Phần 3
Tôi và Vân chạm cốc rồi vừa thưởng thức các món ăn trên bàn vừa chuyện trò vui vẻ, chai rượu nho chưa hết hẳn, Vân đã mang chai khác ra để sẵn.
– Nhà có sẵn rượu nhỉ, em hay uống lắm sao?
– Thỉnh thoảng những lúc buồn thôi anh, nhưng có khi mình em cũng làm hết cả chai?
– Chắc là lúc đó nhớ đến chồng chứ gì?
– Làm gì có chồng đâu mà nhớ anh… Àh à… à… ý em là khi buồn vô cớ, buồn một mình đó anh. Mà lúc nãy anh thổi nến, anh ước điều gì vậy?
– Nói ra nó hết linh thì sao!
– Biết đâu nhiều khi nói cho em nghe, nó lại ứng nghiệm tới liền.
– Ưh! Thì tự nhiên ở bên cạnh em trong căn nhà ấm cúng này, anh bỗng ước một ngày nào đó mình cũng sẽ có một căn nhà, một người vợ và vợ sẽ đẻ cho mình mấy người con ngoan…
Nghe tôi nói ra cái ước nguyện nhỏ bé của mình, Vân bặm môi ra điều suy nghĩ nhưng không lộ ra điều gì, chỉ tiếp tục rót rượu mời tôi chạm cốc rồi khui chai rượu mới.
Uống đến lưng chai thứ 2, thấy hai gò má của Vân đỏ ửng lên, tôi liền hỏi:
– Em nghĩ gì mà đỏ hết mặt lên vậy? Hay là lại nổi hứng đó?
– Anh chỉ nghĩ oan cho em! Tự nhiên em nhớ đến ngày còn bé hay chơi trò cô dâu chú rể, hôm nay em muốn chơi trò: “Đi tìm cô dâu chú rể”. Anh nghĩ sao?
– Nhưng mà anh với em có ai còn bé nữa đâu?
– Thì mình chơi theo cách của người lớn!
– Ý em là…
– Bỏ ngay cái dâm ý của anh đi! Chơi theo cách này còn hay hơn nhiều. Bây giờ anh với em ngồi đối diện nhau, anh sẽ bịt mắt em lại, em cũng sẽ bịt mắt anh lại bằng tấm băng đô cài tóc của em. Hai người sẽ cầm lấy tay nhau, rồi anh tưởng tượng trước mặt anh là cô dâu trong ngày cưới của anh, và ngược lại em cũng sẽ tưởng tượng trước mặt em là chú rể mà em đã mơ ước được gắn bó. Sau đó chú rể sẽ ẵm cô dâu vào động phòng. Trong suốt thời gian động phòng mỗi người phải nói ít nhất là 3 câu có hàm ý gửi tới người mình đang tưởng tượng. Qua 3 câu nói đó, anh và em sẽ cố đoán xem nhân vật mà đối phương đang tưởng tượng đó là ai? Sau khi động phòng xong mới được mở mắt. Ai đoán được thì thắng, ai không đoán được thì thua. Ai thua phải đưa đón người thắng đi làm trong 1 tháng.
– Được rồi, anh thấy phần thắng chắc là nghiêng về em rồi. Nhưng thua em thì anh thua cả đời, anh vẫn vui.
– Vậy thì bắt đầu nha. Một, hai, ba…
Dùng hai tấm băng đô, tôi và Vân bịt mắt cho nhau. Vân để yên tay trong tay tôi như thầm gửi trọn tin tưởng và yêu thương đến người yêu dấu, đôi bàn tay run lên rồi nắm chặt lấy tay tôi.
Tôi nâng Vân đứng dậy, tìm môi trao nụ hôn nóng bỏng đầy khát dục và đam mê như lần đầu ăn trái cấm.
– Anh chờ giây phút này lâu lắm rồi, không lúc nào anh không nghĩ tới em, anh yêu em, em biết không?
– Anh biết không? Em yêu anh… em nhớ… em mong… em chờ… em đợi… em chờ, em đợi anh.
Vân vòng tay lên cổ cho tôi ẵm bổng lên, chân dò dẫm đi vào phòng ngủ. Khi đến được bên giường tôi đặt tay lên ngực Vân, cảm nhận rõ tim em đập như vỡ òa hạnh phúc ở bên trong. Từ từ tôi lần tay mở từng nút áo, rồi luồn tháo cả áo ngực thả xuống dưới chân, Vân cũng đưa tay cởi áo tôi ra, úp tay xoa xoa ngực rồi se se đầu vú của tôi.
