Phần 60
Quay trở lại chiến trận mấy người bị xà trận bao vây. Lúc này 4 người bên phe Bạch Ngọc Trân sức lực đại giảm. Thực tế không thể duy trì lâu thêm được nữa. Vừa hay lúc đó mấy người nghe tiếng nổ lớn ở phía ngoài xa đều kinh hãi ngẫn ngơ.
Bọn điều khiển rắn bị âm ba tiếng nổ làm cho kinh hoàng. Âm điệu điều khiển tự nhiên rối loạn. Điều này khiến đàn rắn đang hung hãn tấn công tới đột nhiên hàng ngũ náo loạn, cắn xé lẫn nhau nhìn rất kinh khiếp.
Lãnh sát thủ Đồ Kiến Thư nhận thấy cơ hội đã tới liền kêu lên một tiếng lớn dụng thân bay người lên thật cao phóng đi.
Ở bên dưới 3 người Bạch Ngọc Trân, Bạch Đồ Sư và Trịnh Giang Thiên cũng đồng loạt rời khỏi chỗ đứng bay bỗng lên cao tẩu thoát.
Tình huống bất ngờ quá mức khiến bọn người đang tổ chức bao vây dưới đất ngớ người kinh ngạc.
Sau cùng, có tiếng thét nổi lên rồi ùn ùn lũ rắn phóng theo 4 người kia.
Trong khi đó, 4 người vốn định chạy thoát ra ngoài. Ai ngờ khi họ đến gần lối xuất nhập trang viện thì lại thấy một trường tranh đấu hết sức khốc liệt.
Trong vòng đấu chiến, hai thân ảnh một đen một sặc sỡ xoay tròn vào nhau chưởng khí bao trùm.
Ở cạnh chiến trường là thân hình bất động của gã Mâu Sỹ Đạt đang chăm chăm nhìn vào cuộc chiến.
Lúc này Mâu Sỹ Đạt hận ả nữ nhân đang giao đấu với chủ nhân mình vô cùng. Gã mấy lần muốn nhảy vào đánh với Hàn Thiên Ma Nữ nhưng không tài nào thực hiện được vì 2 người bọn họ thân pháp lanh lẹ, chưởng xuất như lôi, cơ hồ không còn phân biệt được ai vào ai nữa.
Bạch Ngọc Trân đi lại bên Lãnh sát thủ Đồ Kiến Thư hỏi nhỏ:
– Sư thúc. Chúng ta nên làm gì ? Bọn người kia đang đuổi sắp đến nơi rồi.
Lãnh sát thủ vội nhìn ra sau thì thấy hàng đoàn rắn độc đang ào ào lao tới thì không khỏi rùng mình nhớ đến cuộc chiến vừa rồi. Bây giờ nếu để bọn rắn kia bao vây lần nữa thì chỉ có nước chết. Sức lực nào mà chịu cho nổi trước từng đợt từng đợt tấn công không biết bao giờ ngừng của bọn độc xà hung hãn kia.
Bạch Đồ Thư cũng chạy tới bên Lãnh sát thủ Đồ Kiến Thư nói:
– Sư đệ. Chúng ta nên rời khỏi đây ngay. Bọn rắn kia sắp đuổi tới nơi rồi. Chúng ta không chạy e rằng không kịp nữa.
Đồ Kiến Thư cũng gật đầu đồng tình. Y nhìn sang Trịnh Giang Thiên xem ý lão thế nào thì thấy khuôn mặt lão già này đã quá mệt mỏi, hầu như không thể kiên trì thêm nữa.
Đúng là trong số mấy người bọn họ, Trịnh Giang Thiên lớn tuổi hơn cả, lại có võ công yếu hơn hết. Vừa rồi, 4 người bị đàn rắn vây quanh phải cực lực thi triển thủ đoạn nên sức lực hao hụt rất lớn.
Trịnh Giang Thiên lớn tuổi hơn nên sức hồi phục cũng chậm hơn. Bây giờ 3 người kia ai ai cũng hồi lại được 7 thành rồi còn lão thì mới được có 5 thành so với lúc thường. Như vậy, nếu tình thế đột nhiên xảy đến thì Trịnh Giang Thiên sẽ gặp nguy hiểm nhất.
Lãnh sát Thủ Đồ Kiến Thư nhìn thấy thể trạng mệt mỏi của Trịnh Giang Thiên như thế thì không hỏi gì đến lão nữa, vội khoát tay ra hiệu cho mọi người thoát đi.
May mà nơi này vốn là chỗ cư ngụ của Trịnh Giang Thiên. Vì vậy, lão ta biết nhiều ngõ ngách có thể thoát ra ngoài rất dễ dàng. Thế là, mọi người mặc kệ trường tranh đấu dữ dội giữa Hàn Thiên Ma Nữ Lạc Hoàn và Miêu Thiên Tường kết cục ra sao. Bản thân bọn họ phải chạy trước đã cho an toàn.
Nói về Miêu Thiên Tường đánh nhau với Hàn Thiên Ma Nữ càng lâu lại càng kinh hãi. Lúc này, sau hơn 50 chiêu trôi qua, Miêu Thiên Tường mới thức ngộ một điều là võ công của bà ta không thể hơn được nữ nhân trẻ tuổi này.
Thế nhưng lúc này bà ta muốn sử dụng độc để tấn công đối phương cũng là vô ích. Hai người bây giờ tay chân linh hoạt, mỗi một đòn đánh đều nhanh nhẹn vô cùng, hoàn toàn không có động tác thừa. Với tình thế đó, Miêu Thiên Tường mà thò tay vào người lấy ám khí độc thì chẳng khác gì tự mình dâng nạp sinh mạng cho đối phương hạ thủ.
