên không trung, trong đó có những con chim thì đi trên mặt đường nhựa, chúng chi chít đi theo vợ chồng Thảo Vy như có vẻ để xin ăn. Ở vùng này xe ô tô thì rất là thưa thớt chứ không đông nghẹt như ở Tokyo, bởi đây là vùng nông thôn vùng đồi núi nên người dân ít có đi lại nhiều chuyện bà tám mày tao chi tớ nên rất là yên bình.
Đôi vợ chồng son trẻ đi được một đoạn nữa thì cũng đến được cái nơi nhà trọ mà chồng Thảo Vy đặt trước ở trên mạng, cái ngôi nhà cũng khá là rộng rãi, những căn phòng thì nó nối liền nhau một mạch không biết đâu là điểm cuối nên khiến cho cô vợ trẻ khá lo âu. Khi chồng Thảo Vy vào trong thì bắt gặp một anh nhân viên làm thuê cho nhà trọ này, anh ta đang cầm trên tay một cây chổi định đuổi đánh anh ý lộn định quét tiếp sân nhà thì dừng lại, anh nhân viên chào hỏi:
– Kính chào quý khách! Rất vui được đón tiếp ạ!
– Oh! Vợ chồng tôi cũng rất mong đợi ạ!
Chồng Thảo Vy khi nghe anh nhân viên nhà trọ chào hỏi mình lịch sự thì anh cũng lịch sự mà đáp lại, còn Thảo Vy cô ấy không hiểu sao? Cô ta cứ nhoẻn miệng cười rồi nhìn xung quanh dao dát khắp căn nhà trọ này, chồng cô thấy vậy thì mới bắt chuyện tiếp với anh nhân viên:
– Oh! Xin lỗi! Tôi là Phi Vũ, người đã đặt chỗ trước ạ!
– Dzạ! Có phải hai người là vợ chồng [Phi Vũ – Thảo Vy] đã đặt chỗ trước ở đây đúng không ạ? Cảm ơn quý khách rất nhiều đã tin tưởng nơi ở của chúng tôi.
Anh nhân viên lễ phép cúi đầu chào hỏi vợ chồng [Phi Vũ – Thảo Vy] một cách ân cần, hay chỉ là phong tục tập quán của người Nhật, bởi có nhiều người Nhật họ màu mè hoa lá bên ngoài chứ bên trong thì họ đang gượng ép như vậy mà thôi. Anh chồng thì thấy cử chỉ như vậy của anh nhân viên thì cũng không phàn nàn gì nhiều, bởi nhập gia thì tùy tục mà. Anh nhân viên hướng dẫn tiếp:
– Dzạ! Tôi sẽ đưa quý khách về phòng ngay đây ạ?
– Oh! Nhà trọ có vẻ đẹp thật ha!
Phi Vũ chồng của Thảo Vy nhón chân nhìn dáo dác xung quanh căn nhà rồi lên tiếng khen, mặc dù thì anh chưa biết bên trong thế nào nữa. Bởi trên mạng thì anh thấy cũng được đó, nó cũng vừa với túi tiền, nhưng lỡ đâu họ “treo đầu dê bán thịt chó” thì sao, vẻ hào nhoáng thì Ok nhưng bên trong thì vô mới biết. Phi Vũ nói lời cởi mở:
– Oh! Nhà đẹp… mà giá cũng rất rẻ nữa.
– Vâng! Cảm ơn quý khách đã nhận xét đúng ạ!
Anh nhân viên thấy chồng của Thảo Vy khen ngợi thì anh ta hí hửng lên nói thầm:
“Cha nội này chắc là xứ khác tới đây rồi, nên không biết nhà trọ này đã thường xảy ra chuyện rùm beng ngoại tình lén lút. Chứ ông ta biết thì… Haizz… thôi thì ai xui nấy chịu, mình chỉ là nhân viên thôi”.
– Bây giờ xin mời hai vợ chồng đi theo tôi nhé!
– Oh! Vâng!
Nói xong thì cả ba người, hai nam một nữ cùng đi vào trong căn phòng. Trước cửa căn phòng thì có một cây “Tùng la hán” cổ thụ hàng trăm năm, nó tạo dáng như một con rồng đang uốn lượn đi mây về gió nhìn thấy thật phi thường. Anh nhân viên kéo cánh cửa kính ra thì bên trong nó mát lành lạnh phả hơi ra ngoài, Thảo Vy thì thấy bắt đầu thích thú yêu mến cái nơi này, bởi cô rất thích nơi nào nó vừa có cảnh đẹp nhưng cũng vừa thoáng mát thanh đạm.