Nhẹ nhàng dìu Vân nằm lên giường như chú rể dìu cô dâu trong giây phút trọng đại. Ôm Vân vào ngực, trìu mến vuốt ve từ mái tóc xuống bờ vai thon gầy, ghì chặt lấy em như sợ em vụt mất đi.
– Đừng bay đi em nhé, anh yêu em, anh yêu cả bờ vai gầy guộc này.
Vân thổn thức dụi đầu hôn trên ngực tôi, rồi bờ môi như tham lam hôn dần lên tìm bờ môi tôi gắn chặt.
Trong bóng tối, tôi uống từng hơi thở của Vân. Đưa tay đè lên ngực em, nơi bầu vú căng tròn săn chắc, những gai ốc gờn gợn nổi lên chung quanh cái núm vú đang cương cứng. Không dừng được tôi hôn lên đầu vú, liếm nhẹ rồi say sưa mút như trẻ thơ.
Người Vân như con thuyền bồng bềnh trên sóng, từng đợt khoái cảm lâng lâng ùa tới, nàng như trên mây. Hơi thở của Vân càng dồn dập hơn, tiếng hư hưm thoát ra theo nhịp thở, tay bấu chặt lên bờ vai tôi.
Đưa tay cầm lưng quần kéo xuống, Vân nâng mông lên, quần ngoài và cả quần trong được tôi lột ra trong phút chốc. Mắt vẫn bịt kín, hai tay tôi mò mẫm vuốt ve chu du khắp người Vân, bàn tay lượn theo những đường cong của cơ thể, lúc lên cao lúc xuống thấp. Xoa nhẹ vào vùng lông mu, vuốt sang hai bên đùi, bàn tay tham lam của tôi xuôi xuống tận hai gót chân. Tôi hôn vào lòng bàn chân, nâng niu liếm nhẹ vào từng kẽ ngón chân, rồi ngậm từng ngón một để mút như trẻ con mút được viên kẹo ngọt.
Đê mê và ngất ngây như cơn địa chấn tràn đi khắp thân thể, bần bật rung chuyển mọi tế bào, hai mông Vân quằn quại làm tấm khăn giường xô lệch tứ tung, hai tay bịt chặt lấy mồm cố kềm lại những tiếng rên đứt đoạn.
– Lại đây, lại đây với em đi anh! Nhanh lên anh! Ôm em, ôm em chặt vào.
Cơ thể Vân vẫn còn run lẩy bẩy khi được tôi ôm chặt vào người. Tôi lại ve vuốt bờ vai gầy, nghe trong lòng xiết bao cảm xúc lâng lâng. Bất giác tôi đưa tay tháo chiếc băng đô che mắt ra.
– Anh… anh xin lỗi, anh không thể… anh cứ nghĩ là anh đang ôm em, anh đang ôm Vân, anh đang ôm cô dâu… thôi anh xin thua vậy.
Vân cũng cởi chiếc băng đô bịt mắt ra nhìn tôi, đôi mắt xoe tròn ánh lên vô vàn yêu thương và sung sướng.
Bàn tay Vân xoa đều trên ngực tôi như vỗ về, rồi xoa dần xuống bụng lần vào trong quần nắm lấy cặċ tôi sóc nhè nhẹ.
– Anh thua, mà sao cặċ anh nó không chịu thua vậy anh? Nó đang muốn làm chú rể đây này. Để em làm cho nó thua luôn nha.
Vân ngồi dậy giúp tôi cởi chiếc quần ra, một tay cầm cặċ tôi liếm quanh đầu khấc, một tay xoa xoa nắn nắn hai hòn dái làm tôi cứ phải nảy người lên vì những cơn sướng tê tê nơi đầu cặċ. Bú liếm một lúc, Vân ngồi lên thò tay xuống lòn giữa 2 háng cầm lấy cặċ tôi đưa vào Ɩồŋ. Nước Ɩồŋ của Vân lúc này đã ra nhoe nhoét nên không khó cho cặċ tôi chui vào. Khi cặċ tôi vào gần hết, bỗng Ɩồŋ của Vân như co lại bóp chặt vào cặċ tôi. Bị bất ngờ tôi hẩy mông đâm cặċ lên, làm Vân bị thốn “Á” một tiếng. Cơn đau qua nhanh, Ɩồŋ Vân lại bắt đầu bóp siết con cặċ tôi theo từng cái dập lên dập xuống nhanh đều. Tôi sướng tê người, hẩy cặċ lên hòa điệu theo từng nhịp dập xuống của Vân.