Hàn Thiên Ma Nữ cũng biết đối phương ác độc. Khẳng định dứt khoát sẽ tìm cơ hội phóng độc. Bởi vậy nàng ra sức tấn công ác liệt buộc đối phương phải hết dạ phòng thủ, không còn cơ hội nào để rảnh tay thi hành độc thủ.
Nhưng lúc này, do bọn 4 người bị bao vây đã chạy thoát ra ngoài. Vì lẽ đó, đàn rắn kia đuổi tới chỗ Hàn Thiên Ma Nữ Lạc Hoàn và Miêu Thiên Tường đánh nhau thì dừng lại.
Miêu Thiên Tường bị Hàn Thiên Ma Nữ quấn lấy không rời thì tức giận khôn tả. Bà tay bị dồn ép thì nổi giận vận hết công lực ra tay định một đòn hy sinh cùng với đối phương.
Hàn Thiên Ma Nữ thấy đối phương mỗi lúc một đông thì biết rằng hôm nay lành ít dữ nhiều. Lúc này, nàng lại thấy Miêu Thiên Tường vận dụng chưởng phong ra nhằm nàng đánh tới thì kinh hãi vội vàng đảo người né tránh.
Thế nhưng Miêu Thiên Tường một chiêu buộc đối phương rơi vào thế hạ phong đâu thể chần chờ liền đưa tay vào trong người lấy ra một trái cầu nhỏ phóng thẳng vào người đối thủ.
Hàn Thiên Ma Nữ một chiêu né tránh. Lập tức di động thân hình ra xa. Thế nhưng Miêu Thiên Tường hành động mau quá. Hàn Thiên Ma Nữ mới di động được gần 5 trượng thì quả cầu màu đen đã bắn tới người nàng rồi.
Hàn Thiên Ma Nữ đại kinh, vội vàng tung ra một quả cầu màu vàng. Đây chính là pháp khí liệt diễm lợi hại nhất do Đường chủ Hoả long đường Thất Tỏa Chân chế tạo thành.
Hai quả cầu một đen một vàng va chạm lẫn nhau trên không trung làm bừng lên một quầng lửa xanh lè.
Mùi độc khí bị lửa thiêu đột ngột bốc lên một mùi khó ngửi. Trong cảnh lửa cháy phía trên không trung liên tục bay ra những luồng khí đen cuồng cuộn.
Hàn Thiên Ma Nữ một mặt ném quả cầu vàng lên không trung ngăn chặn ám khí đối phương. Mặc khác nàng nhân cơ hội đó đảo người đi nhanh hết mức vượt ra phía ngoài hơn 10 trượng nữa.
Thế nhưng xui thay một cơn gió đêm bất thần thổi tới. Mùi khí độc từ ám khí cầu của Miêu Thiên Tường theo cơn gió bay vào mũi nàng khiến Hàn Thiên Ma Nữ cảm thấy choáng váng.
Hàn Thiên Ma Nữ hoảng sợ vội vàng phi thân ra ngoài trang chạy như bay biến. Lúc này, dù là tay cao thủ lợi hại như Miêu Thiên Tường cũng không cách nào đuổi kịp nàng rồi.
Tặc nhân đi rồi. Miêu Thiên Tường tức giận vô đối. Tự nhận thấy thất bại này chẳng khác gì cuộc thảm bại lần trước khi hai vợ chồng bà ta truy theo bọn người Ngọc Liên Hoa rồi bị Vân Linh đánh trọng thương.
Xảy đâu, từ phía trong khu vực trung tâm thân hình lão Tam hộ pháp Viên Thủ thần cửu đột ngột lao ra.
Miêu Thiên Tường kinh ngạc chưa kịp lên tiếng hỏi thì Viên Thủ Thần Cửu đã quát lên tức tối:
– Miêu các hạ. Các hạ phòng thủ thế nào mà địch nhân vào tận nơi biệt giam cứu người, còn giết mất hai thuộc hạ của ta thế ?
Miêu Thiên Tường nghe lão Tam hộ pháp nói thế thì chết điếng cả người. Bà ta nhìn khuôn mặt nhuốm màu tức giận của Viên Thủ Thần Cửu mà không biết trả lời ra sao.
Nhất thời trong lòng nổi lên một trời tức tối. Chỉ muốn lột da, xẻ thịt cái bọn gian nhân đã đột nhập vào đây vừa rồi.
Viên Thủ Thần Cửu nói xong, liền đưa mắt nhìn xung quanh. Lúc này, không cần nói cũng đủ biết nơi đây vừa xảy ra một trường ác đấu. Lại nữa, sau khi nhìn lại y phục xốc xếch và có nhiều chỗ rách của Miêu Thiên Tường thì lão cũng đoán ra bà ta vừa đụng trận với đối phương.
Viên Thủ Thần Cửu thở hắt ra một hơi tức quá tối nói lớn:
– Hừ ! Kẻ nào lại dám ngang nhiên vào đây quấy động lão phu thế này. Lại còn giết mất hai thủ hạ của lão phu nữa chứ. Thù này nhất định phải báo. Không thể để như vậy được.
Miêu Thiên Tường nghe lão ta nói thế thì cũng kinh ngạc ngẫn người. Lúc này bà mới nhớ đến lúc nãy lão già này đã nói có bọn địch nhân vào khu trung tâm cứu người và giết mất thuộc hạ của lão.
Thế nhưng, đi theo Viên thủ thần cửu chỉ có 2 tên trong Tam sát đồ phu thôi. Chẳng lẽ 2 tên này trong nội đêm nay đã bị địch nhân giết mất rồi ư ? Thật đúng là kinh nghi vô kể không hiểu địch nhân là thần thánh phương nào nào mà lợi hại như vậy.
Để lại một bình luận