Phần 2
Thảo Vy – Lần đầu thấy con cu bự:
– Tới rồi, tới rồi! Mời quý khách vào trong ạ?
– Vâng! Wow! Bên trong cũng gọn gàng ngăn nắp quá nhỉ!
Phi Vũ nói lời khen ngợi cho căn phòng, anh sau đó cũng tới cái bàn rồi quỳ gối theo anh nhân viên hướng dẫn, bởi nơi đây họ không có ghế mà chỉ có cái bàn, với lại phong tục của Nhật thì họ đều như vậy. Anh nhân viên rót trà vào cái ly mời Phi Vũ và Thảo Vy uống cho đỡ khát, nhưng Thảo Vy thì cô ấy chưa có quỳ xuống mà chỉ có chồng mình Phi Vũ quỳ mà thôi. Cô nhìn ngó láo ngó liên xung quanh, miệng thì chúm chím cười duyên mũm mĩm, rồi cô đi dạo xung quanh căn phòng, nhưng nghĩ thế nào thì cô lại ngồi kiểu quỳ xuống để đón nhận ly trà anh nhân viên mời mình cho có phép lịch sự. Cô nói cười với chồng mình:
– Phòng này cũng đẹp nhỉ, anh nha? Hi Hi Hi…
– Uhm! Đẹp lắm em hé! Ha Ha Ha…
Thảo Vy nói xong thì cô ấy ngồi quỳ sang một bên, phía trước là đối diện với chồng mình ngăn cách bởi một cái bàn nhỏ thấp chủm, còn ở giữa nhưng ở phía đầu cái bàn nhỏ ấy là anh nhân viên, anh ta đang ân cần gót từng ly trà nhưng chưa thấy vợ chồng Thảo Vy nhận lấy. Anh chồng thì không quen quỳ nên mới ngồi kiểu xếp bằng, còn Thảo Vy thì ngồi kiểu chéo chân sang một bên, kiểu mà đàn bà con gái hay ngồi á. Anh nhân viên đưa ly trà cho chồng Thảo Vy trước kèm theo lời nói:
– Cảm ơn quý khách đã đường xa tới đây nạp mạng…
– … Sao… Anh nói gì cơ…
– … Oh! Không… Ý lộn… là… đúng nơi nhất ạ! Hi Hi…
Vợ chồng [Phi Vũ – Thảo Vy] một phen hú vía với câu nói của anh nhân viên, nhưng sau đó thì cả hai đều bình tâm trở lại vì anh nhân viên nói nhầm, nên anh chồng đáp lại:
– Dzạ không! Chúng tôi cũng cảm ơn anh rất nhiều vì sự tiếp đón.
– Oh! Không có gì, vì đây là trách nhiệm của nhân viên như tôi mà! Nào, mời quý khách dùng trà.
– Vâng! Cảm ơn…
– Nếu cần gì thì hai người xin hãy gọi cho tôi.
– Vâng! Vợ chồng tôi cũng cảm ơn anh.
– Oh! Vậy thì tôi xin phép ra ngoài làm tiếp công việc của mình nhé!
Cả ba người đều cúi đầu cảm ơn xong qua lại thì anh nhân viên đứng dậy đi ra ngoài, còn vợ chồng Thảo Vy thì ở lại cười nói rôm rả hồn nhiên như ở trong nhà của mình, cô thấy trong phòng bây giờ thì chỉ có mỗi cô với chồng nên cô ấy cũng thoải mái mà banh rộng chân mình, tách hai bên đùi ra rộng thêm một chút để đón làn gió mát thổi vào trong. Do lúc nãy có anh nhân viên ở đây nên Thảo Vy thấy không tiện nhưng thời điểm này là vô tư rồi, cô chuyển động hai bên đùi thon trắng nõn nà qua trái rồi qua phải, cô dùng bàn tay trái của mình đưa các ngón tay ấy lên vén mái tóc dài đen mượt sang một bên. Chồng của cô thì mỉm cười nhìn Thảo Vy, anh nở một nụ cười hiền “Hi Hi Hi”, anh nhìn người phụ nữ bên cạnh trước mặt mình một cách đầy trìu mến. Anh nói:
Để lại một bình luận