Nhìn hai cái vú trắng ngần đang nấy nẩy đầy khiêu khích, làm tôi nứng hẳn người. Đưa tay bóp vú mấy cái rồi ngồi dậy ôm Vân nắc phạch phạch. Những tiếng “ú ớ” từ cái miệng xinh của Vân càng lúc càng to dần, làm tôi hứng chí xoải chân ra đè sấp em xuống, dập tới tấp.
Bên dưới Vân cũng hưởng ứng cùng, 2 chân tự động vòng lên khoác vào hai chân tôi, tay ôm lưng ghì siết chặt. Cặc tôi vào sâu lấp kín Ɩồŋ Vân, cả hai như không còn tự chủ nữa mà để cho bản năng lên tiếng. Lồŋ Vân co siết chặt để mặc cho cặċ tôi tả hữu vẫy vùng, Vân lịm người ngây ngất trên đường đi lên đỉnh, tôi phê chín người trong nỗi khát cuồng si. Tôi dập càng nhanh, Vân càng ôm chặt hơn. Những tiếng rên “Ư hự” bật ra, bật ra của Vân cùng lúc với nước trong Ɩồŋ như đê vỡ. Tôi cúi xuống áp môi khóa chặt miệng Vân nút lưỡi, mông nhổm lên dập liên tục choạch choạch như đang đóng đinh bằng búa tạ.
Cơn sướng ngất ập đến, người tôi như cong lại, cặċ tôi giật giật từng luồng tinh nóng hổi phụt phụt ra, Ɩồŋ Vân co siết bóp nắn theo đón nhận. Rồi Vân buông lỏng tay chân nằm ra nhắm nghiền đôi mắt, tận hưởng cơn sướng khoái đang lan tỏa khắp châu thân, môi nở nụ cười đong đầy hạnh phúc.
Sau 1 tháng tập huấn tại Pleiku nhằm nâng cao kỹ chiến thuật để chuẩn bị vào giải. Khi trở về, tôi vội vã đến nhà Vân, thấy cửa khóa, tấm bảng hiệu treo bên ngoài cũng không còn. Đang hoang mang, thì chợt có tiếng gọi từ phía căn nhà bên cạnh:
– Cậu Thảo! Cậu Thảo!
– Dạ chào bác! Có chuyện gì vậy bác!
– Cậu chờ tôi một chút, Cô Vân có nhờ tôi gửi cậu cái thư…
Tôi cầm lá thư về nhà mở ra: Một tấm băng đô màu đỏ mà hôm trước Vân dùng để bịt mắt kèm theo một tờ giấy ghi vỏn vẹn mấy dòng.
“Anh yêu! Chồng em đã về nước, em cũng hết hợp đồng làm việc ở đây. Không tiện chia tay anh, nhưng lúc nào em sẽ cũng nghĩ tới anh. Mãi mãi yêu anh”.
Bần thần tôi nằm ngủ thiếp đi, mơ toàn chuyện không hay. Tỉnh dậy tôi tự hỏi, tại sao tôi yêu Hoa, Hoa bỏ tôi đi với con, tôi yêu Vân, Vân bỏ tôi về với chồng. Phải chăng tôi đã lầm lẫn đặt tình yêu của mình không đúng chỗ hay tình chỉ đến rồi đi vì tôi thờ ơ không biết vun xới nó.
Những ngày tháng sau đó, tôi như kẻ mất hồn. Phong độ thất thường của tôi làm ảnh hưởng đến thành tích chung của đội bóng. Thay vì được thăng hạng như mục tiêu đề ra, đội bóng của tôi về hạng bét đương nhiên bị xuống hạng. Giám Đốc công ty chán nản cho giải tán, chỉ giữ lại những người có chuyên môn khá về ngành nghề. Tôi có tên trong danh sách những người bị cho thôi việc.
Chán nản càng thêm chán nản, thằng bạn cùng chơi bóng chung, cùng bị cho nghỉ việc, rủ tôi về Sài Gòn tìm cơ hội để tiếp tục được chơi bóng.
Nhờ thằng bạn nói giúp, tôi thuê được căn phòng trọ khá tươm tất gần nhà nó. Ngày ngày hai thằng đèo nhau đi tìm vận may ở những đội bóng của các công ty, xí nghiệp, quận, phường… nhưng đều nhận được chung một câu trả lời: “Rất tiếc…”.
Thời may còn có tấm giấy chứng nhận “Kỹ thuật viên xây dựng công trình”hạng xuất sắc, tôi được thu nhận vào làm cho một công ty xây dựng với nhiệm vụ ban đầu là đổ bê tông cho các cột móng, dầm nhà… Công việc tuy vất vả, nhưng đồng lương tạm khá đủ cho chi phí sinh hoạt và tiền trọ hàng tháng.
Mua được chiếc xe máy cũ, nhiều hôm cuối tuần nảy ra ý định đến các phòng VLTL của các Bệnh Viện tìm kiếm Vân, nhưng nghĩ lại Vân bây giờ về ở với chồng, gặp được chỉ làm Vân khó xử, nên lại đành thôi.
Một hôm đang nằm thì có tiếng gõ cửa, mở ra thấy chị Tư ở phòng trọ kế bên mời chiều nay qua phòng nhậu cho vui, mừng con gái chị vừa có giấy báo đỗ vào ĐH Kinh Tế.
Khu nhà trọ tôi đang thuê có 4 phòng nhỏ và 4 phòng lớn, chung một lối đi ở giữa. Chị Tư ngoài 40 cùng con gái thuê một phòng lớn, gốc gác ra sao tôi cũng không biết. Dù hàng ngày ra vào gặp nhau vẫn niềm nở hỏi chào, nhưng đi làm về là tôi vào phòng đóng cửa xem đá bóng suốt, không tò mò chuyện lớn chuyện bé của ai.
Tới giờ tôi mang một giỏ hoa nhiều màu sắc thật tươi có hàng chữ “Congratulation”vừa mới mua, sang phòng chị Tư. Khách mời toàn là những người cùng đang thuê trọ trong 8 phòng ở đây. Ngồi ăn uống cầm chừng một lát, tôi đứng dậy nói lời chúc mừng chị Tư và Liên con gái chị Tư, rồi xin phép về phòng vì không uống được nhiều.
Từ đó thỉnh thoảng chị Tư lại gõ cửa phòng, khi thì cho tôi đĩa thịt quay, khi thì tô canh chua cá lóc vừa mới nấu. Cực chẳng đã, tôi phải tìm cớ lại quả lúc hộp bánh, lúc chục trái cây đầu mùa…
Trưa chủ nhật, gặp hôm trời nóng bức. Tôi cởi trần, quần đùi rộng, thoải mái dang chân nằm ngủ mà lại hớ hênh không khép chặt cửa.
Chị Tư đi ngang thấy cửa không khép kín nên ghé mắt nhìn vô, rồi quày quả bước đi. Nhưng mới bước vài bước lại quay lại đứng trước cửa phòng, rón rén đẩy cửa đi vào hẳn bên trong mới đóng lại.
Cho tay vào ống quần nắm lấy cặċ tôi, chị Tư bóp nhẹ nhẹ. Vẫn thấy tôi ngáy đều, chị Tư liền cởi hết quần áo ra chỉ chừa lại trên người chiếc quần sịp, leo lên giường moi cặċ tôi ra bú.
Trời nóng mệt mỏi, tôi mơ cả trong giấc ngủ trưa. Tôi mơ nhớ lại đêm mưa tôi với Hoa ngày đó, tôi mơ tôi đang xoa xoa bàn tay vào đám lông Ɩồŋ, còn Hoa đang bú cặċ tôi, tôi ú ớ “mút mạnh đi, mút mạnh đi”.
Bỗng cảm nhận thấy thốn thốn nơi đầu cặċ, cùng những tiếng nhóp nhép vang lên. Mở mắt ra, tay tôi đang xoa Ɩồŋ chị Tư qua chiếc quần sịp, chị Tư thì đang miệng ngậm cặċ tôi, tay xóc liên hồi. Lý trí lúc này đi vắng, dục vọng dồn vào con cặċ đói Ɩồŋ gần cả năm. Tôi đưa tay kéo chiếc quần sịp của chị Tư vất ra giường, lăn người bò lên vục đầu vào đám lông Ɩồŋ hun hít.
Lông Ɩồŋ chị Tư cũng dầy, cũng rậm rạp như lông Ɩồŋ của Hoa. Cái mồng đốc với hột le thì nhô hẳn ra ngoài to như đầu ngón tay thâm thâm đỏ, tôi ngậm luôn vào mồm mút chụt chụt. Chị Tư rên hử hử, banh chân ra cho tôi vừa bú vừa chọc hai ngón tay vào Ɩồŋ sọc sọc, sọc đến đâu, nước Ɩồŋ đục quánh ra đến đó.
Kiểu như Ɩồŋ chị Tư lâu lắm rồi cũng mốc meo không có con cặċ nào ghé vào thăm, nên tôi càng mút, nước Ɩồŋ càng lũ lượt đùn ra nhoe nhoét khắp miệng mồm tôi. Hai mông chị Tư quằn quại, Ɩồŋ liên tục nẩy nẩy như đỉa phải vôi vì sướng tê người.
– Hử! Hử!!! Sướng Ɩồŋ quá em ơi… quá sướng… quá sướng… thôi… thôi… đụ chị đi em… đụ chị bằng con cặċ to này của em đi… Ɩồŋ chị nứng lắm rồi… đừng hành chị nữa… đụ chị đi em…
Chị Tư co chân dạng ra banh Ɩồŋ nằm chờ cho tôi đụ. Tôi quỳ hai chân hai bên mông cầm cặċ trượt theo khe Ɩồŋ lên tới hột le, di di đầu cặċ vào cái hột le tròn tròn giữa mồng đốc, giờ đỏ như trái cà chua chín, rồi cầm cặċ vỗ vỗ lên đó mấy cái. Tôi không đụ ngay mà cứ trêu tức Ɩồŋ chị Tư như thế.
– Ư, ư… hư… lậy em… chị lậy em… chết chị mất em ơi… làm ơn đụ chị đi… Ɩồŋ chị muốn đụ lắm rồi.
Nhắm ngay lỗ Ɩồŋ đang nhíu nhíu khép mở, bất ngờ tôi đâm cặċ vào một cái ngọt xớt như sút bóng vào lưới trống.
– Au… uuu! Chết Ɩồŋ chị em ơi… con cặċ… con cặċ… ui… sướng… sướng… đâm nữa đi em… đâm nát cái Ɩồŋ nứng của chị đi em… chị cho em đó… đâm nữa đi em.
Tôi nắc dập nhanh mạnh, cái nào cái nấy sâu lút cán, không nể nang dù là lần đầu của tôi với chị Tư.
Mỏi tay, tôi đưa hai tay chống lên hai cẳng đùi chị Tư đè xuống, nước Ɩồŋ trào ra chảy xuống giường khi tôi hơi nhấp mông lên, rút cặċ ra chuẩn bị dập xuống. Tôi nắc dập liên hồi, chị Tư tuy gào rú “đau… đau” nhưng vẫn cố ưỡn cái mu lên để tôi dập cặċ vào Ɩồŋ sâu hơn.
– Ui… ui… iii đau… au… uuu… sâu nữa đi… đụ mạnh nữa đi em… sướng…
Giờ thì cặċ tôi dập xuống nhanh, mạnh như súng phòng không nhả đạn. Chị Tư cũng uốn éo mông háng hẩy Ɩồŋ phối hợp tác chiến. Cơn sướng phê lên tới đỉnh, Ɩồŋ chị Tư càng lúc càng siết chặt theo nhịp ra vào tới lui của con cặċ. Tôi ép mông dộng cặċ dính chặt vào Ɩồŋ chị Tư gừ lên một tiếng rồi phụt cả triệu tinh binh vào sâu trong đó. Lồŋ chị Tư ưỡn lên, hai tay bấu ghì vào hai mông tôi như muốn tôi phụt cho chị thêm chút nữa…
– Sướng… sươ… sướng quá. Chị… ư ư… sướng. Chị sướng quá em ơi… Ɩồŋ chị sướng… quá em ơi.
Tôi nằm im cho cơn sướng cặċ râm ran trong người tan đi, mới rút cặċ ra nằm xuống bên cạnh. Chị Tư ngay tức khắc bò dậy ngậm cặċ tôi bú liếm đám tinh binh còn gờn gợn bám ở chung quanh.
– Con cặċ em ngon như vầy mà lâu nay không cho chị hưởng. Cặc to mà dài như vầy mới là cặċ chứ! Đâm vô cái nào sướng tới đâu đâu cái đó. Chị rửa Ɩồŋ ra, em cho chị cái nữa nha, chị là chị mê con cặċ em rồi đó.
Tôi mỉm cười gật đầu, vì tôi cũng muốn đêm nay tôi với chị đụ nhau cho thỏa cơn khát dục.
Để lại một bình luận